Chiến Sĩ Và Ánh Trăng
Để kỷ niệm một ngày trọng đại đánh dấu cột mốc 50 năm sự kiện lịch sử, nhà nước tổ chức một cuộc diễu binh qui mô lớn qui tụ tất cả các lực lượng vũ trang, an ninh quốc phòng về thành phố H. Đây là thành phố giành chiến thắng cuối cùng trong chiến dịch lịch sử ấy, kết thúc cuộc chiến tranh vô nghĩa, thống nhất nước nhà.
Hoà trong không khí hân hoan đó, người dân khắp nơi trên cả nước đều dồn sự chú ý về thành phố H. Người không có điều kiện thì theo dõi online, người có điều kiện thì đến tận nơi để có thể chứng kiến sự kiện đặc biệt này.
Thân là một phóng viên báo mạng, Minh Nguyệt cũng phải dấn thân ra hiện trường để thu thập tư liệu mặc dù cô không thích chốn đông người hỗn loạn.
Bình thường, Minh Nguyệt đảm nhiệm các vị trí viết bài, túc trực ở văn phòng chứ không phải đi ra ngoài lấy tin tức, hình ảnh. Lần này sự kiện lớn, con một chị đồng nghiệp bị bệnh nên chị xin nghỉ, nhân lực thiếu hụt. Cô xui xẻo bị chọn phải ra ngoài.
Một nữ đồng nghiệp khác và cô là hai sự lựa chọn cho vị trí này, nhưng người "được" chọn lại là cô. Lí do ư? Vì cô nàng kia khéo ăn khéo nói, giỏi lấy lòng. Còn Minh Nguyệt thẳng thắn, bộc trực, có sao nói vậy, bị đì đến không ngóc đầu lên nổi.
Haizzz... Hi sinh vì sự nghiệp làm nô lệ cho tư bản vậy!
Cô ảo não chọn cho mình một bộ bà ba cách tân quần đỏ, áo trắng điểm những bông hoa màu hồng nhạt, cổ áo đứng đính hạt châu mix cùng giày búp bê và khăn rằn, nón lá.
Hoàn hảo! Cực kỳ hợp với không khí!
Không đi thì thôi, đi rồi mới biết đất chật người đông thế nào! Chen chân không lọt, chật cứng như nêm. Chịu đựng cảm giác bị nhồi nhét, đè ép, xô đẩy mới chọn được vị trí ngon lành, lấy máy ra quay chụp, rảnh tay thì nghe ngóng cuộc trò chuyện của mọi người xung quanh thêm vào tư liệu thực tế.
Đang cặm cụi gõ chữ trên màn hình điện thoại, Minh Nguyệt bị tiếng hú hét làm cho giật mình, điện thoại suýt nữa thì rơi khỏi tay.
_ Anh Lãm! Anh Lãm! Anh Lãm ơiiiii....
_ Á á á .... Đẹp trai quá...
_ Chồng ơiiiii... Em ở đây nè...
"Cái quái gì vậy trời?" _ Trong đầu Minh Nguyệt tự hỏi.
Cô cầm chắc điện thoại ngẩng mặt lên quan sát xem người khiến quần chúng kích động là thần thánh phương nào!
Trước mắt cô, cờ bay phấp phới, màu cỏ úa chiếm trọn không gian. Một đội quân rầm rập đi ngang qua, bước chân mạnh mẽ đều tăm tắp trăm người như một, vừa đẹp vừa cuốn hút.
Dẫn đoàn là một chỉ huy trưởng có gương mặt tròn dễ mến. Phía sau anh là hàng chiến sĩ cầm cờ giải phóng hai màu. Đằng sau nữa là mấy chục chiến sĩ đánh tay đi đều lệnh, dáng ai cũng thẳng tắp, ánh mắt kiên định, nghiêm trang.
Trông ai cũng như ai khó lòng mà phân biệt, Minh Nguyệt thắc mắc, rốt cuộc họ hò hét vì đại nhân vật nào vậy? Cô buộc miệng hỏi:
_ Lãm là ai vậy mọi người?
Một cô gái trẻ mặc áo khoác rộng trùm đầu không quay sang cô, tốt bụng đáp:
_ Người cầm cờ đứng vị trí thứ hai từ trái qua đó chị! "Nam thần xuống xe" đó chị! Chị không có coi Tóp Tóp hả?
_ Ờ... Không có coi! _ Ở không đâu mà coi! Hic...
_ Vậy chị về mở coi thử đi! Ảnh đẹp mà ảnh soái ảnh ngầu ảnh điện ảnh dữ lắm! Bữa nay ảnh núp cờ mất rồi, không thấy mặt! _ Cô gái nói với vẻ hào hứng.
Minh Nguyệt bị lời nói của cô gái làm tò mò đưa mắt nhìn theo bóng dáng người cầm cờ vị trí thứ hai, chỉ thấy một bóng lưng thẳng tắp.
/End chương 1/
Updated 29 Episodes
Comments
Đậu Chill
Áu... Chủ đề quân nhân nè! Dạo này quân nhân hơi bị hot nha
2025-05-05
1
An Nhiên
Bả liều
2025-05-08
1
Sakai
Wow...
2025-05-05
1