Chapter 2

—————-–-—————-–-—————
Không kịp dặn gì, chỉ để lại một nồi canh còn đang sôi lăn tăn trên bếp
Ông bảo:
“Bà con đi rồi. Ông còn mỗi Mahina.”
Một tuần sau, ông cũng đi
Không bệnh, không dấu hiệu, chỉ là sáng hôm đó không mở mắt nữa
Tang lễ nhỏ, chỉ vài người hàng xóm đứng quanh, khói nhang mờ lẫn với gió
Rồi cha và má đến
Lần đầu tiên
Mahina không biết phải gọi họ thế nào
Cha mặc áo khoác dài, má mặc váy đen, họ đứng ở cổng một lúc mới vào
Không ôm em
Không gọi tên
Không hỏi có lạnh không
“Giấy tờ đủ cả chưa?”
“Ừ. Có giấy sinh, cả tên.”
“Tên gì vậy?”
“Mahina. Ngoại đặt.”
“Tên lạ.”
“Lạ còn hơn không có tên.”
Tối đó, má đứng ở hiên nhà, hai tay siết chặt khăn choàng
Mahina ra đến bậc cửa, đứng yên, nhìn
Má cũng nhìn lại
Một khắc rất ngắn
Rồi bà quay đi
Không một lời
Họ không đưa em về nhà
Chỉ nói gọn:
“Giờ nhà đã có con trai. Khó lòng nuôi thêm một đứa. Trại trẻ sẽ tốt hơn cho nó.”
Xe chạy qua con dốc cuối làng
Mahina ngồi ghế sau, ôm vali cũ của bà ngoại
Bên trong là vài bộ áo vá, một bức ảnh đen trắng chụp khi em chưa biết ngồi, và cái lược gỗ sứt răng
Ngoại từng chải tóc cho em mỗi sáng
Giờ không ai làm việc đó nữa
Trại trẻ mồ côi Wool có cánh cổng cao bằng sắt, tường xám loang lổ, và mùi khử trùng lẫn ẩm mốc
Người phụ nữ tóc vàng đưa em vào, nói nhỏ:
“Tạm thời, con sẽ ở phòng cuối hành lang tầng ba.”
Mahina
Mahina
Dạ.
“Phòng đó… có một bé trai tên là Tom. Cũng tám tuổi rồi. Nhưng không ai ở cùng được. Nó không hợp với ai. Chỉ còn chỗ đó trống.”
—————-–-—————-–-—————
Hot

Comments

Cá nhỏ🐟

Cá nhỏ🐟

văn phong hay quá ạ, thật sự câu từ rất tốt luôn

2025-09-07

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play