[CapRhy] Sông Băng Tháng Ba
Chương 1: Hạ tàn họa chàng
Những năm cuối thập niên 60, trong một ngôi trường nhỏ ở một tỉnh lẻ phía Bắc, nơi mà quan niệm xã hội vẫn còn nặng nề những định kiến
Học sinh đến trường trong những bộ đồng phục cũ kỹ, mùa đông áo len mỏng lộ ra vài mảnh vá, bàn ghế gỗ đã sờn mòn bởi thời gian
Tháng Ba, trời vẫn còn se lạnh, từng cơn gió tràn qua những khe cửa sổ lớp học làm tê tái đôi tay vốn đã khô cứng của lũ học trò
Quang Anh ngồi ở bàn cuối, cúi đầu lặng lẽ như mọi ngày
Em luôn là đứa ít nói nhất lớp, không bao giờ cãi lại, dù có bị trêu ghẹo hay sai vặt
Người ta hay đùa rằng Quang Anh như con chuột nhắt, trắng nhợt nhạt và nhút nhát
Hoàng Đức Duy
Ê, thằng kia! Đứng lại!
Tiếng gọi lớn vang lên từ phía sau khi Quang Anh bước qua sân trường để về lớp
Đức Duy, với vẻ ngoài cao lớn và đôi mắt sắc sảo, bước tới gần cùng đám bạn
Hoàng Đức Duy
Mày đi qua mà không chào tao hả?
Hoàng Đức Duy
Mày nghĩ mày là ai?
Quang Anh dừng bước, cúi đầu lí nhí
Nguyễn Quang Anh
Tôi… tôi xin lỗi
Hoàng Đức Duy
Mày nghĩ xin lỗi là xong à?
Đức Duy đẩy vai Quang Anh một cái khiến em lảo đảo
Nguyễn Thái Sơn
Mày có thấy cái dáng đi của mày nó... buồn cười không?
Nguyễn Thái Sơn
Nhìn chả giống con trai tí nào!
Quang Anh chỉ biết cúi mặt, không dám nói gì
Một cái chân khều nhẹ vào balo của em, khiến nó rơi xuống đất
Trần Minh Hiếu
Cái này của mày hả?
Trần Minh Hiếu
Để tao coi thử xem bên trong có gì...
Quang Anh vội vàng cúi xuống nhặt balo, nhưng đã quá muộn
Minh Hiếu nhanh tay chộp lấy, lục lọi bên trong
Em đứng chết trân, đôi mắt ngấn nước nhưng vẫn cố kìm nén
Đức Duy bật cười, giơ một cuốn sổ nhỏ ra khỏi balo
Hoàng Đức Duy
Mày cũng biết vẽ cơ à?
Nguyễn Quang Anh
Làm ơn trả lại đi!
Quang Anh cố giữ giọng mình bình tĩnh, nhưng rõ ràng là không hiệu quả
Đức Duy nheo mắt nhìn Quang Anh, nhưng thay vì lật cuốn sổ ra, nó chỉ cười khẩy, ném trả lại
Hoàng Đức Duy
Tao không có hứng thú với mấy thứ tào lao này
Hoàng Đức Duy
Lần sau mày đừng có làm tao ngứa mắt
Nói xong, Đức Duy quay lưng bỏ đi cùng nhóm bạn
Quang Anh đứng đó, nắm chặt cuốn sổ trong tay, cố gắng kiềm chế tiếng nấc nghẹn
Những ngày sau đó, Quang Anh trở nên cẩn thận hơn mỗi khi ngồi vẽ
Em thường chỉ lôi cuốn sổ ra trong giờ học, lúc cả lớp đang tập trung nghe giảng hoặc vào giờ ra chơi, khi không ai để ý
Nhưng em không nhận ra rằng ánh mắt của Đức Duy ngày một trở nên tò mò
Hoàng Đức Duy
Ê, tao nói này
Hoàng Đức Duy
Mày thấy thằng Quang Anh không?
Hoàng Đức Duy
Nó cứ ngồi vẽ vẽ cái gì đó suốt
Trần Minh Hiếu
Rồi sao, mày định làm gì nó?
Hoàng Đức Duy
Tao nghi ngờ lắm
Trần Minh Hiếu
Nghi ngờ gì?
Trần Minh Hiếu
Mày nghĩ nó... làm gì?
Hoàng Đức Duy
Nhưng tao cá là nó có vấn đề
Hoàng Đức Duy
[Nhếch môi]
Mày cứ đợi mà xem
Và rồi, một buổi chiều tháng Ba, khi cả lớp đã gần về hết, Đức Duy đứng ngoài cửa lớp, nhìn vào bên trong
Quang Anh vẫn ngồi đó, chăm chú vẽ gì đó trong cuốn sổ nhỏ
Đức Duy nheo mắt, sự tò mò trỗi dậy
Hoàng Đức Duy
Tụi mày theo tao
Hôm ấy, khi Quang Anh bước ra khỏi lớp, Đức Duy cùng nhóm bạn bất ngờ xuất hiện, chắn ngay trước mặt em
Hoàng Đức Duy
Mày đi đâu mà vội thế?
Hoàng Đức Duy
Lại đây tao hỏi chuyện cái đã
Nguyễn Quang Anh
Tôi còn phải về nhà...
Hoàng Đức Duy
Về nhà làm gì?
Hoàng Đức Duy
Mày vẽ cái gì trong đó mà chăm dữ vậy?
Hoàng Đức Duy
Cho tao coi thử đi
Quang Anh lùi lại một bước, ôm chặt balo vào ngực
Nguyễn Quang Anh
Không... không có gì đâu
Nguyễn Quang Anh
Mấy người... đừng làm vậy
Nguyễn Thái Sơn
Đừng làm gì?
Nguyễn Thái Sơn
Tụi tao chỉ muốn coi thử thôi mà!
Sơn nhanh tay giật lấy balo, mặc kệ sự kháng cự yếu ớt của Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không... đừng mà!
Nhưng tất cả những lời van xin đều vô ích
Đức Duy rút cuốn sổ ra, lật từng trang một
Ban đầu, chỉ là những bức phác thảo bình thường: cảnh vật, đồ vật
Nhưng càng lật, gương mặt Đức Duy càng sa sầm
Hoàng Đức Duy
Ê, tụi bây coi nè!
Hoàng Đức Duy
Nó vẽ tao kìa!
Đức Duy hét lên, giơ cuốn sổ ra trước mặt đám bạn
Những tiếng cười vang lên khắp hành lang
Nguyễn Thái Sơn
Trời đất, thằng này bị gì vậy?
Nguyễn Thái Sơn
Mày mê trai hả Quang Anh?
Trần Minh Hiếu
Mày thích Duy à?
Trần Minh Hiếu
Ghê quá! Mày bị bệnh hả?
Quang Anh cúi gằm mặt, hai tay run rẩy
Nỗi sợ hãi xâm chiếm lấy em, những tiếng cười như những mũi dao cứa vào lòng
Đức Duy đứng đó, cầm cuốn sổ trong tay, ánh mắt lạnh lẽo
Hoàng Đức Duy
Mày bệnh thật rồi
Hoàng Đức Duy
Đừng bao giờ để tao thấy mày làm mấy trò này nữa
Hoàng Đức Duy
Nghe rõ chưa?
Những giọt nước mắt lặng lẽ rơi, hòa vào cơn gió lạnh cuối chiều tháng Ba
Comments
Ukiyo Yu⑅🌻.
ê? tết ông thất tình chứ có phải tụi tui đâu ông ming ông làm vậy coi đc hả ông ming
2025-01-30
3
an an
anh Ming viết hay thế này thì thử viết tiểu thuyết đi anhh
2025-01-30
1
an an
chắc bộ này ngược nặng quáaa😭
2025-01-30
0