[ Nữ Công Nam Thụ ] Vòng Vây Nguy Hiểm

[ Nữ Công Nam Thụ ] Vòng Vây Nguy Hiểm

1.

Là ai đưa tôi rời khỏi nơi vực thẳm tối tăm, là ai nhẫn tâm, là ai bạc bẽo, là ai khiến tôi hoá điên dại, hoá ngu si...
...
Dư Hiên
Dư Hiên
bác ơi cho cháu vào được chứ?
Quản Giám
Quản Giám
rất tiếc, phòng thăm hỏi đang bị phong toả, hiện không thể tiếp nhận
Dư Hiên
Dư Hiên
một chút thôi mà...
Quản Giám
Quản Giám
không th...
Quản Giám
Quản Giám
/ bắt máy / chào cán bộ, có chuyện gì không thưa?
Quản Giám
Quản Giám
/ gật gật / vâng vâng
Quản Giám
Quản Giám
vâng
Quản Giám
Quản Giám
/ tắt máy nhìn Dư Hiên, ánh mắt có chút kì lạ / đi theo tôi
Dư Hiên
Dư Hiên
yayy
trước cổng trại giáo dưỡng, một cậu trai lưng còn đang đeo cặp, khuôn mặt tươi tắn cùng bộ đồng phục học sinh
dáng mặt nom khá lạ, có vẻ cũng không phải người ở đây
Quản Giám
Quản Giám
/ dẫn Dư Hiên vào trong / "vậy mà lại là con của cảnh sát trưởng, thật tình"
Dư Hiên
Dư Hiên
/ phấn khởi theo sau /
Quản Giám
Quản Giám
/ đưa đến trước một căn phòng / đến rồi
bên trong trại là một hàng dài những căn phòng đóng kín cửa, chỉ chừa ra một khung sắt nhỏ phía trên để nhìn vào
nhưng như vậy là đủ rồi
Dư Hiên
Dư Hiên
/ cười / cháu cảm ơn nhé
Dư Hiên
Dư Hiên
/ nhòm vào bên trong tìm kiếm /
Dư Hiên
Dư Hiên
A, Giảo Mẫn Quy!
Một căn phòng chứa khoảng 3 phạm nhân, thành ra nhìn vào trông phòng tương đối chật
Mà cậu trai mái tóc màu hạt dẻ còn đang dựa vào tường, chân gác lên lưng một người khác. ngay khi vừa nghe giọng nói gọi, khuôn mặt lập tức bối rối bật dậy
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ đi đến cửa / oa Dư Hiên, mày đến thăm tao hả?
Dư Hiên
Dư Hiên
/ gật gật / chứ sao nữa, nay trường tao được nghỉ nên mới qua được
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ vui vẻ / sao không báo trước cho tao một tiếng, đột ngột thật đấy
Dư Hiên
Dư Hiên
sao, tao đến bất ngờ mày không vui hả?
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
không không, tao rất hoan nghênh chứ
Dư Hiên
Dư Hiên
hừm
Dư Hiên
Dư Hiên
/ nhìn vào trong / sao bạn của mày chăm vậy, đứng tấn ở đây luôn
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
à...
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ quay lại nhìn / đúng rồi, bạn tao rất chăm tập thể dục luôn đấy
người kia vừa tiếp nhận ánh mắt của Mẫn Quy, cơ thể bỗng chốc run lên, lập tức ngồi phịch xuống. song thấy không an toàn, lại giả chết tức thì
Dư Hiên
Dư Hiên
/ trố mắt / cái gì vậy
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ quay lại nhìn Dư Hiên / chắc hơi mệt thôi, để chốc tao "hỏi thăm" nó
người đang giả chết thực sự muốn chết rồi
Dư Hiên
Dư Hiên
ò...
Dư Hiên
Dư Hiên
à tao có mang quà cho mày này
Dư Hiên
Dư Hiên
/ quay sang / cháu đưa đồ ăn cho cậu ấy không sao chứ?
Quản Giám
Quản Giám
đưa tôi xem đã
Dư Hiên
Dư Hiên
/ lấy từ trong cặp ra một bịch đầy kẹo bánh / đây ạ
Quản Giám
Quản Giám
/ nhận lấy xem xét kĩ một lượt /
Quản Giám
Quản Giám
/ trả lại / được rồi
Dư Hiên
Dư Hiên
/ vui vẻ đưa cho Mẫn Quy qua khung sắt / này
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ cười / hạnh phúc quá, tim tao sắp ngừng đập luôn rồi
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ cầm lấy /
Dư Hiên
Dư Hiên
đừng nói đùa thế chứ, nghe sến lắm rồi đấy
Dư Hiên
Dư Hiên
nhớ chia cho bạn ăn cùng nữa đó
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ cười lạnh / tất nhiên mà
Dư Hiên nhíu mày nhìn chằm chằm vào Giảo Mẫn Quy, hắn lập tức lộ ra bộ mặt vô tội
Dư Hiên
Dư Hiên
/ bóc một viên kẹo bỏ vào miệng / mày nhanh chóng ra khỏi đây đi, tao ở trên trường chán lắm rồi đấy
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ cợt nhả / sao? nhớ tao rồi?
Dư Hiên
Dư Hiên
/ nhìn vào Mẫn Quy, chỉ vào đầu mình / chỗ này của tao bình thường
Dư Hiên
Dư Hiên
không bị điên, nhé?
Nụ cười của Giảo Mẫn Quy càng thêm sâu, đôi mắt híp lại
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
điêu
Dư Hiên
Dư Hiên
hừ
Dư Hiên
Dư Hiên
/ nhìn hắn / sao đột nhiên nghiêm trọng vậy?
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ nhíu mày, nhìn chòng chọc vào vết xước bên má anh /
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
là ai làm?
Dư Hiên
Dư Hiên
/ ngơ ngác / làm gì?
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ chỉ vào vết xước / chỗ này
Dư Hiên
Dư Hiên
...
Dư Hiên
Dư Hiên
/ đá cửa / bớt hộ tao cái
Dư Hiên
Dư Hiên
tao bị ngã thôi
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ nhìn đi chỗ khác / cứ hi vọng là thế đi
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ đảo mắt nhìn anh / hừm...
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
ăn ngon nhỉ?
Dư Hiên
Dư Hiên
/ nhìn Mẫn Quy, mặt không biểu cảm / ...
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ cười / thôi xin lỗi mà, đại ca tha lỗi cho em đi
giọng của Giảo Mẫn Quy nửa thật nửa đùa, đầy tính cợt nhả trong đấy
bản thân Dư Hiên cũng sắp muốn đập chết hắn rồi
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ nghiêng đầu / nhưng tao cũng muốn ăn kẹo
Dư Hiên
Dư Hiên
tao đưa cho mày cả bịch rồi cơ mà?
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
không, cái mày đang ăn cơ
Dư Hiên
Dư Hiên
?
Dư Hiên
Dư Hiên
nhưng tao đang ăn rồi, chẳng lẽ nhè ra hả?
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ ngoắc tay / lại đây
Dư Hiên nhìn hắn, mặt có chút khó hiểu nhưng vẫn ngoan ngoãn đưa mặt lại gần
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ bóp cằm hôn anh /
Dư Hiên
Dư Hiên
!?
Dư Hiên lập tức muốn thoát ra, nhưng sức lực của hắn thật sự quá lớn, cằm anh đau nhức vô cùng
rồi chợt một sự ướt át mò vào khoang miệng anh, viên kẹo đang ngậm cũng trượt đi sang. nước bọt không tự chủ vương ra khỏi khoang miệng, chảy dọc xuống cằm
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ bỏ ra, lè lưỡi / cảm ơn nhé, kẹo ngọt lắm
viên kẹo yên vị trong miệng hắn, Dư Hiên trợn mắt mím môi lại
khuôn mặt lại hơi hồng do thiếu đi không khí
Dư Hiên
Dư Hiên
/ tức giận / mẹ nó mày lại trêu tao, thằng chó
Dư Hiên
Dư Hiên
/ nhìn sang / bác ơi mở hộ cháu cửa với, cháu vào đánh chết nó
Quản Giám
Quản Giám
...
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ giơ hai tay vô tội / oan thật đấy, tao chỉ ăn kẹo thôi mà
Dư Hiên
Dư Hiên
/ cáu / mày...
Dư Hiên
Dư Hiên
/ quay đi, bước nhanh / dẹp, cả đời này tao sẽ chẳng bao giờ thăm mày nữa
Giảo Mẫn Quy
Giảo Mẫn Quy
/ nhìn theo bóng Dư Hiên rời đi, cười nhẹ /
viên kẹo trong miệng Mẫn Quy nhạt dần, lập tức bị cắn nát ra
...
Quản Giám
Quản Giám
/ chạy theo / này cháu chậm chút
Quản Giám
Quản Giám
/ nghe điện / vâng vâng
Quản Giám
Quản Giám
" sao lại có việc lúc này chứ "
Quản Giám
Quản Giám
/ hét to / rẽ trái nhé, nhớ phải rẽ trái đừng rẽ phải
Dư Hiên
Dư Hiên
/ vọng lại / vâng!
Dư Hiên tức giận rời đi, tâm trí chỉ muốn xiên chết hắn ta
rồi bất chợt, anh ngừng lại
Dư Hiên
Dư Hiên
" phải hay trái đây, ban nãy hình như bác ấy bảo phải thì phải "
Dư Hiên
Dư Hiên
/ bước sang ngã rẽ bên phải /
Dư Hiên càng đi sâu, càng cảm thấy con đường này có chút kì lạ
Dư Hiên
Dư Hiên
/ thắc mắc / "ban nãy đường đi cũng tối như này sao"
Dư Hiên
Dư Hiên
" hay quay lại nhỉ? "
Dư Hiên
Dư Hiên
/ nhìn lại /
một con đường thẳng tắp dài, rất tối, tưởng chừng như không có đường ra
cơn gió lạnh khẽ thoáng qua, Dư Hiên bỗng chốc lạnh sóng lưng
Dư Hiên
Dư Hiên
" haha, hơi đáng sợ rồi đấy... "
anh chần chừ, không biết nên đi theo lối nào
Dư Hiên
Dư Hiên
/ nhìn xung quanh /
bất chợt, một căn phòng thu hút sự chú ý của anh
căn phòng không phải lớp cửa sắt bảo vệ, mà đó là một lớp kính trong suốt
bằng sự tò mò, Dư Hiên dần dần tiến lại gần
bên trong, hiện lên mờ nhạt một bóng hình đang thu mình lại một góc tối, trông dáng dấp có vẻ như là con gái
Dư Hiên
Dư Hiên
/ nhìn /
một đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chòng chọc vào anh, tim Dư Hiên như ngừng đập
cả cơ thể lạnh toát
Chapter
Chapter

Updated 4 Episodes

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play