Trùng Sinh: Hào Môn Đại Tiểu Thư

Trùng Sinh: Hào Môn Đại Tiểu Thư

Chap 1: Nhớ lại

Trong căn phòng to màu trắng tinh được điểm xuyết một vài ánh đỏ bởi những bông hoa tulip được đặt trên bệ cửa sổ. Ánh nắng mặt trời chiếu vào thân hình bé nhỏ trên giường. Trên chiếc giường King sizes, một bé gái có dung mạo tựa tiên nhiên đang nằm ngủ. Làn da trắng nõn mịn màng được ánh mặt trời chiếu vào càng làm tăng thêm vẻ rực rỡ. Trên người bé gái mặc một chiếc váy màu xanh lam, khiến người khác nhìn vào thêm choáng váng.

Cô bé dường như bị ánh mặt trời làm cho tỉnh giấc, đôi mi đen cong vút rậm rạp khẽ rung nhẹ. Chút sau, đôi mắt xinh đẹp mở ra, vì vừa ngủ dậy, đôi mắt ngập nước có chút mơ màng chưa nhận rõ được tình hình xung quanh. Người nằm trên giường đưa đôi mắt của mình nhìn quanh căn phòng, khi định thần được hoàn cảnh xung quanh mình, đôi mắt to tròn không giấu nổi vẻ kinh ngạc. Cô bé nhanh chóng bật người dậy, mơ màng trong mắt cũng biết mất, chỉ còn bất ngờ cùng không dám tin. Nhanh chóng ngồi vào bàn nho nhỏ được đặt trong phòng, nhìn dung mạo của mình trong gương, thần sắc liền trở nên đông cứng. Trong gương, một cô bé chừng 6 tuổi gương mặt mũm mĩm, đôi môi nhỏ đỏ mọng khẽ hé mở, đôi mắt to tròn ngập nước đang mở to, hàng lông mi rậm rạp run nhẹ. Trong đôi mắt to tròn trong veo như nước không dám tin những gì đang xảy ra trước mắt. Đôi mắt lung linh đảo qua quyển lịch để trên bàn, nhìn thấy ngày tháng năm hiện trên đó những giọt nước mắt nóng hổi cứ như vậy chảy xuống dọc theo khuôn mặt non nớt. Cô bé đưa tay nhỏ sờ lên chiếc gương đang phản chiếu khuôn mặt của mình trong đó, ánh mắt là vui mừng không thể nói bằng lời. Nhìn xung quanh căn phòng một lượt, đôi môi trái tim đỏ mọng nâng lên một nụ cười vui vẻ, mấp máy nói: "Trở về rồi!"

Khi vẫn còn đang ngồi ngẩn ngơ nhìn vào gương mặt mình trong gương, bỗng nhiên cánh cửa phòng của cô bé mở ra. Một người phụ nữ xinh đẹp bước vào, cô bé có đến 4-5 phần giống người phụ nữ này. Giọng nói mềm mại ôn nhu kèm theo sủng nịnh vang lên: "A Tinh dậy rồi đó à? Để mẹ giúp bảo bối của mẹ sửa soạn rồi xuống lầu ăn sáng nha."

Cô bé nhìn người phụ nữ trước mắt chăm chú như không dám tin, sợ rằng chỉ sơ sẩy một chút thì mẹ mình sẽ biến mất. Người phụ nữ thấy con gái không nói gì mà chỉ nhìn mình chằm chằm, hốc mắt còn có chút hồng hồng trên khoé mắt vẫn vương lại giọt nước mắt. Nghĩ rằng cô bé có chuyện liền vội vàng ôm cô bé vào lòng, xem xét người cô bé một vòng miệng không ngừng hỏi: "A Tinh của mẹ là có chuyện gì sao? Sao lại khóc rồi, con không thoải mái chỗ nào sao?" Vừa nói bà vừa định ôm cô bé chạy xuống nhà nhưng bị đôi bàn tay nhỏ bé giữ lại.

Một giọng nói trẻ con mềm mại trong trẻo vang lên: "Mẹ, A Tinh không sao! A Tinh chỉ là vừa mơ thấy một giấc mơ thật đáng sợ nên mới khóc."

Nghe con gái nói vậy, lo lắng trong lòng cũng buông xuống. Khẽ cười vuốt tóc con gái ôn nhu nói: "Không sao rồi! Có mẹ ở đây, đã không sao rồi. Giờ mẹ dẫn tiểu A Tinh của mẹ đi đánh răng rồi xuống lầu ăn sáng nhé."

A Tinh khẽ cười, nhẹ "Vâng!" một tiếng rồi nắm tay mẹ bước vào phòng vệ sinh.

Một lúc sau từ trên cầu thang đá cẩm thạch có hai thân ảnh một lớn một nhỏ bước xuống.

Ghế sofa lớn dưới nhà, có ba thân ảnh hai lớn một bé đang ngồi. Khi thấy có động tĩnh trên cầu thang, cả ba người đều quay lên nhìn. Hai thân ảnh bé nhỏ thấy mẹ và em gái xuống thì mau chóng đi ra. Trong đó có một bé trai tầm 6 tuổi ngũ quan giống A Tinh đến 7-8 phần đi lên, ai oán nói: "Mẹ, mẹ với A Tinh làm gì trên đó vậy? Thật lâu, con đói lắm rồi."

"Được rồi, mau ăn sáng thôi." Giọng đàn ông nam tính vang lên. Sau đó bước lên đem A Tinh ôm vào trong ngực, gương mặt trở nên vô cùng nhu hòa: "Nào, A Tinh lại đây ba ôm." Sau đó người đàn ông bế A Tinh đi vào phòng ăn.

Sau khi ăn uống xong xuôi, A Tinh lại lên lầu. Ngồi trước bàn A Tinh nhớ lại những chuyện mà mình đã từng trải qua.

Cô tên Triệu Diễm Tinh, cha cô là Triệu Chính mẹ cô là Ngô Giai Ý. Trên cô có hai người anh trai, anh cả lớn hơn cô 9 tuổi tên Triệu Hạo Hiên. Anh hai là thai đôi cùng với cô sinh trước cô hai giờ đồng hồ tên Triệu Tuấn Khải. Triệu gia nhà cô là một gia tộc lâu đời, ông nội Diễm Tinh từ hồi còn trẻ đã lập ra Triệu Thị. Khi đó, Triệu Thị chú tâm vào buôn bán cùng xuất khẩu đồ gỗ, tuy tạo được tiếng vang nhưng so với những gia tộc lớn mạnh khác thì có chút thua kém. Triệu Thị trước sự quản lý của ông nội Diễm Tinh lúc bấy giờ cũng được miễn cưỡng xếp vào hàng ngũ thượng lưu. Vì nếu nói Triệu Thị thuộc tầng lớp thượng lưu thì hơi quá, nhưng nếu nói là một gia tộc thuộc tầng lớp trung lưu thì lại thiệt thòi. Vì vậy, họ mới nói Triệu Thị được miễn cưỡng xếp vào hàng ngũ thương lưu. Sau này, khi cha cô được lên chức tổng giám đốc, ông nội lui về phía sau nghỉ ngơi, mọi chuyện đều do cha cô an bài. Dưới sự quản lý của cha cô, Triệu Thị đã phất lên trông thấy. Cha cô mở rộng quy mô của Triệu Thị hơn nữa trên thương trường. Không chỉ có sản xuất đồ gỗ cùng nội thất nữa mà còn thêm cả bất động sản, và mở thêm một số ngành khác. Mới 10 năm trở lại đây, ba cô lại thành lập thêm một công ty giải trí, là công ty con của Triệu Thị đặt tên Hạo Tinh và hiện tại nghệ sĩ dưới trướng Hạo Tinh đã đạt được nhiều thành tựu đáng nể trong giới giải trí. Sau đó khi hai anh trai của cô đi du học về rồi đến Triệu Thị phụ giúp cha cô thì Triệu Thị ngày càng đi lên.

Cô cũng được thừa hưởng sự thông minh cùng dung mạo từ cha mẹ. Ngay từ lúc bé, thành tích học tập của cô lúc nào cũng đứng top đầu. Vì cô là con gái duy nhất trong nhà, bên trên lại có hai anh trai cho nên cha mẹ luôn để mặc cô tự làm theo ý mình. Cũng không ép buộc cô về Triệu Thị làm việc. Sau này lớn lên, cô theo học ngành thiết kế và bộ sưu tập đầu tiên cô ra dưới cái tên Lime đã khiến giới thượng lưu sôi trào một trận. Lúc đó cô đang học đại học năm cuối tại một trường đại học danh tiếng. Cô được cha mẹ và hai anh trai vô cùng yêu thương và cưng chiều.

Khi cô đang thăng tiến trong sự nghiệp, cô gặp được một người con trai khiến trái tim cô rung động, người đó tên Lưu Hạo. Cô mặc kệ sự ngăn cản của cha mẹ cùng các anh theo đuổi tình yêu của mình. Ngày đó cô giúp đỡ hắn tiến vào Triệu Thị, từ một nhân viên nho nhỏ hắn đã từng bước từng bước leo lên vị trí trên cao và đương nhiên trong đó không thể thiếu được sự trợ giúp của cô. Những lúc hắn gặp vấn đề rắc rối trong công việc luôn tìm đến cô. Khi đó cô cứ nghĩ rằng hắn là vì cô mà nỗ lực nên vô cùng vui vẻ. Sau này cha và các anh thấy hắn nỗ lực như vậy cũng không hề ngăn cản hai người nữa.

Chỉ là cô không biết một điều rằng, hắn ta từ lâu đã âm mưu tiếp cận cô, lợi dụng cô để đạt được mục đích của mình. Cô vẫn còn nhớ như in ngày đó, cô cùng hắn đứng trên tầng cao nhất của Triệu Thị. Hắn mặc vest đen đứng đó, rũ bỏ hết những thứ thường ngày hắn ngụy trang trước mặt cô. Lúc đó hắn đứng trước mặt cô, ánh mắt lạnh lùng quét nhìn cô, giống như một người xa lạ.

"Anh từ lâu đã nhắm đến Triệu Thị!" Diễm Tinh nâng đôi mắt trong veo nhìn hắn, kiềm chế nội tâm đang bùng nổ của mình.

"Đúng!" Hắn ta nhẹ nhàng nói giống như chuyện này là lẽ thường tình.

"Tại sao?" Diễm Tinh hỏi. Trong giọng nói trong trẻo là nỗi uất hận không thể nói hết.

"Dù sao chúng ta cũng quen biết, vậy tôi nói cho cô biết. Tôi làm theo chỉ thị của ông chủ tôi, cũng là người chú đáng kính của cô. Ngay từ đầu tôi tiếp cận cô chính là để bước vào Triệu Thị." Hắn ta dừng lại rồi lại nhìn cô sau đó bước đến gần cô nói tiếp: "Nhiệm vụ của tôi chính là cướp lại Triệu Thị từ tay bố cô. Nhưng vì lúc đầu bố và các anh của cô quá cảnh giác đối với tôi nên tôi phải tìm cách tiếp cận cô. Sau đó tôi đã từng bước từng bước lấy được lòng tin của họ. Bậy giờ nhiệm vụ cũng đã hoàn thành."

"Bố mẹ và các anh của cô tôi không thể giúp nhưng cô thì tôi có thể. Tôi có thể sắp xếp để cô ra nước ngoài, thay đổi họ tên, sống một cuộc sống mới. Dù sao nhà cô đối xử với tôi không tệ, tôi không thể quá tuyệt tình. Nhưng tôi cũng không thể không chấp hành nhiệm vụ ông chủ giao cho." Hắn lạnh lùng nhìn Diễm Tinh, trong ánh mắt có tia không đành lòng.

Diễm Tinh nghe đến đấy liền bật cười. Cô hiện tại đang mặc một chiếc váy màu đỏ tươi, mái tóc màu tím khói bay trong gió. Tiếng cười như tiếng chuông bạc vang lên rồi hòa theo làn gió bay mất. Cô nhìn Lưu Hạo, gương mặt kiều mỹ trở nên lạnh lùng, cô kiêu ngạo đứng đó: "Lưu Hạo, cha mẹ tôi vô cớ chết thảm, các anh của tôi hiện tại cũng đã bị Triệu Đức Hải bắt lấy. Tôi dám chắc không đến ngày mai, tin tức các anh của tôi không còn liền truyền ra bên ngoài." Nói xong cô lại cười: "Hahaha, tất cả mọi chuyện cũng là do Triệu Diễm Tinh tôi ngu muội bị anh dắt mũi. Là tôi đã hại chết cha mẹ cùng các anh."

Nói xong cô bước lên nhìn khuôn mặt người mà cô từng yêu thương. Cánh tay trắng nõn giơ lên chạm vào khuôn mặt Lưu Hạo, những ngón tay thon nhỏ vuốt ve từng đường nét trên khuôn mặt hắn ta. Lưu Hạo theo thói quen bất giác đưa tay lên ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của cô. Diễm Tinh mỉm cười nhìn hắn nhưng đôi mắt lại lạnh thấu xương: "Lưu Hạo, anh là người tôi từng rất yêu. Tôi còn nghĩ rằng về sau tôi gả cho anh sẽ như thế nào. Nhưng mà..." Diễm Tinh đứng thẳng dậy, rời khỏi vòng tay của hắn: "Là tôi ngu dốt không nhận ra vấn đề. Là tôi đã quá tin tưởng một người, tin tưởng một người xa lạ để rồi đưa cả gia đình đến ngày này. Hôm nay, sau khi mọi việc đã xong bố mẹ cùng các anh tôi người mất người bị bắt, anh đến nói với tôi rằng anh có thế giúp tôi thay tên đổi họ, ra nước ngoài sinh sống..." Hốc mắt cô tràn ngập nước mắt những vẫn quật cường không cho nó rơi xuống.

"Anh cho rằng tôi có thể sống như vậy được sao?" Diễm Tinh nhìn hắn hỏi, ánh mắt cô lúc này bình thản, rất bình thản, khiến cho Lưu Hạo giật mình. Hắn chưa từng thấy qua bộ dạng này của cô, trong lòng dâng lên cỗ lo lắng muốn nói gì đó nhưng cô đã nói trước: "Lưu Hạo, anh rốt cuộc có từng có tình cảm với tôi không?"

Lưu Hạo bất ngờ trước lời nói này của Diễm Tinh. Người hắn căng cứng, hai bàn tay nắm chặt nhìn về phía xa một lúc mới từ từ mở miệng: "Đã từng!"

Nghe vậy, Diễm Tinh cười khẩy: "Lưu Hạo, cảm ơn anh đã giúp tôi biết được cuộc sống này tàn nhẫn đến mức nào, cho tôi biết được khi đứng trước quyền lực thì tình thân cùng tình yêu thật sự không đáng một xu. Mong anh chuyển lời đến người chú quý hoá của tôi rằng, có lẽ ông ta không biết, trước khi cha mẹ tôi bị xe tông đã gọi các anh cùng tôi vào nói chuyện. Chắc lúc đó cha cũng đã có nghi ngờ nên sau khi nói chuyện với ba anh em tôi xong ông đã liên lạc với người bạn thân của mình. Ông viết di chúc rằng nếu như ông xảy ra chuyện gì, cổ phần trong tay mình sẽ được chuyển cho người bạn đấy. Hai anh của tôi sau khi biết chuyện, cổ phần trong tay đã chuyển cho người bạn của ba tôi giữ hộ. Hai anh tôi nói, khi đủ chín chắn sẽ lấy lại. Haha vì vậy, dù có thế nào đi nữa người chú thân yêu của tôi cũng không thể lấy được Triệu Thị. Mà dù sao về sau mọi người cũng sẽ biết nên giờ tôi nói luôn, người bạn đó của ba tôi chính là Tần Huy."

"Cô nói gì?" Lưu Hạo ngạc nhiên nhìn Diễm Tinh.

"Có phải anh rất bất ngờ không? Lúc đầu khi cha tôi nói chuyện này ông chỉ bảo rằng ông muốn chuyển giao cổ phần nhưng chưa yên tâm vì hai anh tôi chưa có nhiều kinh nghiệm. Cho nên cha mới chuyển cho chú Tần trước, sau đó khi nào các anh tôi đủ kinh nghiệm, số cổ phần đó sẽ được chuyển lại sang cho hai anh trai cùng với tôi."

"Chỉ có điều...tôi không thể nhìn thấy người chú của tôi cùng anh bị quả báo." Diễm Tinh cười nói, nụ cười này của cô rất tươi thật sự rất đẹp.

"Tôi vốn muốn kéo anh đi cùng nhưng tôi nghĩ lại rồi. Dù có chết tôi cũng không muốn chết chung một chỗ với anh... Ba mẹ, con đến với ba mẹ đây!" Giọng nói của cô lúc này nhỏ vô cùng, lại bị gió tạt đi khiến Lưu Hạo không nghe rõ cô nói gì, chỉ thấy môi cô mấp máy. Đang muốn kéo cô lại thì bỗng thấy Diễm Tinh lại lên tiếng: "Lưu Hạo, sai lầm lớn nhất đời tôi chính là đã yêu anh." Sau đó cô gieo mình xuống bên dưới. Vì Diễm Tinh đứng tựa lưng vào lan can, mà lan can này chỉ đến hông của một người trưởng thành nên chỉ cần ngả người là sẽ ngã xuống bên dưới.

Lưu Hạo thấy cô cứ như vậy ngã xuống thì cứng người gọi: "Tiểu Tinh!" Hắn không ngờ rằng cô sẽ nhảy xuống dưới, vì hắn nghĩ cô sẽ ở lại để trả thù hắn, trả thù chú của cô. Nhưng không, cô cứ như vậy mà gieo mình xuống bên dưới. Lưu Hạo nhắm chặt hai mắt sau đó lại mở ra trong mắt đã khôi phục lại vẻ lạnh lùng, nhìn lướt về phía Diễm Tinh vừa nhảy xuống rồi rời đi.

Hot

Comments

ℙ𝕒𝕚𝕞𝕠𝕟

ℙ𝕒𝕚𝕞𝕠𝕟

..

2024-07-06

2

Lan Phan

Lan Phan

❤️❤️❤️

2024-07-05

1

Nguyễn Thuỷ

Nguyễn Thuỷ

chấm

2024-06-24

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chap 1: Nhớ lại
2 Chap 2: Khởi đầu mới
3 Chap 3: Buổi lễ ở trường
4 Chap 4: Bắt cóc
5 Chap 5: Ai tính kế ai
6 Chap 6: Tần Phong
7 Chap 7: Triệu Lâm Lam
8 Chap 8: Cãi nhau
9 Chap 9: Tần Phong đến nhà
10 Chap 10: Bồi tội
11 Chap 11
12 Chap 12: Đến Trừng Viên
13 Chap 13
14 Chap 14: Chọc giận Triệu Lâm Lam (1)
15 Chap 15: Chọc giận Triệu Lâm Lam (2)
16 Chap 16
17 Chap 17: Devil
18 Chap 18: Nhà chính Tần Gia (1)
19 Chap 19: Nhà chính Tần Gia (2)
20 Chap 20: Cậy quyền lộng hành
21 Chap 21: 8 năm sau
22 Chap 22
23 Chap 23: Chu Thiên Ân
24 Chap 24: Triệu lão gia
25 Chap 25: Gặp lại Triệu Đức Hải
26 Chap 26: Buổi tiệc Triệu gia
27 Chap 27: Bùi Việt xuất hiện, Tần Phong trở về
28 Chap 28: Đi thăm Tần Lâm
29 Chap 29: Quả cầu thủy tinh
30 Chap 30: Bữa tiệc Bùi Gia
31 Chap 31
32 Chap 32: Ellie
33 Chap 33: Ông ngoại Tần Phong
34 Chap 34
35 Chap 35: Mạn Nhu, Thẩm Tử Mặc
36 Chap 36: Diễm Tinh bị ngất
37 Chap 37: Vấn đề tâm lý
38 Chap 38:
39 Chap 39
40 Chap 40: Ghen
41 Chap 41: Chu Thiên Ân gây sự
42 Chap 42: Cùng Chu Thiên Ân kết thù
43 Chap 43: Chuyện xảy ra lúc sáng
44 Chap 44: Gặp ở bar Angel
45 Chap 45
46 Chap 46: Chia tay
47 Chap 47: Dầm mưa
48 Chap 48: Nộ khí
49 Chap 49
50 Chap 50
51 Chap 51: Hoàn thành mẫu thiết kế
52 Chap 52
53 Chap 53: Vương Lâm
54 Chap 54: Xuất ngoại
55 Chap 55
56 Chap 56: Tập bắn súng
57 Chap 57
58 Chap 58
59 Chap 59: Nói chuyện
60 Chap 60
61 Chap 61: Xảy ra chuyện
62 Chap 62
63 Chap 63
64 Chap 64
65 Chap 65
66 Chap 66: Lưu Hạo xuất hiện
67 Chap 67
68 Chap 68
69 Chap 69
70 Chap 70
71 Chap 71: Ra mắt bộ sưu tập mới
72 Chap 72
73 Chap 73
74 Chap 74
75 Chap 75
76 Chap 76
77 Chap 77
78 Chap 78
79 Chap 79
80 Chap 80
81 Chap 81
82 Chap 82
83 Chap 83
84 Chap 84
85 Chap 85
86 Chap 86
87 Chap 87
88 Chap 88
89 Chap 89
90 Chap 90
91 Chap 91
92 Chap 92
93 Chap 93
94 Chap 94
95 Chap 95
96 Chap 96
97 Chap 97
98 Chap 98
99 Chap 99
100 Chap 100
101 Chap 101
102 Chap 102
103 Chap 103
104 Chap 104
105 Chap 105
106 Chap 106
107 Chap 107
108 Chap 108
109 Chap 109
110 Chap 110
111 Chap 111
112 Chap 112
113 Chap 113
114 Chap 114
115 Chap 115
116 Chap 116
117 Chap 117
118 Chap 118
119 Chap 119
120 Chap 120
121 Chap 121
122 Chap 122
123 Chap 122
124 Chap 123
125 Chap 124
126 Chap 125
127 Chap 126
128 Chap 127
129 Chap 128
130 Chap 129
131 Chap 130
132 Chap 131
133 Chap 132
134 Chap 133
135 Chap 134
136 Chap 135
137 Chap 136
138 Chap 137
139 Chap 138
140 Chap 139
141 Chap 140
142 Chap 141
143 Chap 142
144 Chap 143
145 Chap 144
146 Chap 145
147 Chap 146
148 Chap 147
149 Chap 148
150 Chap 149
151 Chap 150
152 Chap 151
153 Chap 152
154 Chap 153
155 Chap 154
156 Chap 155
157 Chap 156
158 Chap 157
159 Chap 158
160 Chap 159
161 Chap 160
162 Chap 161
163 Chap 162
164 Chap 163
165 Chap 164
166 Chap 165
167 Chap 166
168 Chap 167
169 Chap 168
170 Chap 169
171 Chap 170
172 Chap 171
173 Chap 172
174 Chap 173
175 chap 174
176 Chap 175
177 Chap 176
178 Chap 177
179 Chap 178
180 Chap 179
181 Chap 180
182 Chap 181
183 Chap 182
184 Chap 183
185 Chap 184
186 Chap 185
187 Chap 186
188 Ngoại truyện 1
189 Ngoại truyện 2
190 Ngoại truyện 3
191 Ngoại truyện 4
Chapter

Updated 191 Episodes

1
Chap 1: Nhớ lại
2
Chap 2: Khởi đầu mới
3
Chap 3: Buổi lễ ở trường
4
Chap 4: Bắt cóc
5
Chap 5: Ai tính kế ai
6
Chap 6: Tần Phong
7
Chap 7: Triệu Lâm Lam
8
Chap 8: Cãi nhau
9
Chap 9: Tần Phong đến nhà
10
Chap 10: Bồi tội
11
Chap 11
12
Chap 12: Đến Trừng Viên
13
Chap 13
14
Chap 14: Chọc giận Triệu Lâm Lam (1)
15
Chap 15: Chọc giận Triệu Lâm Lam (2)
16
Chap 16
17
Chap 17: Devil
18
Chap 18: Nhà chính Tần Gia (1)
19
Chap 19: Nhà chính Tần Gia (2)
20
Chap 20: Cậy quyền lộng hành
21
Chap 21: 8 năm sau
22
Chap 22
23
Chap 23: Chu Thiên Ân
24
Chap 24: Triệu lão gia
25
Chap 25: Gặp lại Triệu Đức Hải
26
Chap 26: Buổi tiệc Triệu gia
27
Chap 27: Bùi Việt xuất hiện, Tần Phong trở về
28
Chap 28: Đi thăm Tần Lâm
29
Chap 29: Quả cầu thủy tinh
30
Chap 30: Bữa tiệc Bùi Gia
31
Chap 31
32
Chap 32: Ellie
33
Chap 33: Ông ngoại Tần Phong
34
Chap 34
35
Chap 35: Mạn Nhu, Thẩm Tử Mặc
36
Chap 36: Diễm Tinh bị ngất
37
Chap 37: Vấn đề tâm lý
38
Chap 38:
39
Chap 39
40
Chap 40: Ghen
41
Chap 41: Chu Thiên Ân gây sự
42
Chap 42: Cùng Chu Thiên Ân kết thù
43
Chap 43: Chuyện xảy ra lúc sáng
44
Chap 44: Gặp ở bar Angel
45
Chap 45
46
Chap 46: Chia tay
47
Chap 47: Dầm mưa
48
Chap 48: Nộ khí
49
Chap 49
50
Chap 50
51
Chap 51: Hoàn thành mẫu thiết kế
52
Chap 52
53
Chap 53: Vương Lâm
54
Chap 54: Xuất ngoại
55
Chap 55
56
Chap 56: Tập bắn súng
57
Chap 57
58
Chap 58
59
Chap 59: Nói chuyện
60
Chap 60
61
Chap 61: Xảy ra chuyện
62
Chap 62
63
Chap 63
64
Chap 64
65
Chap 65
66
Chap 66: Lưu Hạo xuất hiện
67
Chap 67
68
Chap 68
69
Chap 69
70
Chap 70
71
Chap 71: Ra mắt bộ sưu tập mới
72
Chap 72
73
Chap 73
74
Chap 74
75
Chap 75
76
Chap 76
77
Chap 77
78
Chap 78
79
Chap 79
80
Chap 80
81
Chap 81
82
Chap 82
83
Chap 83
84
Chap 84
85
Chap 85
86
Chap 86
87
Chap 87
88
Chap 88
89
Chap 89
90
Chap 90
91
Chap 91
92
Chap 92
93
Chap 93
94
Chap 94
95
Chap 95
96
Chap 96
97
Chap 97
98
Chap 98
99
Chap 99
100
Chap 100
101
Chap 101
102
Chap 102
103
Chap 103
104
Chap 104
105
Chap 105
106
Chap 106
107
Chap 107
108
Chap 108
109
Chap 109
110
Chap 110
111
Chap 111
112
Chap 112
113
Chap 113
114
Chap 114
115
Chap 115
116
Chap 116
117
Chap 117
118
Chap 118
119
Chap 119
120
Chap 120
121
Chap 121
122
Chap 122
123
Chap 122
124
Chap 123
125
Chap 124
126
Chap 125
127
Chap 126
128
Chap 127
129
Chap 128
130
Chap 129
131
Chap 130
132
Chap 131
133
Chap 132
134
Chap 133
135
Chap 134
136
Chap 135
137
Chap 136
138
Chap 137
139
Chap 138
140
Chap 139
141
Chap 140
142
Chap 141
143
Chap 142
144
Chap 143
145
Chap 144
146
Chap 145
147
Chap 146
148
Chap 147
149
Chap 148
150
Chap 149
151
Chap 150
152
Chap 151
153
Chap 152
154
Chap 153
155
Chap 154
156
Chap 155
157
Chap 156
158
Chap 157
159
Chap 158
160
Chap 159
161
Chap 160
162
Chap 161
163
Chap 162
164
Chap 163
165
Chap 164
166
Chap 165
167
Chap 166
168
Chap 167
169
Chap 168
170
Chap 169
171
Chap 170
172
Chap 171
173
Chap 172
174
Chap 173
175
chap 174
176
Chap 175
177
Chap 176
178
Chap 177
179
Chap 178
180
Chap 179
181
Chap 180
182
Chap 181
183
Chap 182
184
Chap 183
185
Chap 184
186
Chap 185
187
Chap 186
188
Ngoại truyện 1
189
Ngoại truyện 2
190
Ngoại truyện 3
191
Ngoại truyện 4

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play