Chap 3

Hàn Lâm thắc mắc hỏi lại nàng : - Sao muội lại hỏi ta như vậy?

Nàng cười trả lời : - Ta chỉ muốn xem thái độ của huynh như thế nào thôi

- Đương nhiên là ta sẽ buồn rồi , ta sống chung với muội cũng 1000 năm nay rồi nếu muội không ở với ta nữa thì ta sẽ buồn chết mất

Nàng cười vui vẻ mặt cũng rất hài lòng với câu trả lời của Hàn Lâm , sau đó hai người cùng nhau ăn uống trò chuyện cho tới buổi tối

Cho đến khi nàng ngủ thì Hàn Lâm mới rời đi , lão Cữu Nguyệt liền tới tìm Hàn Lâm

- Tham kiến lão Cữu Nguyệt

- Ừm...đứng dậy đi

Hàn Lâm cúi đầu nói : - Lão Cữu Nguyệt là Hàn Lâm sơ suất cho muội ấy rời khỏi phòng

Lão Cữu Nguyệt thở dài đi tới chỗ Hàn Lâm ngồi xuống : - Cũng không phải là lỗi của cậu được , con bé nó không gặp ai ngoài người của Huyền Xuân cung này cũng đã 1000 năm rồi , lần này nó gặp được Đế quân cũng là duyên phận đã định sẵn cho nó , dù có che dấu con bé như thế nào thì con bé cũng đã định sẵn là phải đối mặt với chuyện đó.

Hàn Lâm nghe vậy thắc mắc hỏi lão Cữu Nguyệt : -Chuyện đó là chuyện gì ạ?.....và vì sao ngài lại không muốn muội ấy ra ngoài và không cho muội ấy gặp bất cứ ai ạ?

- Chuyện đó sau này cậu tự ắt sẽ biết và lúc đó nếu ta không còn trên thế gian này nữa thì dù con bé có làm sai chuyện gì cậu cũng phải ủng hộ con bé hết mình , biết chưa

Hàn Lâm thấy vậy liền quỳ xuống : - Lão Cữu Nguyệt người yên tâm con sẽ bảo vệ muội ấy hết mình cho dù con có chết con cũng vẫn sẽ ở bên cạnh muội ấy

- Được

Nghe câu trả lời chắc chắn đó của Hàn Lâm , lão Cữu Nguyệt cũng yên tâm

Minh Lan cung

*Minh Lan cung nơi ở của Đế quân Thiên Vũ , nơi này chỉ có tên thị vệ Tiêu Phong còn lại không có bất kì 1 người nào nữa*

Thiên Vũ đang ngồi trên mái nhà lặng lẽ ngồi uống tách trà rồi nhìn ngắm vầng trăng , khuôn mặt hắn hòa vào làn trăng ấy trong thật tuấn tú làm sao

Nhìn ngắm ánh trăng miệng hắn không ngừng thốt lên : - Trăng hôm nay đúng là rất đẹp

Sau đó hắn nhìn xung quanh Minh Lan cung : -Đúng là rất hiu quạnh , đúng là nhạt nhẽo

Hắn vừa nói vừa cười , giọng cười của hắn lại có một chút chua xót , nhưng lại mang một sự cô đơn u buồn quạnh thiu

- Trống vắng quá , ngày mai ngươi tới Huyền Xuân cung nhận tiểu tiên Giai Ý Nguyệt vào Minh Lan cung đi

Tên thị vệ Tiêu Phong thắc mắc hỏi Thiên Vũ : -Ngài không say đấy chứ

- Ta uống trà thì sao lại say được

- Vậy không phải ngài muốn yên tĩnh nên trước đây không muốn cho ai vào cung sao , với lại cô ta chỉ là một tiểu tiên nhỏ vào đây cũng không giúp ít được gì

Thiên Vũ cười nhẹ nhàng đáp lại lời hắn : -Cô ta không tầm thường như ngươi nghĩ đâu , ta thấy đan dược của cô ta có thể giúp ta hồi phục được nguyên khí bị tổn thương

- Nhưng đến cả lão Cữu Nguyệt tu luyên đan dược hơn 4000 năm nay cũng không thể luyện được đan dược giúp ngài hồi phục được nguyên khí thì sao tiểu tiên đó có thể chứ

Thiên Vũ bỏ tách trà xuống nhìn vào Tiêu Phong rồi nói : - Tiêu Phong ngươi nghĩ sao lão Cữu Nguyệt không muốn ta gặp cô ấy , mà năm lần bảy lượt ta tới tìm người có thể luyện được đan dược giỏi ông ấy đều dấu đi?

Tiêu Phong gãi đầu lấp bấp trả lời : -Chắc....chắc...

Thiên Vũ cười ngắt lời hắn : - Thì chắc chắn cô ta là người tài giỏi nên mới được lão Cữu Nguyệt giấu đi

- Nhưng nếu ông ấy che dấu người giỏi thì có lẽ là không muốn cứu ngài ư? Nếu để Thiên đế biết ông ấy vì không muốn cứu ngài mà che dấu thì chắc chắn Thiên đế sẽ không tha cho lão Cữu Nguyệt đâu

- Chuyện này chắc chắn có khúc mắc lão Cữu Nguyệt không phải là người ích kỷ như vậy , trừ khi cô ta có thứ gì đó mà ông ấy muốn che dấu , ta đã nói ra ý định của ta rồi đấy , ngươi biết nên làm gì rồi đó , ngày mai tới Huyền Xuân cung gửi lời tới lão Cữu Nguyệt đi

Tiêu Phong cúi đầu tuân lệnh : "Rõ"

................

Ngày hôm sau

Huyền Xuân cung

Mới tờ mờ sáng tên thị vệ Tiêu Phong đã tới tìm gặp lão Cữu Nguyệt để bàn chuyện đem nàng về Minh Lan cung

- Tham kiến lão Cữu Nguyệt

Lão Cữu Nguyệt dụi dụi mắt hỏi Tiêu Phong : - Có chuyện gì mà cậu tới tìm ta lúc sáng sớm thế , không phải ta đã nói với Đế quân là không có ai có thể luyện được đan dược để giúp Đế quân hồi phục được nguyên khí rồi mà

- Vậy người hôm qua thì sao? , lão Cữu Nguyệt có phải ông không muốn giúp Đế quân ngài ấy hồi phục nguyên khí đúng không?

Lão Cữu Nguyệt bình tĩnh trả lời Tiêu Phong : - Đế quân là người đã cứu giúp Thiên giới này thì sao ta không muốn giúp ngài ấy cơ chứ , nhưng con bé chỉ là một tiểu tiên luyện đan dược mới được 500 năm gần đây thì sao có thể giúp Đế quân hồi phục nguyên khí được

Tiêu Phong lại tiếp tục nói : - Chưa thử thì chưa rõ mà , mấy tiểu tiên trong này đều tu luyện đan dược và Đế quân đều đã thử qua hết nhưng riêng vị cô nương hôm qua thì chưa

- Mong lão Cữu Nguyệt lấy việc trọng lên làm hàng đầu , Đế quân Thiên Vũ hồi phục được nguyên khí cũng sẽ tốt cho cả Thiên giới . Ngài ấy từng vì Thiên giới mới bị tổn thương nghiêm trọng đến như vậy

Lão Cữu Nguyệt thấy mình không thể dấu nàng đi được nữa liền đồng ý : - Được , ta sẽ kêu con bé luyện đan dược và gửi tới Minh Lan cung

Tiêu Phong lắc đầu không hài lòng : - Nhưng Đế quân muốn tiểu tiên Giai Ý Nguyệt vào Minh Lan cung nhận làm tiểu thư đồng để giúp Đế quân chữa bệnh , cho đến khi khỏi bệnh sẽ đem tiểu tiên cô nương trả lại cho Huyền Xuân cung

Lão Cữu Nguyệt tức giận đáp lời : - Ngươi xem con bé là đồ chơi hay sao mà có tác dụng thì đem về , hết tác dụng thì trả lại thế hả?

- Đó là lời của Đế quân ta chỉ là người truyền lại , còn tiểu tiên Giai Ý Nguyệt bắt đầu từ ngày mai có thể tới Minh Lan cung , ta cũng không còn chuyện gì , CÁO TỪ!!

Nói xong tên thị vệ Tiêu Phong bay đi để lại lão Cữu Nguyệt tức giận mà không nói nên lời

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play