"Nhưng cậu ta là người sai trước chắc không sao đâu"
Này Sa này
Uyển hỏi tôi khiến tôi giật mình thoi thói tôi quay sang đặt tay lên ngực
-Cậu làm tôi hết hồn
Liên thấy vậy chen vô một câu nói đùa
-Kết thân đi nhỡ đâu là được mời ăn miễn phí thì sao
Tiếng chuông kéo vào lớp.Chúng tôi phải tạm biệt nhau mỗi đứa về lớp của mình.
"Không biết lúc đi xe cậu ta có thấy mình không nữa.Cái bộ dạng đó mong cậu ta không thấy mình trong bộ dạng nhếch nhác đó"
Tiết hai là tiết toán tôi đã cặm cụi làm bài thì thầy gọi đứng tại chỗ trả lời câu hỏi.Thầy giáo hỏi tôi
Góc sin 30 bằng bao nhiêu?
Tôi đứng đơ tại trận
-Não ơi bay về
Đột nhiên có tiếng nói nhỏ nhẹ nhắc tôi.Tôi nghe thấy giọng khá gần hình như là tên bên cạnh tôi
1/2
Tôi giật nảy mình rồi kịp nói
-Thưa thầy là 1/2
Sau đó câu trả lời đúng tôi ngồi xuống thở phào nhẹ nhõm như vừa thoát kiếp nạn.
"Dù sao thì may mắn là có cậu ta,có nên cảm ơn cậu ta không ta"
Và tôi cứ như vậy mà cũng đến lúc đi về trong tiết cuối trời đã đổ cơn mưa.Mà sáng nay lại vội quá quên mang ô
Đột ngột có người vỗ vào vai tôi khiến tôi giật mình nhẹ
-Này Sa không không có ô sao?
Thật tội nghiệp muốn tôi cho cậu mượn ô
-Không cần nha tôi sẽ đi với bạn
Sau đó tôi bỏ đi đó chắc chân là sai lầm ngày hôm đó luôn
Lớp của Uyên và Liên đã về trước lớp tôi.Tôi đứng đơ người luôn giờ trường chỉ còn lác đác vài người không mang ô,áo mưa nên ở lại.Một thời gian đẹp để tôi ngắm mưa nhỉ?Tôi đang đứng ở hàng lang ngắm mưa.Những hạt mưa nặng trót xuống ngôi trường lớn nào.Hạt mưa rơi xuống bắn bật lại tạo nên khung cảnh trắng xoá,thật khiến người ta riêng vào trầm tư.
Trời ngày càng mưa nặng hạt tôi xuống chỗ bãi đỗ xe chạy lòng vòng cho đỡ chán.Thì thấy một chiếc xe ô tô trắng phi vào trong trường.Tôi không để ý từ khi nào cái tên ngồi cạnh tôi đứng bên tôi từ khi nào.
"Cũng đợi trời bớt mưa chăng"
Cũng không để ý đến nhiều,hiện tại tôi cũng chưa biết tên cậu ta cũng bởi vì vào muộn nên không nghe cậu ta giới thiệu.Chiếc ô tô đậu ngày cạnh chỗ cậu ta đứng sau đó có một người cầm ô đen bước ra.Bung chiếc ô chắn cho cậu ta
-Xin lỗi cậu chủ Tịch Dao tôi đã đến muộn
Cậu ta nhìn ông ta vui vẻ nở nụ cười nhẹ cùng với giọng nói không có trách cứ gì
Không sao ta đợi được.Mà ngươi đưa ô cho người kia đi
Người tài xế kia nghe xong có phần hoảng hốt không hiểu liền hỏi lại
Nhưng tại sao chứ?Ô của chúng ta mà sao phải đưa cho cô bé kia
Anh chỉ nghiêng đầu rồi cùng với hàng động mở cửa ô tô mà nói
Ngươi không nhớ sáng nay ta kêu ngươi đi chậm lại nhỡ đâu lại đi nhanh té nước vào người ta.Cậu ta vừa là người bị ngươi đi nhanh té nước vừa là bạn học của ta đấy.Mà nhà chúng ta còn nhiều ô mà mang đi
Người tài xế kia cúi đầu xong lật đật chạy qua chỗ tôi dúi vào tay tôi chiếc ô rồi cũng phóng như bay quay xe về để lại tôi ngơ ngác
"Bất ngờ ngỡ ngàng bật ngửa luôn,thôi cứ đi về cái đã"
Tôi hơi ngại ngại ngùng nhưng cũng cầm chặt chiếc ô bung ra rồi cũng đi về
"Nhìn vậy mà cậu ta tốt bụng quá"
Tôi trở về nhà đi học chiều rồi sau đó cuối cùng cũng kết thúc một ngày học tập là buổi tối thư giãn vì hôm nay không có bài tôi làm ườn ra xem điện thoại xong rồi đột nhiên mẹ tôi nói
-Sa này tí nữa sang nhà bà Hân nhá?
-Bà Hân là người người hàng xóm thân thiết lâu năm của gia đình tôi.Chắc sang đó không có gì to tát lắm
"Mà sang đó làm gì vậy mẹ
Mẹ tôi vừa sửa soạn vừa đáp lại
-À có đứa cháu của bà tên là Dao mới về cũng ở cùng bà đó luôn hay sao ý mẹ cũng không rõ lai lịch lắm.Mẹ chỉ biết cậu ta mới chuyển đến trường con cũng học cùng con luôn đấy
-Mới chuyển học cùng?
"Mấy đặc điểm này sao giống tên cùng bàn thế nhỉ?Không lẽ nào?"
Tôi giả vờ lười biếng nằm duỗi người ra kêu không muốn đi
Con phải đi không con nhịn đói vì chúng ta ra đó ăn tối
"Hả"
Đương nhiên con không thể nhịn được rồi
Tôi thở dài ngao ngán chắc tiện thể trả luôn cái ô mới được.Giờ tôi phải đi tắm
Sau khi tắm xong tôi phải sang nhà bà Hân tôi diện một bộ áo trắng quần bò ngắn trông khá trẻ trung.Dù sao cái lợi sang đó ăn là đợi phải rửa bát mà hehe,tôi cười thầm trong bụng cũng không quên cầm chiếc ô đen đã mượn của cậu ta
Khi sang nhà bà Hân thì bàn ăn cũng đã được thịnh soạn có cả bố tôi nữa.Tất cả mọi người đều ngồi vào bàn ăn rồi chỉ còn đỡ cậu ta xuống.Tôi cũng đã đưa cho bà Hân chiếc ô.
Đang ngồi chờ thì bỗng có một tiếng nói nhẹ nhàng trầm ấm cất lên
-Cháu chào hai bác
CÒN TIẾP
Updated 94 Episodes
Comments
Maen Phot
sin 30° bấm máy là ra mà?? :)))
đề nghị học bấm máy tính :))))
2023-08-13
0
Bí đao xào tỏi
Này là câu nói phải ko? Nên thêm "-" hoặc j đó để nhận biết
2022-12-20
1
🍋CL
thoi thóp nha
2022-09-22
0