[Thi Tình Hoạ Dịch ] Ở Đó Vẫn Có Một Người
Tóm Tắt Phần Đầu + 1 Chap
Mỗi ngày hoàng hôn buông xuống nàng đều đứng bên bệ cửa sổ ngắm nhìn cánh đồng chìm theo sắc đỏ của mặt trời gió từ ruộng lúa mang theo mùi rơm khô và đất ẩm thứ mùi ấy như mùi của tuổi thơ, tuổi thơ của một đứa trẻ không biết mình đến từ đâu
Nàng thường hỏi mẹ con đến từ đâu vậy mẹ chẳng bao giờ trả lời rõ ràng mà chỉ cười rồi bảo tôi được nhặt từ thùng rác lớn sau chợ đấy câu trả lời ấy theo nàng suốt những năm tháng lớn lên
Tết đến ở thành phố lớn rực rỡ đèn hoa anh trai nàng được mặc đồ mới còn nàng thì chỉ khoác tạm được một chiếc áo len bạc màu đã chật của anh
Nhưng lúc nào nàng cũng luôn thầm nhủ ít ra mình vẫn được ăn no còn có nhà để về vẫn còn được đi học nên còn may mắn hơn nhiều người, ví như một cô bé trong làng Tên là Kỳ Kỳ ( tên ba mẹ nuôi cô đặt ) được nói cũng là con nuôi được vợ chồng nhà họ Triệu nhặt về từ khi còn đỏ hỏn
Cô lớn lên trong một căn nhà nhỏ lụp xụp mái ngói bể nát mỗi lần mưa là những giọt nước nhỏ tong tỏng rơi lên tấm chiếu rách mùa đông thì gió lùa buốt đến tận xương người lớn trong làng nói rằng mẹ nuôi cô có bàn tay nặng như đá hễ em trai cô khóc là cô sẽ bị quật bằng chổi tre cho đến khi da bật m.au, miệng vẫn phải dỗ em bằng giọng run rẩy việc nhà không thiếu từ bếp đến sân từ ao cá đến vườn sau, đâu đâu cũng có dấu chân bé nhỏ của Kỳ Kỳ, mái tóc cô thường xuyên bị cạo sạch chỉ vì lười chải đầu và quần áo thì rộng thùng thình đến nổi trông cô giống như bị nuốt trọn trong một cái áo
Lũ trẻ trong làng gọi cô là đồ bị bỏ rơi tránh né như thể Kỳ Kỳ là một nổi ô uế
Châu Thi Vũ
" bắt gặp cô bị ban con trai trêu đùa ngoài bãi chợ, bắt cô ngồi xổm xuống rồi thi nhau ném có và bùn đất lên lưng cô như trò tiêu khiển "
Châu Thi Vũ
"Nàng đứng ở đầu ngõ tay siết chặt quai giỏ tre , lòng run lên nhưng chân không nhất nổi "
Châu Thi Vũ
" Quay lưng đi lòng nàng khi đó vừa tội lỗi vừa nhẹ nhõm "
Vì ít ra nàng chưa từng bị đánh đến bật m.au, ít ra nàng chưa bị ném bùn trước mặt bao người
Thế nhưng đến chiều hôm đó ...
Châu Thi Vũ
" nhìn thấy Kỳ Kỳ một lần nữa, không phải bị bắt nạt mà là một mình"
Kỳ Kỳ
" ngồi dưới gốc cây cổ thụ kế bên là lối mòn dẫn lên đồi, nơi người đồn có thần linh ngự trú"
Kỳ Kỳ
"co ro trong chiếc áo rách lưng tựa vào thân cây hai tay ôm lấy đầu gối gầy guộc, trên hai tay là những vết bầm mới chưa kịp tan còn bùn đất thì vẫn dính đầy vạt áo"
Châu Thi Vũ
" đứng cách đó không xa, sau một bụi cây"
Châu Thi Vũ
" ban đầu định quay đi vì nghĩ là chuyện của người khác không nên chen vào"
Châu Thi Vũ
// nếu ai đó thấy tôi nói chuyện với một cô bé được gọi là nhặt ngoài đường liệu có cười vào mặt mình không//
nàng vẫn đứng lặng một lúc lâu, có điều gì đó khiến tim nàng đau nhói
tg
Này bộ đầu nên có gì thông cảm với ạ
Comments
Xu xu
Tôi tin rằng tác giả sẽ viết được nhiều truyện tuyệt vời hơn nữa 🙏🙏
2025-07-23
1