Sau Khi Mất Trí Nhớ, Hứa Ảnh Đế Bỗng Trở Nên Đổ Đốn.

Sau Khi Mất Trí Nhớ, Hứa Ảnh Đế Bỗng Trở Nên Đổ Đốn.

Ảnh đế mất tích rồi.

Mới sáng sớm, một trang báo lá cải bỗng nhiên nổi bật với một tiêu đề đỏ chót nằm ở trang nhất.

Kinh dị nam diễn viên Hứa Đình vừa đoạt giải ảnh đế Kim Tinh bất ngờ gặp tai nạn giao thông, đại nạn không chết nhưng đêm qua đã biến mất ở bệnh viện, hiện đang được tìm kiếm.

Tiêu đề này quá hót quá chói mắt, ầm một cái cả fan hâm mộ, fan qua đường và cả anti fan đều nổ tung.

"Hu hu Đình đại, anh có sao không vậy!"

"Rốt cuộc là tình hình thế nào vậy trời? Sao lại bị tai nạn giao thông, chẳng nghe nói gì cả. Rồi làm sao biến mất? Vậy mà không thấy đoàn đội của anh Đình nói câu nào, rốt cuộc mấy người có để fan tụi tôi vào mắt không hả!?"

"Ây da, chưa gì đã làm rùm beng lên, lỡ đâu chỉ là tin bịp thì sao?"

"Đợi đoàn đội nói đi, mấy người nhà Hứa nháo nhào không ra cái gì cả."

"Chắc không phải bị mafia dí đấy chứ? Đòi nợ không trả nên đâm xe? Bắt cóc tống tiền?"

"Anti fan mấy người có thể có đức tí được không!?"

"Xời, biết người biết mặt không biết lòng chứ đừng nói Hứa Đình kia còn là một diễn viên. Khuyên fan mấy người đu thần tượng lý trí lên."

"Thúi lắm, ai cần mấy người ở đây nói mát!"

Fan hâm mộ thì khóc vì thần tượng, người qua đường bon chen hóng hớt, anti fan lại thừa cơ đâm chọt, trên mạng loạn thành một nồi chè.

Trong khi đó đoàn đội của Hứa Đình lại chưa từng lên tiếng cho dù là thừa nhận hay bác bỏ, cứ vậy lặng tăm như bọt nước.

Mặc cho fan dậy sóng, cả đoàn đội của Hứa Đình lẫn công ty đại diện của anh đều lặng mất tăm.

Chính anh cũng mất tích. Cứ như chưa từng có người tên Hứa Đình này tồn tại.

Thứ duy nhất còn tồn tại có lẽ là nhân vật lão đại mafia trong bộ phim đầu tiên cũng là bộ phim giúp anh lấy được giải ảnh đế đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất, cũng khẳng định năng lực diễn xuất xuất chúng của anh.

Chỉ tiếc một tiếng hót thật vang nhưng lại nhanh chóng lụi tàn. Người hâm mộ cứ như vậy không còn nhìn thấy nam diễn viên sáng chói như vì sao, lạnh lùng ngạo mạn bễ nghễ kia nữa.

Chớp mắt đã qua ba tháng, sóng gió về sự kiện Hứa Đình mất tích dần lặng xuống.

Giới showbiz nước chảy bèo trôi, lớp nọ tới lớp kia, cho dù Hứa Đình đã từng nổi bật vẫn mau chóng bị lãng quên theo dòng thời gian vô tình.

"Vẫn chưa tìm được người ư?"

Trong một gian phòng nào đó thuộc công ty đại diện Tinh Mộng, người đại diện của Hứa Đình, Giang Kính lần thứ N hỏi câu này mệt mỏi nằm dài trên ghế như người sắp chết.

Những N lần trước anh ta từ đi đi lại lại, tràn ngập tinh thần cho đến chẳng còn sức như hiện tại.

Nhưng chẳng thể trách anh ta được. Tinh Mộng vốn là một công ty đại diện tầm trung không có tiếng tăm, đào tạo ta mấy diễn viên đều không làm nên được tên tuổi, chính anh ta làm một người đại diện có nhiệt huyết có năng lực vừa mới ra trường lại không gặp đúng thời, chỉ có thể chui rúc vào cái xó này, cứ tưởng gặp được Hứa Đình là thời của anh ta tới. Khi Hứa Đình đoạt giải ảnh đế Kim Tinh anh ta những tưởng đã nhìn thấy viễn cảnh mình được công nhận là người đại diện tốt nhất năm.

Chẳng ngờ...

"Công ty thật sự muốn từ bỏ Hứa Đình ư?"

Lý Quân, trợ lý của Hứa Đình cũng bị hành hạ lâu nay từ câu đầu của hắn đã mệt mỏi đến không muốn trả lời, nghe câu này càng thêm khó chịu gầm lên: "Sao anh vẫn còn chưa chịu chấp nhận hiện thực vậy!"

Giang Kính bị mắng thẳng vào mặt, sắc mặt ảm đạm như không còn thiết tha gì nữa ầy một tiếng đầy não nề, chán nản nói: "Nếu đã vậy thì tiểu Lý à, cậu cũng nên tìm đường mà rút lui đi."

Lý Quân im lặng cúi gầm mặt.

Giang Kính vẫn lải nhải: "Tôi thấy cậu còn là sinh viên, tương lai không cần làm trợ lý còn có tiền đồ hơn, bởi không phải ai cũng tử tế như Hứa Đình hiểu không. Nghe lời anh đừng làm nghề này nữa."

Mặt Lý Quân càng sưng sỉa hơn.

Nhưng Giang Kính cũng đã không nói nữa, lảo đảo đứng dậy đi ra khỏi phòng.

"Anh đi đâu vậy?"

Lúc này Lý Quân mới phản ứng lại, giật tay hắn hỏi.

Giang Kính mệt mỏi nhìn cậu ta, đôi con ngươi đã mất hết ý chí chiến đấu ảm đạm vô quang khiến Lý Quân nhăn chặt mày. Giang Kính hít sâu một hơi nói: "Anh đi đệ đơn xin nghỉ việc. Công ty này đến bảo vệ nhân viên của nhà mình cũng không xong, anh đây sợ hãi ngày nào đó lại tới lượt mình mất thôi tiểu Lý ạ."

Nhưng Lý Quân nghe rồi vẫn không có buông lỏng tay, ngược lại càng lo lắng hơn: "Nhưng mà, nhưng mà sao anh trả nổi tiền vi phạm hợp đồng!"

Giang Kính cười xòa vì được quan tâm, xoa mạnh đầu cậu mấy cái rồi nói: "Không cần lo cho anh. Khi anh ký hợp đồng đã lường trước được điều này, bây giờ anh đây muốn đi dễ ợt ý."

Có thể là Lý Quân đâu phải người dễ lừa như vậy. Có điều cậu biết chuyện không tốt như vậy nhưng Giang Kính lại một mực khẳng định, cậu không thể vạch trần lại càng suy sụp. Bất lực lại vô dụng càng khiến cậu phát cáu lên được.

Chính là Giang Kính sao lại không muốn phát cáu, nhưng cuối cùng hắn chỉ vỗ vỗ vai Lý Quân rồi thất thiểu đi mất.

"Tiểu Lý à, hãy xem như Hứa Đình chưa từng tồn tại, có khi là tốt cho cậu ấy nhất. Cậu hiểu ý tôi mà phải không?"

Lý Quân siết chặt tay nhìn bóng dáng Giang Kính biến mất ở cửa thang máy, môi mím đến trắng bệch.

Mà thời điểm ấy tại một ngôi làng nhỏ hẻo lánh tận vùng nông thôn nằm ở phía nam, cách trung tâm phồn hoa của đất nước Diệu thành gần như là trời nam với đất bắc rướn cổ cũng chẳng thấy mặt nhau, nơi một khoảng sân nhỏ với giàn nho tươi tốt đang đậu những trái bé xíu nhẹ đong đưa, một khu đất trồng đầy rau xanh, một vùng xanh xanh khiến người ta cảm thấy thoải mái... Bên dưới giàn nho ấy để một cái ghế lười bập bênh bằng tre, bên trên nằm một người thanh niên trẻ tuổi chừng đôi mươi.

Người nọ thân hình thon dài khéo léo, khuôn mặt như một tác phẩm nghệ thuật được gọt đẽo tỉ mỉ, như tiên nhân vô tình rơi xuống trần vốn chẳng thuộc về nhân gian.

Chính là có một điểm đáng tiếc, toàn thân người nọ đều mang theo một loại bệnh trạng khiến anh trông thật xơ xác tiêu điều, thiếu sức sống. Trên đầu còn quấn một vòng băng vải bởi vì động tác cựa mình trên ghế của anh mà hơi tuột ra, trông chẳng hề tươm tất. Trên cổ tay lộ ra ngoài còn tồn tại vết xước, vết kim đâm vào mạch máu thâm đen.

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Sáng nay thấy thiếu thiếu cái gì đó, rồi bỗng nhớ ra lời bà hôm qua nói bữa nay sẽ có truyện mới, vậy là mò vô trang liền/Facepalm//Facepalm//Facepalm/ Nói nhỏ nhen,, tui cũm cũm mê cái văn án này ớ/Chuckle//Chuckle//Chuckle/

2025-08-01

6

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Mất tích gì chứ,, anh chỉ là đang lạc trôi lên núi ở ẩn thôi, ah ko anh là đang lạc trôi tới nông thôn hẻo lánh để gặp được chân ái rồi/Casual//Casual/

2025-08-01

5

Phạm Tuyết Mai

Phạm Tuyết Mai

cơ mà sao ảnh Đình ảnh chạy đc tới đây hay dị? chắc bị tai nạn xong tỉnh dậy thấy mình bị mất trí ko nhớ đc gì? anh hoảng quá anh bỏ chạy rồi bằng 1 cách nào đó anh tới đc đây nhỉ🤔🤔

2025-08-02

1

Toàn bộ
Chapter
1 Ảnh đế mất tích rồi.
2 Là ảnh đế, nhưng không phải ảnh đế.
3 Sao mà làm ăn gì được.
4 Chó rượt.
5 Có một cách giảm đau hiệu quả.
6 Là ôm một cái, xoa một cái.
7 Muốn mười ngón đan xen cơ.
8 Anh đúng là phá hoại mà.
9 Nhập viện vì hai cái bánh kếp.
10 Để lại một cái đi mà!
11 Sao mình lại thấy chột dạ vậy nhỉ.
12 Danh gia vọng tộc nước đục.
13 Mất trí nhớ là thật?
14 Đã sớm muốn quên hết.
15 Trời địu, quyến rũ trần trụi kìa!
16 Ôi thật là đau sướng đan xen.
17 Phiền quá nên chuyển trường.
18 Chỉ có ăn mới chặn được miệng anh.
19 Hôn được rồi!
20 Tự đi.
21 Giận, giận chết đi được.
22 Như thích tôi chẳng hạn?
23 Hù.
24 Cậu muốn đẩy tôi đi để thừa cơ bỏ trốn à?
25 Mùa đông ở phương bắc lạnh đến không ngủ được.
26 Biết ngay anh sẽ láo nháo.
27 Nụ hôn thật sự.
28 Mùa đông tới rồi.
29 Anh đang nghĩ gì thế?
30 Chỉ cần họ ở bên nhau.
31 Tạm chia ly.
32 Anh nói chuyện đừng có mập mờ vậy được không?
33 Chúc bạn trai chữa bệnh thuận lợi.
34 Cha mẹ chồng gặp con dâu xấu.
35 Tôi vẫn thấy hai đứa nó lạ lắm bà ạ.
36 Come out một cách bá đạo.
37 Cái nhìn của bà ngoại Chung.
38 Trông lại thấy ngốc ngốc.
39 Cậu Hứa, chúng tôi đến theo lệnh của Hứa lão gia.
40 Tự nhiên có tiền rớt vào đầu.
41 Không giả bộ nữa.
42 Hoàn chính văn.
43 Phiên ngoại - Cạo trọc.
44 Phiên ngoại - Nhặt mèo.
45 Phiên ngoại - Nhặt mèo.
46 Phiên ngoại - Đi bơi. (Hết)
Chapter

Updated 46 Episodes

1
Ảnh đế mất tích rồi.
2
Là ảnh đế, nhưng không phải ảnh đế.
3
Sao mà làm ăn gì được.
4
Chó rượt.
5
Có một cách giảm đau hiệu quả.
6
Là ôm một cái, xoa một cái.
7
Muốn mười ngón đan xen cơ.
8
Anh đúng là phá hoại mà.
9
Nhập viện vì hai cái bánh kếp.
10
Để lại một cái đi mà!
11
Sao mình lại thấy chột dạ vậy nhỉ.
12
Danh gia vọng tộc nước đục.
13
Mất trí nhớ là thật?
14
Đã sớm muốn quên hết.
15
Trời địu, quyến rũ trần trụi kìa!
16
Ôi thật là đau sướng đan xen.
17
Phiền quá nên chuyển trường.
18
Chỉ có ăn mới chặn được miệng anh.
19
Hôn được rồi!
20
Tự đi.
21
Giận, giận chết đi được.
22
Như thích tôi chẳng hạn?
23
Hù.
24
Cậu muốn đẩy tôi đi để thừa cơ bỏ trốn à?
25
Mùa đông ở phương bắc lạnh đến không ngủ được.
26
Biết ngay anh sẽ láo nháo.
27
Nụ hôn thật sự.
28
Mùa đông tới rồi.
29
Anh đang nghĩ gì thế?
30
Chỉ cần họ ở bên nhau.
31
Tạm chia ly.
32
Anh nói chuyện đừng có mập mờ vậy được không?
33
Chúc bạn trai chữa bệnh thuận lợi.
34
Cha mẹ chồng gặp con dâu xấu.
35
Tôi vẫn thấy hai đứa nó lạ lắm bà ạ.
36
Come out một cách bá đạo.
37
Cái nhìn của bà ngoại Chung.
38
Trông lại thấy ngốc ngốc.
39
Cậu Hứa, chúng tôi đến theo lệnh của Hứa lão gia.
40
Tự nhiên có tiền rớt vào đầu.
41
Không giả bộ nữa.
42
Hoàn chính văn.
43
Phiên ngoại - Cạo trọc.
44
Phiên ngoại - Nhặt mèo.
45
Phiên ngoại - Nhặt mèo.
46
Phiên ngoại - Đi bơi. (Hết)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play