Gả Cho Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ
Một buổi tối mùa đông buốt lạnh, cô gái ghé vào quán cà phê mua một ly cacao nóng uống cho ấm người. Mái tóc thẳng dài buông xõa, khuôn mặt với những đường nét thanh thoát, dáng người nhỏ nhắn bước đi uyển chuyển. Trang phục cô mặc mang hơi hướng trưởng thành, đơn giản nhưng thanh lịch. Thoạt nhìn, tất cả đều toát lên vẻ dịu dàng vốn có chứ không phải kiểu gượng ép gây khó chịu.
Cô tên Trình Nhược Hy, năm nay 24 tuổi, là nhân viên của tập đoàn bất động sản Thiên Dực, đây là tập đoàn danh giá và nổi tiếng nhất nước.
Hôm nay do nhiều việc nên cô phải ở lại tăng ca, chính vì thế mà làm lỡ mất buổi hẹn hò với bạn trai. Trình Nhược Hy nghĩ rằng bạn trai mình sẽ buồn lắm, vì đã lâu rồi mới đi hẹn hò, vậy mà cuối cùng vì công việc mà cô đành phải hủy buổi hẹn hôm nay.
Định bụng về nhà sẽ xin lỗi anh ấy đàng hoàng, rồi sẽ lên lịch hẹn hò vào hôm khác bù lại nhưng nào ngờ, vừa mở cửa bước vào nhà thì khuôn mắt Trình Nhược Hy tối sầm lại. Trước mắt cô là một căn nhà lộn xộn, quần áo, giày dép quăng lung tung khắp nơi, nằm rải rác trên sàn nhà. Nhưng nếu chỉ có vậy thôi thì không sao, đằng này lại có cả giày cao gót, váy vóc rồi cả... đồ lót. Bỗng có tiếng động vang lên, Trình Nhược Hy mang theo tâm trạng bất an tiến vào trong, dừng lại trước cửa phòng ngủ. Từ bên trong vang vọng ra tiếng rên rỉ của một người phụ nữ. Trái tim cô lúc này trùng xuống, giọng nói lại vang lên từ chính căn phòng ấy.
"Anh à, khi nào thì anh mới chia tay với cô ta thế? Cứ lén lút như vậy hoài, em không thích đâu~" Giọng nói có phần nũng nịu, hờn dỗi.
Trình Nhược Hy vẫn đứng ngoài đó, lắng nghe cuộc trò chuyện của bọn họ. Khi giọng nói của bạn trai cô vang lên, trái tim Trình Nhược Hy thắt lại, xém tí nữa là cô làm rơi luôn ly cacao nóng trong tay mình.
"Em yên tâm, anh sắp chia tay rồi. Con nhỏ đó chẳng thú vị gì cả. Vẫn là em tốt hơn nhiều."
Trình Nhược Hy siết chặt tay, móng tay đâm vào da thịt nhưng cô chẳng thấy đau gì cả. Tiếng rên rỉ lại tiếp tục vang lên từ căn phòng ấy. Trình Nhược Hy cắn môi, mắt rươm rướm nước mắt. Cô không ngờ người bạn trai bên cô suốt năm năm trời lại là kẻ dơ bẩn, vô liêm sỉ đến vậy. Cô quay người bỏ đi, gọi điện thoại cho bạn thân rồi hẹn ở quán bar.
Quán bar vốn là nơi ồn ào, náo nhiệt, người ra kẻ vào không ngớt, người tốt kẻ xấu lẫn lộn. Ánh đèn đủ màu chớp tắt liên tục chiếu vào khuôn mặt đẫm nước mắt của Trình Nhược Hy, nhạc vang inh ỏi như có thể làm rung chuyển cả nền đất. Trình Nhược Hy uống hết ly rượu này lại đến ly khác, khiến cho bạn thân cô là Lưu Thanh Hà cản không kịp. Trình Nhược Hy uống đến say khướt, mồm vẫn liên tục nhắc về tên bạn trai cũ Thẩm Tử Dương kia.
"Thôi đủ rồi, đừng uống nữa, tớ thấy cậu say rồi đấy. Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?" Lưu Thanh Hà lo lắng.
"Say gì chứ! Cậu biết không, Thẩm Tử Dương... hức... anh ta cắm sừng tớ... hức... anh ta cắm sừng tớ!" Trình Nhược Hy vừa nói vừa khóc oà lên, luôn mồm trách móc Thẩm Tử Dương, tự hỏi sao anh ta lại đối xử với cô như vậy.
Lưu Thanh Hà ngạc nhiên khi nghe thấy bạn mình nói thế. Nhìn cô bạn khóc mệt rã người rồi lại húp từng ngụm rượu. Miệng mắng chửi tên tra nam làm tổn thương bạn mình.
"Tên khốn Thẩm Tử Dương vậy mà lại dám ngoại tình! Có còn coi cậu ra gì nữa không vậy!" Nói rồi lại quay sang an ủi nhỏ mít ướt của mình.
"Thôi được rồi, đừng khóc nữa mà. Hà cớ gì cậu phải khóc vì thằng khốn đó chứ!"
Trình Nhược Hy sụt sùi, rồi lại nấc lên. Bên nhau năm năm, cô lúc nào cũng tin tưởng bạn trai mình vậy mà hắn lại làm ra loại chuyện đó. Nghĩ tới lại tức, lại buồn, cô cầm ly rượu lên uống một hơi. Tuy đã say nhưng vẫn cảm nhận được vị cay nồng của rượu xộc lên tới não.
"Đồ khốn nạn..." Trình Nhược Hy buông câu chửi, nhưng rất nhỏ, có lẽ vì cô đã mệt, không còn đủ sức để la hét nữa. Mắt mũi cô cũng đỏ hoe, sưng vù lên, trông thật đáng thương.
"Đúng đúng đúng. Hắn ta là đồ khốn nạn, đồ khốn nạn đó không đáng để cậu khóc thảm thương như vậy đâu! Dứt khoát chia tay đi, tớ vẫn luôn bên cạnh cậu mà." Lưu Thanh Hà gật đầu lia lịa, tay đưa lên chỉnh lại mái tóc rối bù của Trình Nhược Hy.
Đột nhiên cô đứng dậy, Lưu Thanh Hà tưởng cô định đi về, lấy điện thoại ra vào app đặt xe thì bị cản lại.
"Tớ... đi vệ sinh... Cậu cứ ngồi đây chờ là được rồi, đừng... đặt xe, tớ chưa muốn về đâu."
"Nhưng mà... lỡ cậu gặp chuyện gì thì sao?"
"Không sao... Tớ đi rồi trở lại liền." Trình Nhược Hy đáp lại bằng giọng nói mơ màng, cô đã say lắm rồi nhưng vẫn cố chấp không chịu về.
"Có chuyện gì thì nhanh chóng gọi điện thoại cho tớ biết đấy."
Trình Nhược Hy gật đầu rồi tiến vào nhà vệ sinh. Do uống nhiều rượu nên cô đã bị nôn ra. Toàn thân lúc này rã rời, nhìn lại chính mình trong gương, trông thật thảm hại. Cô lấy nước rửa mặt cho tỉnh táo một chút rồi loạng choạng bước ra ngoài. Thật không may, do cô bước hơi nhanh, mắt lại cắm xuống đất nên vừa ra khỏi phòng vệ sinh nữ liền đụng trúng người khác. Ngẩng đầu lên xin lỗi thì nhận ra là người quen.
"Ơ... Chú... nhỏ?"
Updated 35 Episodes
Comments
Trần Minh
dở như cứt chết mẹ mày đi con lon
2025-06-28
0
Quynh Pham
thiệt luôn đoạn cuối ngồi cười hoài
2025-06-01
5
nhìn j toi :(
viết cho đủ 100 bl
chéo nha bà oi :)))
2025-06-30
4