Chương 14: Thịnh Thừa Dương quyết định chuyển trường

Chương 14: Thịnh Thừa Dương quyết định chuyển trường

Thịnh Thừa Dương vừa trở lại khách sạn liền gọi điện thoại cho ba anh.

“Ba và mẹ con vừa về đến nhà vào buổi chiều, Phùng thúc nói con đi đến nông thôn tìm một cô gái, rốt cuộc có chuyện gì vậy?” Thịnh Hồng Hoa mở miệng liền hỏi.

“Là con dâu tương lai của ba. Con cố ý đến đây tìm cô ấy, gọi điện thoại cho ba cũng là vì chuyện này.” Thịnh Thừa Dương nói.

Đầu dây bên kia, Thịnh Hồng Hoa không nhịn được mà cười ha hả.

“Nhóc con này, con còn bé thì biết cái gì, lại còn chạy đến vùng quê hẻo lánh tìm người ta. Mau mau trở về, kẻo ba và mẹ lo lắng. Mai là ngày Quốc tế thiếu nhi, ba mẹ mua cho con một mô hình máy bay phiên bản giới hạn. Mô hình này không bình thường đâu, toàn là công nghệ cao, con không muốn về nhà nhìn xem sao?”

Thịnh Hồng Hoa gãi đúng chỗ ngứa, chỉ muốn nhanh chóng dỗ cậu con trai về nhà.

Nếu Thịnh Thừa Dương còn là một đứa trẻ mười mấy tuổi, thì mô hình máy bay phiên bản giới hạn kia chắc chắn sẽ là một sự cám dỗ rất lớn. Nhưng anh đã là một người đàn ông trưởng thành gần 30 tuổi rồi, cái mô hình này còn không bằng nửa cọng tóc của Giản Hi.

“Con tạm thời sẽ không quay về đâu. Ba, ba giúp con làm thủ tục chuyển trường đi!”

Thịnh Thừa Dương nghĩ kỹ rồi, nếu hiện tại muốn đưa Giản Hi về Nam thành với anh là không có khả năng. Dù cô không nơi nương tựa, nhưng điều đó không có nghĩa là cô sẽ dễ dàng đi theo bất cứ ai. Hiện tại, anh tính toán áp dụng sách lược từng bước tiếp cận. Trước làm Giản Hi trở nên thân thiết với anh, chờ đợi thời cơ chín muồi, anh sẽ đưa Hi Hi về Nam thành chăm sóc.

“Con nói cái gì!” Thịnh Hồng Hoa nói to, thập phần khiếp sợ, “Con muốn chuyển đi đâu?”

“Tiểu học Vân Đức, là trường tiểu học duy nhất ở thôn Đồng Thành. Ba nhanh chóng giúp con làm xong thủ tục. Việc theo đuổi vợ con rất cấp bách.”

Thịnh Hồng Hoa nghe xong đều tái cả mặt. Thằng nhóc này, sao lại có thể tùy tiện như vậy. Trường quý tộc ở thành phố thì không học, lại còn muốn vào mấy chỗ thâm sơn cùng cốc. Với cái tính cách của nó, một ngày cũng không ở được chứ đùa.

“Ba không đồng ý!” Thịnh Hồng Hoa lập tức cự tuyệt.

“Ba, con đã quyết, ba cứ làm theo lời con nói, coi như con trai cầu xin ba.”

“Cầu ba cũng vô dụng, con tuổi vẫn nhỏ như vậy, nói cái gì mà theo đuổi vợ, không biết xấu hổ sao? Ngày mai ba và mẹ đi đón con, không được hồ nháo nữa!”

“Ba, con nghiêm túc, tuổi nhỏ thì làm sao chứ? Năm đó chẳng phải là ba còn mặc quần hở đũng rồi bắt đầu theo đuổi mẹ con sao? Chính ba đã kể cho con mà.”

“Ba cùng mẹ mày là thanh mai trúc mã, sao có thể so sánh được?”

“Sao lại không so sánh được, nếu ba đồng ý cho con ở lại đây, về sau con cùng Hi Hi cũng là thanh mai trúc mã.”

Thịnh Hồng Hoa bị con trai làm tức giận đến mức không biết nói gì. Ông đã sớm biết đứa con trai của mình có suy nghĩ riêng, độc lập và thông minh. Hiện tại thế nhưng lại vì một cô bé mà chuyển trường, thật sự là không ngờ tới a!

Cái tính cách bướng bỉnh của con trai, ông rất là hiểu rõ, càng là phản đối lại càng ngoan cố. Hai vợ chồng bàn bạc với nhau, quyết định đồng ý.

Ngày hôm sau Thịnh Thừa Dương đúng hẹn đi đến trước cổng tiểu học Vân Đức. Anh đến từ sớm, đợi hơn nửa giờ mới nhìn thấy Giản Hi từ xa, gương mặt cô sốt ruột, hoảng hốt vội vã bước vào trường.

Cảnh tượng này lại gợi lại ký ức trong tâm trí Thịnh Thừa Dương. Đời trước cũng là như vậy, mỗi ngày anh đều dậy sớm chờ ở cổng trường, chờ Giản Hi đến ăn bữa sáng anh mang theo.

“Hi Hi, bên này.” Thịnh Thừa Dương vẫy tay, cô gái nhỏ sửng sốt một chút, rồi chạy nhanh về phía anh.

“Ăn sáng trước đã.”

Thịnh Thừa Dương nói rồi mở hộp bánh Tiramisu đưa cho Giản Hi, sau đó lại đưa thêm ly sữa bò ấm. Giản Hi chần chờ một chút nhưng cuối cùng vẫn không chống cự được cái bụng đói, bắt đầu ăn.

Thịnh Thừa Dương cứ nhìn Giản Hi ăn như vậy, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Thủ tục chuyển trường cũng nhanh chóng được hoàn tất.

Để đảm bảo cho con trai bảo bối có điều kiện tốt nhất khi học ở thôn Đồng Thành. Thịnh Hồng Hoa đã mua một căn nhà tốt nhất ở đây. Không những thế, còn đầu tư một khoản lớn để xây dựng biệt thự trong thời gian ngắn nhất cho con trai ở. Đồng thời lại thuê rất nhiều người hầu và bảo vệ đáng tin cậy. Giúp Thịnh Thừa Dương vẫn duy trì cuộc sống giàu sang, xa hoa như trước, chẳng qua là đổi sang một nơi khác mà thôi.

Với sự sắp xếp như vậy, Thịnh Thừa Dương thuận lợi vào học lớp 4. Không chỉ cùng lớp với Giản Hi mà còn được ngồi cùng bàn với cô.

Giản Hi viết xong, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy người bên cạnh nở nụ cười rạng rỡ với cô. Tình huống này đã diễn ra rất nhiều ngày liên tiếp rồi. Mỗi ngày đều cười như vậy đối với cô, tiểu Hi Hi cảm thấy khiếp đảm.

“Cậu không nghe giảng sao?” Giản Hi hỏi, “Cậu tới đây cũng được mấy ngày, chưa bao giờ thấy cậu chú ý vào bài giảng, cũng không thấy cậu chép bài hay lấy sách ra học.”

Trong mắt Giản Hi, Thịnh Thừa Dương chính là một đồ lười học lại còn học kém. Nhưng đồ học kém này đối với cô rất tốt, mỗi ngày đều mang bữa sáng cho cô, còn mua rất nhiều đồ ăn vặt. Một hai lần còn được, nhưng nhiều lần sau đó, cô bắt đầu ngại ngùng.

“Tôi thông minh, không cần nghe giảng cũng có thể đạt điểm cao.” Thịnh Thừa Dương bắt đầu khoe khoang trước mặt vợ, cố gắng tạo ấn tượng về sự thông minh của mình.

Giản Hi bĩu môi, không tin tưởng lắm, lại tiếp tục tập trung nghe giảng.

“Hi Hi, hôm nay tan học tôi dẫn cậu đi hái hạt sen ở hồ nhé?”

Giản Hi lắc đầu, cô về nhà phải làm bài tập, còn phải nấu cơm chiều. Nếu cậu của cô trở về phát hiện cô không nấu cơm, chắc chắn sẽ tức giận.

“Cậu không muốn đi sao?”

Thịnh Thừa Dương hơi buồn, Hi Hi của anh luôn luôn rầu rĩ. Ở tuổi này, lẽ ra cô bé phải ngây thơ hồn nhiên, được vui chơi như bao người. Cho nên, anh muốn đưa cô ra ngoài chơi nhiều hơn, khiến cô thật vui vẻ.

“Tôi phải về nhà nấu cơm cho cậu của tôi.” Giản Hi nói đúng sự thật, “Nhưng gần đây cậu tôi đều không về nhà, tôi cũng không biết liệu hôm nay có trở về hay không.”

“Ông ta sẽ không về nữa.” Thịnh Thừa Dương nhẹ giọng nói, “Cậu yên tâm đi, về sau ông ta không bao giờ có cơ hội tổn thương cậu.”

Giản Hi sửng sốt, không hiểu rõ ý nghĩa trong lời nói của Thịnh Thừa Dương.

Hot

Comments

NgọcThịnh

NgọcThịnh

Cmt đầu

2024-09-20

1

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cô ấy chết rồi
2 Chương 2: Con đường truy thê bắt đầu
3 Chương 3: Anh hùng cứu mỹ nhân sau tình yêu bắt đầu
4 Chương 4: Thì ra tất cả đều là nói dối
5 Chương 5: Ngay cả như vậy, anh vẫn như cũ yêu cô
6 Chương 6: Chân tướng sáng tỏ
7 Chương 7: Nhật ký và tin nhắn của Giản Hi
8 Chương 8: Trọng sinh gặp lại nhau
9 Chương 9: Vừa mới trọng sinh liền doạ vợ yêu bỏ chạy
10 Chương 10: Một đời này anh nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt
11 Chương 11: Vợ của mình thì mình sủng
12 Chương 12: Dụ dỗ cô gái nhỏ
13 Chương 13: Giải quyết Hồng Chinh
14 Chương 14: Thịnh Thừa Dương quyết định chuyển trường
15 Chương 15: Thịnh Thừa Dương cảm thấy có nguy cơ
16 Chương 16: Bắt buộc phải chia rẽ
17 Chương 17: Thịnh thừa dương bị gọi ba mẹ
18 Chương 18: Vợ giận thì phải dỗ
19 Chương 19: Thịnh Thừa Dương giúp đỡ Giản Hi đi học
20 Chương 20: Thịnh Thừa Dương được coi là thần đồng
21 Chương 21: Lừa vợ yêu về nhà
22 Chương 22: Ở cùng nhau
23 Chương 23: Nhận nuôi Giản Hi
24 Chương 24: Nhận nuôi thành công
25 Chương 25: Lấy lại quyền giám hộ
26 Chương 26: Về Nam thành
27 Chương 27: Về sau nơi này, chính là nhà của cậu
28 Chương 28: Tuyệt chiêu của Thịnh Thừa Dương
29 Chương 29: Thư của người hảo tâm
30 Chương 30: Tự mình phải trở nên mạnh mẽ
31 Chương 31: Đánh một trận
32 Chương 32: Trả thù không thành lại bị đánh
33 Chương 33: Thịnh gia có tiếng bênh vực người mình
34 Chương 34: Thịnh phu nhân đâm sau lưng Thịnh Thừa Dương
35 Chương 35: Thịnh ba ba là thần bảo hộ của Thịnh mama
36 Chương 36: Bơi lội phát sinh vấn đề giáo dục giới tính
37 Chương 37: Tết Trung Thu
38 Chương 38: Câu chuyện bi thương của em trai
39 Chương 39: Thỏ con bị bệnh
40 Chương 40: Gia tộc liên hôn
41 Chương 41: Lên cấp 3
42 Chương 42: Gia nhập hội tennis
43 Chương 43: Thịnh Thừa Dương thành nam thần tenis
44 Chương 44: Giản Hi là đóa hắc liên hoa
45 Chương 46: Giản Hi bảo vệ chồng đầy khí phách
46 Chương 47: Sở Điềm Điềm và Giang Tư Kỳ
47 Chương 48: Nỗi khổ của Giang Tư Kỳ
48 Chương 49: Giản Hi cũng cảm thấy nguy cơ
49 Chương 50: Vợ quản nghiêm
50 Chương 51
51 Chương 52: Đánh giá
52 Chương 53: Hôn
53 Chương 54: Ngủ bên ngoài
54 Chương 55: Ôm nhau ngủ
55 Chương 56
56 Chương 57: Giặt quần áo
57 Chương 58: Muốn ăn cũng ăn không được
58 Chương 59: Cha nào con nấy
59 Chương 60: Sở Điềm Điềm bị bệnh
60 Chương 61: Thi đại học
61 Chương 62: Em yêu anh!
62 Chương 63: Gạo nấu thành cơm
63 Chương 64: Con xứng đáng có được một cuộc đời tốt đẹp hơn
64 Chương 65: Vào đại học
65 Chương 66: Đi chơi
66 Chương 67: Chèo thuyền
67 Chương 68: Đòi nợ quỷ tới
68 Chương 69: Đuổi người cậu vô lại
69 Chương 70: Chân tướng năm đó
70 Chương 71;Sở Điềm Điềm biến mất
71 Chương 72 : Tìm người
72 Chương 73: Dê vào miệng cọp
73 Chương 74: Sai lầm trong công việc
Chapter

Updated 73 Episodes

1
Chương 1: Cô ấy chết rồi
2
Chương 2: Con đường truy thê bắt đầu
3
Chương 3: Anh hùng cứu mỹ nhân sau tình yêu bắt đầu
4
Chương 4: Thì ra tất cả đều là nói dối
5
Chương 5: Ngay cả như vậy, anh vẫn như cũ yêu cô
6
Chương 6: Chân tướng sáng tỏ
7
Chương 7: Nhật ký và tin nhắn của Giản Hi
8
Chương 8: Trọng sinh gặp lại nhau
9
Chương 9: Vừa mới trọng sinh liền doạ vợ yêu bỏ chạy
10
Chương 10: Một đời này anh nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt
11
Chương 11: Vợ của mình thì mình sủng
12
Chương 12: Dụ dỗ cô gái nhỏ
13
Chương 13: Giải quyết Hồng Chinh
14
Chương 14: Thịnh Thừa Dương quyết định chuyển trường
15
Chương 15: Thịnh Thừa Dương cảm thấy có nguy cơ
16
Chương 16: Bắt buộc phải chia rẽ
17
Chương 17: Thịnh thừa dương bị gọi ba mẹ
18
Chương 18: Vợ giận thì phải dỗ
19
Chương 19: Thịnh Thừa Dương giúp đỡ Giản Hi đi học
20
Chương 20: Thịnh Thừa Dương được coi là thần đồng
21
Chương 21: Lừa vợ yêu về nhà
22
Chương 22: Ở cùng nhau
23
Chương 23: Nhận nuôi Giản Hi
24
Chương 24: Nhận nuôi thành công
25
Chương 25: Lấy lại quyền giám hộ
26
Chương 26: Về Nam thành
27
Chương 27: Về sau nơi này, chính là nhà của cậu
28
Chương 28: Tuyệt chiêu của Thịnh Thừa Dương
29
Chương 29: Thư của người hảo tâm
30
Chương 30: Tự mình phải trở nên mạnh mẽ
31
Chương 31: Đánh một trận
32
Chương 32: Trả thù không thành lại bị đánh
33
Chương 33: Thịnh gia có tiếng bênh vực người mình
34
Chương 34: Thịnh phu nhân đâm sau lưng Thịnh Thừa Dương
35
Chương 35: Thịnh ba ba là thần bảo hộ của Thịnh mama
36
Chương 36: Bơi lội phát sinh vấn đề giáo dục giới tính
37
Chương 37: Tết Trung Thu
38
Chương 38: Câu chuyện bi thương của em trai
39
Chương 39: Thỏ con bị bệnh
40
Chương 40: Gia tộc liên hôn
41
Chương 41: Lên cấp 3
42
Chương 42: Gia nhập hội tennis
43
Chương 43: Thịnh Thừa Dương thành nam thần tenis
44
Chương 44: Giản Hi là đóa hắc liên hoa
45
Chương 46: Giản Hi bảo vệ chồng đầy khí phách
46
Chương 47: Sở Điềm Điềm và Giang Tư Kỳ
47
Chương 48: Nỗi khổ của Giang Tư Kỳ
48
Chương 49: Giản Hi cũng cảm thấy nguy cơ
49
Chương 50: Vợ quản nghiêm
50
Chương 51
51
Chương 52: Đánh giá
52
Chương 53: Hôn
53
Chương 54: Ngủ bên ngoài
54
Chương 55: Ôm nhau ngủ
55
Chương 56
56
Chương 57: Giặt quần áo
57
Chương 58: Muốn ăn cũng ăn không được
58
Chương 59: Cha nào con nấy
59
Chương 60: Sở Điềm Điềm bị bệnh
60
Chương 61: Thi đại học
61
Chương 62: Em yêu anh!
62
Chương 63: Gạo nấu thành cơm
63
Chương 64: Con xứng đáng có được một cuộc đời tốt đẹp hơn
64
Chương 65: Vào đại học
65
Chương 66: Đi chơi
66
Chương 67: Chèo thuyền
67
Chương 68: Đòi nợ quỷ tới
68
Chương 69: Đuổi người cậu vô lại
69
Chương 70: Chân tướng năm đó
70
Chương 71;Sở Điềm Điềm biến mất
71
Chương 72 : Tìm người
72
Chương 73: Dê vào miệng cọp
73
Chương 74: Sai lầm trong công việc

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play