[Linh×Kỳ] [Thi Tình Họa Dịch] [BáchChu]

[Linh×Kỳ] [Thi Tình Họa Dịch] [BáchChu]

Chap 1

Nhân gian tương chuyền ai vào Canh Sửu ra đường mà bất gặp một chiếc ghe với hình thù kì lạ trên sông thì họ chắc chắn sẽ chết.
người xưa kể rằng chiếc ghe không thề phát ra tiếng động cơ nhưng vẫn lướt được trên sông, chiếc ghe phát ra luồng ánh sáng đỏ mập mờ.
nơi mà chiếc ghe đi qua ất thẳng trong làng sắp có người chết.
có người thanh niên trong làng từng bắt gặp được có vài bóng người trên ghe đi xuống cứ tưởng sẽ không sao nhưng hôm sau đã thấy anh ta bị rất nhiều chiếc móc câu móc vào họng treo lên trần nhà.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
con suốt ngày chỉ đọc sách thôi sao.?
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
những gì trong sách nói có thật sao tía.?
ông nghe em hỏi thì trầm ngâm bỏ cuốn sách lên bàn một tay ve vẩy quạt một tay cầm ly trà lên uống một ngụm rồi nói.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
ta đã từng gặp họ.
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
Thật sao tía. *chạy qua chỗ ông*
ánh mắt ông trở nên đượm buồn khi nghĩ về chuyện cũ đưa bàn tay chai sần lên lau đi những giọt mồ hôi trên trán rồi chậm rãi kể.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
năm đó mẹ con mang thai con nhưng vì nhà nghèo không đủ ăn.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
mẹ con cũng vì thế không đủ chất con hôm đó tía lo cho mẹ bây liền chạy qua nhà ông giáo cầu cứu.
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
*lắng nghe*
_________
hồi ức.
Rầm Rầm Rầm.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
Ông Giáo ơi. *đập cửa*
bên trong một người đàn ông chạc tuổi 40 với khuôn mặt khó chịu mở cửa ra.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
ông giáo ơi con xin ông cứu vợ con với. *quỳ dưới đất*
: mau đứng lên đi đúng là không ra thể thống gì mà. *liếc ông*
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
con cầu xin ông giáo cứu vợ con nếu không cô ấy sẽ chết mất.
: về đi ta không có tiền mà bố thí cho cậu mãi.
_________
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
lúc đó ta đã ra sức cầu xin ông ấy cứu mẹ con nhưng ông ấy lại nhẫn tâm thấy chết không cứu.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
lúc ta tuyệt vọng nhất ta lại nghe tiếng vọng từ xa thứ mà ta cả đời này không thể quên được.
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
là gì vậy tía.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
là..
___________
: Nguyễn Thị Dung mau theo ghe Nguyễn Thị Dung mau theo ghe Nguyễn Thị Dung mau theo ghe~
tiếng nói như vọng từ âm phủ vọng về ông nhìn chiếc ghé với ánh sáng đỏ nhạt đang tấp vào bến.
: mày mau đi đi đừng làm cho họ chú ý đến nhà tao. *đá ông*
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
ông cũng nghe mà đúng không.? *sợ hãi*
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
ông ơi vợ con. *đứng dậy*
: khỏi nói cũng biết vợ mày sắp chết rồi mau cút đi. *xua đuổi*
lúc này ông đã không còn nghĩ được gì nhiều mà quay đầu định quay về nhà nhưng chưa kịp để ông đi thì thứ từ trên ghe bước xuống làm ông càng kinh hãi hơn.
NovelToon
thân ảnh một người con gái cao gáo cùng đôi mắt trắng dã bước lên từ chiếc ghe trên tay người ấy là một sợi dây tang được kéo thẳng đến nhà ông.
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
*quay lại nhìn ông*
người đó nhìn ông với đôi mắt mở to mà nhoẻn miệng cười lộ ra hai chiếc nanh dính đầy máu.
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
tôi rất bất ngờ khi cậu nhìn được tôi. *quay đầu đi*
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
khoan đã. *chạy trước về nhà*
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
*nhìn bàn tay*
bàn tay đang cầm khăn tang đột nhiên hiện lên một sợi chỉ đỏ ở ngón áp út ánh mắt trắng dã bấy giờ đã trở về bình thường Y nhẹ mỉm cười.
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
"kết duyên cho mình có phải là lâu quá rồi không.?"
ông chạy ù vào nhà thấy vợ mình vẫn còn đang ôm bụng đau đơn thì liền hốt hoảng mà chạy đến.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
vợ ơi em ráng một chút. *sốt ruột*
: chồng ơi em không chịu nổi nữa. *mệt mỏi*
người phụ nữ mệt mỏi mà vô lực ngã trên người ông, ông không nghĩ ngợi nhiều định bế vợ đi ra ngoài thì người kia lại xuất hiện.
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
số đã tận cậu có cố cũng chỉ vô ích.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
tôi không tin. *hét*
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
*tức giận*
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
chưa ai dám quát vào mặt ta như thế cả vậy mà ngươi dám. *bóp lấy cổ ông*
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
*đau đớn*
: xin ngài tha cho ông ấy tôi sẽ đi theo ngài mà. *ôm lấy chân Y*
người phụ nữ cố ôm lấy chân Y nhưng thứ bà ấy ôm được chỉ là không khí mà hơi lạnh khi bàn tay bà xuyên qua chân Y.
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
đứa bé này mệnh lớn nên vẫn có thể sống.
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
chỉ riêng người phụ nữ phải đi theo tôi. *phất tay*
linh hồn người phụ nữ bị kéo ra khỏi xác bởi cái phất tay của Y linh hồn mơ ảo bị xích cồng lại ông nhìn vợ mình như vậy thì liền đau lòng.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
vợ ơi..
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
𝙑ươ𝙣𝙜 𝙂𝙞𝙖 𝙇𝙞𝙣𝙝
đi thôi. *rời đi*
_______________
kết thúc hồi ức.
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
người đó tên gì tía biết không.?
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
ta không được biết tên của họ. *buồn*
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
𝙑𝙞ê𝙣 𝙉𝙝ấ𝙩 𝙆ỳ
tía đừng buồn nữa còn con mà.
Viên Đình Kiến
Viên Đình Kiến
tía bây bữa nay biết nói mấy lời này nữa. *cười*
hết
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play