[ Dương Domic ] Vầng Dương Nơi Ánh Sao.

[ Dương Domic ] Vầng Dương Nơi Ánh Sao.

C1.

Những ngày cuối cấp hai trôi đi trong không khí căng thẳng nhưng cũng đầy nhiệt huyết. Kiều Anh cùng hai cô bạn thân thiết là Bình An và Anh Đào đang cật lực ôn thi cho kỳ tuyển sinh lớp 10. Ba đứa thường ngồi lại với nhau sau giờ học, những trang sách, tập vở chất đống trên bàn, nhưng đôi khi lại bị ngắt quãng bởi những tiếng cười giòn tan hay những câu hỏi bâng quơ về tương lai.
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
Này, thế hai đứa định thi vào trường nào?
Bình An vừa gạch chân lia lịa trong cuốn sách giáo khoa, vừa ngẩng lên hỏi.
Anh Đào chống cằm, đôi mắt mơ màng nhìn ra cửa sổ.
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
Còn phải hỏi, tất nhiên là trường trung học An Lạc tốt nhất ở thị trấn Nam An mình rồi, gần nhà, với lại tớ cũng không muốn đi đâu xa làm gì.
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
Còn cậu thì sao?
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
[ Nhún vai, nhoẻn miệng cười ] Tớ cũng vậy, trường An Lạc là lựa chọn tốt nhất ở chỗ bọn mình còn gì, là một lựa chọn rất an toàn nữa.
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
Còn cậu thì sao? Kiều Anh, nãy giờ im lặng thế.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Đang viết nghệch ngoạc trên giấy, nghe gọi tên thì ngừng viết, ngẩng mặt lên, ánh mắt kiên định, giọng nói cũng rất bình tĩnh ]
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Tớ muốn thi vào trường trung học phổ thông A ở thị trấn B.
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
Sao!?
Cả Bình An và Anh Đào đều bị lời nói đó của Kiều Anh làm cho thất kinh.
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
Cậu nói thật đấy à!? Thị trấn B xa lắm đấy, mà hơn nữa trung học phổ thông A còn là trường chuyên mà, cạnh tranh kinh khủng luôn đấy!
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
[ Gật đầu đồng tình ] Đúng đó, tớ còn nghĩ bọn mình sẽ thi cùng vào một trường rồi tiếp tục học cùng với nhau. Sao tự dưng cậu lại muốn đi xa thế?
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Chỉ nhẹ giọng, khẽ cười ] Tớ muốn thử sức mình. Với lại, ở thị trấn B có nhiều cơ hội hơn, tớ muốn được học trong một môi trường tốt hơn, có thể giúp tớ thực hiện được những ước mơ sau này.
Không khí bỗng chùng xuống. Bình An nắm lấy tay Kiều Anh, giọng đầy sự lo lắng.
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
Xa bọn tớ rồi cậu có ổn không? ai chăm sóc cho cậu? còn bọn tớ mà xa cậu thì không ổn chút nào hết.
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
[ Gật đầu phụ hoạ ] Đúng đó, lên trên đó ai lo cho cậu? đã vậy còn phải vừa đi học vừa đi làm, vất vả lắm.
Kiều Anh nghiêng đầu, thấy được nỗi lo của hai cô bạn, em chỉ cười, nhẹ giọng.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Không sao đâu mà. Tớ lớn rồi, tớ tự lo được, với lại, dù có xa nhau thì chúng mình vẫn là bạn thân mà, đúng không? Sau này lớn lên, Bình An sẽ trở thành cô giáo dạy văn giỏi nhất vùng, Anh Đào sẽ mở tiệm bánh ngọt thật lớn.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Còn tớ.. sẽ thật thành công trên con đường tớ đi, sau này cả ba bọn mình đều sẽ hạnh phúc, thế nào?
Bình An xụ mặt, chỉ là đã quen với việc ba đứa gắn nhau như hình với bóng, đột ngột một đứa tách rời, cảm thấy không quen, cũng không muốn.
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
[ Nhẹ giọng, khẽ nắm lấy tay Kiều Anh, ánh mắt dịu lại đôi phần ] Nếu đó là quyết định của cậu, tớ sẽ luôn ủng hộ.
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
Đừng quên bọn này là được.
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
Cố lên!
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
[ Gật đầu, ánh mắt trầm đi mấy phần, giọng có chút nghẹn ] Cố lên.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Bật cười, dang tay ôm cả hai cô bạn ] Các cậu cũng cố lên!
Những ngày tháng ôn thi sau đó càng trở nên bận rộn hơn bao giờ hết. Mỗi ngày, Kiều Anh đều vùi đầu vào sách vở, đèn sách đến tận khuya. Em biết mình không có con đường nào khác ngoài việc học thật giỏi, để có thể tự tạo ra một tương lai tươi sáng cho bản thân.
Trước ngày thi một ngày, Kiều Anh cùng người cô trong cô nhi viện đáp chuyến xe lên thị trấn B. Lòng em vừa háo hức, vừa hồi hộp. Điểm thi là trường THPT A, ngôi trường mà em hằng mơ ước được đặt chân vào.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Ngôi trường hiện ra trước mắt Kiều Anh với vẻ uy nghi, cổ kính, khiến trái tim em đập rộn ràng ]
Kỳ thi diễn ra trong hai ngày. Hai ngày ấy đối với Kiều Anh như một thử thách lớn, em tập trung cao độ, cố gắng làm bài thật tốt. Khi kỳ thi kết thúc, một cảm giác nhẹ nhõm xen lẫn hụt hẫng ập đến. Em cùng sơ chuẩn bị về lại thị trấn Nam An.
Trước khi trở về, Kiều Anh nén lại, cố gắng ghi nhớ từng góc nhỏ của ngôi trường. Em thơ thẩn ngắm nhìn sân trường vắng lặng, những hàng cây xanh mướt, hít thật sâu mùi lá khô phảng phất.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Đang chìm đắm trong suy nghĩ, bỗng giật mình khi cảm thấy có ai đó đụng trúng mình từ phía sau, nhào về phía trước, giữ được thăng bằng liền thở phào ]
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tôi xin lỗi! Tôi xin lỗi! Tôi vội quá nên không để ý. Cậu có sao không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Aaaa, gấp lắm rồi, cho tôi xin lỗi nhé, tôi chạy trước đây!!
Kiều Anh quay lại, chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng của một cậu bạn, đang rối rít vẫy tay xin lỗi rồi vội vã chạy vụt đi, hòa vào dòng người đang rời khỏi cổng trường.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Này..
Kiều Anh khẽ gọi, nhưng cậu ta đã đi quá xa. Em mỉm cười nhẹ, lắc đầu. Có lẽ đây chỉ là một sự cố nhỏ trước khi em tạm biệt ngôi trường mơ ước này.
...
Những ngày sau kỳ thi tuyển sinh trôi qua trong sự chờ đợi hồi hộp. Trở về thị trấn Nam An, Kiều Anh cố gắng tận hưởng từng khoảnh khắc bên cạnh Bình An và Anh Đào.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
"Dù mình không đỗ cũng không sao, mình sẽ tiếp tục học cùng Bình An và Anh Đào, nhưng nếu đỗ.. đó sẽ là một bước ngoặc lớn cho cuộc đời mình."
Để xua đi không khí lo lắng, Kiều Anh, Bình An và Anh Đào quyết định đi ăn thịt nướng ở một quán vỉa hè quen thuộc. Tiếng than hồng tí tách, mùi thịt nướng thơm lừng hòa quyện với những tiếng cười nói rôm rả.
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
Này, Kiều Anh [ Tay vẫn lật xiên thịt trên vỉ nướng, miệng líu lo không ngừng ]
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
Dù kết quả có thế nào, cậu cũng đừng buồn nhé. Bọn tớ luôn ở đây, luôn ủng hộ cậu.
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
[ Gật đầu lia lịa ] Đúng đấy! Cậu giỏi mà, tớ tin cậu sẽ đỗ thôi. Nhưng nếu không thì chúng ta vẫn còn rất nhiều năm để học cùng nhau, quậy phá cùng nhau mà!
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Khẽ cười, trong lòng cảm thấy ấm áp ] Cảm ơn hai cậu nhiều lắm, tớ cũng nghĩ vậy. Dù sao thì, tình bạn của chúng ta mới là điều quan trọng nhất, đúng không?
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
[ Vờ cau mày ] Tất nhiên rồi! Nhưng mà, tớ vẫn mong cậu đỗ. Đỗ để còn có chuyện mà khoe với thiên hạ chứ!
Cả ba phá lên cười. Những câu chuyện trên trời dưới biển cứ thế tuôn ra, từ những kỷ niệm thời thơ ấu đến những ước mơ viển vông về tương lai. Họ nói về những bộ phim yêu thích, những thần tượng âm nhạc, và cả những bí mật con gái.
Sau khi ăn xong, ba cô gái quyết định ra bờ sông, nơi mà họ thường hay đến cùng nhau từ những năm cấp một. Dòng sông vẫn hiền hòa chảy. Không khí trở nên tĩnh lặng hơn, chỉ còn tiếng gió xào xạc và tiếng côn trùng kêu rả rích.
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
Kiều Anh nè.
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
Nếu cậu đi thật, tớ sẽ buồn lắm đấy. Cậu mà đi rồi, ai sẽ cùng tớ ôn bài đến khuya, ai sẽ cùng tớ bày trò trêu chọc Anh Đào nữa? [ Giọng Bình An nhỏ dần, mặt cúi xuống ]
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
[ Ngồi bên cạnh, khẽ gật đầu, giọng cũng có chút nghẹn ngào ] Đúng đó. Cậu đi rồi, bọn tớ sẽ thiếu mất một đứa. Những buổi đi chơi, những lúc tâm sự sẽ không còn đông đủ nữa. Tớ không muốn cậu đi đâu..
Hai cô bạn nhìn Kiều Anh, ánh mắt chất chứa nỗi buồn. Kiều Anh cảm thấy sống mũi mình cay cay, em biết hai người bạn thương mình, không muốn xa mình. Trong lòng Kiều Anh cũng chẳng hề muốn rời xa hai cô bạn thân thiết này chút nào, nhưng vì tương lai của bản thân, vì những hoài bão lớn lao hơn, em càng muốn đi xa, muốn khám phá một thế giới rộng lớn hơn.
Bình An bỗng bật khóc nức nở, tiếng khóc làm Anh Đào cũng không kìm được mà bật khóc theo.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Nhìn cả hai cô bạn, vừa cảm động vừa bất lực, dang tay ôm lấy cả hai vỗ về ]
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Thôi nào, hai cậu mít ướt quá đi! Đã bảo là chưa có kết quả mà!
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Vươn tay lau nước mắt cho Bình An, tay còn lại vuốt ve tấm lưng của Anh Đào ]
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Dù tớ có đi đâu đi nữa, thì chúng ta vẫn là bạn thân mà. Tớ hứa, tớ sẽ về thăm hai cậu mỗi khi có dịp, và tớ cũng sẽ không bao giờ quên hai cậu đâu.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Mãi mãi là ba đứa chúng mình, nhớ chưa? Bình An của tớ sẽ là cô giáo giỏi nhất, Anh Đào của tớ sẽ là bà chủ tiệm bánh xinh đẹp nhất, và Kiều Anh của các cậu sẽ cố gắng hết sức để trở thành người có ích. Chúng ta sẽ cùng nhau thực hiện những ước mơ đó, dù ở xa nhau đi nữa.
Hai cô bạn cứ khóc thút thít, mãi một lúc sau mới nín hẳn, mặt lem nhem vì nước mắt, trông buồn cười vô cùng.
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
Ai cho cậu cười tớ!?!?
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Nén cười, bờ vai run rẩy ] Xin lỗi..
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
Nhìn mặt cậu như con mèo.
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
Cậu thì khác gì tớ!?
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
Tớ vẫn đẹp hơn cậu.
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
Tớ dễ thương hơn cậu!!!
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Nhìn màn cãi nhau trước mắt, không ngăn cản, lại rất thích thú xem ]
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
"Không biết sau này có còn được như vậy không nữa.."
Ngày nhận phiếu kết quả thi đến, mang theo bao nhiêu lo âu và hy vọng. Bình An và Anh Đào vỡ òa trong niềm vui khi cả hai đều đỗ nguyện vọng 1 vào THPT An Lạc đúng như mong muốn.
Riêng Kiều Anh, khi cầm trên tay tờ phiếu báo điểm, tim em như ngừng đập. Dòng chữ "Đỗ nguyện vọng 1 - THPT A, thị trấn B" hiện rõ ràng, đánh dấu một cột mốc quan trọng trong cuộc đời em. Ngôi trường ấy, với những thành tích nổi bật và danh tiếng lẫy lừng, giờ đây đã đón em vào vòng tay.
Ngày chia tay diễn ra trong không khí vừa vui mừng vừa bùi ngùi. Kiều Anh ôm chặt từng đứa trẻ trong cô nhi viện, dặn dò các em phải ngoan ngoãn, học giỏi. Người cô già nhìn em với ánh mắt trìu mến.
Hà -- Sơ
Hà -- Sơ
Con đi mạnh giỏi nhé, Kiều Anh. Cố gắng học hành thành tài, đừng lo gì cho ở đây cả.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Sơ giữ sức khoẻ nhé, con sẽ về thăm sơ và các em mỗi khi có thời gian rảnh, cũng sẽ liên lạc với sơ thường xuyên.
Đến lượt Bình An và Anh Đào, ba cô gái ôm nhau thật chặt.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Hai cậu nhớ giữ gìn sức khỏe nhé! Đừng có quên tớ đấy!
Nguyễn Ngọc Bình An
Nguyễn Ngọc Bình An
[ Sụt sịt trong cái ôm của Kiều Anh ] Cậu cũng vậy đó! Lên đó nhớ gọi điện về cho bọn tớ thường xuyên nha. Đừng có mà bận học quá rồi quên mất bọn tớ đấy!
Đào Phương Anh Đào
Đào Phương Anh Đào
Đúng rồi! Thiếu cậu, chắc tớ và Bình An sẽ buồn chết mất. Cậu phải hứa là khi nào rảnh sẽ về thăm bọn tớ đó!
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Gật đầu lia lịa, lại càng ôm chặt hai cô bạn hơn ] Các cậu cũng phải học thật giỏi, phải giữ liên lạc nhé, tớ sẽ gọi về thường xuyên đấy!
Sau đó, Kiều Anh đến quán nước của chị Khương Hoàn Mỹ. Chị Hoàn Mỹ ôm em thật chặt, ánh mắt vừa mừng vừa lo.
Khương Hoàn Mỹ
Khương Hoàn Mỹ
Giỏi lắm giỏi lắm, lên đó phải cố gắng học nha bé, có gì khó khăn thì cứ gọi cho chị.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Khẽ gật đầu, nắm chặt tay Hoàn Mỹ ] Chị phải giữ lại cái quán này đó nha, sau này em thành công, em sẽ về tìm chị để trả ơn đó.
Khương Hoàn Mỹ
Khương Hoàn Mỹ
[ Bật cười ] Được thôi, chị sẽ chờ em đó nha.
Sau khi tạm biệt tất cả những người thân quen, Kiều Anh một mình bắt chuyến xe lên thị trấn B. Thị trấn B hiện ra trước mắt em là một thế giới hoàn toàn khác biệt so với thị trấn Nam An yên bình. Những tòa nhà cao tầng san sát, dòng xe cộ tấp nập, và âm thanh ồn ào của phố thị khiến em choáng ngợp, em cảm nhận rõ sự phát triển, nhộn nhịp nơi đây.
Đến trường THPT A, em loay hoay với mớ hồ sơ nhập học và việc nhận phòng ký túc xá. Hàng tá giấy tờ cần phải điền, rồi hành lý lỉnh kỉnh, chiếc vali to đùng và cái ba lô nặng trĩu trên vai khiến em chật vật di chuyển giữa dòng người đông đúc.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Khó khăn xách chiếc vali lên từng bậc cầu thang, trán đổ mồ hôi nhễ nhại vì nóng ]
Đúng lúc đó, một bàn tay bất ngờ chìa ra, vững vàng đỡ lấy chiếc vali.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Để tôi giúp.
Kiều Anh ngẩng mặt lên, là một học sinh nam, cậu ta mặc đồng phục, dáng người cao ráo, gương mặt tuấn tú với đôi mắt lạnh lùng nhưng lại toát lên vẻ lịch thiệp.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
C-cảm ơn cậu..
Kiều Anh không có ý định từ chối, vì nãy giờ em cũng rất chật vật với mớ hành lí này, nếu cứ day dưa, có khi đến khuya em mới lên đến phòng kí túc xá.
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Cậu ở phòng nào?
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Phòng A203..
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[ Gật đầu, không nói gì thêm, chỉ nhẹ nhàng nhấc chiếc vali lên, rồi đi trước dẫn đường. Kiều Anh vội vã đi theo, cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Cậu ta dẫn em đến tận trước cửa phòng kí túc xá, đặt đồ xuống giúp em ]
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Tôi... tôi cảm ơn cậu nhiều lắm. May mà có cậu không thì tôi cũng không biết phải làm sao nữa. [ Rối rít cảm ơn ]
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Mà.. cậu tên gì vậy?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
[ Quay lưng lại, vẫn với vẻ mặt lạnh nhạt đó, khẽ nhún vai ]
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Tên không quan trọng.
Nói rồi, cậu ta không đợi em phản ứng, liền bỏ đi ngay lập tức, bước chân nhanh nhẹn hòa vào đám đông. Kiều Anh đứng ngơ ngác nhìn theo bóng lưng cậu ta.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Gì mà tên không quan trọng..?
Em thầm nghĩ, trong lòng vẫn còn chút ngỡ ngàng. Cậu ta đúng là kỳ lạ. Nhưng dù vậy, em vẫn vô thức nghĩ đến khuôn mặt tuấn tú và hành động ga lăng của cậu.
Đẩy cánh cửa phòng ký túc xá, Kiều Anh bắt gặp nụ cười rạng rỡ của một cô bạn cùng phòng.
Phương Mỹ Chi
Phương Mỹ Chi
Chào cậu, cậu cũng ở phòng này sao!? vậy phòng của chúng ta có 3 người, tớ là Phương Mỹ Chi, rất vui được gặp cậu.
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
"Cô bạn này tóc tết gọn gàng, đôi mắt to tròn, trông rất thân thiện."
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
Chào cậu, tớ là Trương Ngọc Kiều Anh.
Bên cạnh Mỹ Chi, một cô bạn khác với mái tóc dài uốn nhẹ, đôi mắt sắc sảo hơn đang nhìn Kiều Anh đầy tò mò.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Tớ là Nguyễn Lê Diễm Hằng.
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Nguyễn Lê Diễm Hằng
Này, người vừa nãy giúp cậu xách đồ là ai vậy? Trông đẹp trai và tuấn tú ghê ấy!
Trương Ngọc Kiều Anh
Trương Ngọc Kiều Anh
[ Nghe vậy thì có hơi lúng túng, lắp bắp ] Chỉ là người lạ giúp đỡ tớ mà thôi..
...
imy - author
imy - author
Chào mừng mọi người đã đến với tác phẩm thứ hai của tôi 💗 Dù là lần thứ hai viết thì cũng không thể tránh được sai xót, mong mọi người sẽ thông cảm và góp ý nhẹ nhàng cho tôi nha.
imy - author
imy - author
Fic này cốt truyện hoàn toàn riêng biệt, không theo kiểu nghệ sĩ nổi tiếng nữa ạ.
imy - author
imy - author
Các tên gọi, địa danh trong truyện là do mình tự viết luôn ạ, có mấy cái không có thật nên mọi người đừng thắc mắc nhé.
imy - author
imy - author
Xem em xinh say hi thích tiết mục i'lll be there vô cùng cực, mê luôn nguyên cái team cam nên bê vào đây, nhưng mà chưa bê được Han Sara tại bả không có tên Việt 🥹 tôi cũng xem đấu trường gia tốc xong mê nốt chị Bean và TIEUMO nên bê vào đây nốt luôn, hehehe.
imy - author
imy - author
À, fic này ra xong thì tạm thời fic còn lại tôi chậm ra chap một chút nhé, tôi bận chuẩn bị cho việc học sắp tới rùi.
imy - author
imy - author
Mọi người nếu yêu thích tác phẩm thì nhấn like, chăm cmt, theo dõi tôi để ủng hộ tôi nha, cảm ơn ạ!!
18.7.25 | 7:18
Hot

Comments

Phạm Ngọc My

Phạm Ngọc My

Ủa "khá cao" tác giả bị ảnh mua chuộc hả

2025-07-21

0

bong 🐳

bong 🐳

tg oi đừng chết nhen…truyện tg đúng gu bé qua…bé iu tg lém

2025-07-23

0

T.Linh

T.Linh

hay quãi bà ơi

2025-07-29

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play