Chương 3: Nỗi Lòng Riêng

Y Vân ôm con mèo Miêu Miêu, vuốt vuốt bộ lông đen tuyền của nó mà ngồi ở chính điện chờ đợi. Nhưng cả một ngày rồi cũng chẳng thấy Trương tổng quản bên cạnh hoàng thượng đến.

Chẳng lẽ phụ hoàng vẫn còn đang đau đầu vì hôn sự giữa Đại Chu và Đông Hạ chăng?

Nàng cứ muốn thuận theo tự nhiên, chuyện gì đến thì ắt sẽ đến nhưng cứ chờ đợi như vậy cũng chẳng phải là hay.

Tối hôm ấy, Y Vân lại một lần nữa suy nghĩ thật kĩ lưỡng. Nàng tự biết người phù hợp cho hôn sự lúc này hơn ai hết chính là mình.

Đại ca không chỉ là hoàng tử mà còn là tướng quân ở doanh trại. Nhị ca cũng coi như được phụ hoàng trọng dụng. Tam ca luôn muốn hưởng thụ cuộc sống, làm sao có thể nghĩ đến chuyện lập thê tử. Suy đi tính lại vẹn cả đôi đường cũng chỉ là nàng, Hạ Y Vân.

-Hay là...lợi dụng việc này để đến Đại Chu tìm chủ nhân của miếng ngọc bội, còn có thể gặp lại cô cô.

Cô cô của nàng là tam công chúa của Dương thái hậu, Hạ Bạch Yến. Sau khi mẫu hậu mất, cô cô là người bên cạnh chăm sóc cho nàng. Đối với Y Vân mà nói bà ấy chẳng khác gì dưỡng mẫu.

Nghĩ là làm, sáng hôm sau đợi khi đã thiết triều xong, nàng đến Dưỡng Tâm Điện để gặp hoàng đế.

-Gần đây có việc gì khiến phụ hoàng đau đầu không?

-Trẫm là vua một nước, có chuyện nào mà không làm trẫm đau đầu chứ.

-Chuyện...chuyện liên quan đến Đại Chu...không có sao phụ hoàng?

Nàng cứ úp mở nửa muốn nói nửa lại không. Nhưng rồi cuối cùng Y Vẫn cũng quyết định hỏi.

Hoàng đế nhíu mày nhìn nàng, giọng trầm trầm mà chắc nịch nói:

-Về chuyện hôn sự con cứ yên tâm. Trẫm tuyệt đối không gả con đi xa.

-Không phải như vậy...con...con.

Ngay lúc này, Y Vân đang định nói ra suy nghĩ của mình thì nàng lại chần chừ. Đột nhiên, nàng lại không biết quyết định này có đúng hay không.

-Con muốn đến Đại Chu.

-Vân nhi, con biết mình đang nói gì không?

Nàng nhìn phụ hoàng rồi mỉm cười, gật nhẹ đầu. Giọng nói Y Vân nhẹ nhàng cất tiếng:

-Con biết...con biết phụ hoàng thương con, người không muốn gả Vân nhi đi xa nhưng sớm muộn gì thì con gái vẫn phải gả chi bằng bây giờ con đến Đại chu, cũng có thể giúp ích cho Đông Hạ.

-Con về cung trước đi.

Vẻ mặt hoàng đế trầm ngâm một lát, cố gắng duy trì sự bình tĩnh nói. Y Vân thấy phụ hoàng như thế cũng chẳng nói gì thêm, nàng đành lui xuống sau đó rời khỏi Dưỡng Tâm Điện.

Tổng quản thái giám Trương Hằng biết hoàng đế vì chuyện này mà đau đầu không ít. Thế nên ông đành mạn phép góp vào vài câu.

-Hoàng thượng, nô tài xin phép cả gan nói một câu không biết nặng nhẹ.

-Cứ nói.

-Người vì lời hứa với tiên hoàng hậu mà không gả đại công chúa nhưng nay là chính công chúa đến nói...huống hồ ở Đại Chu còn có trưởng công chúa của thái hậu.

Sinh tiền, Trác Y Na từng xin hoàng đế: đừng gả Y Vân đi xa nếu nàng không muốn, và đương nhiên, ông đã đồng ý. Người Đông Hạ quan trọng nhất là chữ tín làm sao có thể nuốt lời.

Nhưng dù cho hôm nay là Y Vân cam tâm tình nguyện muốn gả thì ông cũng không muốn điều đó diễn ra. Bởi, nàng là người con mà hoàng đế yêu thương nhất, làm sao có thể đành lòng gả đi.

-Trẫm đương nhiên hiểu lời ngươi, gả Y Vân là lựa chọn tốt nhất nhưng con bé đó từ nhỏ đã được nuông chiều, tính tình ương bướng, kiêu ngạo...e rằng đến đó nó lại gây họa.

Hoàng đế thở hắc ra rồi lắc đầu.

Y Vân rời khỏi Dưỡng Tâm Điện, chưa vội quay về cung, nàng nhất thời lại muốn đến ngự hoa viên thưởng hoa.

Tú Linh đi theo phía sau nàng, luôn khó hiểu về việc làm của chủ tử. Nàng ta lấy làm thắc mắc mà hỏi Y Vân.

-Công chúa, có điều này muội vẫn chưa biết.

Y Vân ngắm mấy đóa hoa mẫu đơn đang đua nhau khoe sắc, nghe Tú Linh nói Y Vân liền quay sang nhìn nàng ta.

-Hoàng thượng yêu thương công chúa như vậy nhất định sẽ không gả người đi xa. Hà cớ gì người lại đến tự mình đi xin?

Nàng nhìn cung nữ của mình mà cười nhạt, cất giọng rồi nói ra những lời trong lòng.

-Phụ hoàng dù có yêu thương ta đến đâu thì vẫn là hoàng đế của Đông Hạ, đương nhiên vẫn sẽ lấy đại cuộc làm trọng. Ta thân là công chúa đâu thể để ông ấy vì ta mà nhọc lòng, chi bằng cứ tự mình đi nói về chuyện này vẫn tốt nhất.

-Nhưng còn có thái hậu, các hoàng tử, đại tướng quân và đại học sĩ...họ nhất định sẽ không đành lòng.

Có thế nào Tú Linh cũng không thể hiểu được những ý nghĩ của Y Vân. Rõ ràng có thể không gả nhưng lại đi cầu xin để được gả.

-Không đành lòng thì cũng phải đành lòng thôi. Trong cung này chung quy cũng chỉ có bốn chữ. Ngươi biết bốn chữ đó là gì không?

Thanh âm của Y Vân có chút thê lương, đôi mắt đã hơi đỏ lên nhưng lại mỉm cười như thể đang cố nén nước mắt. Nàng nhắm mắt một chút, điều chỉnh lại tâm trạng, giọng nói nhẹ nhàng nói tiếp:

-Bốn chữ đó chính là "Không thể lựa chọn".

-Không thể lựa chọn?

Tú Linh nặng nề nhắc lại lời của chủ tử.

-Phải, chính là bốn chữ ấy... Xưa nay việc hòa thân nhiều không đếm xuể, có biết bao nữ tử không tình nguyện vẫn phải gả đi. Vốn dĩ cũng không qua nổi số phận.

Thanh âm nàng đến vài phần thê lương, nói đoạn liền đi đến tiện tay ngắt một bông hoa phù dung, giọng nàng có đôi chút chua xót:

-Là công chúa thì vẫn phải gả đi, đó là điều đương nhiên có gì mà không đành lòng? May mắn thì tìm được một phu quân tốt còn không....cũng như đóa phù dung nhanh nở chóng tàn!

-Công chúa....

Tú linh nhỏ giọng gọi Y Vân, nàng biết chủ tử của mình tuy bề ngoài tươi cười, rạng rỡ là thế nhưng bên trong lại chất chứa rất nhiều tâm tư, phiền muộn.

Đột nhiên từ phía xa xa lại có ai đó đang lớn tiếng. Y Vân tò mò nên bèn đi xem thử đó là chuyện gì.

Càng đi đến gần Y Vân nhận ra đó là giọng của nhị ca, nàng bèn nắp sau một thân cây lớn mà nghe ngóng.

-Ta dẹp loạn thổ phỉ ở phía nam trở về, phụ hoàng chỉ ban thưởng sơ xài, đại ca đi cứu tế thì ông ấy lại tặng riêng ngọc bội cống phẩm, ngươi nói xem đó là ý gì?

-Nhị hoàng tử người đứng tức giận. Nói không chừng hoàng thượng đang muốn thăm dò thái độ của người thôi.

Hắn là Thiệu Huy, thuộc hạ của Hạ Nhất Duy. Thấy chủ tử đang tức giận, Thiệu Huy bèn khuyên.

-Thăm dò gì chứ? Rõ ràng là đang thiên vị đại ca.

Hạ Nhất Duy bực tức, hắn bẻ một nhánh cây vứt mạnh xuống đất xem như trút giận.

Y Vân dường như đã biết lý do nhị ca tức giận, vẻ mặt nàng có đôi chút phức tạp, không biết là đang nghĩ gì nhưng rồi nhanh sau đó lấy lại nụ cười vốn có mà bước đến chỗ Hạ Nhất Duy.

-Nhị ca, huynh trở về rồi sao?

Thấy nàng, hắn liền thu lại vẻ mặt lúc nãy, xoa đầu Y Vân, Hạ Nhất Duy bèn trêu chọc:

-Ta vừa về cung đã nghe tin muội trốn học, kết quả là bị phạt quỳ.

Y Vân bĩu môi, chụp lấy bàn tay to lớn của nhị ca ra khỏi đầu mình.

-Ai nói với huynh chuyện đó vậy. Đừng xoa nữa, rối hết tóc của muội bây giờ.

-Không nói với nhị ca nữa, muội về cung đây.

Nàng vuốt lại tóc sau đó cũng rời đi. Thiệu Huy nhìn theo bóng lưng của vị công chúa cho đến khi khuất hẳn, hắn mới cất giọng:

-Thuộc hạ nghe được mấy hôm trước sứ thần Đại Chu đến để bàn về chuyện liên hôn.

Hạ Nhất Duy đưa mắt sang Thiệu Huy, ý chỉ tiếp lời. Đã hiểu ý Thiệu Huy bèn nói tiếp:

-Triều thần đều muốn công chúa...đến Đại Chu ngay cả đại tướng quân và đại học sĩ về chuyện này cũng không dám bàn luận nhiều.

Nhà ngoại mà cũng không dám bàn luận?

Nhìn dáng vẻ vô tư, không âu lo đó liệu muội ấy đã biết việc này chưa?

Nhị hoàng tử trầm ngâm một hồi rồi quả quyết nói:

-Trước mặt phụ hoàng ta nói gì thì cũng thành sai, chuyện này xem như chưa nghe đi.

Một người sinh ra trong lúc Đông Hạ đang suy yếu, người dân đói khổ, hạn hán kéo dài. Một người được xem là phúc tinh, sinh ra thì nhanh sau đó triều đại liền phồn vinh, thịnh vượng.

Một người là điềm xui xẻo, một người là vận may. Thử hỏi hoàng đế yêu thương ai hơn?

Cùng là con nhưng trái với Y Vân, hắn đều phải lựa lời cẩn trọng trước mặt phụ hoàng. Chuyện liên hôn gì đó giữa Đại Chu và Đông Hạ thôi thì cứ nhắm mắt cho qua.

Hot

Comments

ლෆɞRegina♡ʚKE

ლෆɞRegina♡ʚKE

kh😀

2022-07-20

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trốn Học
2 Chương 2: Liên Hôn
3 Chương 3: Nỗi Lòng Riêng
4 Chương 4: Trấn Định Vương
5 Chương 5: Hôn Lễ
6 Chương 6: Động Phòng Hoa Chúc
7 Chương 7: Trấn Định Vương Phủ
8 Chương 8: Chợ Kinh Thành
9 Chương 9: Tiến Cung
10 Chương 10: Uyển Anh Công Chúa
11 Chương 11: Trò Chuyện
12 Chương 12: Kết Nghĩa
13 Chương 13: Cấm Túc
14 Chương 14: Đấu Khẩu
15 Chương 15: Tặng Quà
16 Chương 16: Yến Tiệc
17 Chương 17: Một Khúc Nhạc
18 Chương 18: Mẫn Phi
19 Chương 19: Điểm Giống Nhau
20 Chương 20: Tỷ Tỷ Đáng Sợ
21 Chương 21: Sinh Thần
22 Chương 22: Thành Tây Chu
23 Chương 23: Quá Khứ Đau Buồn
24 Chương 24: Trấn Đông Bắc
25 Chương 25: Thích Khách
26 Chương 26: Giơ Tay Chịu Trói
27 Chương 27: Một Nhát Kiếm
28 Chương 28: Phát Sốt
29 Chương 29: Hồi Phủ
30 Chương 30: Chữa Trị
31 Chương 31: Nên Thấy Và Cần Thấy
32 Chương 32: Cưỡng Ép Viên Phòng
33 Chương 33: Chuyện Cũ
34 Chương 34: Nhớ Nhà
35 Chương 35: Đắp Người Tuyết
36 Chương 36: Nuôi Mèo
37 Chương 37: Lộc Lâm Vi Trường
38 Chương 38: Giường Còn Trống...
39 Chương 39: Lộc Lâm Thu Tiễn
40 Chương 40: Cố Tình Gây Sự
41 Chương 41: Không Thể Xem Thường Vương Phi
42 Chương 42: Hãm Hại
43 Chương 43: Bất Tỉnh
44 Chương 44: Tranh Cãi
45 Chương 45: Gạt Trẻ Con
46 Chương 46: Nhị Hoàng Tử- Hạ Nhất Duy
47 Chương 47: Ngươi Quát Ta?
48 Chương 48: Lo Lắng
49 Chương 49: Đã Có Bổn Vương Ở Đây!
50 Chương 50: Chăm Lo Tốt Cho Cô
51 Chương 51: Công Chúa Nhỏ
52 Chương 52: Doanh Trại
53 Chương 53: Mở Mang Tầm Mắt
54 Chương 54: Biết Yêu
55 Chương 55: Nàng Ấy Có Mệnh Hệ Nào, Bổn Vương Lập Tức Giết Chết Cô
56 Chương 56: Hồi Phục
57 Chương 57: Lăng Thúc
58 Chương 58: Ngọc Bội
59 Chương 59: Giở Trò Hãm Hại
60 Chương 60: Kẻ Chủ Mưu
61 Chương 61: Tiểu Nhân
62 Chương 62: Giận
63 Chương 63: Không Chịu Làm Hòa
64 Chương 64: Trắc Phi
65 Chương 65: Lời Yêu Khó Nói
66 Chương 66: Thịt Dê
67 Chương 67: Cảm Mạo
68 Chương 68: Mục Đích Thực Sự
69 Chương 69: Lạc Hàn
70 Chương 70: Ngắm Cảnh
71 Chương 71: Bão To
72 Chương 72: Vòng Tay Uyên Ương
73 Chương 73: Ta Cõng Cô Về
74 Chương 74: Bảo Bảo
75 Chương 75: Nàng Là Tâm Can
76 Chương 76: Bình Yên Trước Giông Bão
77 Chương 77: Bằng Hữu Tốt
78 Chương 78: Khăn Tay
79 Chương 79: Ngốc Ngếch Không Biết Hay Cố Chấp Không Muốn Nhận Ra?
80 Chương 80: Đuổi Đi
81 Chương 81: Các Người Gạt Ta Đúng Không?
82 Chương 82: Tự Nhốt Mình
83 Chương 83: Ngắm Tuyết
84 Chương 84: Lời Hứa
85 Chương 85: Đừng Sợ, Đã Có Ta Ở Đây!
86 Chương 86: Đút Thuốc
87 Chương 87: Hôn Ta Rồi Ta Sẽ Giúp Cô
88 Chương 88: Hôn
89 Chương 89: Vô Lại
90 Chương 90: Gia Yến Mùa Xuân
91 Chương 91: Đáng Không?
92 Chương 92: Người Tốt
93 Chương 93: Đón Giao Thừa
94 Chương 94: Nguyên Tiêu
95 Chương 95: Cố Tình Tránh Mặt
96 Chương 96: Nụ Hôn Bất Ngờ
97 Chương 97: Chưa Về...
98 Chương 98: Bí Mật
99 Chương 99: Trúng Tên
100 Chương 100: Đồng Ý
101 Chương 101: Một Lòng Một Dạ
102 Chương 102: Tin Tưởng
103 Chương 103: Thả Diều
104 Chương 104: Ý Đồ Xấu Xa
105 Chương 105: Viên Phòng (H)
106 Chương 106: Ngoan, đừng sợ (H+)
107 Chương 107: Đêm Qua Đã Vất Vả Cho Nàng
108 Chương 108: Ghen
109 Chương 109: Ta Đâu Bắt Nàng Làm Gì (H+)
110 Chương 110: Đến Phủ
111 Chương 111: Thêm Người
112 Chương 112: Tình Thế Cấp Bách
113 Chương 113: Đối Đầu
114 Chương 114: Làm Hại
115 Chương 115: Nghịch Tử
116 Chương 116: Kết Thúc Êm Đẹp
117 Chương 117: Tiết Lộ
118 Chương 118: Nhẹ Nhàng Hay Dày Vò?
119 Chương 119: Suốt Đời Ghi Nhớ
120 Chương 120: Ban Hôn
121 Chương 121: Hài Tử
122 Chương 122: Hổ Đói Lâu Ngày(H+)
123 Chương 123: Biến Cố
124 Chương 124: Trấn Định
125 Chương 125: Không Gì Thắng Nổi Thời Gian…
126 Chương 126: Ngày Một Xa Cách
127 Chương 127: Cầu Xin
128 Chương 128: Bức Thư
129 Chương 129: Chốn Cũ
130 Chương 130: Vĩnh Viễn Không Muốn Gặp Lại Chàng
131 Chương 131: Vì Nàng (HOÀN)
132 Thông Báo Mới
Chapter

Updated 132 Episodes

1
Chương 1: Trốn Học
2
Chương 2: Liên Hôn
3
Chương 3: Nỗi Lòng Riêng
4
Chương 4: Trấn Định Vương
5
Chương 5: Hôn Lễ
6
Chương 6: Động Phòng Hoa Chúc
7
Chương 7: Trấn Định Vương Phủ
8
Chương 8: Chợ Kinh Thành
9
Chương 9: Tiến Cung
10
Chương 10: Uyển Anh Công Chúa
11
Chương 11: Trò Chuyện
12
Chương 12: Kết Nghĩa
13
Chương 13: Cấm Túc
14
Chương 14: Đấu Khẩu
15
Chương 15: Tặng Quà
16
Chương 16: Yến Tiệc
17
Chương 17: Một Khúc Nhạc
18
Chương 18: Mẫn Phi
19
Chương 19: Điểm Giống Nhau
20
Chương 20: Tỷ Tỷ Đáng Sợ
21
Chương 21: Sinh Thần
22
Chương 22: Thành Tây Chu
23
Chương 23: Quá Khứ Đau Buồn
24
Chương 24: Trấn Đông Bắc
25
Chương 25: Thích Khách
26
Chương 26: Giơ Tay Chịu Trói
27
Chương 27: Một Nhát Kiếm
28
Chương 28: Phát Sốt
29
Chương 29: Hồi Phủ
30
Chương 30: Chữa Trị
31
Chương 31: Nên Thấy Và Cần Thấy
32
Chương 32: Cưỡng Ép Viên Phòng
33
Chương 33: Chuyện Cũ
34
Chương 34: Nhớ Nhà
35
Chương 35: Đắp Người Tuyết
36
Chương 36: Nuôi Mèo
37
Chương 37: Lộc Lâm Vi Trường
38
Chương 38: Giường Còn Trống...
39
Chương 39: Lộc Lâm Thu Tiễn
40
Chương 40: Cố Tình Gây Sự
41
Chương 41: Không Thể Xem Thường Vương Phi
42
Chương 42: Hãm Hại
43
Chương 43: Bất Tỉnh
44
Chương 44: Tranh Cãi
45
Chương 45: Gạt Trẻ Con
46
Chương 46: Nhị Hoàng Tử- Hạ Nhất Duy
47
Chương 47: Ngươi Quát Ta?
48
Chương 48: Lo Lắng
49
Chương 49: Đã Có Bổn Vương Ở Đây!
50
Chương 50: Chăm Lo Tốt Cho Cô
51
Chương 51: Công Chúa Nhỏ
52
Chương 52: Doanh Trại
53
Chương 53: Mở Mang Tầm Mắt
54
Chương 54: Biết Yêu
55
Chương 55: Nàng Ấy Có Mệnh Hệ Nào, Bổn Vương Lập Tức Giết Chết Cô
56
Chương 56: Hồi Phục
57
Chương 57: Lăng Thúc
58
Chương 58: Ngọc Bội
59
Chương 59: Giở Trò Hãm Hại
60
Chương 60: Kẻ Chủ Mưu
61
Chương 61: Tiểu Nhân
62
Chương 62: Giận
63
Chương 63: Không Chịu Làm Hòa
64
Chương 64: Trắc Phi
65
Chương 65: Lời Yêu Khó Nói
66
Chương 66: Thịt Dê
67
Chương 67: Cảm Mạo
68
Chương 68: Mục Đích Thực Sự
69
Chương 69: Lạc Hàn
70
Chương 70: Ngắm Cảnh
71
Chương 71: Bão To
72
Chương 72: Vòng Tay Uyên Ương
73
Chương 73: Ta Cõng Cô Về
74
Chương 74: Bảo Bảo
75
Chương 75: Nàng Là Tâm Can
76
Chương 76: Bình Yên Trước Giông Bão
77
Chương 77: Bằng Hữu Tốt
78
Chương 78: Khăn Tay
79
Chương 79: Ngốc Ngếch Không Biết Hay Cố Chấp Không Muốn Nhận Ra?
80
Chương 80: Đuổi Đi
81
Chương 81: Các Người Gạt Ta Đúng Không?
82
Chương 82: Tự Nhốt Mình
83
Chương 83: Ngắm Tuyết
84
Chương 84: Lời Hứa
85
Chương 85: Đừng Sợ, Đã Có Ta Ở Đây!
86
Chương 86: Đút Thuốc
87
Chương 87: Hôn Ta Rồi Ta Sẽ Giúp Cô
88
Chương 88: Hôn
89
Chương 89: Vô Lại
90
Chương 90: Gia Yến Mùa Xuân
91
Chương 91: Đáng Không?
92
Chương 92: Người Tốt
93
Chương 93: Đón Giao Thừa
94
Chương 94: Nguyên Tiêu
95
Chương 95: Cố Tình Tránh Mặt
96
Chương 96: Nụ Hôn Bất Ngờ
97
Chương 97: Chưa Về...
98
Chương 98: Bí Mật
99
Chương 99: Trúng Tên
100
Chương 100: Đồng Ý
101
Chương 101: Một Lòng Một Dạ
102
Chương 102: Tin Tưởng
103
Chương 103: Thả Diều
104
Chương 104: Ý Đồ Xấu Xa
105
Chương 105: Viên Phòng (H)
106
Chương 106: Ngoan, đừng sợ (H+)
107
Chương 107: Đêm Qua Đã Vất Vả Cho Nàng
108
Chương 108: Ghen
109
Chương 109: Ta Đâu Bắt Nàng Làm Gì (H+)
110
Chương 110: Đến Phủ
111
Chương 111: Thêm Người
112
Chương 112: Tình Thế Cấp Bách
113
Chương 113: Đối Đầu
114
Chương 114: Làm Hại
115
Chương 115: Nghịch Tử
116
Chương 116: Kết Thúc Êm Đẹp
117
Chương 117: Tiết Lộ
118
Chương 118: Nhẹ Nhàng Hay Dày Vò?
119
Chương 119: Suốt Đời Ghi Nhớ
120
Chương 120: Ban Hôn
121
Chương 121: Hài Tử
122
Chương 122: Hổ Đói Lâu Ngày(H+)
123
Chương 123: Biến Cố
124
Chương 124: Trấn Định
125
Chương 125: Không Gì Thắng Nổi Thời Gian…
126
Chương 126: Ngày Một Xa Cách
127
Chương 127: Cầu Xin
128
Chương 128: Bức Thư
129
Chương 129: Chốn Cũ
130
Chương 130: Vĩnh Viễn Không Muốn Gặp Lại Chàng
131
Chương 131: Vì Nàng (HOÀN)
132
Thông Báo Mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play