Chương 2

cô thấy chỉ là nguyên chủ bị thương nhẹ thôi, mà họ đã đau lòng như vậy, nếu biết nguyên chủ đã chết thì họ như thế nào, thôi vậy nguyên chủ đã cho cô thân thể này thì cô cũng như con gái của họ.

ba mẹ Tần nhìn thấy cô cứ mãi nhìn họ bằng ánh mắt xa lạ, thì càng đau lòng hơn, ba tần đôi mắt cũng đỏ hoe nói với con gái.

ba Tần:"Di Di con là con gái của ba mẹ, không cần nhìn ba với mẹ con bằng ánh mắt xa lạ, ba mẹ đau lòng lắm, con là con gái cưng của ta, trong nhà chỉ có con là con gái duy nhất trong nhà, trên còn có anh trai, dưới còn có em trai, từ trước đến nay gia đình đối với con là người con gái duy nhất trong nhà cần bảo vệ, mất trí cũng tốt, quên đi những người đó cũng tốt cho con, sau này cả gia đình sẽ bù đắp yêu thương con lại từ đầu vậy"

cô không hiểu tại sao khi nghe những lời nói đó của ba nguyên chủ, nước mắt không chủ động mà tự rơi, em trai nguyên chủ thấy vậy chạy lại hỏi.

" chị, sao chị lại khóc, có phải chị nhớ ra gì rồi không"

nghe Tần Tô Thịnh hỏi vậy cô liền lắc đầu nói.

" không có, không hiểu tại sao nước mắt lại rơi"

mẹ Tần thấy vậy càng đau lòng hơn rồi nói.

"Di Di nó là em trai con tên Tần Tô Thịnh năm nay 18 tuổi, còn anh trai con đang đi công tác ở nước ngoài mấy ngày nữa mới về, anh trai con tên Tần Tô Thành 28 tuổi rồi vẫn chưa lập gia đình"

Tần Tô Thịnh thấy chị gái mình như vậy liền đau lòng, cũng tại tên nam nhân đáng ghét kia, nhắc đến là muốn đấm cho hắn mấy đấm bỏ ghét, nghĩ tới bực dọc trong lòng rồi nói.

" cũng tại tên Lục Thiên Tuấn đáng ghét đó, làm chị ra nông nỗi này, cũng mai là có người đưa chị đến bệnh viện, còn không biết sẽ thế nào nữa"

ba Tần nghe con trai mình nhắc đến Lục Thiên Tuấn liền trợn mắt nhìn con trai.

cô nghe vậy liền giả vờ hỏi.

" Lục Thiên Tuấn là ai"

Tần Tô Thịnh nghe cô hỏi liên trả lời.

"là vị hôn phu của chị chứ ai, là cái người đẩy chị té ngã, chị mới ra nông nỗi này nè"

ba Tần nghe thấy con trai nói vậy liền đi tới cốc đầu hắn một cái.

" cái thằng này lắm mồm, lắm miệng, cái gì mà vị hôn phu, từ nay họ Tần chúng ta từ hôn với nhà họ Lục đó"

mẹ Tần bên cạnh nắm tay cô, cũng nhỏ nhẹ nói.

" Di Di tên họ Lục đó không tốt, trước đây con một hai yêu thích hắn, nhưng hắn luôn đối sử với con không tốt, sau này nên quên hắn đi, ba mẹ sẽ tìm cho con người tốt nhất không để cho con thiệt thòi"

cô nghe ba mẹ Tần nói vậy, trong lòng ngưỡng mộ nguyên chủ không thôi, cô ước gì ba mẹ cô cũng giống như vậy liền tốt rồi, cô gật đầu tỏ ra vẻ đã hiểu cho họ thấy rồi nằm xuống nghĩ ngơi.

cả nhà 3 người họ Tần thấy cô như vậy liền đau lòng không thôi, từ lúc cô tỉnh đến bây giờ chỉ nói cùng họ không quá mấy câu, không giống cô con gái hay nhõng nhẽo với ba mẹ hay là chị gái nói nhiều như trước nữa.

khi cô nằm xuống định đi ngủ, liền cảm thấy đói bụng liền nói.

" dì... mẹ con đói rồi"

mẹ Tần nghe cô gọi bà bằng dì thì nước mắt lại rơi rồi, bà suy nghĩ thôi vậy từ từ còn gái sẽ quen thôi liền nói.

" con muốn ăn gì? mẹ đi mua cháo cho con được không"

Tần Tô Di nghe mẹ Tần nói vậy liền gật đầu với bà một cái, rồi nhìn Tần Tô Thịnh bên cạnh rồi nói.

" em lấy cho chị ít nước, đầu chị đau quá"

Tần Tô Thịnh nghe chị gái muốn uống nước liền chạy lại rót nước rơi đỡ cô dậy cho cô uống nước rồi nói.

" chị cần gì cứ nói với em, anh hai không có nhà, cho nên em sẽ bảo hộ chị, không cho ai ăn hiếp chị đâu"

thấy cậu nhóc này cũng ra dáng đàn ông, thì cô mỉm cười gật đầu ra vẻ đã hiểu cho cậu nhóc thấy.

Tần Tô Thịnh thấy chị gái nở nụ cười như vậy liền ngây ngốc, từ trước đến nay chị không có như vậy, thường ngày chị chỉ lo lãi nhãi mắn cậu không thôi.

trong lúc chị em đang vui vẻ nói chuyện, thì có người mở cửa đi vào, không ai khác là nam nữ chính.

ây cô không tìm đến họ, bây giờ họ lại đến tìm cô, thật là đau đầu.

Lục Thiên Tuấn nhìn thấy cô, mặt mộc không trang điểm lòe loẹt, tóc dài xõa nhìn rất mê người.

Trịnh Du thấy Lục Thiên Tuấn mãi nhìn Tần Tô Di như vậy cô liền khó chịu, rồi lên tiếng.

" Tô Di chuyện lần này cho mình xin lỗi, Thiên Tuấn là không cố ý cậu đừng trách anh ấy"

Tần Tô Di nghe vậy liền nhíu mày, cô nói.

" hai người là ai, nghe cô nói vậy, là do hai người khiến tôi bị thương"

Lục Thiên Tuấn và Trịnh Di nghe cô nói vậy liền tỏ vẻ khó hiểu, cô hỏi bọn họ là ai, không phải là bị ngốc thật rồi chứ.

Tần Tô Thịnh nghe cô hỏi liền trả lời.

" chị là bọn họ, bọn họ đều là người xấu, tốt nhất đừng để ý đến bọn họ"

ba Tần bên cạnh cũng lên tiếng nói với Lục Thiên Tuấn.

" cậu đi về đi, chuyện lần này nhà chúng tôi không chấp nhặt vội cậu, mấy ngày nữa tôi sẽ đến nhà họ Lục từ hôn"

Lục Thiên Tuấn nghe vậy liền nhíu mày nhìn qua cô, không có dáng vẻ khó chịu gì khi nghe từ hôn, trong lòng anh có hơi khó chịu nhưng anh vẫn nói.

"Tần Tô Di, đây lần cuối cùng tôi nhắc nhở cô, sau này mà cho tìm đến gây khó dễ cho Du Du nữa, tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô đâu "

Tần Tô Di nghe vậy liền cảm thấy đau đầu, cô cũng không có gan lớn như vậy, không dám tự mình đi tìm cái chết đâu rồi nói.

" hai người đi đi, từ nay tôi với anh không là gì của nhau, tôi cũng không đi tìm cô gái bé nhỏ của anh đâu mà lo"

nói xong cô nằm xuống, bây giờ cô đang rất đói bụng, mẹ Tần là đi tới đâu để mua cháo vậy, cô đói sắp chết rồi.

cô vừa nghĩ đến thì mẹ Tần đã trở về, bà vừa mở ra đã thấy người bà không muốn gặp nhất ở đây, bà liền nói.

" ây cậu chủ nhà họ Lục sao lại ở đây, a.. mà cũng không phải, phải gọi là cậu chủ con riêng của nhà họ Lục mới đúng"

Tần Tô Di nghe mẹ Tần nói vậy, cô liền bật cười, thầm nghĩ mẹ Tần này ăn nói cũng rất làm đau lòng người rồi.

ai mà không biết nhà họ Lục, cậu chủ đứng đầu nhà họ Lục là Lục Thiên Phong chứ, Lục Thiên Tuấn là con của vợ hai.

vợ của ông Lục là mẹ của Lục thiên Phong, sau khi biết ông Lục có người tình ở bên ngoài còn có con trai đã 2 tuổi, thì bà phát bệnh mà qua đời, lúc đó lục Thiên Phong chỉ mới 5 tuổi, từ khi mẹ qua đời tính tình cũng thay đổi, không khóc, không cười, cũng không nói chuyện tiếp xúc với ai, ông nội Lục thấy như vậy liền đem Lục Thiên Phong về nuôi dưỡng, còn ông Lục cùng vợ và con trai thứ hai sống hạnh phúc, ông Lục từ đó cũng không còn quan tâm đến con trai lớn của mình nữa, sau khi lớn lên Lục Thiên Phong trong kinh doanh khiến bao người phải nể phục, ông nội Lục thấy vậy liền đem quyền quản lý công ty cho Lục Thiên Phong, còn Lục Thiên Tuấn và Lục Thiên Thiên, con trai con gái của vợ sau của ông Lục không hưởng được gì, vì quyền quyết định đều do ông nội Lục quản, ông Lục không có quyền nên cũng đành nghe theo.

Lục Thiên Tuấn nghe mẹ Tần nói vậy liền muối mặt, cũng không có mặt dày nắm tay Trịnh Du đi ra ngoài.

mẹ Tần thấy bọn họ đã đi, liền vui mừng rồi nói.

" là con của vợ bé phá hủy hôn nhân của người khác, mà lúc nào cũng thấy hắn tỏ vẻ ra là người thừa kế của họ Lục, thật là tức cười chết ta, còn muốn thừa kế nhà họ Lục thì còn lâu, Thiên Phong sẽ không cho hắn ta được như mong muốn đâu"

Tần Tô Di vừa ăn cháo của mẹ Tần mua về khi nãy, nghe thấy cái tên Thiên Phong thì giật mình, nhém tí nữa lật ngửa luôn tô cháo cô hỏi mẹ Tần.

" Thiên Phong là ai?"

Tần Tô Thịnh thấy chị, nhém tí là làm đổ cháo liền nhắc nhở.

" chị cầm cẩn thận, nếu không sẽ bị phổng người bây giờ, anh Thiên Phong là người thừa kế nhà họ Lục, là người con trai đã đưa chị vào bệnh viện lúc sáng í"

Tần Tô Di nghe đến đây liền hết hồn, đến phun cả cháo trong miệng ra ngoài, Lục Thiên Phong là nam phản diện, không thể nào lại giúp đỡ cô, trong lúc cô đọc truyện cũng không để ý về nam phản diện này lắm, dù sau cuối cùng cũng bị nam chính hại chết, rồi nam chính đứng lên thừa kế nhà họ Lục.

mẹ Tần thấy cô hốt hoảng, đến phun cháo ra ngoài liền hỏi.

" sau vậy?"

Tần Tô Di trả lời.

" cháo còn nóng, lúc nãy ăn nhanh quá nên bị nóng"

mẹ Tần nghe cô nói vậy liền bật cười.

" cứ từ từ ăn gấp gáp cái gì, ai mà dành ăn với con đâu"

Tần Tô Di nghe mẹ Tần nói vậy, cô mỉm cười rồi gật đầu, liền đem cháo trong chén ăn hết.

sau khi ngồi nói chuyện một lúc, ba Tần liền phải về công ty giải quyết công chuyện, không có anh hai ở nhà, chuyện công ty do ba Tần một tay lo lắng.

mẹ Tần thấy vậy liền kêu em trai ở đây trông cô, còn bà trở về nhà, nấu canh gà cho cô bồi bổ, thấy em trai đang nằm ở ghế sofa chơi game, cô thấy vậy cô liền ngủ một giấc ngon lành.

Hot

Comments

TuT

TuT

nguyên chủ kiểu : ủa mình nói cho nó mượn khi nào zậy ta ???

2023-06-14

0

Thiên Tử

Thiên Tử

truyện này cuốn quá

2023-05-03

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play