Đêm đó, ánh đèn mờ ảo của quán cà phê âm nhạc nhỏ như mời gọi những tâm hồn cô đơn tìm về một góc yên bình.
Cả không gian tràn ngập âm thanh du dương, những giai điệu nhẹ nhàng như len lỏi vào từng ngóc ngách trong lòng mỗi người.
Đỗ Hải Đăng ngồi ở góc khuất, đôi mắt không rời khỏi sân khấu, nơi một chàng trai với chiếc đàn guitar cũ đang hát một bài ca mộc mạc, chất chứa bao cảm xúc.
Giọng ca ngọt ngào ấy như vỗ về trái tim hắn, khiến mọi thứ xung quanh bỗng nhiên trở nên mờ nhạt.
Đăng nhìn vào dáng vẻ của người hát, chàng trai với làn da trắng hồng, mái tóc hơi dài, đôi mắt có vẻ u buồn như đang cất giữ một câu chuyện chưa kể.
Hắn không thể rời mắt khỏi Hùng, cái tên mà hắn không hề biết nhưng lại như một sợi dây vô hình kéo hắn lại gần.
Đêm đó, Hùng không chỉ là người hát.
Anh ấy là tất cả những gì Đăng cần trong khoảnh khắc đó: sự bình yên, sự đồng điệu và cái gì đó mơ hồ mà hắn không thể định hình được.
Mặc dù không hiểu rõ về cảm xúc trong lòng mình, Đăng lại biết chắc rằng cái gì đó đã thay đổi trong khoảnh khắc ấy.
Một sự thay đổi nhẹ nhàng, nhưng đủ để khiến hắn không thể thoát khỏi nó.
Khi màn trình diễn kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên, nhưng Đăng chỉ im lặng, mắt vẫn không rời khỏi Hùng.
Chàng trai ấy cúi đầu, cảm ơn khán giả và bước xuống sân khấu, chỉ một khoảnh khắc ngắn ngủi thôi, nhưng đủ để Đăng cảm nhận được sự lạc lõng trong ánh mắt của người ấy.
Hùng dường như không thuộc về nơi này, như thể anh đang mang trong mình một tâm hồn không thể hòa hợp với thế giới xung quanh.
Đăng đứng dậy, bước về phía quầy bar, nhưng đôi mắt hắn vẫn lướt qua mọi người, chỉ tìm kiếm một người duy nhất – Hùng.
Và rồi, ánh mắt của cả hai vô tình chạm nhau.
Đăng giật mình, nhưng Hùng chỉ nhìn hắn một cách lặng lẽ, không có sự thay đổi nào trong biểu cảm, chỉ là một cái nhìn sâu thẳm, như thể đang thấu hiểu một điều gì đó không nói thành lời.
Hải Đăng
Chào anh
Hải Đăng
[Chợt thốt lên, đôi môi khô khốc vì căng thẳng]
Hoàng Hùng
[Hơi ngẩng lên, một nụ cười nhẹ thoáng qua khóe môi, nhưng không đủ để xua đi sự xa cách trong ánh mắt]
Hoàng Hùng
Chào
Đó là tất cả những gì họ nói với nhau trong buổi tối đó.
Những từ ngữ ngắn gọn như thể cố gắng che giấu điều gì đó sâu thẳm hơn.
Đăng cảm nhận được sự không thoải mái, nhưng đồng thời cũng là một sự khao khát không thể giải thích.
Hắn không biết vì sao, nhưng ngay từ khoảnh khắc ấy, hắn biết mình đã gặp một người mà sẽ thay đổi cuộc đời hắn mãi mãi.
Chỉ là, không ai trong họ biết rằng câu chuyện bắt đầu từ buổi gặp gỡ này sẽ không dễ dàng, không đơn giản, và sẽ đầy ắp những đau đớn, giằng xé mà chính họ cũng chưa thể lường trước.
Comments
Tui mê 🦈🐻
Thích đọc truyện có dẫn truyện nhiều ghê 😭😭
2025-05-20
1