Chương 19: Cậu không nhìn xem bây giờ trông cậu thảm không?

Nói vậy nhưng Tề Phong vẫn lẻo đẻo theo Mặc Tử Hàng vào nhà. Bốn người đi vào , Mặc Tử Hàng liền nhanh tay sắn ống tay áo vào bếp , vợ anh đói rồi.

Lâm Tịnh tất nhiên chẳng muốn chung bầu không khí với Tề Phong , vì vậy từ lúc xuống xe đã nói với Mặc Tử Hàng sẽ ra ngoài mua thêm chút đồ rồi đi thẳng. Tề Phong loay xoay không thấy Lâm Tịnh , thế nhưng mà lại ngại không dám hỏi , vì vậy mà ôm một bụng câu hỏi theo Mặc Tử Hàng đi vào nhà rồi lăn ra nghế ngồi nghịch điện thoại trong sự bực bội.

Giang Yên Nhiên trông thấy Mặc Tử Hàng vào bếp liền xấn lại , bất chợt ôm anh từ phía sau.

Mặc Tử Hàng đang rửa rau giật mình nhấc tay lên xoay đầu lại , Giang Yên Nhiên cũng nhoài người ra phía trước cười tươi roi rói :"Chồng , em cũng giúp anh một tay , nhé!"

Khoé miệng anh cong lên , nếu cô cứ thế này càng khiến anh có động lực tham gia vào một khoá dạy học nấu ăn , để có thể sau này nếu Giang Yên Nhiên nhớ ra , cô sẽ bị anh chinh phục bởi tài nấu nướng này.

Cô gái này là đại tiểu thư của nhà họ Giang , trên đời thứ gì cũng không thiếu , nhan sắc của anh cũng không thể mê mẩn cô , nhưng giờ anh đã biết thứ có thể dụ hoặc cô là đồ ăn ngon rồi.

Mặc Tử Hàng vội lau khô tay nhéo má cô :"Ở trong này dầu mỡ lắm . Em có thể ra sau vườn chơi , khi nào nấu xong sẽ gọi em"

Giang Yên Nhiên gật gật đầu rồi còn vui vẻ kiễng chân hôn vào má anh một cái :"Yêu chồng nhiều nhất"

Tề Phong từ sofa nhìn vào khẽ ho nhẹ một tiếng :"Hai người chú ý một chút , ở đây còn có người!!"

Cô bật cười ra tiếng rồi xách váy chạy ra ngoài , Mặc Tử Hàng nhìn Tề Phong đang bất mãn nhếch đầu lông mày khiêu khích :"Có bản lĩnh thì cũng có vợ đi"

Tề Phong quay phắt đi gác chân lên bàn tự nhiên :"Xì ông đây không thèm . Các người tưởng các người có vợ thì hay lắm chắc! Ràng buộc , tất cả đều là ràng buộc , ông đây không đời nào xắn tay vào bếp. Chậc , Mặc Tử Hàng , cậu không nhìn xem bây giờ trông cậu thảm không?"

Mặc Tử Hàng nhún vai :"Không , tôi rất hạnh phúc"

"Ha , người ta nói đúng. Yêu rồi thì con mắt sáng cũng mù mà !!"

Anh ta vừa nói dứt câu , bóng dáng cao lớn của Mặc Tử Hàng đã xuất hiện trước sofa làm anh ta giật bắn. Mặc Tử Hàng nâng chân đá vào đầu gối Tề Phong một cái rõ đau rồi ra lệnh :"Cậu rảnh rỗi nhỉ? Ra ngoài mua cho tôi ít hành đi"

Tề Phong lười biếng :"Không đi , tôi là khách , tại sao lại bắt tôi đi. Giang Yên Nhiên đâu , bà Mặc của cậu đâu rồi?"

"Đi không?"

"Không đời nào!"

Mặc Tử Hàng quay đầu bỏ đi , vu vơ nói :"Lâm Tịnh đang ở bên ngoài mua đồ"

Anh còn chưa đếm đến ba đã có người vụt từ trên ghế xuống chạy về hướng cửa :"Đây là tôi nể tình cậu vào bếp nên mới phụ giúp một tay thôi đấy"

Tề Phong chạy một mạch ra ngoài , vừa chạy đến gần con ngõ đã nghe thấy tiếng hai người nói chuyện . Anh vô thức núp vào một góc , lắng nghe giọng nói quen thuộc của Lâm Tịnh.

“..em đã sống ở đây từ nhỏ đến lớn mà , mọi thứ đều rất quen thuộc. Anh không cần phải lo đâu , tự nhiên lại bay thẳng qua đây , không cần thiết"

Sau đó có tiếng đàn ông đáp lại :"..Cũng không quá xa mà. Dạo gần đây anh cũng không bận , muốn chạy qua chỗ em một chút. Nghe nói chuyến này em sẽ về đây luôn , nếu anh không dành chút thời gian qua đây với em , không biết khi nào mới có thể gặp lại"

"Cũng chưa hẳn. Lúc đầu em có dự định là như vậy , nhưng có lẽ sau khi công việc ở đây ổn thoả , em sẽ trở về"

Tề Phong lặng lẽ rút điếu thuốc ra ngậm vào miệng , anh hơi híp mắt . Từ lúc gặp lại Lâm Tịnh , anh chưa từng nghe cô nói chuyện một cách nhẹ nhàng như thế.

Hơn nữa hình như cô nói lần này trở về không hẳn là ở lại . Có lẽ sau khi bệnh tình của Giang Yên Nhiên ổn định cô sẽ lại đi.

Tay anh xiết chặt lên hằn rõ gân xanh , cô gái này rõ ràng là không muốn trở về để níu kéo anh cho mình thêm cơ hội , mà thậm chí còn có người tình mới rồi?!

Hắn ta lại đáp lại , giọng nói phấn khích một cách hạnh phúc :"Thật vậy ư? Lúc trước anh thấy em kiên quyết ở lại lắm cơ mà , sao giờ lại thay đổi quyết định nhanh như vậy ?"

Nghe điệu bộ của hắn , Tề Phong cảm thấy tay chân có chút ngứa ngáy . Anh rút điếu thuốc đang cháy dở ra khỏi miệng ném xuống đất dẫm lên , rồi bước ra.

Lâm Tịnh còn định nói gì đó đột nhiên trông thấy Tề Phong xuất hiện , không nói hai lời liền vung tay đánh vào mặt anh chàng điển trai đứng cạnh cô.

Cậu ta cao lớn nhưng cũng vì có chút bất ngờ mà ngã thẳng ra đất , môi bật máu. Lâm Tịnh nhìn rõ được Tề Phong rồi mới có thể chạy đến giữ tay anh lại , hơi lớn tiếng :"Tề , anh làm gì vậy!!"

"Đừng có gọi tôi như vậy" Tề Phong hất tay cô ra rất mạnh , mạnh đến mức đôi giày cao gót khiến cô loạng choạng. Anh không thấy áy náy , còn nhếch miệng cười :"Bây giờ tôi mới nhìn rõ tâm cơ của cô đấy"

Anh nhìn qua tên cao to còn đang ngơ ngác ngồi dưới đất , từ đầu đến chân đắp toàn hàng hiệu , tay đeo nhẫn kim cương , đồng hồ chói mắt.

"Tôi cũng chỉ là , một trong những sự lựa chọn của cô mà thôi? Đúng không?"

Lâm Tịnh sững sờ cau mày :"Anh nói gì vậy?"

Tề Phong cho hắn ta một ánh mắt cảnh cáo rồi bỏ đi.

Trước khi khuất khỏi con ngõ , anh vẫn muốn hi vọng chút gì đó , quay đầu lại nhìn thêm một cái.

Nhưng thứ anh trông thấy không phải là thứ anh mong đợi. Cuối cùng thì Lâm Tịnh lại đỡ người con trai ấy đứng dậy chứ không phải chạy theo anh.

Đột nhiên anh có chút nhớ lại một chút chuyện cũ . Cô gái lúc nào cũng chạy theo sau anh , gọi với theo.

"Tề , anh đi chậm thôi , em đuổi theo không kịp"

Bước chân của chàng trai không giảm , ngược lại còn sải bước rộng hơn , anh vừa đi vừa cười giỡn.

"Ai bảo chân em ngắn như vậy"

Không biết từ bao giờ , phía sau lưng anh đã không có người suốt ngày lẻo đẻo theo sau nữa rồi.

Lâm Tịnh đã thay đổi rồi , bây giờ cô ấy là người mà chỉ có người khác đuổi theo cô ấy , không còn là cái đuôi của anh hay bất kì ai nữa..

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Tề Phong ăn giấm chua quá đi thôi , cơ mà vẫn bày đặt ra dẻ dữ lắm 🤪

2023-02-15

3

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Thiếu phu nhân xảy ra chuyện rồi
2 Chương 2: Ghét đến mức muốn chết đi
3 Chương 3: Bà Mặc , em rong chơi đủ rồi chứ?
4 Chương 4: Đột nhiên cứ có cảm giác như ba đang chăm sóc cho con gái
5 Chương 5: Sau này không được nói cảm ơn , biết chưa?
6 Chương 6: Tiểu tử kia tốt nhất là nên kết hôn với công việc.
7 Chương 7: Mau buông con bé ra!!
8 Chương 8: Mày biết mày đang nói chuyện với ai không?
9 Chương 9: Em không sợ chứ?
10 Chương 10: Sau này chị ấy sẽ bầu bạn với em.
11 Chương 11: Được mời về chứ không phải cầu xin được vào đây.
12 Chương 12: Tử Hàng của em..
13 Chương 13: Cô ấy là bà Mặc.
14 Chương 14: Vẫn còn lưu luyến ít nhiều với vợ cũ
15 Chương 15: Tôi sẽ đưa cô đến chỗ ông Mặc.
16 Chương 16: Dựa vào thực lực của mình để ôm bắp chân.
17 Chương 17: Đụng vào một sợi tóc của Lâm Tịnh , tôi sẽ bóp chết cô.
18 Chương 18: Mặc Tử Hàng!! Cậu thiên vị.
19 Chương 19: Cậu không nhìn xem bây giờ trông cậu thảm không?
20 Chương 20: Tử Hàng , em sợ
21 Chương 21: Có biết khi em mặc như thế này anh có cảm giác gì không?
22 Chương 23: Anh cần em
23 Chương 24: Phải làm cho câm miệng một chút
24 Chương 24: Còn không mau đi tìm Lâm Tịnh?
25 Chương 25: Bên ngoài lạnh lắm. Vào đây với anh được không?
26 Chương 26: An tâm hơn khi có Mặc Tử Hàng cùng đi
27 Chương 27: Chiếc xe chạy bắn tốc độ
28 Chương 28: Giang tiểu thư? Ngọn gió nào thổi cô đến đây!
29 Chương 29: Tiểu thư nhà họ Giang tuyệt đối không được đến gần bà Mặc quá hai bước
30 Chương 30: Chị Em Trùng Phùng
31 Chương 31: Hồi Ức.
32 Chương 32: Muốn thoi thóp cũng không được!
33 Chương 33: Làm cho Tề Phong rời khỏi đất Mỹ.
34 Chương 34: Mặc Tử Hàng tỉnh lại rồi?
35 Chương 35: Dựa vào việc chưa có ai dám chỉ vào mặt tôi như vậy
36 Chương 36: Tuyệt đối không được đưa bất cứ thứ gì vào người cậu ấy!!
37 Chương 37: Suy luận của anh đã đi lệch rồi
38 Chương 38: Không còn nhớ ra tôi nữa , có phải không?
39 Chương 39: Giang Hạ Vũ , là ai cho cô lá gan đó?
40 Chương 40: Dù có ở chân núi cũng sẽ túm chân chị kéo xuống
41 Chương 41: Đưa thằng bé về nước ngay cho ta!!
42 Chương 42: Một khi ta còn ở đây thì vị trí bà Mặc của Giang Yên Nhiên…
43 Chương 43: Chẳng lẽ trước kia anh là một con người đào hoa như vậy?
44 Chương 44: Bởi vì không có ý định quay đầu
45 Chương 45: Lấy thân phận gì để ở lại Mặc gia?
46 Chương 46: Đường đường là Mặc thiếu phu nhân
47 Chương 47: Hành động này của Mặc Tử Hàng , cô thật sự là không ngờ tới!
48 Chương 48: Chỉ cần cô bị thương nhẹ , Mặc Tử Hàng cũng xốt xắng đến phát điên
49 Chương 49: Không biết cô gái này cố chấp như thế nào
50 Chương 50: Không phải do cô ta thì là ai?
51 Chương 51: Vết thương nhỏ cũng không nên coi thường
52 Chương 52: Đụng phải vợ tôi.
53 Chương 53: Đến xem cô tìm cách khuyến rũ một người đàn ông khác
54 Chương 54: Người như cô mà cũng có tôn nghiêm sao?
55 Chương 55: Rõ ràng là muốn chọc tức chị!!
56 Chương 56: Hành tung của ba cô thật sự bí ẩn.
57 Chương 57: Cửa xe bị khoá kín!!
58 Chương 58: Giải cứu
59 Chương 59: Đổ bệnh
60 Chương 60: Cảm nặng
61 Chương 61: Xuất hiện
62 Chương 62: Kia là Mặc thiếu phu nhân của nhà họ Mặc
63 Chương 63: Con gái thất lạc
64 Chương 64: Bước thẳng vào bồn tắm
65 Chương 65: Cô cho rằng tôi đang hỏi ý kiến cô à?
66 Chương 66: Thì ra là hai đứa ở cùng nhau.
67 Chương 67:
68 Chương 68:
69 Chương 69:
70 Chương 70:
71 Chương 71:
72 Chương 72:
73 Chương 73:
74 Chương 74:
75 Chương 75:
76 Chương 76:
77 Chương 77:
78 Chương 78:
79 Chương 79:
80 Chương 80:
81 Chương 81:
82 Chương 82:
83 Chương 83:
84 Chương 84:
85 Chương 85:
Chapter

Updated 85 Episodes

1
Chương 1: Thiếu phu nhân xảy ra chuyện rồi
2
Chương 2: Ghét đến mức muốn chết đi
3
Chương 3: Bà Mặc , em rong chơi đủ rồi chứ?
4
Chương 4: Đột nhiên cứ có cảm giác như ba đang chăm sóc cho con gái
5
Chương 5: Sau này không được nói cảm ơn , biết chưa?
6
Chương 6: Tiểu tử kia tốt nhất là nên kết hôn với công việc.
7
Chương 7: Mau buông con bé ra!!
8
Chương 8: Mày biết mày đang nói chuyện với ai không?
9
Chương 9: Em không sợ chứ?
10
Chương 10: Sau này chị ấy sẽ bầu bạn với em.
11
Chương 11: Được mời về chứ không phải cầu xin được vào đây.
12
Chương 12: Tử Hàng của em..
13
Chương 13: Cô ấy là bà Mặc.
14
Chương 14: Vẫn còn lưu luyến ít nhiều với vợ cũ
15
Chương 15: Tôi sẽ đưa cô đến chỗ ông Mặc.
16
Chương 16: Dựa vào thực lực của mình để ôm bắp chân.
17
Chương 17: Đụng vào một sợi tóc của Lâm Tịnh , tôi sẽ bóp chết cô.
18
Chương 18: Mặc Tử Hàng!! Cậu thiên vị.
19
Chương 19: Cậu không nhìn xem bây giờ trông cậu thảm không?
20
Chương 20: Tử Hàng , em sợ
21
Chương 21: Có biết khi em mặc như thế này anh có cảm giác gì không?
22
Chương 23: Anh cần em
23
Chương 24: Phải làm cho câm miệng một chút
24
Chương 24: Còn không mau đi tìm Lâm Tịnh?
25
Chương 25: Bên ngoài lạnh lắm. Vào đây với anh được không?
26
Chương 26: An tâm hơn khi có Mặc Tử Hàng cùng đi
27
Chương 27: Chiếc xe chạy bắn tốc độ
28
Chương 28: Giang tiểu thư? Ngọn gió nào thổi cô đến đây!
29
Chương 29: Tiểu thư nhà họ Giang tuyệt đối không được đến gần bà Mặc quá hai bước
30
Chương 30: Chị Em Trùng Phùng
31
Chương 31: Hồi Ức.
32
Chương 32: Muốn thoi thóp cũng không được!
33
Chương 33: Làm cho Tề Phong rời khỏi đất Mỹ.
34
Chương 34: Mặc Tử Hàng tỉnh lại rồi?
35
Chương 35: Dựa vào việc chưa có ai dám chỉ vào mặt tôi như vậy
36
Chương 36: Tuyệt đối không được đưa bất cứ thứ gì vào người cậu ấy!!
37
Chương 37: Suy luận của anh đã đi lệch rồi
38
Chương 38: Không còn nhớ ra tôi nữa , có phải không?
39
Chương 39: Giang Hạ Vũ , là ai cho cô lá gan đó?
40
Chương 40: Dù có ở chân núi cũng sẽ túm chân chị kéo xuống
41
Chương 41: Đưa thằng bé về nước ngay cho ta!!
42
Chương 42: Một khi ta còn ở đây thì vị trí bà Mặc của Giang Yên Nhiên…
43
Chương 43: Chẳng lẽ trước kia anh là một con người đào hoa như vậy?
44
Chương 44: Bởi vì không có ý định quay đầu
45
Chương 45: Lấy thân phận gì để ở lại Mặc gia?
46
Chương 46: Đường đường là Mặc thiếu phu nhân
47
Chương 47: Hành động này của Mặc Tử Hàng , cô thật sự là không ngờ tới!
48
Chương 48: Chỉ cần cô bị thương nhẹ , Mặc Tử Hàng cũng xốt xắng đến phát điên
49
Chương 49: Không biết cô gái này cố chấp như thế nào
50
Chương 50: Không phải do cô ta thì là ai?
51
Chương 51: Vết thương nhỏ cũng không nên coi thường
52
Chương 52: Đụng phải vợ tôi.
53
Chương 53: Đến xem cô tìm cách khuyến rũ một người đàn ông khác
54
Chương 54: Người như cô mà cũng có tôn nghiêm sao?
55
Chương 55: Rõ ràng là muốn chọc tức chị!!
56
Chương 56: Hành tung của ba cô thật sự bí ẩn.
57
Chương 57: Cửa xe bị khoá kín!!
58
Chương 58: Giải cứu
59
Chương 59: Đổ bệnh
60
Chương 60: Cảm nặng
61
Chương 61: Xuất hiện
62
Chương 62: Kia là Mặc thiếu phu nhân của nhà họ Mặc
63
Chương 63: Con gái thất lạc
64
Chương 64: Bước thẳng vào bồn tắm
65
Chương 65: Cô cho rằng tôi đang hỏi ý kiến cô à?
66
Chương 66: Thì ra là hai đứa ở cùng nhau.
67
Chương 67:
68
Chương 68:
69
Chương 69:
70
Chương 70:
71
Chương 71:
72
Chương 72:
73
Chương 73:
74
Chương 74:
75
Chương 75:
76
Chương 76:
77
Chương 77:
78
Chương 78:
79
Chương 79:
80
Chương 80:
81
Chương 81:
82
Chương 82:
83
Chương 83:
84
Chương 84:
85
Chương 85:

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play