[RhyCap] Tình Lụy,Thân Tàn

[RhyCap] Tình Lụy,Thân Tàn

Chap 1 – Cú Rơi Không Gọi Tên

“Gặp nhau không vì duyên, mà vì cả hai đều chẳng còn ai để nắm tay.”
Một người từng đứng trên đỉnh. Một người chưa từng mơ tới bầu trời.
Tình cảm sinh ra giữa tan nát… chẳng có gì ngoài đau đớn
_ _ _
Thành phố. 3 giờ sáng. Mưa như dội
Quang Anh ngồi gục trước cổng khu căn hộ cao cấp – áo vest nửa ướt nửa rách, cà vạt lỏng, tóc rũ xuống trán. Trông hắn không khác gì một kẻ vừa rơi từ tầng cao nhất của thế giới xuống tận đáy. Còn sót lại duy nhất là... một gương mặt đẹp như tạc và đôi mắt vô hồn.
Đức Duy – stylist tự do, mới vừa tan job chụp ảnh đêm. Áo thun, quần đen, túi vải chéo bên vai. Gương mặt nhỏ, nước da trắng mịn ướt vì mưa. Xinh, nhưng không yếu. Nhỏ người, nhưng không dễ bị xem thường.
Cậu thấy hắn. Người đàn ông ngồi dưới mưa, mặt tím tái, môi khô, nhưng vẫn mang vẻ gì đó... đau đến lạnh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ơi...?/gọi thử/
Em nhìn quanh – không ai, không camera, không bảo vệ. Cậu không định xen vào chuyện người lạ. Nhưng đôi mắt vừa ngước nhìn lên kia – đỏ hoe, buốt như thủy tinh vỡ – khiến cậu không bước nổi
_ _ _
Sáng hôm sau
Quang Anh tỉnh dậy trong căn hộ nhỏ của người lạ. Tường trắng, rèm be, sofa đơn, bàn làm việc bừa bộn sketch thời trang. Mùi café nhẹ, tiếng mưa vẫn lộp độp ngoài cửa kính
Hắn cựa người. Đau đầu. Khó chịu. Và… lạ lẫm
Một giọng nam trầm vừa đủ ấm cất lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tỉnh rồi hả?
Hắn quay đầu. Đức Duy đang đứng ở cửa bếp, áo rộng, tay cầm ly sữa nóng, tóc còn ướt chưa lau khô
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu là ai?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Đức Duy. Căn nhà này là của tôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hôm qua thấy anh bất tỉnh ngoài đường nên-
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi có tiền/Cắt lời, giọng trầm thấp/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tốt!/đáp một cách tỉnh bơ, đặt ly lên bàn/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng tôi không cứu anh vì tiền
Quang Anh nhìn kỹ cậu lần nữa. Một người con trai xinh xắn, ánh mắt dửng dưng nhưng không vô tâm. Có gì đó rất... tĩnh. Lặng. Lạ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Vì sao lại giúp tôi?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vì lúc đó trời mưa. Và anh nhìn như thể sắp chết/nhún vai/
_ _ _
Một tuần sau, Quang Anh vẫn chưa rời đi
Không phải vì anh không có nơi để về. Mà là... về đâu cũng chẳng khác gì địa ngục. Công ty bị thao túng, bạn bè phản bội, người yêu cũ quay lưng, truyền thông giết anh bằng tin đồn từng ngày
Và giờ... Chỉ có điếu thuốc. Và bóng lưng một cậu trai xa lạ
Quang Anh đứng ngoài ban công hút thuốc. Căn hộ của Đức Duy chỉ ở tầng 6, không cao, nhưng đủ nhìn thấy những dãy nhà lấp lánh phía xa – thứ ánh sáng như trêu ngươi, như nhắc anh nhớ… mình từng ở trên
Chỉ có căn phòng nhỏ này – nơi có một người lạ không hỏi, không thương hại, cũng không cố tỏ ra tử tế – là còn cho anh thấy mình chưa hoàn toàn biến mất
Không quan tâm, nhưng lại âm thầm chăm sóc. Không dịu dàng, nhưng khiến người khác không nỡ rời đi.
Bên trong, Đức Duy đang gập gọn chiếc khăn tắm. Cậu không nói chuyện nhiều với Quang Anh. Không hỏi anh đến từ đâu, không ép kể lý do nằm ngoài đường. Nhưng mỗi sáng đều đun nước, bỏ thuốc trị đau dạ dày lên bàn, thay ga giường sạch mỗi hai hôm một lần.
Một hồi lâu,anh cất tiếng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu… không tò mò sao?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Về chuyện gì?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi là ai. Tôi đã làm gì. Tôi rơi xuống từ đâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Thấy anh rơi xuống rồi, tôi không cần biết trước đó anh bay cao tới mức nào/Ngồi xuống cạnh anh, giọng bình thản/
Im lặng
Câu nói đơn giản mà như dội thẳng vào lồng ngực. Quang Anh siết nhẹ điếu thuốc đã tắt từ lâu, quay sang nhìn Duy. Lần đầu tiên, anh nhìn người này như đang tồn tại thật sự trong đời mình
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
…Cậu tốt với tôi làm gì?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không tốt
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chỉ là không nỡ/mắt nhìn thẳng vào anh/
_ _ _
Đêm hôm đó, lần đầu tiên kể từ khi mọi thứ sụp đổ, Quang Anh ngủ một giấc dài. Không ác mộng. Không giật mình.
Sáng hôm sau, khi mở mắt, thứ đầu tiên anh thấy... Là cốc cà phê nóng còn bốc khói, với mảnh giấy ghi bằng bút mực đen:
“Không có gì đâu. Chỉ là hôm nay trời bớt mưa.”
_HẾT_
Nhỏ t.g
Nhỏ t.g
Ờ thì ko có gì đâu
Nhỏ t.g
Nhỏ t.g
Tại rảnh quá í mà
Nhỏ t.g
Nhỏ t.g
=)
Nhỏ t.g
Nhỏ t.g
Bai👋😑
Hot

Comments

siu thik ngược nặng

siu thik ngược nặng

bộ bà hết ảnh làm avatar rồi hả 😇

2025-07-29

0

Tongtai Cua

Tongtai Cua

Từ trên trời xuống 🥰

2025-07-29

0

⑅⭑𐙚김연𐙚⭑⑅

⑅⭑𐙚김연𐙚⭑⑅

má coi cái ảnh atavar kè tròi chắc dương domic chơi vs trây son nhiều quá nên gặm đầu chó ln^^

2025-07-30

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play