Chương 13: Cô ấy là bà Mặc.

Mặc Tử Hàng đã nghe được tiếng khóc nức nở của Giang Yên Nhiên nhưng vào lúc này bảo anh dừng lại? Anh không làm được.

Tinh lực mà Giang Yên Nhiên đã tiêu hao đã kéo cô về với bờ say xỉn , cô bắt đầu tỉnh táo mới phát hiện ra Mặc Tử Hàng đang điên cuồng làm chuyện gì đó. Giọng nói của cô đứt quoãng , nỉ non :”Hức..chồng ơi anh làm gì vậy…”

Tóc anh rũ xuống , trên trán và cơ thể lấm tấm mồ hôi. Đập vào mắt Giang Yên Nhiên là khuôn mặt mị tình chết người , trượt xuống vòm ngực bánh mật rắn chắc . Cơ thể anh không ngừng va vào cô khiến cô run lên , nức nở cầu xin.

Mặc Tử Hàng nhẹ đi , anh khẽ vươn tay giúp cô vén đi lọn tóc ướt đẫm ra sau mang tai , giọng khản đặc :"Yên Nhiên ngoan nào , nằm yên"

Giang Yên Nhiên mím môi không muốn phản kháng lại lời Mặc Tử Hàng nói . Cô sợ không nằm yên sẽ là cô gái không ngoan. Sau đó Mặc Tử Hàng còn ghé vào tai cô phả vào hơi thở ấm nóng :"Thả lỏng một chút , đừng kẹp người anh"

Cô nghe lời bất chấp sự đau đớn dang rộng chân , cô cảm nhận rõ có thứ gì đó đâm sâu vào cơ thể mình nhưng chỉ biết yên lặng , lâu lâu lại kêu lên những tiếng mị tình , vào lúc này Mặc Tử Hàng lại càng hài lòng , cũng quên mất việc cô gái có thân thể người lớn này tâm hồn vẫn chỉ là một đứa trẻ.

Giang Yên Nhiên bị giày vò đến nửa mơ nửa tỉnh , rồi trong cơn mê man cô thấy mình bị nhấc bổng ra khỏi giường , cô không quan tâm mệt mỏi tựa vào lồng ngực anh , cho đến khi cả cơ thể bỗng chống ngập trong biển nước mới giật mình tỉnh ra.

hơi nước bốc lên nghi ngút , ngay lập tức toàn thân cô trở nên dễ chịu. Cô thấy ai đó đang xoa bóp khắp thân thể cho mình , nhưng không thể chịu được mà nằm ngửa ra tựa gáy vào thành bồn lim dim mắt ngủ.

Còn chưa vào được say giấc cô lại thấy ai đó bon chen vào trong bồn tắm , những dòng nước lũ lượt trào ra , khi cô choàng mở mắt thì Mặc Tử Hàng cũng vừa ập đến ngậm lấy cánh môi cô không cho chút cơ hội phản kháng.

Giang Yên Nhiên chẳng biết gì , cô ngồi yên không hề nhúc nhích , cho đến khi Mặc Tử Hàng bỗng nhiên xoay người cô lại bất chợt đưa vào phía sau , anh giúp cô đỡ lấy cơ thể , nước trong bồn lại cứ thế theo từng đợt sánh ra ngoài cho đến khi vơi bớt chỉ còn hơn nửa.

Cô còn tưởng những chuyện kì lạ mà Mặc Tử Hàng làm đã kết thúc rồi nhưng không ngờ những vận động lạ ấy cứ mỗi lúc một mạnh mẽ hơn. Không biết sau bao lâu Giang Yên Nhiên đã thấy bản thân nằm trên giường , Mặc Tử Hàng gần như đè lên cô , cúi đầu cắn lấy tai , thì thào :"Yên Nhiên , yêu anh không?"

Yêu , Giang Yên Nhiên vội gật đầu lia lịa :"Nhiên yêu chồng"

Mặc Tử Hàng cười chua chát , phải chi ngay từ lúc đầu anh được nghe cô nói ba từ ấy thì những chuyện như bây giờ đã không xảy ra..

Anh thở một cách nặng nề , nghe được câu trả lời thoả đáng mới mệt mỏi nằm xuống bên cạnh , tay vươn qua ôm lấy cô vào lòng , ôn nhu nói :"Mệt không? Ngủ chút đi"

Cô gật gù , toàn thân như không còn sức sống , cả cơ thể được ôm trọn bao bọc nhanh chóng chìm vào giấc ngủ sâu.

Mặc Tử Hàng bị thức giấc khi có tiếng gõ cửa , anh vốn không định dậy nhưng lại nghe ra nhịp gõ quen thuộc , vừa định ngồi dậy đã có tiếng nói vọng vào :"Tử Hàng , Yên Nhiên , đã sang chiều rồi mà hai đứa còn chưa dậy?"

Anh khẽ nâng đầu Giang Yên Nhiên đang tựa trên bắp tay mình , nhẹ nhàng để cô kê lên gối , cố gắng hết sức không làm cô thức giấc. Ban đầu Giang Yên Nhiên hơi cau mày nhưng sau đó lại bắt đầu giãn ra , Mặc Tử Hàng rón rén rời khỏi giường , nhặt lại chiếc áo khoác lại lên người vội đi ra ngoài.

Ông nội còn định gõ thêm cái nữa thì cửa phòng đã mở ra , Mặc Tử Hàng xuất hiện ở cửa trong bộ dạng tuỳ hứng , sau khi ông nội Mặc trông thấy anh , mí mắt giật giật :"Ái chà sắp có cháu à? Tiểu Văn đến rồi , hay là ta nói nó về trước , hai đứa cứ tiếp tục đi"

Mặc Đình Quân cười ngớ ngẩn định đóng cửa lại nhưng Mặc Tử Hàng lại vươn bàn tay ra chặn cửa nói :"Xong hết rồi ạ , cháu xuống gặp cậu ta"

Ông nội Mặc nhướn mày tỏ vẻ thích thú , đi lịch bịch đến sát gần anh nhìn chằm chằm :"Thật không? Cháu chắc chắn là sẽ có cháu luôn không?"

Mặc Tử Hàng thầm thở dài :"Với tình trạng này sao cháu nỡ để cô ấy mang thai?"

Vẻ mặt ông nội ỉu xìu :"Ta nghe nói cháu gọi Lâm Tịnh về , mau thúc giục con bé chữa bệnh cho Yên Nhiên đi , nếu không ta không chịu được mất"

Ông thở dài một hơi rồi lặng lẽ quay đầu đi , miệng lẩm nhẩm , chẳng lẽ từ sáng đến giờ cũng không thể có gì sao?

Mặc Tử Hàng thay một bộ quần áo khác chỉnh chu hơn rồi mới đi xuống. Anh không đến công ty nên thư kí phải đưa hồ sơ về tận nhà cho anh xem.

Trong lúc Tiểu Văn đang chăm chú nhìn sếp của cậu ta kí đều tay trên đống văn kiện , ánh mắt cậu ta liền bị thu hút bởi một người phụ nữ đang từ trên lầu đi xuống.

Giang Yên Nhiên mang một chiếc áo ngủ mong tang , cậu ta lờ lờ đoán ra cô gái ấy có lẽ là tình nhân hay gì đó của Mặc Tử Hàng nên hắng giọng ho nhẹ một tiếng rồi cúi gằm mặt xuống đất không dám nhìn lung tung , Mặc Tử Hàng ngước lên trông thấy biệu hiện lạ của cậu ta thì xoay người vừa hay bắt gặp Giang Yên Nhiên vừa đưa tay dụi mắt đi xuống.

Khi thấy cô trong bộ dạng đó , anh vội đứng dậy đi về phía cô , cởi áo khoác ngoài trên người mình bao bọc lấy cơ thể chi chít những dấu hôn xanh đỏ lấp ló sau manh áo mỏng , anh cúi đầu nhéo má cô :"Sao lại dậy rồi?"

Giang Yên Nhiên mắt vẫn còn lim dim , cô cao tận mét sáu nhưng khi muốn nhìn mặt anh nói chuyện thì vẫn phải ngước lên nhìn , chu môi nói :"Không có chồng ôm Nhiên không ngủ được"

Mặc Tử Hàng khẽ cong làn môi mỏng , anh chỉ muốn cắn vào đôi môi đáng yêu đó của cô , cuối cùng vì vẫn ý thức được đang có người nên không làm , ôm lấy bả vai Giang Yên Nhiên kéo đến sofa , anh ngồi xuống để cô tựa vào lồng ngực mình rồi nói :"Vậy ngồi đây ngủ tiếp đi"

Tất nhiên với tình trạng như lúc này Giang Yên Nhiên còn chẳng biết ngại , dù Tiểu Văn cứ ngồi một cục to lớn ở đó nhưng cô vẫn ngoan ngoãn tựa vào ngực anh liu riu mắt , khi ánh mắt cậu ta ngước lên , trông thấy bàn tay Mặc Tử Hàng đang ôm eo cô gái kia rất chặt , gấu váy ngắn không thể che được vết xanh đỏ nổi bật đập vào mắt trên phần đùi trắng nõn của cô.

Tiểu Văn cười một cách gượng gạo , cuối cùng lấy hết can đảm hỏi , coi như tìm cho mình một cách xưng hô hợp lý :"Mặc tổng , đây là.."

"Sau này cẩn thận một chút , cô ấy là bà Mặc"

Hot

Comments

Tiểu Tranh Tử

Tiểu Tranh Tử

=))

2023-06-14

2

Kem phô mai

Kem phô mai

Còn phải xem thể lực của anh đã 🤣🤣🤣

2023-02-19

3

Kem phô mai

Kem phô mai

Thấy có cháu là khoái liền hàaaa

2023-02-19

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thiếu phu nhân xảy ra chuyện rồi
2 Chương 2: Ghét đến mức muốn chết đi
3 Chương 3: Bà Mặc , em rong chơi đủ rồi chứ?
4 Chương 4: Đột nhiên cứ có cảm giác như ba đang chăm sóc cho con gái
5 Chương 5: Sau này không được nói cảm ơn , biết chưa?
6 Chương 6: Tiểu tử kia tốt nhất là nên kết hôn với công việc.
7 Chương 7: Mau buông con bé ra!!
8 Chương 8: Mày biết mày đang nói chuyện với ai không?
9 Chương 9: Em không sợ chứ?
10 Chương 10: Sau này chị ấy sẽ bầu bạn với em.
11 Chương 11: Được mời về chứ không phải cầu xin được vào đây.
12 Chương 12: Tử Hàng của em..
13 Chương 13: Cô ấy là bà Mặc.
14 Chương 14: Vẫn còn lưu luyến ít nhiều với vợ cũ
15 Chương 15: Tôi sẽ đưa cô đến chỗ ông Mặc.
16 Chương 16: Dựa vào thực lực của mình để ôm bắp chân.
17 Chương 17: Đụng vào một sợi tóc của Lâm Tịnh , tôi sẽ bóp chết cô.
18 Chương 18: Mặc Tử Hàng!! Cậu thiên vị.
19 Chương 19: Cậu không nhìn xem bây giờ trông cậu thảm không?
20 Chương 20: Tử Hàng , em sợ
21 Chương 21: Có biết khi em mặc như thế này anh có cảm giác gì không?
22 Chương 23: Anh cần em
23 Chương 24: Phải làm cho câm miệng một chút
24 Chương 24: Còn không mau đi tìm Lâm Tịnh?
25 Chương 25: Bên ngoài lạnh lắm. Vào đây với anh được không?
26 Chương 26: An tâm hơn khi có Mặc Tử Hàng cùng đi
27 Chương 27: Chiếc xe chạy bắn tốc độ
28 Chương 28: Giang tiểu thư? Ngọn gió nào thổi cô đến đây!
29 Chương 29: Tiểu thư nhà họ Giang tuyệt đối không được đến gần bà Mặc quá hai bước
30 Chương 30: Chị Em Trùng Phùng
31 Chương 31: Hồi Ức.
32 Chương 32: Muốn thoi thóp cũng không được!
33 Chương 33: Làm cho Tề Phong rời khỏi đất Mỹ.
34 Chương 34: Mặc Tử Hàng tỉnh lại rồi?
35 Chương 35: Dựa vào việc chưa có ai dám chỉ vào mặt tôi như vậy
36 Chương 36: Tuyệt đối không được đưa bất cứ thứ gì vào người cậu ấy!!
37 Chương 37: Suy luận của anh đã đi lệch rồi
38 Chương 38: Không còn nhớ ra tôi nữa , có phải không?
39 Chương 39: Giang Hạ Vũ , là ai cho cô lá gan đó?
40 Chương 40: Dù có ở chân núi cũng sẽ túm chân chị kéo xuống
41 Chương 41: Đưa thằng bé về nước ngay cho ta!!
42 Chương 42: Một khi ta còn ở đây thì vị trí bà Mặc của Giang Yên Nhiên…
43 Chương 43: Chẳng lẽ trước kia anh là một con người đào hoa như vậy?
44 Chương 44: Bởi vì không có ý định quay đầu
45 Chương 45: Lấy thân phận gì để ở lại Mặc gia?
46 Chương 46: Đường đường là Mặc thiếu phu nhân
47 Chương 47: Hành động này của Mặc Tử Hàng , cô thật sự là không ngờ tới!
48 Chương 48: Chỉ cần cô bị thương nhẹ , Mặc Tử Hàng cũng xốt xắng đến phát điên
49 Chương 49: Không biết cô gái này cố chấp như thế nào
50 Chương 50: Không phải do cô ta thì là ai?
51 Chương 51: Vết thương nhỏ cũng không nên coi thường
52 Chương 52: Đụng phải vợ tôi.
53 Chương 53: Đến xem cô tìm cách khuyến rũ một người đàn ông khác
54 Chương 54: Người như cô mà cũng có tôn nghiêm sao?
55 Chương 55: Rõ ràng là muốn chọc tức chị!!
56 Chương 56: Hành tung của ba cô thật sự bí ẩn.
57 Chương 57: Cửa xe bị khoá kín!!
58 Chương 58: Giải cứu
59 Chương 59: Đổ bệnh
60 Chương 60: Cảm nặng
61 Chương 61: Xuất hiện
62 Chương 62: Kia là Mặc thiếu phu nhân của nhà họ Mặc
63 Chương 63: Con gái thất lạc
64 Chương 64: Bước thẳng vào bồn tắm
65 Chương 65: Cô cho rằng tôi đang hỏi ý kiến cô à?
66 Chương 66: Thì ra là hai đứa ở cùng nhau.
67 Chương 67:
68 Chương 68:
69 Chương 69:
70 Chương 70:
71 Chương 71:
72 Chương 72:
73 Chương 73:
74 Chương 74:
75 Chương 75:
76 Chương 76:
77 Chương 77:
78 Chương 78:
79 Chương 79:
80 Chương 80:
81 Chương 81:
82 Chương 82:
83 Chương 83:
84 Chương 84:
85 Chương 85:
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Thiếu phu nhân xảy ra chuyện rồi
2
Chương 2: Ghét đến mức muốn chết đi
3
Chương 3: Bà Mặc , em rong chơi đủ rồi chứ?
4
Chương 4: Đột nhiên cứ có cảm giác như ba đang chăm sóc cho con gái
5
Chương 5: Sau này không được nói cảm ơn , biết chưa?
6
Chương 6: Tiểu tử kia tốt nhất là nên kết hôn với công việc.
7
Chương 7: Mau buông con bé ra!!
8
Chương 8: Mày biết mày đang nói chuyện với ai không?
9
Chương 9: Em không sợ chứ?
10
Chương 10: Sau này chị ấy sẽ bầu bạn với em.
11
Chương 11: Được mời về chứ không phải cầu xin được vào đây.
12
Chương 12: Tử Hàng của em..
13
Chương 13: Cô ấy là bà Mặc.
14
Chương 14: Vẫn còn lưu luyến ít nhiều với vợ cũ
15
Chương 15: Tôi sẽ đưa cô đến chỗ ông Mặc.
16
Chương 16: Dựa vào thực lực của mình để ôm bắp chân.
17
Chương 17: Đụng vào một sợi tóc của Lâm Tịnh , tôi sẽ bóp chết cô.
18
Chương 18: Mặc Tử Hàng!! Cậu thiên vị.
19
Chương 19: Cậu không nhìn xem bây giờ trông cậu thảm không?
20
Chương 20: Tử Hàng , em sợ
21
Chương 21: Có biết khi em mặc như thế này anh có cảm giác gì không?
22
Chương 23: Anh cần em
23
Chương 24: Phải làm cho câm miệng một chút
24
Chương 24: Còn không mau đi tìm Lâm Tịnh?
25
Chương 25: Bên ngoài lạnh lắm. Vào đây với anh được không?
26
Chương 26: An tâm hơn khi có Mặc Tử Hàng cùng đi
27
Chương 27: Chiếc xe chạy bắn tốc độ
28
Chương 28: Giang tiểu thư? Ngọn gió nào thổi cô đến đây!
29
Chương 29: Tiểu thư nhà họ Giang tuyệt đối không được đến gần bà Mặc quá hai bước
30
Chương 30: Chị Em Trùng Phùng
31
Chương 31: Hồi Ức.
32
Chương 32: Muốn thoi thóp cũng không được!
33
Chương 33: Làm cho Tề Phong rời khỏi đất Mỹ.
34
Chương 34: Mặc Tử Hàng tỉnh lại rồi?
35
Chương 35: Dựa vào việc chưa có ai dám chỉ vào mặt tôi như vậy
36
Chương 36: Tuyệt đối không được đưa bất cứ thứ gì vào người cậu ấy!!
37
Chương 37: Suy luận của anh đã đi lệch rồi
38
Chương 38: Không còn nhớ ra tôi nữa , có phải không?
39
Chương 39: Giang Hạ Vũ , là ai cho cô lá gan đó?
40
Chương 40: Dù có ở chân núi cũng sẽ túm chân chị kéo xuống
41
Chương 41: Đưa thằng bé về nước ngay cho ta!!
42
Chương 42: Một khi ta còn ở đây thì vị trí bà Mặc của Giang Yên Nhiên…
43
Chương 43: Chẳng lẽ trước kia anh là một con người đào hoa như vậy?
44
Chương 44: Bởi vì không có ý định quay đầu
45
Chương 45: Lấy thân phận gì để ở lại Mặc gia?
46
Chương 46: Đường đường là Mặc thiếu phu nhân
47
Chương 47: Hành động này của Mặc Tử Hàng , cô thật sự là không ngờ tới!
48
Chương 48: Chỉ cần cô bị thương nhẹ , Mặc Tử Hàng cũng xốt xắng đến phát điên
49
Chương 49: Không biết cô gái này cố chấp như thế nào
50
Chương 50: Không phải do cô ta thì là ai?
51
Chương 51: Vết thương nhỏ cũng không nên coi thường
52
Chương 52: Đụng phải vợ tôi.
53
Chương 53: Đến xem cô tìm cách khuyến rũ một người đàn ông khác
54
Chương 54: Người như cô mà cũng có tôn nghiêm sao?
55
Chương 55: Rõ ràng là muốn chọc tức chị!!
56
Chương 56: Hành tung của ba cô thật sự bí ẩn.
57
Chương 57: Cửa xe bị khoá kín!!
58
Chương 58: Giải cứu
59
Chương 59: Đổ bệnh
60
Chương 60: Cảm nặng
61
Chương 61: Xuất hiện
62
Chương 62: Kia là Mặc thiếu phu nhân của nhà họ Mặc
63
Chương 63: Con gái thất lạc
64
Chương 64: Bước thẳng vào bồn tắm
65
Chương 65: Cô cho rằng tôi đang hỏi ý kiến cô à?
66
Chương 66: Thì ra là hai đứa ở cùng nhau.
67
Chương 67:
68
Chương 68:
69
Chương 69:
70
Chương 70:
71
Chương 71:
72
Chương 72:
73
Chương 73:
74
Chương 74:
75
Chương 75:
76
Chương 76:
77
Chương 77:
78
Chương 78:
79
Chương 79:
80
Chương 80:
81
Chương 81:
82
Chương 82:
83
Chương 83:
84
Chương 84:
85
Chương 85:

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play