WxO. Night Sea, Sunflower Astray

WxO. Night Sea, Sunflower Astray

Chương 1

Tôi chưa từng tin vào định mệnh hay những câu chuyện màu mè về ánh sáng của con đường hầm. Đối với tôi, cuộc sống chỉ là những chuỗi ngày tối tăm, đan xen bởi những vết sẹo mà không ai nhìn thấy được.
Nhưng rồi, có một ngày..
Ánh sáng thực sự xuất hiện.
Không rực rỡ, không ồn ào,
nhưng đủ để tôi tin rằng mình vẫn có thể bước tiếp.
Ba mẹ tôi ly hôn khi tôi còn quá nhỏ để nhớ rõ. Mẹ tái hôn với một người đàn ông mà tôi gọi là bố dượng, người lạnh lùng, thường say xỉn và không ngần ngại thể hiện cơn tức giận bằng bạo lực.
Bạo lực học đường đối với tôi đã là một nỗi ám ảnh đủ lớn, nhưng khi về nhà, tôi cũng không thể thoát khỏi những trận đòn roi, những lời chửi mắng không ngớt. Mẹ ngày càng suy sụp, trầm cảm nặng nề.
Rồi một ngày, bà kết thúc mọi đau khổ bằng một lần tự tử. Bố dượng cũng mất không lâu sau đó, để lại cho tôi một khoản tiền vừa đủ để tôi tiếp tục việc học.
Dù vậy, sự vắng mặt của một gia đình hoàn hảo dù mọi đứa trẻ khác có, chỉ khiến tôi càng thêm cô đơn.
Mọi người chỉ nhìn thấy tôi như một cậu học sinh giỏi, đẹp trai, đã vượt lên cấp ba từ rất sớm. Nhưng đâu ai biết rằng tôi mang trong lòng những vết thương không bao giờ lành.
Mỗi ngày đến trường, tôi phải đối mặt với những câu nói cay nghiệt, những trận đòn, và sự xa lánh từ bạn bè cùng lớp.
Bạo lực học đường không phải chuyện hiếm, nhưng khi chính bạn bè cũ trở thành kẻ thù, mỗi bước chân trên hành lang như đi trên một dây thép căng đầy sợ hãi.
Tôi học cách im lặng, học cách chịu đựng để không ai thấy mình tổn thương. Có lẽ tôi đã quen với nỗi đau đến mức nó trở thành một phần của mình.
Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có một ngày may mắn đến thế. Hoặc ít nhất, đó là cách tôi cảm nhận khi hắn xuất hiện.
Mọi thứ vẫn như thường ngày - vẫn những lần đánh đập, những lời chửi bới, không ai thèm ngước nhìn.
Có thể với người khác đó chỉ là chuyện thường tình, nhưng đối với tôi, đó là một ác mộng kéo dài từng ngày, từng ngày một.
Hắn không phải bạn thân, cũng chẳng phải người quen cũ.
Tôi không biết gì về hắn ngoài mái tóc trắng nổi bật và ánh mắt lạnh lùng.
Tôi đang bị đẩy vào góc lớp, những cú đá, những lời mắng chửi, những cái tát làm tôi muốn gục ngã.
Rồi đột nhiên, một giọng nói vang lên:
White
White
Đủ rồi!
Tất cả im lặng, quay lại nhìn, và đó là hắn.
Lúc hắn bước vào, không nói nhiều, không cần phải nói.
Cách hắn đứng đó vững vàng, lạnh lùng như băng giá đã đủ khiến nhóm bắt nạt run sợ.
White
White
Hết giờ rồi đấy.
Hắn nói, giọng đều đều mà sắc bén
Những kẻ bắt nạt tôi như hiểu ra gì đó lập tức rút lui, mặt hậm hực nhưng không dám cãi lời.
Tôi đứng dậy, cố giữ thăng bằng, tay còn đau nhức vì những cú đánh vừa rồi.
Hắn tiến tới, không hỏi nhiều, chỉ nhìn tôi một lúc rồi nói:
White
White
Đi, tao đưa mày đi bệnh viện.
Tôi muốn từ chối. Tôi quen rồi!
Quen việc chịu đựng và tự lo cho mình.
Nhưng..
Ánh mắt kiên định ấy khiến tôi biết lần này không thể từ chối.
Chúng tôi đi xe taxi tới bệnh viện gần nhất.
Tôi vẫn im lặng, không biết phải nói gì.
White
White
Tao tên White.
Hắn bỗng nhiên cất lời sau một lúc im lặng.
Tôi giật mình.
Lần đầu tiên trong nhiều năm, có người chủ động bắt chuyện với tôi mà không phải để trêu chọc hay khinh miệt.
Ozin
Ozin
Ozin..
Tôi đáp lại, giọng còn khàn vì đau đớn.
White nhìn tôi bằng ánh mắt ấm áp, lần đầu tiên kể từ khi xuất hiện.
White
White
Không phải ai cũng đáng để mày gục ngã đâu Ozin.
Hắn nói như thể muốn nhắn nhủ điều gì đó quan trọng.
Không biết vì sao, nhưng lần đầu tiên trong đời.
Tôi cảm thấy có một người sẵn sàng đứng bên tôi.
Không phải để dùng vũ lực,
mà là bảo vệ.
____________________
Ở bệnh viện,
sau khi bác sĩ xử lý vết thương trên tay và mặt tôi,
White không rời đi.
White
White
Ngày mai mày phải đi học chứ?
hắn hỏi.
Ozin
Ozin
Ừ.
Tôi đáp, vẫn đang mơ hồ vì thuốc giảm đau.
White
White
Ngày mai tao sẽ đến đón.
Hắn nói chắc nịch.
Tôi không biết phải nghĩ gì về điều đó.
Nhưng có một điều rõ ràng:
Từ khi hắn xuất hiện, bóng tối trong tôi như thể có thêm một tia sáng yếu ớt.
Tôi biết phía trước mình còn nhiều khó khăn, còn nhiều lần phải chịu đựng.
Nhưng ít nhất bây giờ, tôi không cô đơn nữa.
Hot

Comments

💕

💕

yêu cầu tác giả trả kèo show mặt 🥰

2025-06-07

0

sigma boi

sigma boi

đứa nào coi là thường tình chắc bị ngu r 💔

2025-06-16

1

sigma boi

sigma boi

hết hồn tưởng hệ thống

2025-06-16

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play