Đem theo sự khó chịu lẫn buồn bã rời khỏi đó. Bon Mars không nghĩ nơi mình sắp đến kế tiếp lại khiến tâm trạng tệ hơn.
Hơn hai tiếng đồng hồ thượng triều cùng các bô lão nhưng trong đầu hắn lúc này chỉ có hình bóng Candy. Đôi lúc lại cáu gắt vô cớ với các bô lão không rõ nguyên nhân. Đúng với câu “người ở đây còn tâm tư thì đặt nơi khác”.
Cảnh này đều bị Wind bên dưới nhìn thấu. Sát khí hầm hực lan tỏ từ cơ thể của thủ lĩnh làm anh thấy bất an nhớ đến phu nhân. Có phải thủ lĩnh tức giận vì thấy anh và phu nhân ở cùng nhau không? Bản năng của loài sói sẽ không cho phép bạn đời của mình có tư tình với người khác. Nhưng thủ lĩnh không có tình cảm với phu nhân sao ngài ấy có thể ghen được. Nếu như ngài ấy tức giận không xuất phát từ tình yêu thì đó chỉ có thể xuất phát từ bản năng độc chiếm quá cao của loài sói. Với tình trạng hiện giờ của thủ lĩnh, biết đâu ngài ấy sẽ làm gì đó tổn thương đến phu nhân hoặc có lấy mạng của con người đó bất cứ lúc nào. Chuyện đó thật sự xảy ra thì anh chính là một tên tội đồ đáng lên án.
Trong dòng suy nghĩ hoảng loạn của Wind chợt anh cảm nhận có một ánh mắt sát khí đang nhìn chằm chằm về phía mình. Bất giác ngẩng đầu lên, đôi mắt hình viên đạn ấy vẫn nhìn về phía anh như đang nhìn con mồi trong tầm ngấm. Wind cắn chặt răng, cúi đầu xuống, trên trán không ngừng đổ mồ hôi lạnh. Cảm giác lạnh lẽo từ đôi mắt đó đem lại làm cả cơ thể anh phát run lên. Một dòng suy nghĩ xẹt qua đầu “Phải đưa phu nhân rời khỏi con thú dữ đó.”
“Wind! Ngươi đang nghĩ gì mà không nghe ta gọi tên vậy?”
Giọng nói chầm chậm phát ra từ Bon Mars. Hắn nhìn Wind một cách khó chịu. Tên thuộc hạ này có gì đặc biệt mà Candy lại nói chuyện vui vẻ đến thế? Từ lúc bên cạnh hắn cô có cười như thế bao giờ đâu. Chẳng lẽ nhìn mặt tên đó lại khiến tâm tư cô thoải mái đến vậy?
Vừa nghĩ đến điều này Bon Mars đã phát điên lên. Hắn không cho phép bất kỳ ai đưa cô rời khỏi vòng tay của hắn. Cô chỉ có thể là của hắn và một mình hắn mới được phép nhìn thấy cô vui vẻ. Dù cho việc đó có vô lý, điên rồ đi chăng nữa. Candy Thi cũng chỉ thuộc về một mình hắn.
….
Buổi thượng triều kết thúc, Wind lén lút đi đến phòng của phu nhân Candy. Anh cẩn thận quan sát kỹ lưỡng mới nhờ vả một người hầu trong cung điện truyền tin đến phu nhân. Nhưng sau đó anh lại biết được phu nhân hiện không có mặt ở đây.
“Phu nhân không ở trong phòng sao?”
“Vâng, phu nhân đã ra ngoài rồi ạ.”
“Cô có biết phu nhân đã đi đâu không? Tôi muốn gặp phu nhân để xin một ít thuốc.”
“Hình như phu nhân nói đến phòng điều chế thuốc của mình thì phải.”
Phòng điều chế thuốc mà người hầu nhắc đến chính là căn phòng được Bon Mars xây dựng trong rừng để cho cô có không gian điều chế các loại thảo dược và nơi đó không được sự cho phép của Bon Mars thì bất cứ ai cũng không được đến làm phiền phu nhân. Điều đó cũng có nghĩa là bây giờ Wind đến đó sẽ không bị ai phát hiện và càng dễ dàng để đưa phu nhân rời khỏi vương quốc này.
Wind như vừa nhìn thấy được vận may của mình, anh như là một cơn gió vụt đi trong nháy mắt.
“Phu nhân hãy đợi tôi. Tôi sẽ đưa cô rời khỏi nơi này.”
Cùng với lúc đó, Candy Thi đang đều chế thảo dược nhưng tâm trạng vô cùng bất ổn. Nghĩ đến việc Bon Mars vô duyên vô cớ cắn mình làm cô tức giận bỏ ra đây để không phải nhìn thấy mặt của hắn nữa. Ấy vậy, đó cũng không phải là lý do chính. Điều mà cô đang bận lòng chính là bản năng của loài sói. Lúc đó nhìn Bon Mars thật đáng sợ, cứ như là một con sói hoàn toàn và sẵn sàng gặm nhắm con mồi bất cứ lúc nào. Lỡ như một ngày nào đó hắn lại phát điên lên rồi nhào tới cắn cô vậy là cô phải chết một cách oan uổng sao. Mới nghĩ đến đây thôi tim cô đã đập nhanh liên hồi. Sống chung với loài thú ăn thịt là một cảm giác bất an như vậy sao? Còn chuyện cô hứa sinh cho hắn một đứa con xem ra là một việc bất khả thi, ngoài tầm kiểm soát của cô.
Cạch, tiếng cửa bên ngoài đột nhiên vang lên làm Candy Thi giật mình. Cô theo phản xạ quay đầu lại, vẻ mặt vẫn còn chút hoảng hốt. Gương mặt của người trong suy nghĩ ập vào trong mắt cô một cách chân thật. Candy vội lấy hơi lên vì quá sốc. Cô lắp bắp hỏi:
“Anh..anh, sao anh lại xuất hiện ở đây?”
Khác với sự giận dữ lúc sáng, gương mặt Bon Mars trở nên ôn nhu, dễ gần. Anh từ tốn bước đến chỗ cô, Candy theo phản xạ lùi về sau. Vô tình cô nhìn thấy cánh tay phải Bon Mars đang che giấu thứ gì đó phía sau mình. Trong đầu lập tức nghĩ đến những vũ khí mà hắn sẽ cầm như dao, kiếm hoặc một thứ sắc nhọn nào đó có thể gây án. Trong căn phòng chỉ có hai người và hầu như xung quanh khu rừng chẳng có ai là khoảng không gian thích hợp nhất để xử lí ai đó. Nhưng thật sự Bon Mars muốn gi.ết cô sao?
Candy Thi nhấp nháy môi muốn nói điều gì đó nhưng Bon Mars đột ngột rút tay phải mình ra đưa về phía trước trong tích tắc. Cô sợ hãi giơ hai tay lên phía trước mặt, nhắm mắt lại hét lớn:
“A, tôi không muốn ch.ết!”
“...Chết?”
Bon Mars nhìn cô ngơ ngác rồi phì cười.
“Em thu lại gai nhọn trên người mình rồi xem đây là gì.”
“Hả?!”
Candy Thi chưa hẳn tin tưởng lời Bon Mars nói nhưng vì bản thân không có phản ứng của sự đau đớn nên cô mới hé mắt ra nhìn thử. Thứ màu xanh xuất hiện qua những kẻ hở của ngón tay, sau đó cô ngửi thấy mùi thơm thảo dược. Dường như nhận ra đó là thứ gì nên sắc mặt cô liền thay đổi, buông bỏ sự đề phòng với Bon Mars.
“Độc diệp nhất chi hoa!”
“Chính nó rồi. Làm sao anh có thể tìm được bông hoa thảo dược này hay vậy? Tôi đã tìm kiếm nó rất lâu rồi đấy.”
Candy Thi vui vẻ cầm lấy bông hoa từ tay Bon Mars. Đây là loài hoa thảo dược rất hiếm gặp, bảy năm mới cho ra một bông. Và cũng không phải ai cũng có cơ duyên để gặp được nó trong vùng đất mà các loại thảo dược quý hiếm khó sinh sống.
Chú thích: Mọi thứ là hư cấu không có thật.
Bon Mars nhìn cô với đôi mắt trìu mến với bao tâm tư của kẻ si tình. Hắn biết sáng nay là bản thân không đúng làm cô bị thương nên trong lúc thượng triều cùng các bô lão hắn đã nghĩ đến việc sẽ tặng một món quà gì đó để xin lỗi cô. Nhưng nghĩ đến việc cô là một thầy thuốc nên những thứ xa xỉ ở vương quốc này chắc chắn sẽ không làm cô hài lòng. Chính vì vậy mà hắn đã lặn lội chạy lên núi để tìm hái một loại thảo dược quý hiếm nào đó đem đến cho cô. Không ngờ kết quả đúng như những gì hắn đã nghĩ, cô thật sự thấy vui vì món quà của hắn.
“Vô tình nhìn thấy được nó nên đem đến đây cho em. Không ngờ em lại thích thứ này đến vậy.”
“Vô tình? Anh nghĩ tôi là con nít à?”
Cô đánh vào cánh tay trái của hắn trách móc, ai ngờ Bon Mars đột nhiên nhíu mày sắc mặt có phần nhợt nhạt. Candy Thi vẫn chưa biết chuyện gì xảy ra cho đến khi nhìn thấy một giọt máu từ trên cánh tay hắn nhễu xuống đất. Lúc này, gương mặt cô hoảng hốt.
“Tay của anh thương sao?”
Updated 37 Episodes
Comments
Nguyễn Thị Minh Anh
mừi điểm
2024-02-22
0
Thanh Thu
Anh ghen đó bha
2024-01-11
1
thanhngandangiu2
nũng nịu quá
2024-01-08
0