Bánh Tráng 3 Đời [Phatthao]
Chap 1
Võ Tấn Phát
Lên sóng chưa Thảo?
Nguyên Thảo
Lên rồi. Hôm nay chốt đơn lẹ nha.
Nguyên Thảo
Chào cả nhà, nay quán em có khuyến mãi nhaaa! Ai chốt đơn 5 bịch tặng thêm 1 bịch free nè.
Bình luận trực tiếp
“Bánh tráng ngon lắm, hôm bữa mua 10 bịch ăn mê luôn.”
“Phát kìa, nay đẹp trai hơn nha.”
“Ủa bà chị là ai, bạn gái Phát hả?”
Nguyên Thảo
Ủa gì zạ mấy bà, tui là quản lý livestream nha.
Võ Tấn Phát
Chị tui đó. Hơn tui một tuổi lận.
Nguyên Thảo
Đúng rồi, mấy bà kêu tui bằng chị Thảo nha.
Võ Tấn Phát
Chốt đơn lẹ, mai tui còn đi học.
Sân trường.
Phát đi một mình, cúi đầu bước nhanh qua hành lang. Không ai chào cậu. Không ai muốn lại gần. Chỉ có những ánh mắt giễu cợt bám theo.
Bất ngờ—
Tiếng gọi vang lên. Một nhóm học sinh tụ lại, cười khúc khích.
Đàn em
Haha, sáng nay mày bán được nhiều không?
Tuấn
Chắc ế lắm. Ai thèm mua bánh tráng của thằng nghèo?
Phát im lặng, siết chặt quai cặp, bước nhanh hơn.
Tuấn bước tới, giật lấy cặp Phát.
Tuấn
Gấp gì? Tao coi thử coi, có gì đáng giá không?
Tuấn lục cặp, lôi ra vài quyển sách cũ, mép giấy đã ố vàng.
Tuấn
Trời ơi, nhìn nè! Sách còn tệ hơn đồ lót tao!
Đàn em
Haha, chắc mặc đi bán bánh tráng á!
Tuấn cầm một quyển sách lên, xoay xoay trong tay.
Tuấn
Học chi cho cố vậy? Nghèo thì cứ nghèo đi, đừng có mơ trèo cao.
Rồi—
Hắn ném quyển sách xuống đất.
Bịch!
Sách văng ra, trang giấy lật tung.
Mọi người xung quanh nhìn nhưng không ai dám lên tiếng.
Tuấn
Nhặt lên đi chứ? Hay là muốn tao đạp lên cho sạch sẽ?
Một đứa đứng cạnh Tuấn bật cười, đưa chân định đạp lên quyển sách.
Phát bật dậy, nắm chặt cổ tay nó.
Một đứa khác đẩy mạnh vai Phát.
Bịch!
Phát ngã xuống, bụi bám đầy áo đồng phục.
Tuấn
Nghèo thì biết thân biết phận đi. Đừng xuất hiện trước mặt tao nữa.
Nhóm bạn Tuấn cười phá lên. Một vài học sinh lảng đi, tránh xa rắc rối.
Nhưng đúng lúc đó—
???: Ê!
Giọng nói cắt ngang tiếng cười.
Cả nhóm quay lại.
Trước cổng trường, Thảo đứng đó, điện thoại giơ cao, livestream trực tiếp.
Nguyên Thảo
Mấy người vừa nói gì, làm lại lần nữa coi?
Tuấn và đồng bọn khựng lại. Một số học sinh xung quanh bắt đầu chú ý.
Đàn em
Ê, nhỏ này là ai vậy?
Tuấn
Hình như con nhỏ bán bánh tráng chung với thằng này.
Cô tiến đến, camera vẫn quay thẳng vào mặt Tuấn.
Nguyên Thảo
Bắt nạt người khác thấy vui lắm hả? Để tao cho cả trường coi tụi bây có tư cách gì mà làm vậy.
Tuấn nhìn chằm chằm vào điện thoại của Thảo, mặt tối sầm.
Tuấn
Con này muốn kiếm chuyện ?
Hắn lao đến, giật lấy điện thoại.
Bốp!
Một cú tát thẳng vào tay Thảo. Điện thoại rơi xuống đất, màn hình chớp chớp rồi tắt ngóm.
Không kịp phản ứng, cô bị một thằng trong nhóm đẩy mạnh.
Bịch!
Cô ngã xuống bên cạnh Phát.
Phát siết chặt nắm tay.
Trước mặt cậu, Tuấn cầm điện thoại Thảo giơ lên cao, chuẩn bị đập xuống.
Rắc…
Màn hình điện thoại đã nứt một đường nhỏ.
Không kịp suy nghĩ, Phát lao tới, chụp lấy cánh tay Tuấn.
Tuấn khựng lại, mắt lóe lên tia khó chịu.
Đàn em
Ủa trời, thằng bánh tráng muốn làm anh hùng hả?
Bốp!
Một cú đấm thẳng vào bụng.
Phát loạng choạng, ôm bụng, nhưng không ngã.
Tuấn
Tao nói rồi, nghèo thì nép vô, đừng có ý kiến.
Hắn giơ tay lên lần nữa, chuẩn bị ném điện thoại xuống đất.
Thảo bật dậy, đẩy mạnh Tuấn một cái.
Tuấn lảo đảo, nhưng vẫn giữ chặt điện thoại trong tay.
Hắn nghiến răng, giơ tay lên định tát Thảo.
Đúng lúc đó—
Giọng ai đó vang lên.
???: Đứng lại!
Tất cả quay đầu.
Một giáo viên đang tiến lại, ánh mắt sắc lạnh.
Nhóm Tuấn thoáng giật mình.
Giáo viên
Ở đây có chuyện gì?
Tuấn siết chặt điện thoại trong tay, nhìn xung quanh. Đám đàn em lặng lẽ lùi lại.
Tuấn
Không có gì đâu thầy, tụi em đùa chút thôi.
Ánh mắt ông dừng lại ở Phát.
Cậu vẫn ôm bụng, mặt tái nhợt, môi mím chặt.
Thảo siết nắm tay, nghiến răng.
Nguyên Thảo
Thầy nhìn đi, đùa kiểu gì mà bạn em thành ra thế này?
Cô giật lấy điện thoại từ tay Tuấn, quay lưng đỡ Phát dậy.
Nguyên Thảo
Phát, đi, tao đưa mày tới phòng y tế.
Phát lảo đảo, nhưng không đẩy ra.
Thảo vòng tay Phát qua vai mình, dìu cậu đi khỏi đám đông.
Cả sân trường vẫn im lặng. Không ai dám cản.
Comments