Sự Cứu Rỗi Dịu Dàng

Sự Cứu Rỗi Dịu Dàng

Chương 1-Trùng sinh

Ánh nắng ban mai gay gắt xuyên qua lớp rèm lụa hồng hoa mỹ chiếu tới mắt nàng. Hạ Nguyệt choàng tỉnh dậy sau một cơn mộng mị vừa hoang đường nhưng cũng lại vừa chân thật. Nàng thấy được cảnh sắc xung quanh quen thuộc tới lạ thường , thực sự nàng không thể phân biệt được đây có phải sự ảo giác trước cái chết cận kề hay không hay đây chỉ là giấc mộng do nàng tự tay thêu dệt lên trước khi lìa xa cõi đời. Bỗng có một giọng nam hết sức quen thuộc vang lên đã kéo tâm trí nàng trở về với thực tại.

"Chủ nhân , ta vào có được không?"

Trong vô thức nàng vội vàng bật dậy , bất chấp thời tiết giá lạnh mà đi chân trần lao thẳng về phía cửa. Nàng lúng túng xoay tay nắm cửa, để phá bỏ bức rào ngăn cách họ đối diện với nhau. Cửa mở ra , Hạ Nguyệt chăm chú nhìn chàng thiếu niên trước mắt đến mất cả hồn, nàng không kìm được mà ôm trầm lấy cậu, cảm nhận từng mạch đập từng hơi ấm trên cơ thể cậu. Lúc này , nàng thực sự biết được rằng bản thân mình đã được sống lại một lần nữa. Bạch Thất thoáng sững sờ trước hành động lạ thường của nàng , nhưng rồi mắt cậu lại để ý xuống dưới đất, cậu cau mày nhắc nhở:

"Chủ nhân , trời lạnh rồi người mau đi dép vào đi"

Vẫn là giọng nói ấm áp mà dịu dàng ấy, vẫn là sự quan tâm và chăm sóc chu đáo ấy , vẫn là sự nâng niu mà bảo vệ bằng cả tính mạng ấy . Vậy mà tại sao kiếp trước nàng lại không hề nhận ra nhỉ, có lẽ vì nàng đã bị tình yêu làm cho mù mắt rồi . Nàng thật sự bị mù lên mới hết lần này tới lần khác làm tổn thương tới người luôn bên nàng bất chấp ngày đêm mà bảo vệ nàng để bên cạnh một kẻ chỉ biết lợi dụng và lừa gạt nàng. Thật sự như vậy có đáng không?

Hạ Nguyệt không tự chủ được mà bật khóc nức nở trong lòng Bạch Thất. Nàng khóc vì sự ngu ngốc của nàng ở kiếp trước vì đã vì kẻ không đáng mà làm tổn thương tới Bạch Thất -người yêu thương nàng bất kể nàng đối xử thế nào đi chăng nữa. Nàng cũng bật khóc vì sự tội lỗi với gia tộc nhà họ Hạ. Nàng còn bật khóc vì sử mù quáng nhưng bất chấp trong tình yêu của mình. Giây phút này nàng giằng xé tâm can mà ân hận tới tột cùng, những hình ảnh ngu ngốc của nàng ở kiếp trước không khỏi ùa về mà quẩn quanh trong tâm trí nàng.

Đây là lần đầu tiên Bạch Thất thấy nàng chủ động ôm lấy cậu mà bật khóc vì vậy cậu không khỏi hoảng hốt mà dỗ dành nàng. Giọng cậu vừa trầm thấp vừa mang theo sự lo lắng nói:

"Chủ nhân thứ lỗi cho ta"

Nói rồi , cậu bế nàng lên , hai tay cậu ôm chặt lấy cơ thể nàng rồi bế nàng trở lại chiếc giường lớn. Bạch Thất nhẹ nhàng đặt Hạ Nguyệt xuống , xong xuôi cậu đắp cho nàng một chiếc chăn bông ấm áp rồi lấy cho nàng ít giấy lau nước mắt.

Lúc này Hạ Nguyệt mới thực sự chiêm ngưỡng kĩ nhan sắc của cậu. Chàng thiếu niên trước mắt nàng có mái tóc đen tuyền , đôi mắt phượng sắc sảo lạnh lùng . Con ngươi cậu trời sinh đỏ nhạt với nốt ruồi nhỏ dưới đuôi mắt trái càng làm tô điểm thêm cho nhan sắc tựa yêu nghiệt của cậu . Nước da cậu trắng muốt như món đồ sứ giá trị , với chiếc mũi cao và bờ môi hoàn hảo, quả thực cậu chính là thước đo tiêu chuẩn của một mỹ nam thực thụ. Bạch Thất là người có dáng vai rộng eo thon , cơ bụng không thiếu , xương quai xanh và khớp xương tay thì rõ ràng, ngón tay thon dài . Khuôn mặt với góc cạnh rõ dệt, thành thực mà nói mọi thứ trên cơ thể cậu đều hoàn mỹ không một góc chết.

Tuy đôi mắt cậu luôn sắc sảo lạnh lùng nhưng giờ đây Hạ Nguyệt lại cảm nhận được sự dịu dàng và ấm áp tỏa ra từ ánh mắt cậu dành cho nàng.

Chapter
1 Chương 1-Trùng sinh
2 Chương 2-Thay Đổi
3 Chương 3-Bù Đắp
4 Chương 4:Tiểu Yêu
5 Chương 5-Ân hận
6 Chương 6-khác thường
7 Chương 7-Chán rồi sao?
8 Chương 8- Nực cười
9 Chương 9-Nhà họ Chu
10 Chương 10-kế hoạch
11 Chương 11-Ngủ Chung
12 Chương 12-Hạ thuốc
13 Chương 13- Tỉnh dậy
14 Chương 14- không thể nào!
15 Chương 15- Bạch Thất
16 Chương 16- Ác Mộng
17 Chương 17-Gặp Gỡ
18 Chương 18-Chấm dứt
19 Chương 19-Bằng chứng
20 Chương 20- Nhầm tưởng
21 Chương 21- Trừng phạt
22 Chương 22- trả giá
23 Chương 23- Thổ lộ
24 Chương 24-Thừa nhận
25 Chương 25-Hiểu lầm
26 Chương 26- Xem mắt
27 Chương 27- Giăng bẫy trêu đùa
28 Chương 28- Bại lộ
29 Chương 29-Giải thích và dỗ dành
30 Chương 30-Ghen!
31 Chương 31- Hoảng sợ
32 Chương 32-Khuyên nhủ
33 Chương 33-Sự thật
34 Chương 34-Chừa rồi
35 Chương 35: Báo cáo
36 Chương 36- Ồn ào nam sủng
37 Chương 37- "Nàng còn muốn giả vờ? "
38 Chương 38-Lý do cho sự dung túng của Hạ Nguyệt
39 Chương 39 - Chọc mù mắt ta rồi
40 Chương 40- Quyến rũ Bạch Thất ?!
41 Chương 41- Vả mặt trà xanh
42 Chương 42- Dỗ ngọt
43 Chương 43- nhiễu loạn việc tốt
44 Chương 44- Dự kiến
45 Chương 45- " Muội nghĩ có thể giấu được huynh sao ? "
46 Chương 46- Thăm dò
47 Chương 47- Đồng ý rồi
48 Chương 48- Tán ngẫu
49 Chương 49- giấy mời
50 Chương 50- Con thì hiểu cái gì
51 Chương 51- Thương Trạch quá cố chấp
52 Chương 52- Lộn xộn
53 Chương 53- Hạ Cẩn Du
54 Chương 54- Không chịu nổi
55 Chương 55- xuất phát
56 Chương 56- Phiền phức
57 Chương 57- có mười cái miệng nàng cũng không cãi nổi
58 Chương 58- Muội đừng đùa
59 Chương 59- Buồn ?
60 Chương 60-Ánh trăng sáng của riêng cậu
61 Chương 61- Tiệc Sinh Thần
62 Chương 62- Hạ Nguyệt mất tích ???
63 Chương 63- Ngươi giả điên ?
64 Chương 64- Giây phút sinh tử
65 Chương 65-Chứng kiến tất cả
66 Chương 66- Thở Phào
67 Chương 67- Hôn Mê
68 Chương 67- Bị Thương Nặng
69 Chương 68- Đau thay Bạch Thất
70 Chương 70- Mang Thai
71 Chương 71- Ngày đêm bên chàng
72 Chương 72- Vận Mệnh Tác Thành
73 Chương 73-Từ Bỏ Hay Tiếp Tục?
74 Chương 74- Yêu Thầm
75 Chương 75- Là thực không phải mơ !
Chapter

Updated 75 Episodes

1
Chương 1-Trùng sinh
2
Chương 2-Thay Đổi
3
Chương 3-Bù Đắp
4
Chương 4:Tiểu Yêu
5
Chương 5-Ân hận
6
Chương 6-khác thường
7
Chương 7-Chán rồi sao?
8
Chương 8- Nực cười
9
Chương 9-Nhà họ Chu
10
Chương 10-kế hoạch
11
Chương 11-Ngủ Chung
12
Chương 12-Hạ thuốc
13
Chương 13- Tỉnh dậy
14
Chương 14- không thể nào!
15
Chương 15- Bạch Thất
16
Chương 16- Ác Mộng
17
Chương 17-Gặp Gỡ
18
Chương 18-Chấm dứt
19
Chương 19-Bằng chứng
20
Chương 20- Nhầm tưởng
21
Chương 21- Trừng phạt
22
Chương 22- trả giá
23
Chương 23- Thổ lộ
24
Chương 24-Thừa nhận
25
Chương 25-Hiểu lầm
26
Chương 26- Xem mắt
27
Chương 27- Giăng bẫy trêu đùa
28
Chương 28- Bại lộ
29
Chương 29-Giải thích và dỗ dành
30
Chương 30-Ghen!
31
Chương 31- Hoảng sợ
32
Chương 32-Khuyên nhủ
33
Chương 33-Sự thật
34
Chương 34-Chừa rồi
35
Chương 35: Báo cáo
36
Chương 36- Ồn ào nam sủng
37
Chương 37- "Nàng còn muốn giả vờ? "
38
Chương 38-Lý do cho sự dung túng của Hạ Nguyệt
39
Chương 39 - Chọc mù mắt ta rồi
40
Chương 40- Quyến rũ Bạch Thất ?!
41
Chương 41- Vả mặt trà xanh
42
Chương 42- Dỗ ngọt
43
Chương 43- nhiễu loạn việc tốt
44
Chương 44- Dự kiến
45
Chương 45- " Muội nghĩ có thể giấu được huynh sao ? "
46
Chương 46- Thăm dò
47
Chương 47- Đồng ý rồi
48
Chương 48- Tán ngẫu
49
Chương 49- giấy mời
50
Chương 50- Con thì hiểu cái gì
51
Chương 51- Thương Trạch quá cố chấp
52
Chương 52- Lộn xộn
53
Chương 53- Hạ Cẩn Du
54
Chương 54- Không chịu nổi
55
Chương 55- xuất phát
56
Chương 56- Phiền phức
57
Chương 57- có mười cái miệng nàng cũng không cãi nổi
58
Chương 58- Muội đừng đùa
59
Chương 59- Buồn ?
60
Chương 60-Ánh trăng sáng của riêng cậu
61
Chương 61- Tiệc Sinh Thần
62
Chương 62- Hạ Nguyệt mất tích ???
63
Chương 63- Ngươi giả điên ?
64
Chương 64- Giây phút sinh tử
65
Chương 65-Chứng kiến tất cả
66
Chương 66- Thở Phào
67
Chương 67- Hôn Mê
68
Chương 67- Bị Thương Nặng
69
Chương 68- Đau thay Bạch Thất
70
Chương 70- Mang Thai
71
Chương 71- Ngày đêm bên chàng
72
Chương 72- Vận Mệnh Tác Thành
73
Chương 73-Từ Bỏ Hay Tiếp Tục?
74
Chương 74- Yêu Thầm
75
Chương 75- Là thực không phải mơ !

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play