[Yoshiki X Hikaru] Nếu Một Mai Tớ Nói Tớ Thích Cậu Thì Sao?
nếu một mai tớ nói tớ thích cậu thì sao?
thuyền đen x trắng (cụ thể hơn là yoshiki top và hikaru bot) nên mọi người hãy tôn trọng.
chú thích:
//ABC//: suy nghĩ.
*ABC*: hành động.
“ABC”: tin nhắn, chữ viết, dòng chữ hoặc là lời nói trong quá khứ.
‘ABC’: nhấn mạnh.
bộ truyện này cốt truyện sẽ khác hoàn toàn tác phẩm gốc ‘Mùa Hè Hikaru Chết’ và sẽ không bao gồm các nhân vật, các tình tiết khác trong tác phẩm gốc.
LƯU Ý:
- sẽ có oc (các nhân vật tui tự tạo và thêm vào).
- đôi khi sẽ ooc, không giống hoàn toàn trong tác phẩm gốc 100%.
- sở thích của Yoshiki và Hikaru trong truyện này sẽ khác trong tác phẩm gốc.
ánh nắng sớm len qua những tán lá, rải xuống con đường làng lớp vàng dịu nhẹ. Gió buổi sáng mơn man, thổi bay vài sợi tóc mái của Yoshiki. Tiếng ve còn thưa thớt, lẫn trong không gian yên tĩnh của một ngày hè mới bắt đầu.
trên bậc tam cấp của cửa tiệm tạp hóa nhỏ cuối làng, hai cậu thiếu niên ngồi cạnh nhau. Tay mỗi người cầm một que kem que lạnh buốt, vỏ giấy vừa mới bóc xong còn nằm lăn lóc dưới chân.
trong khi đó, Hikaru vẫn luôn cười khúc khích, cậu vừa đưa kem lên miệng liếm một cái dài lười biếng và vừa nhìn chăm chăm vào Yoshiki.
Indou Hikaru
này, Yoshiki, cậu biết điều gì là tuyệt nhất trong ngày hôm nay không?
Indou Hikaru
chính là được thưởng thức kem dưa hấu đó!
Tsujinaka Yoshiki
*cười trừ*
Yoshiki không đáp, chỉ nhướn mày liếc sang, rồi lặng lẽ cắn một miếng kem của mình. Lạnh đến buốt răng, nhưng cậu vẫn không rời mắt khỏi khoảng trời xanh thẳm trước mặt.
Hikaru nhìn bạn mình chằm chằm một lúc, rồi cười nhẹ. Trong ánh sáng mờ sương của buổi sớm, đôi mắt cậu ánh lên như có gì đó vừa thân quen, vừa xa lạ.
hai đứa ngồi lặng bên nhau, không cần nhiều lời. Tiếng giấy kem xào xạc, tiếng gió nhẹ, tiếng cười khẽ, tất cả như một khoảnh khắc vĩnh cửu giữa mùa hè - nơi thời gian ngưng đọng chỉ để giữ lại một buổi sáng bình dị, cùng ăn kem, bên người bạn không thể thay thế.
Hikaru cười, một nụ cười có vẻ tự nhiên… nếu không để ý kỹ đến cái cách cậu nắm chặt que kem đến mức ngón tay trắng bệch. Gió thổi qua làm vạt áo phồng lên nhẹ nhẹ, nhưng cậu chẳng buồn nhìn. Mắt vẫn dán vào khoảng không phía trước, nơi Yoshiki đang ngồi, lặng lẽ như thường lệ.
Indou Hikaru
cậu ăn nhanh thật đó~ *giọng cố giữ bình thản*
Yoshiki chỉ khẽ gật đầu, chẳng quay sang, cũng chẳng đáp gì thêm.
dẫu là như vậy, nhưng cổ họng của Hikaru đột nhiên nghẹn lại. Câu định nói đã dừng ở đầu lưỡi lần thứ bao nhiêu rồi nhỉ?
chỉ ba chữ, mà sao khó đến vậy? Mỗi lần nghĩ đến việc thốt ra, tim cậu lại đập nhanh hơn một nhịp, không phải vì hồi hộp, mà vì sợ, sợ mọi thứ sẽ đổi khác, sợ mất đi sự gần gũi này.
cậu lại nhìn Yoshiki. Nhìn cái gáy cậu ấy đọng chút mồ hôi dưới nắng sớm, nhìn đôi vai gầy khẽ rung nhẹ theo nhịp thở, nhìn… và chỉ dám nhìn.
sự gượng gạo không nằm ở lời nói, mà nằm ở sự im lặng. Một khoảng lặng mà chính Hikaru cũng không chịu nổi, nhưng lại chẳng đủ dũng cảm để phá vỡ nó.
cậu gọi khẽ, như thể chỉ để xác nhận người kia vẫn còn ở đó.
Tsujinaka Yoshiki
mày có chuyện gì sao? *quay sang nhìn Hikaru*
Indou Hikaru
…không có gì. *cúi mặt xuống đất*
Hikaru cười gượng, như mọi lần. Một nụ cười quá giống thật, đến nỗi chính cậu cũng sợ nó.
Tsujinaka Yoshiki
có chuyện gì, mày cứ nói tao đi, không cần phải giấu tao đâu Hikaru. *bắt đầu nhăn mặt*
nếu như Yoshiki đã muốn như vậy, cậu cũng chẳng cần tha thiết giấu cái tình cảm này làm chi.
Hikaru mím môi. Đôi mắt cậu hơi run, như đang soi mói từng biểu cảm nhỏ nhất của người bạn thân bên cạnh.
Indou Hikaru
…nếu một mai tớ nói tớ thích cậu thì sao?
không có tiếng ve. Không có tiếng gió. Chỉ có tim Hikaru đang đập rất rõ trong lồng ngực cậu.
bỗng dưng, gió lại bắt đầu thổi qua tóc, đi kèm theo cơn gió lại là tiếng ve vỡ vụn. Yoshiki hơi khựng lại. Cậu không trả lời ngay, cũng không quay đầu nhìn.
Hikaru vẫn tiếp tục, giọng nhỏ dần, mắt cụp xuống nhìn đôi giày đã bạc màu:
Indou Hikaru
không phải là tớ đang thích cậu gì đâu, chỉ là… tớ nghĩ thử thôi. Nếu một ngày nào đó tớ thích cậu, thì…
cậu cười khẽ. Một nụ cười rất mỏng, như để giấu đi chút run rẩy trong giọng
Indou Hikaru
cậu sẽ xa lánh tớ à? Hay… vẫn ngồi cạnh như bây giờ?
lần này, Yoshiki mới quay sang, mắt cậu lặng lẽ nhìn Hikaru một lúc lâu.
Tsujinaka Yoshiki
nếu một mai mày thích tao..?
Tsujinaka Yoshiki
tao cũng sẽ không biết mình nên làm gì đâu, Hikaru à. *cười trừ*
Tsujinaka Yoshiki
thật đấy!
cậu chỉ nhìn Yoshiki một cách chăm chú, như thể đang cố tìm xem đằng sau nụ cười trừ ấy là gì. Là bối rối thật sao? Hay… là đang từ chối khéo?
một cơn gió nhẹ thổi qua, cuốn theo mùi lúa chín đầu mùa, ngai ngái và ngọt dịu. Thời gian như ngừng lại một giây, rồi tiếp tục trôi.
Indou Hikaru
tớ chỉ nói như vậy thôi…
nhưng thật ra không phải. Cậu nói ra là vì lòng tràn ngập cảm xúc, là vì không kìm được nữa. Nhưng cuối cùng… vẫn phải giả vờ như không có gì xảy ra. Như một vết xước được chính mình che lại bằng nụ cười nhạt.
Hikaru cười nhẹ, không quay sang, mắt nhìn xuống mặt đường lấm tấm đá vụn. Bóng nắng nghiêng dài đổ qua vai cậu, mờ nhạt như chính cảm xúc đang cố giấu.
Indou Hikaru
không sao đâu. Cậu không cần phải nói gì. Chỉ cần vẫn ngồi cạnh tớ… là được rồi.
lần này, Yoshiki không trả lời bằng lời.
anh thấy vậy liền chầm chậm đưa tay ra, ngập ngừng trong vài giây rồi khẽ đặt lên mu bàn tay của Hikaru. Bàn tay hơi lạnh, vì cây kem hay vì điều gì khác, Yoshiki cũng không biết.
Indou Hikaru
*giật mình kẽ*
Hikaru giật mình khẽ, nhưng cậu không rút tay lại.
cả hai cứ ngồi đó, tay chạm tay, mắt không nhìn nhau, miệng không nói thêm điều gì. Nhưng trong im lặng, có điều gì đó… đã đổi khác.
Tsujinaka Yoshiki
cùng đi chợ thôi, Hikaru.
Hikaru ngẩng lên nhìn Yoshiki. Đôi mắt cậu khẽ lay động, như đang hỏi “vậy là gì?”, nhưng không thành lời.
Yoshiki đứng dậy, phủi nhẹ bụi trên quần, rồi đưa tay về phía cậu:
Tsujinaka Yoshiki
đi chợ thôi. Chắc mày cũng đã đói bụng rồi mà?
giọng anh nhẹ hẫng, như chẳng có chuyện gì vừa xảy ra. Nhưng ánh mắt… lại không dám nhìn quá lâu vào mắt Hikaru.
Hikaru lặng người vài giây, rồi cũng nắm lấy tay Yoshiki để đứng dậy. Tay họ buông ra ngay sau đó, như chưa từng chạm.
nhưng thật ra, cái chạm ấy đã để lại gì đó rất rõ trong lòng cả hai.
Comments
Trần Thủy Minh
Hikaru bot là chân ái 😭😭😭
2025-07-31
2
🐰Kim Han Yeong🐬
trời ơi tìm mãi mới thấy bộ hikaru bot:((((😭
2025-07-29
2
hikarii
tr ơi hay điên mà ít người đọc thế này 😭
2025-07-27
1