Sau Cùng Cũng Là Em Tự Buông Tay...

Sau Cùng Cũng Là Em Tự Buông Tay...

Cậu bé không được thương

Reng~Reng~
Tiếng chuông báo thức vừa vang lên trong buổi sáng ảm đạm.
Hạ Vũ Thiên●Cậu
Hạ Vũ Thiên●Cậu
/Mở mắt/
Cậu mở mắt,đôi mắt đỏ hoe và mệt mỏi như chưa từng được nghỉ ngơi trọn vẹn.
Hạ Vũ Thiên●Cậu
Hạ Vũ Thiên●Cậu
/đứng dạy xoay người cho khuây khỏa/
Cậu xoay người,nhìn trần nhà nứt nẻ của căn phòng nhỏ.
Nơi mà chẳng bao giờ đón nhận được ánh sáng tự nhiên,vì tấm rèm cửa đã lâu không được kéo ra.
_______
Hôm nay là sinh nhật của cậu.
Nhưng trong nhà,không ai nhớ.
Không một lời chúc,không một cái ôm hay ánh nắng diệu dàng.
Ba mẹ cậu vẫn như thường lệ,bận rộn và lạnh lùng.
Anh trai cậu thì đang hối hả chuẩn bị đi học.
Em gái thì đang ngủ nướng.
______
Bên cậu.
Cậu thì lặng lẽ rời khỏi giường,tự dọn dẹp,tự ăn một lát bánh mì khô còn sót lại từ hôm qua.
Cậu đã quen rồi.
Quen với việc là một cái bóng trong chính ngôi nhà của mình.
Cậu không giỏi giang để được tự hào,cũng không nghịch ngợm để bị trách mắng.
Chỉ đơn giản là...Không được nhìn thấy
_____
Trên đường đi học,gió thổi nhẹ qua mái tóc trắng đang rối bời của cậu
Cậu đeo tai nghe, bật bản nhạc quen thuộc để xoa dịu lòng mình.
Mỗi bước chân, cậu đều lướt nhìn sang bên phải.
Nơi có căn nhà mà cậu luôn thầm mong mình thuộc về.
Đó là nhà của Kha Minh
Người con trai lớn hơn cậu bốn tuổi,là ánh nắng duy nhất trong cuộc đời tâm tối của cậu
Khi cậu bị té ngã năm lớp 1, chính Kha Minh là người chạy đến đỡ cậu dậy.
Khi cậu bị bạn học cô lập, Kha Minh cũng là người lén để một hộp sữa vào ngăn bàn cậu mà không nói lời nào.
Không biết từ khi nào mà cậu đã đem lòng thích anh.
Cậu không nhớ rõ nữa.
Có lẽ là từ đêm nữa hôm ấy,khi anh che ô cho cậu và nói một câu khiến cậu nhớ mãi.
Kha Minh●Anh
Kha Minh●Anh
"Cẩn thận kẻo bệnh"
Một câu nói nhẹ như gió nhưng đủ làm trái tim non nớt của cậu rung động đến tận bây giờ.
Kết thúc hồi tưởng!
Từ khi nào mà cậu đã bước đến gần cổng nhà bên.
Hạ Vũ Thiên●Cậu
Hạ Vũ Thiên●Cậu
/khựng lại/
Kha Minh●Anh
Kha Minh●Anh
Chào buổi sáng.
Giọng nói của anh vang lên từ phía sau cậu.
Hạ Vũ Thiên●Cậu
Hạ Vũ Thiên●Cậu
/Quay đầu lại,cố giấu đi sự run rẩy trong ánh mắt/
Hạ Vũ Thiên●Cậu
Hạ Vũ Thiên●Cậu
Chào anh/giọng nhỏ,môi khẽ cong lên nhưng trong lòng nặng trĩu/
Anh không biết hôm nay là sinh nhật cậu.
Nhưng không sao...Cậu quen rồi.
...
Hết
Chapter
1 Cậu bé không được thương
2 Những lời nói không cần hét cũng đau
3 Nếu một ngày tôi không còn nữa...
4 Mỗi ngày trôi, qua tôi lại biến mất một chút
5 Có những ngày,không còn muốn cố nữa
6 Một lần thôi,có thể không xem tôi là vô hình?
7 Không ai thật sự cần tôi...đúng không?
8 Khi tôi rút lui,liệu ai có nhận ra?
9 Chỉ là tôi không đủ quan trọng...
10 Anh chưa từng quay đầu lại...
11 Nếu là tôi...thì sao?
12 Lần đầu tôi khóc
13 Nếu tôi im lặng...thì có ai thấy tôi không?
14 Tôi không khóc...chỉ là lòng đau quá không giữ lại được nước mắt
15 Những người không cần tôi...tôi cũng không dám cần nữa
16 Sống cùng mái nhà,nhưng chẳng ai nhìn thấy tôi
17 Bình yên không dành cho tôi
18 Mưa không thể lâu khô nổi đau
19 Những ngày nắng cũng biến mất
20 Những ngày chênh vênh
21 Ngày không ai ở bên
22 Anh có từng nhìn tôi một lần không?
23 Ngày nắng đẹp
24 Tôi không còn là tôi
25 Có phải tôi đang dần biến mất không?
26 Nếu không còn tôi nữa...thì có ai nhận ra không?
27 Không sao đâu,vốn tôi chẳng quan trọng mà
28 Có ai nhớ tôi không?
29 Lá thư từ người đã biến mất
30 Tôi chỉ là gió...mãi lướt qua đời anh End
31 Ngoại truyện
Chapter

Updated 31 Episodes

1
Cậu bé không được thương
2
Những lời nói không cần hét cũng đau
3
Nếu một ngày tôi không còn nữa...
4
Mỗi ngày trôi, qua tôi lại biến mất một chút
5
Có những ngày,không còn muốn cố nữa
6
Một lần thôi,có thể không xem tôi là vô hình?
7
Không ai thật sự cần tôi...đúng không?
8
Khi tôi rút lui,liệu ai có nhận ra?
9
Chỉ là tôi không đủ quan trọng...
10
Anh chưa từng quay đầu lại...
11
Nếu là tôi...thì sao?
12
Lần đầu tôi khóc
13
Nếu tôi im lặng...thì có ai thấy tôi không?
14
Tôi không khóc...chỉ là lòng đau quá không giữ lại được nước mắt
15
Những người không cần tôi...tôi cũng không dám cần nữa
16
Sống cùng mái nhà,nhưng chẳng ai nhìn thấy tôi
17
Bình yên không dành cho tôi
18
Mưa không thể lâu khô nổi đau
19
Những ngày nắng cũng biến mất
20
Những ngày chênh vênh
21
Ngày không ai ở bên
22
Anh có từng nhìn tôi một lần không?
23
Ngày nắng đẹp
24
Tôi không còn là tôi
25
Có phải tôi đang dần biến mất không?
26
Nếu không còn tôi nữa...thì có ai nhận ra không?
27
Không sao đâu,vốn tôi chẳng quan trọng mà
28
Có ai nhớ tôi không?
29
Lá thư từ người đã biến mất
30
Tôi chỉ là gió...mãi lướt qua đời anh End
31
Ngoại truyện

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play