Em Chỉ Thích Tiền Của Tôi?!
Cạm Bẫy Tình Yêu
Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc nhẫn kim cương trong tay Trịnh Hoài Nam, cảm giác như tim vừa lỡ một nhịp.
– Tôi cười nhạt, cố gắng giấu đi sự bối rối trong lòng –
Trịnh Hoài Nam
Em nghĩ tôi giống người thích đùa sao?
Hắn nhướng mày, giọng nói trầm thấp mang theo ý cười lạnh lùng.
Tôi hít sâu, cố giữ bình tĩnh:
Lâm Khả Vy
Chúng ta đã có hợp đồng hôn nhân, không cần mấy thứ hình thức này.
Trịnh Hoài Nam
Đúng, chúng ta có hợp đồng.
Hắn cầm lấy tay tôi, đầu ngón tay lạnh lẽo lướt qua cổ tay tôi.
Trịnh Hoài Nam
Nhưng nếu tôi muốn biến mọi thứ thành sự thật thì sao?
Tôi giật tay lại, lùi về phía sau một bước:
Lâm Khả Vy
Anh không có quyền.
Trịnh Hoài Nam
Em sai rồi, Khả Vy.
Ánh mắt hắn tối sầm lại, từng chữ phát ra đầy uy hiếp.
Trịnh Hoài Nam
Tôi có tất cả quyền.
Lâm Khả Vy
Nếu anh nghĩ một chiếc nhẫn có thể trói buộc tôi, thì anh quá ngây thơ rồi.
Trịnh Hoài Nam bật cười khẽ, nhưng nụ cười không chạm đến đáy mắt:
Trịnh Hoài Nam
Trói buộc em?
Hắn cúi người, hơi thở nóng rực phả lên vành tai tôi.
Trịnh Hoài Nam
Em quên rồi sao?
Trịnh Hoài Nam
Ngay từ khoảnh khắc em ký vào bản hợp đồng đó, em đã là của tôi.
Tôi siết chặt nắm tay, cố đè nén cảm giác hỗn loạn đang trào dâng trong lòng:
Lâm Khả Vy
Anh cũng đừng quên, tôi có thể chấm dứt hợp đồng bất cứ lúc nào.
Hắn bật cười, tiếng cười trầm thấp như một giai điệu nguy hiểm:
Trịnh Hoài Nam
Em có thể thử.
Trịnh Hoài Nam
Nhưng em nghĩ… em thực sự thoát khỏi tôi dễ dàng như vậy à?
Cảm giác bị dồn ép khiến tôi mất kiên nhẫn.
Tôi ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt không chút sợ hãi:
Lâm Khả Vy
Vậy anh muốn gì?
Hắn kéo tôi lại gần, thì thầm bên môi tôi
Trịnh Hoài Nam
Em nhớ rõ vị trí của mình.
Tôi không đáp, chỉ hất cằm lên, ánh mắt kiên định không lùi bước.
Nếu hắn nghĩ có thể dễ dàng kiểm soát tôi, vậy thì… quá coi thường tôi rồi.
Tôi đến buổi họp cổ đông với tư cách là vợ hợp pháp của Trịnh Hoài Nam.
Khi bước vào phòng họp, ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn về phía tôi, tò mò xen lẫn kinh ngạc.
Ai cũng biết mối quan hệ giữa chúng tôi chỉ là một cuộc hôn nhân thương mại, nhưng không ai dám nói thẳng ra.
Trịnh Hoài Nam ngồi ở ghế chủ tọa, vẻ mặt điềm nhiên, phong thái ung dung như thể cả thế giới này đều nằm gọn trong lòng bàn tay hắn.
Trịnh Hoài Nam
Hôm nay, chúng ta sẽ thảo luận về dự án hợp tác với tập đoàn M.L.
Giọng hắn lạnh lùng cất lên, cắt ngang mọi tiếng bàn tán xung quanh.
Dự án M.L chính là cơ hội duy nhất để cứu công ty của gia đình tôi.
Nếu ký được hợp đồng này, tôi có thể trả hết nợ, thậm chí vực dậy cả gia tộc.
Tôi giật mình khi nghe hắn gọi tên mình.
Trịnh Hoài Nam
Em là người đại diện trực tiếp làm việc với M.L.
Trịnh Hoài Nam
Tôi mong em sẽ không khiến tôi thất vọng.
Lời nói nghe thì bình thản, nhưng tôi biết rõ… đây là một lời cảnh cáo.
Nếu tôi làm hỏng, hắn sẽ không ngại thẳng tay cắt đứt tất cả.
Tôi cười nhạt, bình tĩnh đáp:
Lâm Khả Vy
Tôi chưa bao giờ khiến ai thất vọng.
Buổi tối, khi tôi trở về biệt thự, trời đã khuya.
Vừa bước vào nhà, tôi đã thấy Trịnh Hoài Nam ngồi trên sofa, tay cầm ly rượu vang đỏ, ánh mắt sâu thẳm như bóng đêm vô tận.
Trịnh Hoài Nam
Em về muộn.
Giọng hắn trầm thấp vang lên, không vui cũng chẳng giận, nhưng lại khiến tôi có cảm giác mình đang bị giám sát chặt chẽ.
Tôi cởi áo khoác, hờ hững đáp:
Lâm Khả Vy
Công việc của tôi, anh không cần quản.
Hắn đặt ly rượu xuống bàn, đứng dậy bước về phía tôi, mỗi bước chân đều mang theo áp lực vô hình:
Trịnh Hoài Nam
Tôi có quyền quản.
Trịnh Hoài Nam
Dựa vào việc em là vợ tôi.
Hắn dừng lại trước mặt tôi, đôi mắt sắc bén như muốn nhìn thấu tâm can.
Lâm Khả Vy
Chỉ là vợ trên danh nghĩa.
Hắn nghiêng đầu, ánh mắt lóe lên sự nguy hiểm.
Trịnh Hoài Nam
Nhưng hình như em quên mất… tôi chưa bao giờ xem em là ‘trên danh nghĩa’ cả.
Trước khi tôi kịp phản ứng, hắn đã kéo tôi vào lòng, áp sát vào tường.
Lâm Khả Vy
Anh làm cái gì vậy?
Trịnh Hoài Nam
Nhắc nhở em…
Giọng hắn trầm thấp, đầu ngón tay nâng cằm tôi lên.
Trịnh Hoài Nam
Em là của tôi.
Tôi cười lạnh, ánh mắt không hề nao núng:
Lâm Khả Vy
Chúng ta đều chỉ đang chơi một trò chơi.
Lâm Khả Vy
Tôi cần tiền, anh cần một người vợ hợp pháp.
Lâm Khả Vy
Ngoài ra, tôi chẳng nợ anh bất cứ điều gì.
Hắn im lặng vài giây, rồi bất ngờ nở một nụ cười đầy nguy hiểm.
Trịnh Hoài Nam
Em nghĩ trò chơi này do em kiểm soát à?
Trịnh Hoài Nam
Em nhầm rồi, Khả Vy.
Hắn cúi sát hơn, giọng nói như một lời tuyên án.
Trịnh Hoài Nam
Người kiểm soát… luôn là tôi.
Tim tôi đập loạn nhịp, nhưng tôi vẫn kiêu ngạo ngẩng cao đầu:
Lâm Khả Vy
Đừng quên, tôi không bao giờ yêu anh.
Trịnh Hoài Nam bật cười khẽ, ánh mắt trở nên tối tăm khó đoán:
Trịnh Hoài Nam
Em nghĩ… tôi cần tình yêu của em sao?
Tôi hất cằm, lạnh lùng đáp trả:
Lâm Khả Vy
Cứ giữ vững lập trường đó, vì tôi sẽ không bao giờ thay đổi.
Hắn không nói gì thêm, chỉ kéo tôi lại gần, cúi xuống hôn mạnh như một sự trừng phạt.
Tôi cố gắng giữ lý trí, nhưng hơi thở bá đạo của hắn đang dần cuốn lấy tôi, từng chút từng chút một…
Trò chơi này… ai mới là người thua cuộc?
Comments