“DuongKieu”Dưới Mái Ngói Hội Đồng!

“DuongKieu”Dưới Mái Ngói Hội Đồng!

Chapter 1 : Gió Trên Cách Đồng Chín

Chiều miền Tây, nắng nhuộm vàng cả cánh đồng xa tít tắp. Tiếng chim cu gáy trên ngọn tre đầu ngõ vọng lại, lẫn trong tiếng lúa sột soạt theo gió. Nhà Hội đồng Trần toạ lạc giữa miếng đất rộng nhất xã, mái ngói đỏ rực, cột gỗ căm xe bóng loáng, rêu xanh phủ quanh hàng cau thẳng tắp. Người ta bảo, nhà hội đồng giàu nhất vùng này, ruộng lúa chạy tới cuối chân trời, đất đai tính bằng sào không xuể, lại quen biết lớn với quan trên, Tây dưới.
Pháp Kiều xách thau nước từ nhà sau, tay áo xắn cao, ống quần lấm tấm bùn đất. Dáng người mảnh khảnh, da trắng hơn người miền quê thường thấy, mắt to và môi đỏ hồng như con gái mới lớn. Có nhiều lần mấy bà bếp chọc ghẹo: “Trai gì mà đẹp dữ, má con gái trong xóm thấy chắc cũng ganh.” Pháp Kiều cười hiền, lặng lẽ làm việc, không nói thêm gì.
Từ nhỏ, cậu đã sống trong nhà hội đồng này, theo mẹ là bà Tám Hường – người nấu bếp chính trong nhà. Không cha, không dòng họ thân thích, chỉ biết ngày nào còn được ở đây là ngày đó còn cơm ăn áo mặc. Hội đồng Dương tốt bụng, lại quý người biết điều. Cậu Hai – Đăng Dương, từ nhỏ đã khác người. Lạnh lùng, ít nói, học giỏi, lúc nhỏ hay ra sân sau đọc sách, có lần còn dạy chữ cho Pháp Kiều dưới bóng cau.
Hơn sáu năm rồi, Đăng Dương đi Sài Gòn học trường Tây. Tin tức thưa thớt, Pháp Kiều cũng không còn mong chờ điều gì. Người dưới thì đâu dám ngó lên, huống chi là ngó tới cậu Hai – người sắp kế thừa cả cơ nghiệp nhà hội đồng. Cậu Hai mà về thì cũng như gió lớn quét ngang sân, thoảng qua một chút rồi lại đi mất. Vậy mà chiều nay, trời đổi gió, người xôn xao, xe hơi màu đen bóng dừng lại trước sân nhà chính.
Từ trong xe bước ra là người thanh niên cao ráo, tóc chải mượt, áo sơ mi trắng tinh, cà vạt chỉnh tề. Người đó không ai khác – chính là Đăng Dương.
Cả nhà trên, nhà dưới đều sắp hàng chào. Ông hội đồng gật gù, miệng cười không ngớt:
NVP Nữ
NVP Nữ
Người Hầu 1 : Dượng Hai về rồi, giỏi quá, người lớn hẳn ra nghen!
Pháp Kiều núp sau cánh cửa, ánh mắt nhìn xuyên qua khe gỗ. Người kia, dù đã trưởng thành, vẫn mang đôi mắt lạnh như ngày nào, nhưng trong giây phút nhìn quanh, ánh mắt đó chợt dừng lại – ngay chỗ Pháp Kiều đang đứng. Hơi thở Pháp Kiều khựng lại. Dù đã chuẩn bị cho ngày gặp mặt này, nhưng lòng vẫn run rẩy. Cậu không biết là do hồi hộp, hay do ánh mắt kia… vẫn sắc bén như ngày trước.
Tối hôm đó, tiệc lớn được bày ra ở nhà chính. Cả xóm trên xóm dưới đều đến, người thì chúc mừng, người thì chỉ để coi mặt cậu Hai học trường Tây về. Pháp Kiều, như thường lệ, phụ dọn dẹp, châm trà rót nước. Đi ngang sau lưng Đăng Dương, tim cậu lỡ nhịp một nhịp. Cậu Hai vẫn không nói gì, chỉ hơi nghiêng đầu, nhìn cậu bằng đôi mắt trầm mặc, sâu hun hút như đêm không trăng.
Rồi khi tiệc tàn, người ta rút lui, Đăng Dương vẫn ngồi đó, một mình trong bóng đèn vàng hiu hắt. Pháp Kiều bước vào, định thu dọn ly tách. Đăng Dương cất giọng trầm trầm, có pha chút hơi rượu:
Đăng Dương
Đăng Dương
Vẫn còn nhớ cách pha trà như hồi nhỏ?
Pháp Kiều ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt kia. Ánh mắt đó không còn xa lạ, không còn là của một người chủ – mà như đang dò hỏi… đang đợi chờ điều gì đó.
Pháp Kiều
Pháp Kiều
Dạ… còn nhớ.
Trong đêm tĩnh lặng, hai người đàn ông – một người là chủ, một người chỉ là con của người làm – đứng đối diện nhau, giữa căn nhà cổ đã chứng kiến bao nhiêu đời thăng trầm. Chẳng ai nói thêm gì, nhưng Pháp Kiều biết… sóng đã bắt đầu nổi trong lòng.
END
Diêu Cường Dang Xứ💙🌹
Diêu Cường Dang Xứ💙🌹
Hi , tui bay tới rồiii đâyy bộ thứ 2 nhưng đây là lần đầu tiên viết về kiểu nhà Hội Đồng như này mong mọi người ủng hộ.🫶🏻
Diêu Cường Dang Xứ💙🌹
Diêu Cường Dang Xứ💙🌹
Với đây là ý tưởng của tui chứ không phải lấy cấp hay copy ý tưởng của người khác gì hết!!🥹
Hot

Comments

Kem 🍦

Kem 🍦

ê bà đừng xoá nha ^^ hay lắm á 🙏🏻

2025-04-17

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play