Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế

Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế

C1

19:05 PM
Lớp học đàn cello, tầng 3 – Cung Thiếu Niên Thanh Thành
Cô giáo
Cô giáo
(lau mồ hôi trên trán, quay lại, gõ nhẹ phấn lên bảng, nét mặt nghiêm nghị mà điềm đạm):
Cô giáo
Cô giáo
“Bạn nào cho tôi biết, trong đàn cello, sự khác biệt về vị trí bấm ngón của các dây thứ nhất, thứ hai và thứ ba trong phím của gam A trưởng là gì?”
Không khí trong lớp ấm áp, ánh đèn vàng rọi xuống gương mặt mơ màng của học sinh.
Vài học sinh cúi gằm, tránh ánh mắt cô giáo. Tuyết ngoài cửa sổ vẫn rơi dày đặc.
Cô giáo
Cô giáo
(đưa mắt quét một vòng, dừng lại nơi góc lớp, giọng nhẹ nhàng)
Cô giáo
Cô giáo
“Hạ Thụ. Em trả lời đi.”
Tưởng Nguyệt Viện đang ngẩng cao đầu, ánh mắt sáng rực lập tức sầm xuống, miệng khẽ mím.
Hạ Thụ (nu9)
Hạ Thụ (nu9)
(đứng dậy, tay nhẹ nhàng đặt lên bàn, gương mặt dịu dàng, ánh mắt trong veo, giọng nhẹ nhàng như tiếng tuyết rơi)
Hạ Thụ (nu9)
Hạ Thụ (nu9)
“Dây ba ngón thứ tư phải hạ xuống một ô vì nốt này là do thăng. Dây hai cũng hạ xuống một ô vì nốt này là sol thăng. Dây một không đổi.”
(Cô giáo khẽ gật đầu, mỉm cười tán thưởng.)
19:48 PM
Cuối giờ học, không khí lớp sôi động
Tiếng nói cười râm ran.
Hạ Thụ đang vừa thu đàn cello vừa trò chuyện cùng bạn.
Chưa kịp mặc áo khoác, cô đã xách túi chạy vội ra cửa.
Ở phía xa cuối lớp, Tưởng Nguyệt Viện nhìn theo cô, đứng lặng.
Vẻ mặt vừa ngập ngừng vừa do dự.
Bạn nữ 1
Bạn nữ 1
(kéo tay áo cô). “Đi đi Viện Viện!”
Bạn nữ 2
Bạn nữ 2
(nôn nóng nhìn ra cửa). “Nếu cậu do dự nữa là cậu ta đi mất đó!”
Bạn nữ 3
Bạn nữ 3
(vừa nói vừa nhét hộp quà lại cho cô). “Nhờ tặng quà thôi mà, đừng sợ!”
Tưởng Nguyệt Viện hít sâu, nắm chặt hộp quà, môi mím lại, bước về phía cửa lớp.
19:51 PM
Hành lang dài phủ ánh đèn, trước cửa lớp học
Tưởng Nguyệt Viện
Tưởng Nguyệt Viện
(gọi với theo, giọng không lớn nhưng rõ ràng, tay cầm hộp quà có phong thư màu hồng ló ra dưới lớp giấy gói tinh xảo)
Tưởng Nguyệt Viện
Tưởng Nguyệt Viện
“Hạ Thụ.”
Hạ Thụ dừng bước, ngạc nhiên quay đầu lại, gương mặt vẫn còn vương nụ cười trò chuyện khi nãy.
Tưởng Nguyệt Viện
Tưởng Nguyệt Viện
(vươn tay, cố gắng giữ giọng bình thản, nhưng ánh mắt lại ánh lên chút kiêu ngạo)
Tưởng Nguyệt Viện
Tưởng Nguyệt Viện
“Tớ nghe nói sắp đến sinh nhật anh cậu. Làm phiền cậu đưa cái này cho Tống Hành.”
Hạ Thụ cúi xuống nhìn hộp quà một lát, không đón lấy.
Khi ngẩng đầu lên, nét mặt cô không giận dữ, không né tránh – chỉ là một nụ cười nhàn nhạt, vừa lễ phép vừa xa cách.
Hạ Thụ (nu9)
Hạ Thụ (nu9)
(giọng dịu dàng, rõ ràng). “A Hành không phải anh tớ.”
Tưởng Nguyệt Viện hơi sững lại, mắt chớp nhẹ.
Hạ Thụ (nu9)
Hạ Thụ (nu9)
(nhìn thẳng cô, vẫn nở nụ cười nhẹ). “A Hành không phải anh tớ, chúng tớ không phải là anh em.
Hạ Thụ (nu9)
Hạ Thụ (nu9)
Hơn nữa, quà nên tự tay bản thân tặng thì sẽ có thành ý hơn.
Hạ Thụ (nu9)
Hạ Thụ (nu9)
Rất xin lỗi, tớ không thể chuyển giúp cậu được.”
Nói dứt lời, cô xoay người, bước nhanh về phía cuối hành lang.
Ánh đèn từ trần phản chiếu lên bóng lưng mảnh khảnh, lùi xa dần trong hành lang vắng lặng.
Tưởng Nguyệt Viện đứng im tại chỗ, tay vẫn nắm chặt hộp quà, môi mím chặt như nuốt xuống điều gì đó cay đắng.
20:03 PM
Cửa khu huấn luyện Taekwondo, cách lớp học đàn khoảng 100m
Bầu trời tối sẫm.
Trước cửa lớp, hàng chục nữ sinh tụ lại, xôn xao không chịu rời đi.
Đèn vàng soi rõ các khuôn mặt háo hức.
Nam sinh 1
Nam sinh 1
(nhíu mày tò mò, tay đút túi áo, đi ngang qua). “Sao bên kia nhiều người vây quanh vậy, có chuyện gì thế?”
Nam sinh 2
Nam sinh 2
(ngước nhìn, nheo mắt rồi gật gù). “Đang đợi nhìn Tống Hành.”
Nam sinh 1
Nam sinh 1
(ngạc nhiên quay sang). “Tống Hành? Tống Hành là ai?”
Nam sinh 2
Nam sinh 2
(cười khẩy, giọng chắc chắn). “Còn Tống Hành nào nữa, chính là Tống Hành đứng thứ nhất trong cuộc thi giữa một trăm trường đó!”

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play