Thẩm Tổng, Anh Nhầm Người Rồi!

Thẩm Tổng, Anh Nhầm Người Rồi!

Chương 1: Sinh nhật

“Lâm Yên, hôm nay là sinh nhật tôi, cậu nhất định không được mặc cái áo cardigan ba trăm năm không giặt đó nữa!”

Tiếng hét của Lê Na vang vọng khắp khu nhà trọ cũ kỹ. Lâm Yên kéo rèm cửa sổ, liếc nhìn cô bạn thân đang đứng dưới lầu, tay cầm túi xách, môi tô đỏ rực như chuẩn bị lên thảm đỏ Cannes.

“Không được, tôi có cuộc họp sáng mai, còn bài báo cáo chưa làm xong.”

Cô từ trên lầu gọi xuống, giọng yếu ớt, ánh đèn bàn mờ nhạt bên cạnh hắt lên tia sáng chiếu vào gương mặt có phần mệt mỏi của cô.

“Chính vì cuộc sống của cậu quá áp lực, nên mới phải đi chơi một hôm để quên hết mọi sự khốn nạn của thế giới ngoài kia!”

Lê Na chống nạnh, mắt sáng rực.

“Biết đâu đấy hôm nay cậu lại câu được một anh đẹp trai, cao mét tám, lương bảy chữ số, thích mẫu người chịu khó thì sao?”

Lâm Yên bật cười. Đùa à? Một nhân viên hành chính ba năm liền không thăng chức như cô, để lọt vào mắt xanh của anh chàng đấy thì chắc cũng chỉ xảy ra trong giấc mơ.

Thấy cô vẫn chưa chịu xuống, Lê Na liền tung đòn cuối.

“Cậu không thể sống mãi như cái bóng trong công ty được, Lâm Yên à. Một tối thôi, mặc đẹp, tô son, giả vờ mình là nhân vật chính. Không cần thật, chỉ cần đêm nay.”

Dứt lời hồi lâu vẫn chưa có phản hồi, thấy cô không chịu đáp lại Lê Na tiếp tục gào lên.

"Nè hôm nay không đi là tôi không về đâu đấy, cậu chờ đó tôi lên đây."

Lâm Yên thấy bạn mình hô vậy, chỉ sợ hàng xóm xung quanh trách họ ồn ào liền nhanh chóng đáp.

"Được, cậu chờ tôi một lát đi!"

Lâm Yên thở dài nhìn tấm gương mờ mờ phản chiếu hình ảnh chính mình. Mái tóc buộc tạm sau đầu, áo sơ mi trắng bạc màu, đôi mắt thâm quầng vì những đêm làm việc quá giờ.

“Chỉ một tối thôi,” cô lẩm bẩm, rồi quay lưng, mở tủ quần áo.

Lê Na ngồi trong xe, đưa tay mở radio lên, tiếng nhạc du dương vang lên. Cô nàng cầm thỏi son dior trên tay, chỉnh lại gương chiếu hậu rồi thoa son. Bỗng bên cạnh vang lên tiếng gõ cửa kính xe, Lê Na nghiêng đầu nhìn, gương mặt bỗng sa sẩm.

"Gì đây Lâm Yên, cậu tính đi chơi với nhóm bà cô u50 tuổi à?"

Cô gái bên ngoài gương mặt không tính là xinh đẹp xuất sắc, nhưng lông mày rậm, kèm theo bờ môi tô son màu cam chói. Còn chưa kể đến chiếc váy dài qua gối, họa tiết hoa lá cành như mấy cụ già.

Đầu lông mày Lê Na sắp xoắn vào nhau đến nơi rồi, cô thở dài mở cửa xe nói.

"Vào đi, chúng ta đến nhà tôi."

Lâm Yên bước vào trong xe, đưa tay vuốt tóc khó hiểu hỏi bạn thân.

"Làm sao vậy, cậu chẳng nói tôi mặc đẹp sao."

"Cậu nhìn lại bộ dáng cậu đi, đến mẹ tôi còn không đánh màu son đó. Cũng thay ngay cái váy xanh lá đó ra cho tôi, trai sẽ không ngủ với cậu nếu cậu còn mặc cái váy đó."

"Tôi thấy ổn mà, đây là cái váy tôi mua mấy trăm đó."

Nói đến đây xe đã phanh gấp, Lê Na kéo cô ra khỏi xe rồi nắm tay chạy vào khu chung cư.

Phòng Lê Na nằm ở tầng năm, trong phòng bày trí nhẹ nhàng nữ tính, khác xa với căn phòng toàn giấy tờ tài liệu của Lâm Yên.

Lê Na ấn cô ngồi vào bàn trang điểm, sau đó dùng bông tẩy trang xoa đi màu son cam chói lọi kia. Lâm Yên thấy vẻ mặt cô bạn thân nghiêm túc xíu thì bật cười, nhưng đã bị Lê Na chặn lại.

"Yên nào để tôi giúp cậu."

Tay Lê Na cầm đống đồ mỹ phẩm lên, hí hoáy giúp Lâm Yên thay đổi, lông mày cũng được tỉa tót, màu son cũng đổi sang màu đỏ hồng sang trọng.

"Xong rồi, giờ chỉ còn lấy váy thôi, cậu ngồi đây tôi lấy cho cậu mượn."

Lê Na đứng lên chạy đi tìm đồ, Lâm Yên bấy giờ mới quay qua nhìn bản thân trong gương. Từ một gương mặt bình thường giờ đã trở nên tươi tràn sức sống, mái tóc cũng được xử lý xoăn nhẹ bồng bềnh.

Trong gương xuất hiện ảnh của Lê Na, trên tay còn cầm một chiếc váy bó màu đen siêu ngắn.

"Chính nó, nó sẽ giúp cậu để lộ ra body hoàn hảo của mình."

Lâm Yên mở lớn mắt, lắc đầu.

"Không, cậu tìm cái khác đi, tôi không quen mặc hở vậy đâu."

"Sợ cái gì, cậu mà không mặc tôi sẽ tung tin cậu thích thầm trưởng phòng cho mọi người biết đấy nhá."

Lê Na uy hiếp, Lâm Yên giờ này cảm thấy hối hận vì sao lại kể mấy bí mật của mình ra cho cô ấy biết. Nhưng đâm lao là phải theo lao, Lâm Yên đành bất đắc dĩ cầm lên chiếc váy đi vào phòng thay đồ.

....

Nửa tiếng sau, hai người con gái đứng trước quán karaoke cao cấp Royal 88. Trong ánh đèn vàng nhạt, Lâm Yên mặc váy đen ôm sát, tóc xoăn buông lơi, cô ngại ngùng nhìn xung quanh, thỉnh thoảng lại dùng tay kéo gấu váy. Lê Na thì lộng lẫy như mọi khi, vừa vào đến sảnh đã vẫy tay với nhóm bạn đang chờ trong phòng VIP.

Chào hỏi xong cô ấy nhìn về phía Lâm Yên, thấy cô có vẻ căng thẳng bèn thì thầm bên tai.

“Đừng lo, ở đây không ai biết cậu là nhân viên ăn cơm hộp văn phòng cả. Đêm nay, cậu là Lâm Yên quyến rũ, tự tin và... có thể khiến bất kỳ ai ngoái nhìn.”

Lâm Yên mím môi, gật đầu. Cô không biết mình có thể giả vờ được bao lâu. Nhưng đúng như Lê Na nói, hôm nay là sinh nhật cô ấy, bản thân cũng nên bỏ qua mấy chuyện đau đầu hàng ngày để thoải mái chơi đùa.

Hot

Comments

Mineiu

Mineiu

seo sử dụng biện pháp nói qué zậy, j mà tới 300 năm chứ

2025-06-12

0

Daissy💕

Daissy💕

mở đầu ấn tượng phết🤓

2025-06-15

0

Ếch yêu đời

Ếch yêu đời

nói quế thật sự

2025-06-14

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play