Chapter 4

—————-–-—————-–-—————
Ngày hôm sau, không ai hỏi “Con ăn có ngon không?” hay “Con ngủ có lạnh không?”
Ở đây, trẻ con tự lo lấy, ai yếu đuối thì bị dạt vào lề, ai đủ lặng thì tồn tại
Tom không nhìn em buổi sáng hôm đó, nhưng trước khi ra khỏi cửa, cậu khẽ để lại:
Tom Riddle
Tom Riddle
Lúc đi lấy bánh, đừng chen.
Tom Riddle
Tom Riddle
Đứng yên, họ sẽ phát cuối, nhưng không đánh.
Chỉ vậy
Không hơn
Nhưng Mahina khẽ gật đầu, mắt nhìn xuống đất:
Mahina
Mahina
Cảm ơn.
Ngày trôi
Tuần nối tuần
Tháng trở thành năm
Năm đầu tiên (1935–1936)
Mahina học cách gấp quần áo thật ngay ngắn để không bị phạt
Tom không bao giờ gấp quần áo – cậu giữ mọi thứ ở dưới gối, hoặc trong hộp gỗ khóa kín
Họ không trò chuyện nhiều
Nhưng mỗi tối, Mahina sẽ thì thầm vài câu:
Mahina
Mahina
Hôm nay trời mưa.
Mahina
Mahina
Em thấy con mèo trắng ở sân sau.
Mahina
Mahina
Có một cô bé khóc trong bếp.
Tom thường không trả lời
Nhưng cũng không bao giờ nói “Im đi”
Chỉ một lần, cậu bảo:
Tom Riddle
Tom Riddle
Lúc em nói, phòng yên hơn.
Câu đó như một lời ủi an lạc lõng, nhưng Mahina hiểu — cậu đang bắt đầu cho em bước vào thế giới của mình, dù chỉ một phần nhỏ
Một đêm, Mahina giật mình vì ác mộng, khóc thầm trong gối
Tom không bước tới, nhưng hỏi khẽ:
Tom Riddle
Tom Riddle
Lại mơ thấy nhà?
Mahina
Mahina
Không.
Mahina
Mahina
Mơ thấy… lúc bà mất.
Tom Riddle
Tom Riddle
Người chết không còn đau đâu.
Mahina không biết đó là lời an ủi hay thực tế lạnh lùng
Nhưng vẫn thì thầm:
Mahina
Mahina
Em sẽ không khóc đâu.
Năm thứ hai (1936–1937)
Mahina 7 tuổi
Em viết tốt hơn, bắt đầu đọc truyện thiếu nhi cũ trong thư viện bụi
Tom lúc đó 10 tuổi, đọc những cuốn sách khó hiểu về lịch sử, triết lý, và những điều không ai ở trại mồ côi hiểu được
—————-–-—————-–-—————

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play