EP.1: Bạn Tưởng Tượng.
ZanN
Hé lu, lại là toi đây~
ZanN
Umm... Toi thấy mình up hơi nhiều truyện...
ZanN
Thôi vào truyện chính này:3
-Wu: Em
-Jan: Hắn
*cảm xúc, suy nghĩ*
aside: hành động, pov's
*aside: âm thanh*
Ánh mắt em ngây thơ nhìn bố mẹ, họ lại tiếp tục đi công tác... bỏ lại em một mình trong ngôi nhà rộng lớn, cùng với những người giúp việc, em chỉ mới là một đứa trẻ 6 tuổi, còn quá nhỏ để hiểu, cũng không có ai chơi với em trong ngôi nhà này...
???
Con yêu, ngủ ngon nhé vài tháng nữa, mẹ và bố sẽ về
Wukong
Dạ... *mắt rưng rưng, sắp khóc*
Hai người không quan tâm mà bỏ đi, để người hầu kéo em lên phòng, họ cũng thương em chỉ là không có thời gian lo cho em, nên họ rất chiều em, em muốn gì họ cũng sẽ mua cho.
Em ở trong phòng bật, khóc có lẽ là nhớ bố mẹ...
Wukong
híc... *tiếng gì vậy nhỉ, nín khóc có chút sợ*
Em quay đầu ra phía cửa sổ, thấy có ai đó đang gõ vào cửa, như đang cố gắng thu hút sự chú ý của em.
Wukong
Vân...g, ai... vậ...y ạ?
Em tiếng lại gần cửa sổ, ngẩn đầu lên cao, đôi mắt xanh tím lắp lánh do những giọt nước mắt của em, nhìn thẳng vào đôi mắt hổ phách ánh lên vài tia lạnh lẽo của hắn, hắn không nói gì đứng đó nhìn em có chút dò xét.
Wukong
A...ai vậ...y? *sợ hãi, có khi nào là ma không?*
Hắn chỉ cười, viết thứ gì đó lên của sổ, những nét chữ nguệch ngoạc, những nét chữ màu đỏ nhưng không quá nổi bật trong đêm, ánh mắt ngây thơ của em nhìn vào hắn, em cất giọng có chút rung rẩy, nhưng nó rất ngọt, và mang theo nhiều nét ngây thơ.
Wukong
E...em, chưa biết đọc ạ
Lông mày hắn hơi nhích lên, có vẻ khá ngạc nhiên.
Giọng hắn không quá trầm, mang theo nét vô tâm, khá khàn, và có chút vọng. Hắn nhìn vào đôi mắt ngây thơ của em, có chút thích thú.
Bijan
Em có thể, cho anh vào được không?
Đôi mặt của hắn ánh lên tia ác í, tay ngón tay cũng nhọn hơn có lẽ là trời quá tối em không thấy được. Em thấy có dự cảm không lành liền lắc đầu từ chối hắn, linh cảm của em đã đúng.
Wukong
Bố mẹ em nói, không được mở cửa cho người lạ vào ạ
Đôi mắt hắn có chút thất vọng, nhưng không có ý định từ bỏ.
Bijan
Uhmm... Tại sao em khóc?
Wukong
Bố mẹ, em bỏ đi nữa rồi ạ
Bijan
Vậy sao, khi nào bố mẹ em về?
Nụ cười của hắn dần lớn hơn, hắn biết hắn có nhiều thời gian, để hắn dụ em mở cửa... Ngón tay sắt nhọn của dính đầy máu của hắn thu lại, em không để ý lắm trước hành động của hắn, hắn cổ nở ra một nụ cười hiền lành, tỏ vẻ vô hại.
Cứ như vậy, tối nào hắn cũng tới nhà em, em dần buông lỏng cảnh giác hơn, cũng tâm sự với hắn nhiều chuyện, hắn thì ở đó luôn lắn nghe em, cứ như vậy cảnh tượng một người nói một người nghe lại yên bình đến lạ, có nhiều ngày em chỉ đứng phía trong cửa sổ mong hắn tới, từ lúc nào em coi hắn là người bạn đầu tiên của mình...
Cho dù vậy, em vẫn quyết không mở cửa sổ ra, hắn cũng rất kiên nhẫn mà gặp em trong suốt hai tháng trời, hắn chỉ thấy em càn lớn càn đẹp... lúc đầu hắn tín dụ em mở cửa ra để giết em và những người ở trong nhà, nhưng dần dần hắn từ bỏ ý định mà chỉ muốn...
~Hai Tháng Sau, Bố Mẹ Wu Về~
???
Con ở nhà có ngoan không đấy?
Wukong
Dạ có ạ, con còn có thêm một người bạn nữa, thường xuyên đến gặp con vào mỗi tối *háo hức*
Em là một đứa trẻ nên cứ ba hoa về người bạn của mình, mà không để ý đến sắc mặt của người hầu và bố mẹ em đã trở nên trắng bệch, phòng của em ở tần ba cơ mà, làm thế nào mà... có người ở ngoài cửa sổ được?
???
Mẹ Wu: Có khi nào con chúng ta, bị tự kỷ không?
???
Cha Wu: Chắc là người bạn tưởng tượng của nó, làm gì có ai có thể ở ngoài cửa sổ tần ba mà, không có điểm tựa?
Họ nhìn nhau, chỉ cố tìm lí do hợp lý để tự đánh lừa mình, em cứ ở đó rưng rưng nước mắt giải thích gần hắn có tồn tại, không phải là trí tưởng tượng của em, cuối cùng họ cũng nhượng bộ mà đến phòng của em, em lo lắng đúng giờ nhưng tại sao hắn không tới nữa?, hay là... hắn thực tế chỉ là trí tưởng tượng của em?
Những nét chữ màu đỏ nguệch ngoạc cũng không còn, như thể hai tháng qua chỉ là giấc mơ...
Thỉnh thoảng em vẫn gặp lại hắn, nhưng không nhiều nhưng toàn bộ là những đêm em không ngủ được... Giờ em đã cao hơn một chút và có thể thấy được một cặp sừng có màu hổ phách khá nổi bật giống như màu mắt của hắn vậy.
Wukong
Sao, lúc đó anh không tới?
Hắn do dự, bối rối không biết trả lời như thế nào, bời vì bình thường, chỉ toàn em nói hắn nghe.
Wukong
Em ghét anh, tại anh mà... bố mẹ không tin em
Má em phồng lên, cố tỏ ra mình giận dữ, hắn thấy thế chỉ cảm thấy một cảm giác lạ... chưa từng xuất hiện trước đây, nó làm tim hắn đập nhanh hơn, chẳng lẽ hắn yêu em rồi sao?
Lúc này hắn luống cuống như một đứa trẻ, không biết phải nói gì.
Wukong
Hì, nhưng mà mai... em được nhập học rồi ạ
Wukong
Vâng đi học ạ, em sẽ có thêm bạn ạ *cười toe toét, tự hào*
Wukong
Nó làm em phấn khích đến, mất ngủ
Hắn im lặng như mọi khi, lắng nghe em nói, có chút gì đó dấy lên trong lòng hắn, hắn không muốn em có ai khác ngoài hắn.
Wukong
Thôi, em đi ngủ trước đây
Em quay về giường ngủ, hắn vẫn đứng đó nhìn chầm chầm em, hàng giờ đồng hồ, ngắm cái vẻ mặt bình yên của em lúc ngủ.
ZanN
Toi... Uhm nói sao ta?
ZanN
Nói chung là con cơ giáp méo ác đâu yên tâm, nó không ác đâu 👉👈
ZanN
Nếu thấy không hợp xin vui lòng cho ý kiến để toi sửa ạ 👉👈
Comments
Sứa Simp Wukong
Aaaaa dụ con nít tính vô lấy trộm bắt cóc bán qua cam kìa mn ơi //gọi cảnh sát//
2025-06-05
1
☬♪ Hashitako™ ♬ × Mon...☆!
nó ko ác,ng ác là ZanN 💔
2025-06-30
1
☬♪ Hashitako™ ♬ × Mon...☆!
biến thái rình rập đó a 🤓
2025-06-30
1