Nakroth X Sinestrea ~ [Đêm Dài Cùng Ánh Sao]

Nakroth X Sinestrea ~ [Đêm Dài Cùng Ánh Sao]

Kẻ Bất Cần

Tại Hội Ám Hoàng, Quilen và Veres đang bàn luận về kế hoạch tiếp theo để giúp Sinestrea đỡ chán hơn vì nhiệm vụ của cô bé dường như rất ít. Dextra gợi ý họ nên cho cô bé đi học ở học viện Carano
Quilen trầm ngâm suy nghĩ, rồi chậm rãi lên tiếng
Quilen
Quilen
Sinestrea vốn không thích ràng buộc, liệu con bé có chịu đi học ở Học viện Carano không?
Veres
Veres
| khoanh tay, cười nhạt | Chịu hay không là chuyện khác, nhưng ít nhất nó cũng có thêm việc để làm. Hơn nữa, có Nakroth ở đó, nếu nó nổi hứng muốn đánh nhau thì cũng có người cân được
Dextra
Dextra
| bật cười | Vậy thì quá hợp lý rồi. Học viện Carano vốn không chỉ dạy lý thuyết suông. Biết đâu Sinestrea lại tìm thấy hứng thú mới
Quilen gật đầu đồng tình. Hắn biết rõ tính cách của Sinestrea—nếu không có gì kích thích, cô bé rất dễ chán nản. Một môi trường mới, đầy rẫy những kẻ mạnh có thể khiến cô bé phấn khích hơn
Quilen
Quilen
Vậy để ta lo vụ này. Ta sẽ nói chuyện với con bé
Veres
Veres
| nhướng mày | Nếu nó không đồng ý thì sao?
Quilen
Quilen
| nhếch môi | Vậy thì cứ để cô bé thấy, ở đó có thứ đáng để cô bé quan tâm
Quilen dừng lại trước cửa phòng của Sinestrea, hít một hơi thật sâu. Cô bé luôn có một cái nhìn lạ lùng như vậy mỗi khi cảm thấy nhàm chán. Cánh cửa mở ra, hắn bước vào, đôi mắt sắc bén quét qua căn phòng tối tăm, ánh sáng từ cửa sổ chỉ đủ để chiếu lên làn da xanh xao của Sinestrea
Cô bé không hề quay lại, vẫn giữ nguyên tư thế như một bức tượng, ánh mắt dõi về phía xa xăm. Quilen đứng yên, không vội vã, bởi hắn hiểu rõ, đôi khi việc tiếp cận Sinestrea phải từ từ, không thể ép buộc
Quilen
Quilen
Chán rồi sao?
Quilen lên tiếng, giọng trầm thấp, nhưng không thiếu phần sắc bén
Sinestrea cuối cùng cũng quay lại, nhưng chỉ là một cái nhìn thoáng qua, không biểu cảm gì đặc biệt. Cô bé hờ hững đáp lại
Sinestrea
Sinestrea
Chán... quá lâu rồi
Quilen cười nhạt, bước đến gần cô bé, mắt không rời khỏi khuôn mặt đang dần dần biểu lộ sự không hài lòng
Quilen
Quilen
Vậy thì sao không thử một điều gì mới? Học viện Carano chẳng phải là một lựa chọn tốt sao?
Câu nói này khiến Sinestrea nhướng mày, không ngạc nhiên cũng không tức giận, chỉ đơn giản là im lặng một lúc. Cô bé không dễ dàng bị thuyết phục, nhưng Quilen biết cô có thể bị hấp dẫn bởi sự mới mẻ
Sinestrea
Sinestrea
Học viện? Để làm gì? Chẳng có gì thú vị ở đó đâu
Quilen
Quilen
| ngồi xuống bên cạnh | Đó là nơi của những người mạnh mẽ, nơi mà có thể khiến những con người như chúng ta không cảm thấy nhàm chán. Còn nếu không, thì ta nghĩ ngươi có thể tiếp tục cuộc sống 'vô mục đích' này
Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt của Sinestrea, biết rằng cô bé sẽ không bỏ qua cơ hội nào có thể mang lại chút thử thách cho mình. Sinestrea cuối cùng cũng hạ mắt xuống, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc gì, nhưng Quilen có thể cảm nhận được sự thay đổi trong không khí
Sinestrea
Sinestrea
Được rồi, thử xem sao
Cô bé nói, giọng có phần lười biếng nhưng cũng không thiếu sự tò mò
Quilen cười nhẹ, đứng dậy, tựa như một chiến lược gia vừa đạt được mục tiêu
Sáng hôm sau
Veres bước đến bên cạnh Sinestrea, ánh mắt đầy sự nghiêm nghị và kiên định, đôi tay khoanh lại trước ngực. Cả hai đứng dưới chân của tháp khổng lồ, nhìn lên phía trên, nơi học viện Carano lơ lửng trên bầu trời, với những tòa tháp vươn cao, những lớp mây bao quanh, tựa như một thành trì trên mây
Sinestrea vẫn giữ vẻ lơ đãng, ánh mắt không có gì đặc biệt khi nhìn vào công trình khổng lồ này. Tuy nhiên, có một điều gì đó trong không khí khiến cô bé cảm thấy khác biệt. Dù không thể hiện rõ, nhưng đôi mắt mơ màng của cô bé đang dần dần sáng lên một chút
Sinestrea
Sinestrea
| giọng lười biếng | Nơi này có gì thú vị?
Veres nhìn cô bé, đôi mắt sắc bén như thể đang nhìn thấu những suy nghĩ sâu xa. Hắn không vội trả lời, chỉ nhẹ nhàng đáp
Veres
Veres
Nơi này là nơi hội tụ của những người mạnh mẽ, những người có thể thách thức mọi giới hạn. Nếu ngươi cảm thấy nhàm chán, ta nghĩ đây sẽ là nơi giúp ngươi thay đổi
Sinestrea nhếch môi, mỉm cười nhẹ, rồi nhìn lên tháp với vẻ mặt phức tạp
Sinestrea
Sinestrea
| thì thầm | Chắc chắn sẽ có trò vui ở đây
Veres khẽ gật đầu, rồi dẫn cô bé bước vào tháp. Cánh cổng to lớn mở ra, lộ ra không gian rộng lớn với những sảnh đường sáng choang và những lối đi đầy bí ẩn. Không khí ở đây ngập tràn sự kỳ bí và hứa hẹn đầy thử thách
Veres
Veres
| nghiêm túc | Đừng nghĩ đây là một nơi dễ dàng, nhưng nếu ngươi có thể chịu được, nó sẽ cho ngươi những điều mà ngươi chưa bao giờ nghĩ đến
Sinestrea bước vào, không đáp lại, chỉ im lặng bước đi với đôi mắt lấp lánh vẻ thích thú. Dường như, cô bé đã sẵn sàng để đối mặt với mọi thử thách mà nơi này mang lại
Đúng lúc đó
Aya bước vào sảnh, bước đi tự tin với bộ đồng phục học viện, đôi mắt sáng ngời đầy quyết tâm. Cô quan sát một vòng và nhìn thấy Sinestrea đứng lạc lõng giữa đám đông, khuôn mặt cô bé lạnh lùng, ánh mắt bất cần như thể không quan tâm đến bất kỳ ai xung quanh. Aya, với bản tính luôn hướng đến việc kết nối và làm quen với mọi người, quyết định tiếp cận cô
Bước đến gần, Aya mỉm cười nhẹ nhàng, ánh mắt của cô đầy sự tò mò
Aya
Aya
Chào, em là Aya, học viên năm nhất từ Rừng Nguyên Sinh. Chị là học viên mới phải không?
Sinestrea liếc qua Aya một cách lười biếng, không vội trả lời ngay lập tức. Cô bé quay lại nhìn những học viên xung quanh, rồi mới quay sang Aya với một ánh mắt không mấy quan tâm
Sinestrea
Sinestrea
Mới thì mới. Có sao đâu?
Cô bé đáp, giọng điệu thản nhiên, không lộ chút biểu cảm
Aya có chút ngạc nhiên, nhưng không bị vẻ ngoài lạnh lùng của Sinestrea làm khó chịu. Cô luôn hiểu rằng đôi khi, những người như vậy có thể sẽ rất thú vị khi tiếp xúc lâu hơn
Aya
Aya
Chị đến từ đâu vậy? Rừng Nguyên Sinh hay Tháp Quang Minh?
Aya hỏi, vẫn giữ thái độ thân thiện, cố gắng làm dịu bầu không khí có phần lạnh lẽo
Sinestrea nhìn vào ánh mắt của Aya, và dù không nói gì, cô cũng cảm nhận được rằng Aya không phải kiểu người dễ bị bỏ qua. Cô bé không vội vàng trả lời, chỉ nhún vai một cách hờ hững
Sinestrea
Sinestrea
Từ nơi khác. Dù sao thì... sao nhóc lại muốn bắt chuyện với tôi?
Aya không tỏ ra khó chịu mà ngược lại, cười nhẹ nhàng, giọng điệu thoải mái
Aya
Aya
Chỉ là... em cảm thấy có một điều gì đó thú vị ở chị. Mọi người ở đây đều bận rộn với việc học, nhưng hình như chị không giống họ
Sinestrea khẽ nhướng mày, một cảm giác lạ lùng thoáng qua. Cô bé không phải kiểu người dễ dàng bị bắt chuyện, nhưng có lẽ lần này, Aya đã chạm đúng điểm mà cô bé chưa thể nhận ra
Sinestrea
Sinestrea
| đùa cợt | Nhóc không sợ tôi sao?
Aya nhìn cô bé, vẫn không thay đổi thái độ, đôi mắt cô đầy sự hiếu kỳ và một chút thách thức
Aya
Aya
Sợ? Không. Emnghĩ... chúng ta đều có thể là bạn. Dù gì, ai mà không muốn kết bạn với một người mạnh mẽ như chị chứ?
Sinestrea hơi nhếch môi, dường như câu nói của Aya đã chạm đến một chút gì đó trong cô. Cô bé khẽ hạ tầm mắt, rồi lại nhìn lên, nhưng lần này không còn vẻ lạnh lùng mà thay vào đó là một chút lạ lẫm
Sinestrea
Sinestrea
Bạn sao... Tùy
Cô bé đáp, không phủ nhận cũng không tán thành, nhưng một điều gì đó trong ánh mắt của cô cho thấy rằng câu chuyện này vẫn chưa kết thúc
Trong lúc cả hai đang nói chuyện
Nakroth, với mái tóc trắng như tuyết và đôi mắt lạnh lùng, bước nhanh qua sảnh với một vẻ mặt khó chịu. Khi anh ta vô tình đụng phải vai Sinestrea, một cảm giác lạnh lẽo bao trùm không gian. Nakroth, không chịu nổi sự va chạm, quay lại lườm cô bé, ánh mắt như muốn xét xử một sự xâm phạm
Nakroth
Nakroth
Cẩn thận chút chứ!
Giọng anh đầy khó chịu, như thể chẳng có gì thú vị trong việc phải dành thời gian chú ý đến cô bé trước mặt
Sinestrea không hề thay đổi biểu cảm, chỉ liếc nhìn anh ta một cách thờ ơ, sự bất cần vẫn ngự trị trong ánh mắt cô. Aya, đứng bên cạnh, cảm thấy hơi căng thẳng trước thái độ của Nakroth, nhưng cô bé vẫn đứng yên, không nhúc nhích
Sinestrea
Sinestrea
Đụng phải rồi thì đừng có mà cằn nhằn
Sinestrea đáp lại, giọng điệu chẳng khác gì lúc nói chuyện với Aya – lạnh lùng và thiếu sự quan tâm
Nakroth không thích cái thái độ đó chút nào. Anh ta nhếch mép, nhìn cô bé một lần nữa, rồi lầm bầm
Nakroth
Nakroth
Lạnh lùng quá đấy. Mới đến mà đã như thế rồi sao?
Aya cảm nhận được bầu không khí dần trở nên căng thẳng, nhưng không muốn để mọi chuyện đi xa hơn, cô nhẹ nhàng lên tiếng
Aya
Aya
Nakroth, đừng nóng như vậy. Chị ấy mới đến mà, có lẽ vẫn chưa quen với mọi thứ
Nakroth nhìn Aya, đôi mắt có chút ngạc nhiên trước sự hòa giải của cô, nhưng anh ta chỉ lầm bầm thêm vài lời rồi quay đi, không thèm đáp lại. Anh ta vốn không có sự kiên nhẫn khi phải chịu đựng những người không theo ý mình
Nakroth
Nakroth
Tùy các cậu
Nakroth nói, rồi bước tiếp về phía trước, không quên lướt qua Sinestrea một lần nữa với ánh mắt lạ lùng
Sinestrea vẫn không thay đổi, chỉ đứng đó, như thể không hề quan tâm đến sự khó chịu của Nakroth. Nhưng trong sâu thẳm, có thể cô bé đang nghĩ về những lời nói của anh ta. Aya nhìn theo bóng lưng của Nakroth một lúc, rồi quay sang Sinestrea, mỉm cười
Aya
Aya
Chị đừng để ý đến cậu ấy. Nakroth cũng vậy thôi, chẳng bao giờ vui vẻ
Sinestrea không trả lời ngay lập tức. Cô bé chỉ liếc Aya một cái, rồi nhìn về phía trước với một ánh mắt sâu sắc, như thể đang đón nhận một thử thách mới
Sinestrea
Sinestrea
Tôi không để ý
Cô bé cuối cùng cũng lên tiếng, giọng nhẹ bẫng, nhưng sự kiên định trong câu nói lại khiến không gian trở nên im lặng một cách lạ thường
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play