[Girl Love] Tớ Không Thể Quên Cậu Được!

[Girl Love] Tớ Không Thể Quên Cậu Được!

Chap 1: Bức thư...

_Chap 1_
*abc*: suy nghĩ //abc//: hành động, biểu cảm ABC: hét lớn, nói lớn °abc°: Giao tiếp bằng mắt •abc•: nói nhỏ 📞: gọi điện 💬: nhắn tin
Sân thượng trường học, chiều tà. Woo Ran Hee đứng một mình, gió lay mái tóc cô. Một bức thư trên tay – là bức thư cuối cùng của Jin An để lại.
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
//nội tâm, lẩm bẩm// Tớ đã đọc đi đọc lại bức thư này hơn trăm lần… mà sao lần nào nước mắt vẫn rơi, Jin An à?
Hồi tưởng – một năm trước, lớp học năm hai. Lee Jin An – học sinh xuất sắc, lạnh lùng, ít nói – thường ngồi cuối lớp, còn Ran Hee là lớp phó năng động, hay bị thầy cô nhờ vả giúp đỡ Jin An trong các buổi họp nhóm.
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
Này, Lee Jin An. Cậu có thể trả lời tin nhắn nhóm được không? Cả nhóm đang đợi ý kiến của cậu.
Lee Jin An
Lee Jin An
//không ngẩng đầu// Tớ không thích mấy cuộc thảo luận vô nghĩa. Cứ làm theo ý cậu đi.
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
//bực// Không ai thích người vô trách nhiệm đâu, Jin An.
Lee Jin An
Lee Jin An
//nhìn thẳng// Vậy thì đừng thích tớ.
Ran Hee sững lại, mặt đỏ bừng – không vì tức giận mà vì tim đập lạc nhịp. Từ hôm đó, cô bắt đầu chú ý đến Jin An nhiều hơn.
Hồi tưởng – mùa đông năm ấy. Trên sân thượng, Ran Hee và Jin An tình cờ gặp nhau. Tuyết rơi nhẹ. Jin An đưa tay hứng tuyết, lạnh lùng như thường lệ.
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
Sao cậu lại ở đây một mình?
Lee Jin An
Lee Jin An
Vì ở đây yên tĩnh. Không ai bắt tớ phải "cười" hay "trả lời".
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
Tớ không bắt cậu làm gì cả. Tớ chỉ muốn… đứng cạnh cậu một lúc.
Một khoảng im lặng. Jin An quay sang, lần đầu tiên nhìn Ran Hee bằng ánh mắt dịu lại.
Lee Jin An
Lee Jin An
Tớ nghĩ... tớ đã quen với sự có mặt của cậu rồi đấy.
...
Hiện tại – Woo Ran Hee ngồi trong phòng học trống, nơi họ từng học cùng nhau. Cô ôm bức thư vào ngực, mắt đỏ hoe.
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
//nói với chính mình// Tớ vẫn không thể quen với sự vắng mặt của cậu đâu, Jin An…
Hồi tưởng – ba tháng trước tai nạn. Jin An bắt đầu ho nhiều, xanh xao nhưng luôn giấu Ran Hee. Một chiều, họ ngồi dưới gốc hoa anh đào trong sân trường.
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
Cậu gầy đi nhiều đấy. Có chuyện gì sao?
Lee Jin An
Lee Jin An
//cười nhẹ// Không có gì. Tớ chỉ mệt một chút. Tớ vẫn ổn mà, đừng lo.
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
//nắm tay cô// Nếu cậu có chuyện gì, làm ơn đừng giấu tớ.
Lee Jin An
Lee Jin An
//nhìn cô, ánh mắt rất xa xăm// Nếu một ngày… tớ biến mất, cậu sẽ quên tớ chứ?
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
Không. Tớ sẽ ghét cậu. Ghét mãi mãi nếu cậu biến mất mà không nói lời nào.
Hiện tại – ngày đưa tang. Trời mưa. Woo Ran Hee đứng dưới cây dù đen, tay cầm bức thư. Người lớn xung quanh cúi đầu. Bạn bè khóc. Nhưng cô chỉ đứng đó, không thể thốt nên lời.
Bức thư của Lee Jin An trích đoạn giọng đọc của Ran Hee...
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
"Gửi Woo Ran Hee – người duy nhất khiến tớ thấy mình thật sự sống. Tớ biết tớ ích kỷ khi để lại bức thư này. Nhưng tớ không muốn cậu nhớ tớ với hình ảnh đau đớn cuối cùng. Bệnh tớ là di truyền. Tớ biết từ năm ngoái, nhưng… Tớ không muốn cậu khóc mỗi khi nhìn tớ yếu đi. Tớ không muốn cậu rơi vào tuyệt vọng cùng tớ. Tớ đã chọn giữ bí mật, vì tình cảm của tớ dành cho cậu quá lớn. Tớ yêu cậu. Và nếu có kiếp sau… tớ vẫn sẽ chọn gặp cậu, yêu cậu, dù có phải chết một lần nữa."
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
//nấc nhẹ// Cậu nói yêu tớ… mà lại rời đi như thế sao?
Cô quỳ xuống, tay siết chặt lá thư, mưa hoà lẫn nước mắt.
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
Tớ đã mơ về tương lai với cậu… Chúng ta sẽ tốt nghiệp, cùng nhau học đại học, mỗi sáng cùng nhau đi học… Nhưng giờ tớ chỉ còn lại một lá thư… và những kỷ niệm cậu để lại.
Một tuần sau – sân thượng trường. Ran Hee đứng nơi Jin An từng thích ngồi, gió thổi qua tóc cô. Cô cầm một cuốn sổ nhỏ – là nhật ký cô viết cho Jin An sau khi mất.
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
//nhìn lên trời// Jin An à, hôm nay hoa anh đào nở sớm. Tớ nghĩ cậu sẽ thích nó. Tớ sẽ tiếp tục viết cho cậu mỗi ngày, dù cậu không thể đọc nữa. Vì tớ không thể quên cậu. Không bao giờ…
Dòng cuối nhật ký của Ran Hee, tay viết run run:
“Ngày thứ 47 không có cậu. Nhưng tình yêu trong tớ vẫn còn. Vẫn nguyên vẹn như lần đầu cậu nhìn tớ và nói, 'Chịu đựng tớ chút nữa nhé'.”
Woo Ran Hee
Woo Ran Hee
//thì thầm// Tớ sẽ chịu đựng. Đến khi nào gặp lại cậu.
_end_
T/g Zyy
T/g Zyy
Hé lô mn
T/g Zyy
T/g Zyy
Truyện này tui viết lâu r mà tui chx đăng lên =))))
T/g Zyy
T/g Zyy
Tiện rảnh ra cho mn đọc ^^
T/g Zyy
T/g Zyy
đảm bảo thấy cx cx cx okay:))))
T/g Zyy
T/g Zyy
Vs lại chap nó ngắn có đúng 7 chap:))))
T/g Zyy
T/g Zyy
Quá ngắn luôn hehe:)))
T/g Zyy
T/g Zyy
định cho âm dương nhưng mà...
T/g Zyy
T/g Zyy
nhưng mà gì thì chap 7 nói lên nha:))))
T/g Zyy
T/g Zyy
Thôi bái bai mn hẹn mn ở chap 2 nha
T/g Zyy
T/g Zyy
Mãi iu mãi iu :33
Hot

Comments

Aoko Nakamori 👻

Aoko Nakamori 👻

^^ hy vọng gặp lại đc...

2025-05-24

25

Aoko Nakamori 👻

Aoko Nakamori 👻

thấy cái tiêu đề r + phần giới thiệu là điềm r ^^ âm dương tht hã

2025-05-24

15

Lynhh❤️

Lynhh❤️

lâu r chắc để hơn cả tháng tr chứ j :))))

2025-05-24

7

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play