Chương 15: Tặng Quà

Lúc này chỉ còn lại Chu Thiên Lăng và Triệu Tuấn ở thư phòng. Hắn từ từ bước lại gần vương gia, nhỏ giọng hỏi:

-Vừa nãy, hình như...ngài đã nặng lời rồi phải không?

-Nhiều chuyện.

Chu Thiên Lăng khó chịu liếc nhìn Triệu Tuấn. Triệu Tuấn theo hắn nhiều năm, đương nhiên hiểu rõ những lúc như này tốt nhất là nên tránh xa vương gia một chút.

-Vậy thuộc hạ xin phép cáo lui.

Thư phòng lại về với vẻ yên tĩnh vốn có, Chu Thiên Lăng vẫn đưa mắt dán vào cuốn sách nhưng không hề đọc mà thực chất chính là còn lưu tâm về chuyện lúc nãy.

Hắn nói chuyện khó nghe? Nặng lời? Rõ ràng chỉ là tùy tiện nói một câu khiêu khích, ai ngờ nàng ta lại nhạy cảm suýt chút đã khóc.

-Nữ nhân mà lại phải học cách để trở thành nữ nhân?

Chu Thiên Lăng nhớ đến câu nói của nàng rồi lại tự lẩm nhẩm. Nàng ta nói cái gì, hắn hoàn toàn không hiểu. Để làm nữ nhân mà cũng cần phải học? Thế muốn làm nam nhân cũng phải học à? Nực cười quá đi.

Không biết đã trải qua bao lâu, Y Vân bọc kín người trong chăn thút thít đến lúc ngủ thiếp đi.

Giờ Thân hôm ấy, hắn cùng Triệu Tuấn ra ngoài xử lý công vụ. Để ra cổng chính, Chu Thiên Lăng cố tình vòng sang Nam viện, nhìn vào cánh cửa như để chắc chắn điều gì sau đó mới rời đi.

Khi Chu Thiên Lăng trở về đã là giờ dùng bữa tối, lúc đi vào Đông viện, Triệu Tuấn để ý thấy hắn có liếc mắt sang phòng của vương phi.

Vẫn chưa thắp nến?

Hắn ăn tối cũng chỉ qua loa sau đó trở về thư phòng đọc văn án. Chẳng hiểu đang nghĩ gì mà hơn một khắc sau, Chu Thiên Lăng bèn cất bước đi đến trước phòng Y Vân.

-Lui xuống đi.

Hắn bình tĩnh phẩy tay ra hiệu cho hai người thị vệ. Bọn họ đã đi khuất, Chu Thiên Lăng áp tai vào cửa nhưng cũng chẳng có một chút động tĩnh. Hắn bèn thật khẽ mà mở nó ra, bước vào thì tự tay thắp đèn lên.

Đứng trước chiếc giường lớn, tay hắn đưa ra, rục lại, để giữa không trung nhưng cuối cùng cùng vẫn quyết định kéo tấm chăn bông xuống.

Y Vân đã ngủ say, hơi thở phát ra đều đều, nước mắt vẫn còn đọng trên gương mặt thanh tú. Đoạn hắn định lau sạch chúng đi nhưng rồi cũng thu tay lại, thầm mắng bản thân:

-Chu Thiên Lăng, ngươi bị điên sao? Đang làm cái quái gì thế?

Đã rất lâu rồi, à không phải đã rất lâu mà chưa từng. Chưa từng có ai dám làm trái lời hắn, ngang nhiên đấu khẩu với hắn. Nhưng, nàng chính là ngoại lệ, không điêu thì chính là người duy nhất dám làm trái rồi, đấu khẩu rồi thì lại chạy về phòng khóc.

Loại chuyện cảm thấy có lỗi với nữ nhân, lớn như vậy rồi lần đầu tiên hắn mới có, nghĩ lại thì đúng là có chút buồn cười.

-Vương gia?

Tú Linh nhận thấy cánh cửa chỉ khép hờ, nghĩ là Y Vân đã ngừng khóc nên nàng thật khẽ bước vào trong, nào ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng bất ngờ.

Hắn đưa mắt sang Tú Linh, không nói gì liền trực tiếp quay người. Chân còn chưa bước qua bậc thềm thì lại chần chừ, cất giọng:

-Đèn là ngươi thắp, bổn vương không có đến Nam viện, nghe rõ chứ?

Lời nói của hắn trầm thấp vang lên, dù không có sát khí nhưng lại uy quyền khiến người nghe chẳng thể nào cự tuyệt.

-Dạ.

Hắn gật đầu hài lòng sau đó không do dự mà rời đi. Tú Linh bước tới bên cạnh giường, nàng lấy khăn tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt cho Y Vân. Vừa làm nàng vừa thầm nghĩ:

-Con người của công chúa đã kì lạ thế mà vị vương gia kia còn lạ kì hơn.

Tối hôm ấy, hắn lại một lần nữa khiến Triệu Tuấn phải ngạc nhiên.

-Bỏ lệnh cấm túc đi.

-Vương gia, không phải nói một tháng sao?

Chu Thiên Lăng im lặng càng làm Triệu Tuấn thêm hoang mang, hắn muốn hỏi "hôm nay ngài bị đập đầu vào tường đúng không vương gia" nhưng lại sợ hắn cắt bổng lộc một năm.

Thái độ của Triệu Tuấn như thế cũng không có gì lạ bởi lời nói của Chu Thiên Lăng trước giờ đều chắc như đinh đóng cột, chưa từng rút lại. Đi theo hắn nhiều năm như thế, Triệu Tuấn hoàn toàn có thể quả quyết đây chính là lần ngoại lệ đầu tiên của hắn.

Bên phía Nam viện, Y Vân khẽ chuyển mình, có lẽ là thức giấc. Bụng nàng cũng bắt đầu đánh trống, Y Vân khẽ gọi Tú Linh:

-Ta đói rồi.

-Muội nấu gì đó cho công chúa, đợi muội một lát, sẽ nhanh thôi.

Nghe nàng than đói, Tú Linh vội đi chuẩn bị, tay nàng ta vừa chạm lên cửa phòng thì lại bị Y Vân gọi lại:

-Đem ra hậu viện, ta muốn hóng gió.

-Dạ, dạ.

Y Vân quay lại, đưa mắt hướng lên trần nhà, nàng thực tình không hiểu nổi lúc đó sao lại phản ứng mạnh như thế, còn khóc nữa cơ chứ. Từ khi nào mà nàng lại trở nên yếu đuối, ủy mị như thế?

Nàng ngồi dậy mang giày vào chân, khẽ mở cửa rồi men theo con đường lát đá đi đến hậu viện. Y Vân ngồi ở ghế đá, nhìn bốn phía hoa viên thầm đánh giá:

-Tồi tàn thật!

Hoa viên ở Trấn Định vương phủ tuy rất rộng nhưng lại không trồng nhiều hoa, âu cũng là do chủ có nó không thích. Hồ sen mênh mông màu xanh thẫm của lá sen, hiện tại đã qua mùa sen nên chỉ còn lại có vài đóa sen vẫn chưa tàn.

Y Vân khá thích chiếc cầu nhỏ bắt qua hồ sen và hai cây lê trắng trồng ở hai đầu cầu. Đợi đến lúc hoa lê nở nhất định sẽ rất đẹp, đến khi đó hoa viên sẽ bớt âm u hơn.

Trùng hợp lúc đó Chu Thiên Lăng lại có nhã hứng muốn hóng gió, vừa bước đến cổng nguyệt môn lại bắt gặp bóng dáng của nàng nên đành quay người.

Hôm sau, như thường lệ hắn vẫn phải vào cung. Nhưng sau khi trở về lại mang theo một cái gì đó, có lẽ là được hoàng thuợng ban thưởng.

Hắn lệnh cho Triệu Tuấn mang hết thẩy những thứ ấy sang Nam viện, đi được nửa đường lại gặp Tú Linh.

-Triệu đại nhân, những món này?

Tú Linh chỉ vào những mâm vật phẩm trùm vải lụa cẩn thận đang được các hạ nhân cầm trên tay.

-Vương gia bảo tôi mang sang cho vương phi.

-À, ừm.

Tú Linh mở cửa cho hắn, vừa vào đã thấy Y Vân ngồi nhàn nhã thưởng trà bánh. Họ hành lễ với nàng, Triệu Tuấn bèn lên tiếng:

-Vương gia nói những món này ngài không dùng nên mang sang cho người.

Nói rồi, hắn phẩy tay ra hiệu cho hạ nhân đặt nó lên bàn. Vẻ mặt của nàng không một chút thay đổi, vẫn lạnh nhạt, vô cảm, Triệu Tuấn cười làm lành tiếp lời:

-Đều là cống phẩm.

Thần sắc nàng lạnh lùng, quét mắt qua hai mâm vật phẩm đặt ngay ngắn ở bàn.

-Còn gì nữa không?

-À, à vương gia nói...nếu người không thích có thể tùy ý vứt đi.

Những từ cuối Triệu Tuấn cố tình hạ giọng thật thấp nhưng tất cả Y Vân đều nghe không sót một chữ.

-Lui xuống đi.

Dứt lời, nàng liền tiến sang bàn gỗ, kéo tấm vải lụa đặt sang một bên, vẻ mặt tối sầm lđi ngay tức khắc lộ ý không hài lòng.

Bên trong đều là hồng cống phẩm. Hắn muốn tặng Y Vân thay lời xin lỗi nhưng lại không biết thứ nàng ghét nhất chính là hồng. Nhớ có lần khi còn nhỏ, nàng chỉ ăn có một ít nhưng kết quả là nổi mẫn ngứa khắp người, trên mặt còn nổi mụn nhọt.

Hắn nói không dùng thì vứt, vừa hay Y Vân cũng không thích. Nàng trực tiếp bưng mâm hồng ấy lên, đi ra ngoài quăng thẳng xuống đất. Chu Thiên Lăng đứng ở cửa sổ thư phòng, cảnh tượng vừa rồi đều thu hết vào tầm mắt của hắn.

Hiểu lầm lại càng thêm hiểu lầm, chắc chắn sau lần này, khoảng cách giữa Chu Thiên Lăng và Y Vân lại chứa thêm một lỗ hỏng lớn, khó lòng mà hàn gắn.

Hot

Comments

Mèo Đen

Mèo Đen

rồi chừng nào tg ra chap vậy đọc xong qua nay rồi chưa thấy thông báo chap mới

2022-07-20

0

ლෆɞRegina♡ʚKE

ლෆɞRegina♡ʚKE

hay vai🥺😀

2022-07-20

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Trốn Học
2 Chương 2: Liên Hôn
3 Chương 3: Nỗi Lòng Riêng
4 Chương 4: Trấn Định Vương
5 Chương 5: Hôn Lễ
6 Chương 6: Động Phòng Hoa Chúc
7 Chương 7: Trấn Định Vương Phủ
8 Chương 8: Chợ Kinh Thành
9 Chương 9: Tiến Cung
10 Chương 10: Uyển Anh Công Chúa
11 Chương 11: Trò Chuyện
12 Chương 12: Kết Nghĩa
13 Chương 13: Cấm Túc
14 Chương 14: Đấu Khẩu
15 Chương 15: Tặng Quà
16 Chương 16: Yến Tiệc
17 Chương 17: Một Khúc Nhạc
18 Chương 18: Mẫn Phi
19 Chương 19: Điểm Giống Nhau
20 Chương 20: Tỷ Tỷ Đáng Sợ
21 Chương 21: Sinh Thần
22 Chương 22: Thành Tây Chu
23 Chương 23: Quá Khứ Đau Buồn
24 Chương 24: Trấn Đông Bắc
25 Chương 25: Thích Khách
26 Chương 26: Giơ Tay Chịu Trói
27 Chương 27: Một Nhát Kiếm
28 Chương 28: Phát Sốt
29 Chương 29: Hồi Phủ
30 Chương 30: Chữa Trị
31 Chương 31: Nên Thấy Và Cần Thấy
32 Chương 32: Cưỡng Ép Viên Phòng
33 Chương 33: Chuyện Cũ
34 Chương 34: Nhớ Nhà
35 Chương 35: Đắp Người Tuyết
36 Chương 36: Nuôi Mèo
37 Chương 37: Lộc Lâm Vi Trường
38 Chương 38: Giường Còn Trống...
39 Chương 39: Lộc Lâm Thu Tiễn
40 Chương 40: Cố Tình Gây Sự
41 Chương 41: Không Thể Xem Thường Vương Phi
42 Chương 42: Hãm Hại
43 Chương 43: Bất Tỉnh
44 Chương 44: Tranh Cãi
45 Chương 45: Gạt Trẻ Con
46 Chương 46: Nhị Hoàng Tử- Hạ Nhất Duy
47 Chương 47: Ngươi Quát Ta?
48 Chương 48: Lo Lắng
49 Chương 49: Đã Có Bổn Vương Ở Đây!
50 Chương 50: Chăm Lo Tốt Cho Cô
51 Chương 51: Công Chúa Nhỏ
52 Chương 52: Doanh Trại
53 Chương 53: Mở Mang Tầm Mắt
54 Chương 54: Biết Yêu
55 Chương 55: Nàng Ấy Có Mệnh Hệ Nào, Bổn Vương Lập Tức Giết Chết Cô
56 Chương 56: Hồi Phục
57 Chương 57: Lăng Thúc
58 Chương 58: Ngọc Bội
59 Chương 59: Giở Trò Hãm Hại
60 Chương 60: Kẻ Chủ Mưu
61 Chương 61: Tiểu Nhân
62 Chương 62: Giận
63 Chương 63: Không Chịu Làm Hòa
64 Chương 64: Trắc Phi
65 Chương 65: Lời Yêu Khó Nói
66 Chương 66: Thịt Dê
67 Chương 67: Cảm Mạo
68 Chương 68: Mục Đích Thực Sự
69 Chương 69: Lạc Hàn
70 Chương 70: Ngắm Cảnh
71 Chương 71: Bão To
72 Chương 72: Vòng Tay Uyên Ương
73 Chương 73: Ta Cõng Cô Về
74 Chương 74: Bảo Bảo
75 Chương 75: Nàng Là Tâm Can
76 Chương 76: Bình Yên Trước Giông Bão
77 Chương 77: Bằng Hữu Tốt
78 Chương 78: Khăn Tay
79 Chương 79: Ngốc Ngếch Không Biết Hay Cố Chấp Không Muốn Nhận Ra?
80 Chương 80: Đuổi Đi
81 Chương 81: Các Người Gạt Ta Đúng Không?
82 Chương 82: Tự Nhốt Mình
83 Chương 83: Ngắm Tuyết
84 Chương 84: Lời Hứa
85 Chương 85: Đừng Sợ, Đã Có Ta Ở Đây!
86 Chương 86: Đút Thuốc
87 Chương 87: Hôn Ta Rồi Ta Sẽ Giúp Cô
88 Chương 88: Hôn
89 Chương 89: Vô Lại
90 Chương 90: Gia Yến Mùa Xuân
91 Chương 91: Đáng Không?
92 Chương 92: Người Tốt
93 Chương 93: Đón Giao Thừa
94 Chương 94: Nguyên Tiêu
95 Chương 95: Cố Tình Tránh Mặt
96 Chương 96: Nụ Hôn Bất Ngờ
97 Chương 97: Chưa Về...
98 Chương 98: Bí Mật
99 Chương 99: Trúng Tên
100 Chương 100: Đồng Ý
101 Chương 101: Một Lòng Một Dạ
102 Chương 102: Tin Tưởng
103 Chương 103: Thả Diều
104 Chương 104: Ý Đồ Xấu Xa
105 Chương 105: Viên Phòng (H)
106 Chương 106: Ngoan, đừng sợ (H+)
107 Chương 107: Đêm Qua Đã Vất Vả Cho Nàng
108 Chương 108: Ghen
109 Chương 109: Ta Đâu Bắt Nàng Làm Gì (H+)
110 Chương 110: Đến Phủ
111 Chương 111: Thêm Người
112 Chương 112: Tình Thế Cấp Bách
113 Chương 113: Đối Đầu
114 Chương 114: Làm Hại
115 Chương 115: Nghịch Tử
116 Chương 116: Kết Thúc Êm Đẹp
117 Chương 117: Tiết Lộ
118 Chương 118: Nhẹ Nhàng Hay Dày Vò?
119 Chương 119: Suốt Đời Ghi Nhớ
120 Chương 120: Ban Hôn
121 Chương 121: Hài Tử
122 Chương 122: Hổ Đói Lâu Ngày(H+)
123 Chương 123: Biến Cố
124 Chương 124: Trấn Định
125 Chương 125: Không Gì Thắng Nổi Thời Gian…
126 Chương 126: Ngày Một Xa Cách
127 Chương 127: Cầu Xin
128 Chương 128: Bức Thư
129 Chương 129: Chốn Cũ
130 Chương 130: Vĩnh Viễn Không Muốn Gặp Lại Chàng
131 Chương 131: Vì Nàng (HOÀN)
132 Thông Báo Mới
Chapter

Updated 132 Episodes

1
Chương 1: Trốn Học
2
Chương 2: Liên Hôn
3
Chương 3: Nỗi Lòng Riêng
4
Chương 4: Trấn Định Vương
5
Chương 5: Hôn Lễ
6
Chương 6: Động Phòng Hoa Chúc
7
Chương 7: Trấn Định Vương Phủ
8
Chương 8: Chợ Kinh Thành
9
Chương 9: Tiến Cung
10
Chương 10: Uyển Anh Công Chúa
11
Chương 11: Trò Chuyện
12
Chương 12: Kết Nghĩa
13
Chương 13: Cấm Túc
14
Chương 14: Đấu Khẩu
15
Chương 15: Tặng Quà
16
Chương 16: Yến Tiệc
17
Chương 17: Một Khúc Nhạc
18
Chương 18: Mẫn Phi
19
Chương 19: Điểm Giống Nhau
20
Chương 20: Tỷ Tỷ Đáng Sợ
21
Chương 21: Sinh Thần
22
Chương 22: Thành Tây Chu
23
Chương 23: Quá Khứ Đau Buồn
24
Chương 24: Trấn Đông Bắc
25
Chương 25: Thích Khách
26
Chương 26: Giơ Tay Chịu Trói
27
Chương 27: Một Nhát Kiếm
28
Chương 28: Phát Sốt
29
Chương 29: Hồi Phủ
30
Chương 30: Chữa Trị
31
Chương 31: Nên Thấy Và Cần Thấy
32
Chương 32: Cưỡng Ép Viên Phòng
33
Chương 33: Chuyện Cũ
34
Chương 34: Nhớ Nhà
35
Chương 35: Đắp Người Tuyết
36
Chương 36: Nuôi Mèo
37
Chương 37: Lộc Lâm Vi Trường
38
Chương 38: Giường Còn Trống...
39
Chương 39: Lộc Lâm Thu Tiễn
40
Chương 40: Cố Tình Gây Sự
41
Chương 41: Không Thể Xem Thường Vương Phi
42
Chương 42: Hãm Hại
43
Chương 43: Bất Tỉnh
44
Chương 44: Tranh Cãi
45
Chương 45: Gạt Trẻ Con
46
Chương 46: Nhị Hoàng Tử- Hạ Nhất Duy
47
Chương 47: Ngươi Quát Ta?
48
Chương 48: Lo Lắng
49
Chương 49: Đã Có Bổn Vương Ở Đây!
50
Chương 50: Chăm Lo Tốt Cho Cô
51
Chương 51: Công Chúa Nhỏ
52
Chương 52: Doanh Trại
53
Chương 53: Mở Mang Tầm Mắt
54
Chương 54: Biết Yêu
55
Chương 55: Nàng Ấy Có Mệnh Hệ Nào, Bổn Vương Lập Tức Giết Chết Cô
56
Chương 56: Hồi Phục
57
Chương 57: Lăng Thúc
58
Chương 58: Ngọc Bội
59
Chương 59: Giở Trò Hãm Hại
60
Chương 60: Kẻ Chủ Mưu
61
Chương 61: Tiểu Nhân
62
Chương 62: Giận
63
Chương 63: Không Chịu Làm Hòa
64
Chương 64: Trắc Phi
65
Chương 65: Lời Yêu Khó Nói
66
Chương 66: Thịt Dê
67
Chương 67: Cảm Mạo
68
Chương 68: Mục Đích Thực Sự
69
Chương 69: Lạc Hàn
70
Chương 70: Ngắm Cảnh
71
Chương 71: Bão To
72
Chương 72: Vòng Tay Uyên Ương
73
Chương 73: Ta Cõng Cô Về
74
Chương 74: Bảo Bảo
75
Chương 75: Nàng Là Tâm Can
76
Chương 76: Bình Yên Trước Giông Bão
77
Chương 77: Bằng Hữu Tốt
78
Chương 78: Khăn Tay
79
Chương 79: Ngốc Ngếch Không Biết Hay Cố Chấp Không Muốn Nhận Ra?
80
Chương 80: Đuổi Đi
81
Chương 81: Các Người Gạt Ta Đúng Không?
82
Chương 82: Tự Nhốt Mình
83
Chương 83: Ngắm Tuyết
84
Chương 84: Lời Hứa
85
Chương 85: Đừng Sợ, Đã Có Ta Ở Đây!
86
Chương 86: Đút Thuốc
87
Chương 87: Hôn Ta Rồi Ta Sẽ Giúp Cô
88
Chương 88: Hôn
89
Chương 89: Vô Lại
90
Chương 90: Gia Yến Mùa Xuân
91
Chương 91: Đáng Không?
92
Chương 92: Người Tốt
93
Chương 93: Đón Giao Thừa
94
Chương 94: Nguyên Tiêu
95
Chương 95: Cố Tình Tránh Mặt
96
Chương 96: Nụ Hôn Bất Ngờ
97
Chương 97: Chưa Về...
98
Chương 98: Bí Mật
99
Chương 99: Trúng Tên
100
Chương 100: Đồng Ý
101
Chương 101: Một Lòng Một Dạ
102
Chương 102: Tin Tưởng
103
Chương 103: Thả Diều
104
Chương 104: Ý Đồ Xấu Xa
105
Chương 105: Viên Phòng (H)
106
Chương 106: Ngoan, đừng sợ (H+)
107
Chương 107: Đêm Qua Đã Vất Vả Cho Nàng
108
Chương 108: Ghen
109
Chương 109: Ta Đâu Bắt Nàng Làm Gì (H+)
110
Chương 110: Đến Phủ
111
Chương 111: Thêm Người
112
Chương 112: Tình Thế Cấp Bách
113
Chương 113: Đối Đầu
114
Chương 114: Làm Hại
115
Chương 115: Nghịch Tử
116
Chương 116: Kết Thúc Êm Đẹp
117
Chương 117: Tiết Lộ
118
Chương 118: Nhẹ Nhàng Hay Dày Vò?
119
Chương 119: Suốt Đời Ghi Nhớ
120
Chương 120: Ban Hôn
121
Chương 121: Hài Tử
122
Chương 122: Hổ Đói Lâu Ngày(H+)
123
Chương 123: Biến Cố
124
Chương 124: Trấn Định
125
Chương 125: Không Gì Thắng Nổi Thời Gian…
126
Chương 126: Ngày Một Xa Cách
127
Chương 127: Cầu Xin
128
Chương 128: Bức Thư
129
Chương 129: Chốn Cũ
130
Chương 130: Vĩnh Viễn Không Muốn Gặp Lại Chàng
131
Chương 131: Vì Nàng (HOÀN)
132
Thông Báo Mới

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play