"Hôm nay tôi tổ chức buổi tiệc này là để chúc mừng công ty chúng ta đã có doanh thu tốt và tăng cao hơn rất nhiều so với năm trước, và một tin vui nữa là công ty của chúng ta đã thành công ký hợp đồng với một công ty có tầm trong nước, cùng tôi nâng ly cho sự cố gắng của mọi người và sự phát triển sau này của công ty". Vị giám đốc đứng trên nền đất giơ cao ly bia trong tay nói với những nhân viên bên dưới đang chăm chú lắng nghe.
"Hoan hô!! Công ty mãi đỉnh!". Các nhân viên đồng thanh nâng ly bia lên cao, bia trong ly theo quán tính cũng rơi ra ngoài tạo nên một khung cảnh nhột nhịp. "1...2...3...uống!!".
Cố Thiên Tửu ngồi cuối bàn rụt rè giơ ly coca trên tay lên, nói thật chứ cậu không biết uống bia, phải nói là vị nó lạ lắm, đắng đắng không nuốt nổi, cậu chỉ uống vài hớp thôi là đã mắc ói lắm rồi.
"Thiên Tửu cậu giơ cao cái gì đó!? Sao lại là coca, đổi cho cậu ta bia ngay!". Giám đốc mắt lanh liền thấy Thiên Tửu rụt rè giơ cao coca ngồi cuối bàn.
"Thưa giám đốc, tôi không biết uống bia ạ!". Cố Thiên Tửu bị điểm danh theo thói quen đứng lên, mạnh dạn trả lời.
"Con trai mà lại không biết uống bia? Cậu thật là...như vậy làm sao có được bạn gái đây hả?". Gíam đốc cũng bất lực mỉm cười với câu trả lời và thái độ nghiêm túc của cậu.
"Thiên Tửu đã có bạn gái chưa? Giám đốc, chị đừng thấy cậu ta im lặng vậy thôi, chứ thật ra gần hết nhân viên nữ trong công ty đều mến cậu ta lắm đó". Một nam đồng nghiệp lên tiếng trêu chọc.
"Nếu đã nhiều người thích như vậy thì hẳn cũng có một ai đó đúng chứ?". Giám đốc tò mò hỏi. "Nói xem cô gái may mắn đó là ai vậy?".
Câu chuyện bị chuyển đi quá nhanh khiến Cố Thiên Tửu còn chưa load kịp thì nó đã đến hồi kết, cậu vội lắc đầu. "Em chưa có ạ".
"Cậu đã từng có bạn gái chưa đó!?". Nam đồng nghiệp bên cạnh ngồi sát gần cậu gặn hỏi.
Cố Thiên Tửu sắp rơi lệ nhưng không dám, chỉ dám lắc đầu biện minh trong sạch. "Tôi trước giờ chưa quen ai ạ, là thật đó ạ".
"Trai tân sao? Ngạc nhiên thật đó Thiên Tửu". Cả đám đồng thanh lên tiếng.
Thiên Tửu ngại ngùng chỉ dám cúi gầm đầu xuống bàn, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, mà giám đốc bên kia làm gì dễ buông tha như vậy.
"Cậu có nói dối không đó? Hôm trước tôi thấy cậu như người mất hồn vậy chẳng khác gì thất tình cả".
Cảm đám 'ồ' lên tò mò lại lần nữa nhìn về phía Cố Thiên Tửu, Cố Thiên Tửu 'thất tình' bất lực ngồi trên ghế bị ánh mắt tò mò của mọi người chú ý.
"Giám đốc, em đã nói là em thức khuya đọc truyện mà...". Cố Thiên Tửu khóc không ra nước mắt.
"Cậu chắc chứ?".
"Chắc ạ".
"Vậy cậu có thích ai không?". Một nữ đồng nghiệp lên tiếng hỏi, giọng nói mang theo tò mò dò hỏi, câu hỏi của cô quá rõ ràng rồi ý chỉ 'cậu đã thích ai chưa? Để tôi biết còn theo đuổi'.
Cả đám trong phòng 'ồ' lên một không khí ái muội, mà Cố Thiên Tửu bên kia đang nâng ly coca lên uống để hạ nhiệt, nghe câu này thì chỉ chậm rãi nghĩ đến một bóng dáng mơ hồ của ai đó đang mặc chiến bào ngồi dưới tán cây, nhưng ngay cả cậu cũng chẳng nhớ rõ.
"Tôi chưa thích ai ạ". Cố Thiên Tửu mỉm cười nhìn cô đồng nghiệp kia, cậu không dám nói bản thân đã có người thích, nếu cậu nói vậy thì chẳng khác gì từ chối thẳng lời mời của cô ấy giữa đám đông này, dù sao con gái mà cũng nên cho họ chút mặt mũi.
Cả đám lại lần nữa 'ồ' rầm rộ hơn, khiến cho nữ đồng nghiệp kia đỏ cả mặt cúi đầu xuống bàn.
Mãi đến khi tiệc tan nữ đồng nghiệp kia mới thẹn thùng đi theo sau Cố Thiên Tửu, đang đỡ người cuối cùng vào xe taxi, cậu thở phào nhẹ nhõm sau đó không vội mà quay đầu lại mỉm cười nhẹ nhàng với cô gái sau lưng cậu.
Gió xung quanh nhẹ nhàng thổi bay mái tóc của cậu, áo công sở vì đỡ người khác mà lôi thôi nhưng cũng không làm mất đi vẻ phong độ của cậu.
"Ừm Thiên Tửu này, cậu nói cậu chưa có người thích cũng không có bạn gái, liệu cậu có ngại nếu để tôi theo đuổi cậu không?".
Thiên Tửu cười, khẽ cúi đầu nhẹ xuống rồi ngẩng đầu lên. "Xin lỗi cậu, tôi đã có người mình thích rồi".
Nữ đồng nghiệp nghe câu trả lời này của cậu không khỏi kinh ngạc, liền hỏi lại. "Nhưng không phải cậu nói...". Nhưng nói đến một nửa liền im lặng. "Người nọ là ai vậy? Trong công ty à?".
"Không phải, người nọ không ở đây". Cậu mỉm cười nhìn cô gái trước mặt. "Tôi cũng chẳng nhớ mặt y nữa".
"Là mối tình đầu à?". Cô gái nghi hoặc hỏi.
"Có thể coi là vậy, nhưng cũng có thể là không". Cố Thiên Tửu xa xăm nói.
"Nếu tôi vẫn tiếp tục theo đuổi cậu thì sao?". Cô đồng nghiệp vẫn không buông tha nói.
"Vậy thì phải xem người tôi thích có đến trước mặt tôi giành lại tôi không đã". Khi nói ra câu này trong lòng cậu cũng đã tự rõ rồi, người mà cậu thầm mến ngay cả mặt y như thế nào cậu cũng chẳng nhớ, có khi cũng chỉ là một giấc mộng dài mà cậu tưởng tượng ra khi ngủ, mà trong giấc mộng dài đó, người nọ khoác chiến bào đã cũ kĩ ngồi dưới tán cây trước sân ôm một cây đèn dầu, che chở cho ngọn nến không phải bị gió thổi tắt, vừa nâng niu cây đèn trong tay vừa ngẩng đầu nhìn về nơi nào đó như đợi người, chỉ là bóng dáng ấy lại có chút cô đơn đến kì lạ.
Câu nói của nữ đồng nghiệp đánh thức cậu từ suy nghĩ sâu sa. "Nếu cậu nói vậy là đồng ý cho tớ theo đuổi rồi nhé?".
"Cậu cũng có thể cho là vậy, mau về đi, đường khuya nguy hiểm, về được nhà thì nhắn cho tôi". Cố Thiên Tửu mỉm cười gật đầu, bắt một chiếc taxi cho cô.
Xe taxi đến rất nhanh, nữ đồng nghiệp ngồi lên xe, ngẩng đầu ra ngoài nhìn cậu tạm biệt. "Ừm, tạm biệt, gặp cậu ở công ty".
Đợi xe taxi đã đi xa cậu mới quay đầu về hướng đi về nhà của mình, thản nhiên đi bộ một đoạn đường cho tiêu thức ăn, thực ra Cố Thiên Tửu cũng không gò bó trong việc yêu đương, đối với cậu đối tượng là ai cũng như nhau thôi, chỉ cần ở bên họ mình có thể vui vẻ là được.
"Ừm, quả là một giấc mộng buồn mà". Cố Thiên Tửu đi được nửa đường lại bật thốt một câu không đầu không đuôi như vậy.
**Cây Dù Nhỏ**
Updated 43 Episodes
Comments
Trăng Tròn
Phỏng vấn Thanh Thần: Cảm giác ny sắp bị ngta ủn mất là như thế nào
2023-11-07
5
Trăng Tròn
Tinh tế quá, xứng đáng có 10 ng eo
2023-11-07
2