Hà Xuân

Hà Xuân

Chương 1

 Ánh nắng mùa xuân ấm áp nhẹ nhàng chiếu qua khung cửa sổ , vừa hay lại chiếu đến trước mặt ta , làm cho ta tỉnh giấc .

 Bây giờ đang là tháng giêng , thời tiết vẫn còn rất lạnh . Cho nên ta vừa tỉnh giấc đã nhanh chóng khoác thêm một lớp áo bông dày lên người .

 Thân thể ta mặc dù rất tốt , một năm cũng chỉ bệnh vặt mấy lần , cả ngày khom lưng trồng rau ở ngoài vườn cũng không có vấn đề gì . Nhưng chỉ cần gió lạnh thổi qua một cái , ta liền không chịu được mà run người .

 Mấy hôm trước phụ thân ta có việc đi lên kinh thành một tháng . Ông ấy bảo ta đi theo , để nhìn xem cái gọi là kinh thành gì gì đó trông như thế nào . Suốt ngày trồng rau ngoài vườn thì có gì hay ? Cả năm chỉ ở trong nhà , đi xa một chút thì là ra ngoài chợ hay là đến chơi nhà hàng xóm , ông hỏi ta có thấy nhàm chán hay không ?

  Nhưng ta lại hiểu rõ ông ấy là muốn nói tới cái gì . Không phải là ông ấy bảo ta ra ngoài để nhìn ngắm cảnh đẹp xa hoa nơi kinh thành xa xôi kia , mà là muốn ta đi ra ngoài nhiều một chút , sau đó tiện thể gặp gỡ một vị công tử nào đó , rồi lại tiện thể cùng người đó thành thân để ông ấy được yên lòng .

Các cô nương cỡ tuổi ta đều đã thành gia lập thất hết rồi ! Cái tuổi hai mươi bảy này của ta , chính là đã trở thành một bà cô già mất rồi .

 Mấy đứa trẻ con trong thôn của ta , khi mà chúng gặp ta , đều gọi một tiếng " Diệp nương ! "

 Cũng phải ! Ta cũng không còn trẻ nữa , cũng không thể để phụ thân suốt ngày nói về vấn đề này với ta . Cũng không phải là ta không muốn cùng một vị công tử tuấn nhã nào đó tìm hiểu nhau , mà là ta luôn cảm thấy, ta không thể ! Ta luôn cảm thấy rằng có người luôn chờ ta , mà ta , cũng vẫn luôn chờ hắn .

 Ta luôn giấu trong lòng tâm tư này , chỉ sợ khi mà ta nói với phụ thân , ông ấy sẽ bảo rằng ta điên rồi cũng nên. vì vậy ta chỉ mỉm cười với ông ấy , ta nói ta lo cho mấy cây rau ngoài vườn không có ai chăm sóc , mấy con gà nhỏ ta mới nuôi cũng không có ai cho ăn , nên ta đành phải ở nhà vậy .

Phụ thân nghe ta nói như vậy thì cũng không có bắt ta phải đi kinh thành nữa , ông ấy chỉ dặn ta ở nhà phải thật cẩn thận . Nhất là khi đốt củi nấu cơm , không thể đem cái nhà của ông ấy ra đốt thêm một lần nào nữa .

 Ta ngoan ngoãn gật đầu , sau đó còn chắc chắn với ông ấy rằng ta sẽ không đốt nhà lần thứ hai thì ông ấy mới yên tâm mà rời đi .

 Mặc dù ở nhà một mình , nhưng ta cũng không muốn bản thân phải chịu thiệt . Phụ thân đi đến kinh thành có thể hưởng thức rất nhiều món ăn ngon , thì ta ở nhà cũng phải tự thưởng cho bản thân cái gì đó thật ngon chứ .

 Vì vậy ta lại lấy thêm một chiếc nón để che bớt gió lạnh , lại lấy thêm túi tiền mà vui vẻ đi ra chợ .

 Hôm nay mấy quả xoài nhìn rất tươi , vỏ ngoài vàng ươm căng mọng . Ta liền đi đến hỏi vị đại thẩm bán xoài :

 " Xoài này bán như thế nào ? "

 Vị đại thẩm cười lớn, đưa cho ta một bao xoài to ,. nói :

 " Cô nương này , xoài hôm qua ta vừa mới hái ở sau vườn , còn rất là tươi ! Ta đảm bảo với cô , rất ngọt ! rất ngon ! "

 Vì vậy mấy chữ " rất ngọt ! rất ngon ! " này được nói ra , chính là nâng giá xoài lên gấp đôi thường ngày .

Ta đương nhiên biết xoài này rất ngon , nhưng mà có ngon như thế nào cũng không thể tăng giá gấp đôi lên như vậy được !

 Ta liền mỉm cười với vị đại thẩm trước mặt , nhẹ giọng nói : " Mấy hôm trước ta cũng mua xoài ở chỗ thẩm , giá cũng không cao đến như vậy ! "

Vị đại thẩm xua tay nói với ta : " Cô không muốn mua ở chỗ của ta thì cũng không còn chỗ nào khác bán đâu . Hôm qua vườn xoài của nhà Trương Thất bị người khác mua rồi . Bây giờ cũng chỉ có một mình ta có xoài này thôi , cho nên cũng phải tăng lên một chút ít chứ ! Cô nương cũng mau mua đi , lỡ đâu hôm nay lại đến nhà ta thì sao ? Còn không phải là không còn xoài để cô nương mua nữa hay sao ? "

 Ta tỏ vẻ tò mò hỏi vị đại thẩm :

 " Vườn xoài nhà thúc ấy rộng lớn đến như vậy , ai lại giàu có đến nổi mua hết cả một vườn như vậy chứ ? Người đó thích ăn xoài đến thế sao ? "

 " Cái này thì ta làm sao mà biết được chứ ! Ta chỉ nghe hình như là bọn họ trả giá rất là cao đó ! Cho nên Trương Thất mới vui vẻ bán đi như vậy ! " Vừa mới nói xong , vị đại tẩu chỉ tay về phía một đoàn người cưỡi ngựa đi ngang qua , bọn họ mặc y phục đắt tiền , bên hông đều treo một miếng ngọc bội có khắc chữ , nhưng mà xa quá , ta cũng không nhìn rõ .

 " Cô nương xem , chính là bọn họ ! Mấy ngày nay hình như là bọn họ đang cho xây một đình viện lớn lắm đấy ! Ta chưa bao giờ nhìn thấy y phục lộng lẫy đến như vậy ! có vẻ là bọn họ đến từ kinh thành thì phải ! "

Hot

Comments

𝄞🂲⃟☘︎⊹ 𝐇𝐀̣ ∘˙˚⌑⊹🎐

𝄞🂲⃟☘︎⊹ 𝐇𝐀̣ ∘˙˚⌑⊹🎐

thật sự rất hay đó, mặc dù khởi đầu vt như này có chút bình thường thì văn phòng của TG như nước v rất mượt và uyển chuyển, nếu viết kiểu ngày xưa thì TG nên tìm hiểu về ngôn ngữ ngày xưa, mang nét hán nhiều hơn, như này có chút gần với hiện đại a

2025-08-07

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play