Xuyên Không, Tôi Biến Nam Chính Thành Nữ!?

Xuyên Không, Tôi Biến Nam Chính Thành Nữ!?

Chương 1: Khởi Đầu.

Lam Tĩnh Phong. Một người con trai đẹp trai, sở hữu đầy đủ tài năng và kể cả tài sản khổng lồ.

Cậu ta là nam chính trong cuốn truyện ngôn tình học đường, như bao nam chính khác. Cậu ta được theo đuổi bởi nhiều người vì mức độ đẹp trai và lạnh lùng của cậu ta.

Và đó không phải là tôi.

Tôi là nhân vật đang ngồi ở đằng sau đây này!

Nhìn thấy nhiều đứa con gái vay quanh Lam Tĩnh Phong. Tôi bỗng nhiên thấy ghen tị vãi.

Tại sao!! Tại sao cậu ta có thể có được nhiều gái theo đuổi như vậy!?

Nó không công bằng!!

Khi đang ngồi trách móc, tiếng chuông tan học vang lên. Thấy thế tôi liền thu dọn đồ đạc và đi về nhà của mình.

Tôi tên là Trần Dạ Vũ. Một thanh niên của thế kỷ 21. Là một thanh niên có công ăn việc làm, và bị xuyên không vô cuốn tiểu thuyết thanh xuân vườn trường này.

Chuyện là dạo gần đây, tôi có đọc một bộ tiểu thuyết về thanh xuân vườn trường vì tôi khá chán, tên cuốn truyện đó tôi quên rồi. Nhưng nó liên quan đến tình yêu, và mọi cái não tàn, vả mặt.

Nam chính lạnh lùng, kiêu ngạo, và dàn harem đông như quân nguyên của cậu ta.

Và thay vì xuyên vô nam chính trở thành nhân vật chính trong cậu truyện này. Thì tôi!! Lại xuyên vô một tên phế vật, chỉ biết ghen tị với nam chính, và làm mọi cách đối đầu với nam chính.

Tôi là một nhân vật kiểu phản diện à? Cũng có thể coi là vậy, ờ mà chắc không phải đâu.

Dù sao thì cậu ta thích một bạn nữ trong lớp, ý là nguyên chủ của tôi. Thì bạn nữ lại không thích cậu ta, lại chạy đi thích nam chính.

Và ừ. Như mọi điều, nguyên chủ của tôi lại đối đầu với nam chính. Bị đám nhà giàu lợi dụng, để mà phá đám nam chính và trở thành công cụ, làm đá lót chân để nữ chính và nam chính đến với nhau.

Ý là tại sao nhỉ? Nguyên chủ của tôi có ngu không nhỉ. Nếu hỏi tôi thì chắc chắn là rất ngu rồi!!!

Bị lợi dụng, và đến bản thân mình còn kệ nó đi thì mẹ nó, ngu nhất trên đời.

Dù sao thì kệ mẹ tụi mày. Bố mày chỉ một nhân vật phụ thôi, chắc có lẽ tôi có thể tốt nghiệp và đến một trường đại học tốt.

Tránh xa đám rắc rối này ra là được.

Dù sao mệt thấy bà đi được. Tưởng thoát được trường học rồi, giờ phải đi học tiếp.

Tôi bước đi về phía căn hộ cho thuê của mình. Chỉ đơn giản là một căn phòng giá rẻ, nhỏ gọn.

Căn hộ của nguyên chủ ở trước khi tôi xuyên vô, nằm trong một con phố dơ và bẩn. Phải nói là rất dơ và nhỏ nữa, giống khu ổ chuột ấy.

Về tới cửa phòng, tôi mở cửa và đi vô.

Tôi không thể nào không thốt ra.

"Bé vãi cả đậu xanh rau má!!"

Trước khi xuyên không vô, ít nhất tôi còn sống tốt hơn.

"Mẹ nó. Nhà thì nghèo, mà cứ thích đi solo với nhân vật chính. Bị ngu não à"

Tôi bực bội ném cái túi lên chiếc giường đủ cho một người nằm.

Và nhìn xung quanh. Căn hộ, không không, nói là căn phòng thì hợp lý hơn.

Nó chỉ dài một căn phòng bình thường, nó thậm chí còn không có nhà vệ sinh. Và khu bếp nó ngay sát giường.

Ngay sát!!! Ngay sát đó!!!

Tôi ngồi trên giường thở dài. Tôi đồng ý là nguyên chủ nghèo, nhưng!!

Anh ta lại lấy tiền mà ba mẹ cho người mình yêu, còn mình thì sống trong khu như ổ chó này.

"Hah!!!!"

Thở ra một hơi dài. Thôi, được rồi.

Giờ than, nó chả có ích gì. Bây giờ nghĩ cách sống đến khi nào ba mẹ nguyên chủ đưa tiền, hoặc tìm việc nào đó mà làm.

Chứ giờ, cứ phải ăn mỳ tôm là kiểu gì cũng vô viện nằm à.

Bỗng nhiên, điện thoại đột ngột rung lên.

Tôi mở máy lên, và thấy một dòng tin nhắn.

Đó là tin nhắn từ Vũ Yên Nhi. Người mà nguyên chủ thầm thích.

Tò mò, tôi mở điện thoại xem cô ta định nhắn gì.

Tôi khẽ mỉm cười, nhắn lại một câu.

<Ừm>

Sau đó không đợi cô ta rep lại. Tôi lập tức chặn cô ta, và xóa kết bạn.

Phiền vãi.

Giờ thì tôi cần suy nghĩ xem nên kiếm tiền thế nào.

Chơi chứng khoán? Không, quá liều lĩnh. Đi làm việc ở công ty công nghệ cao? Không, hiện giờ tôi chưa có bằng, nếu ai hỏi tại sao tôi lại có kiến thức này thì khó mà trả lời.

Chơi đánh b—Không không, điều này còn tệ hơn. Nếu mà nói, chỉ có làm ở quán nước, hoặc mấy quán cà phê, và quán đồ ăn nhanh là tôi có thể xin vô làm.

"Thôi thì, ít nhất nó có tiền. Chắc vậy?"

Khi tôi đang suy nghĩ, một bảng giống trò chơi điện tử hiện ra trước mắt tôi.

[Xin chào ký chủ, tôi là hệ thống đến giúp đỡ ngài đây!]

Tuyệt con mẹ nó vời!!!!! Cuối cùng, cuối cùng cũng đến rồi!!! Hệ thống của tôi ơi!!

"Mau mau, nói cho ta tác dụng của ngươi mau!!"

Tôi gấp ngáp hỏi hệ thống. Một nhân vật chibi hiện lên trên màn hình, nở một nụ cười tự mãn rồi nói.

[Tôi sẽ giúp ngài lên đỉnh cuộc sống, lên đỉnh của xã hội và cuộc đời. Tôi sẽ giúp đỡ ngài lên đến đó]

"Ừ ừ, mau nói cho ta biết công dụng của ngươi" Tôi phấn khích đáp.

[Tôi là hệ thống công lược nam chính]

"...." Sự im lặng rơi vào ngay sau đó, chỉ là một sự Tĩnh lặng bao trùm lấy nơi này.

[Yên tâm ký chủ. Chỉ cần ngài hoàn toàn tất cả những nhiệm vụ sau này, như nắm tay, ôm, hôn. Những chuyện nhỏ nhất như kể cả bắt chuyện, và bắt tay. Thậm chí là những chuyện cao hơn như đưa nhau vô phòng chẳng hạn. Đều có thể nhận phần thưởng]

"Khoan...."

[Vâng, ký chủ?]

"Ngươi nói gì?"

[Ta nói làm nhiệm vụ sẽ được—]

"Câu trước nữa..."

[Hệ thống công lược nam chính? Sao vậy?]

"...."

[Ký chủ?]

"Ngươi có bị điên, không!!!!"

Tôi cầm lấy bảng hệ thống trước mặt. Lắc lắc.

"Ta là con trai!!!! Con trai đó!!! Là trai thẳng đàng hoàng!!! Nam nhi đích thực!! Vậy mà ngươi bắt ta đi công lược nam chính!!!!"

[K-ký chủ. N-Ngài bình tĩnh m-một chút]

"Bình tĩnh?? Ngươi nói ta nên bình tĩnh thế nào?!? Trong khi ta nghĩ cuộc đời ta sắp lên hương!? Thì ngươi!!! lại dập tắt hy vọng của ta!?"

[N-nói chung. Ngài c-cứ bình tĩnh, c-cái đã. T-tôi, sẽ t-tìm cách khắc phục cho n-ngài]

Sau một hồi, tôi cuối cùng cũng buông tay và thả hệ thống ra. Hình chibi vòng một vòng như đang choáng mặt rồi ngã xuống.

[đ-để tôi k-kiểm tra lại cho n-ngài]

Sau đó, hình chibi biến mất và đổi lại là hình ba chấm như đang tìm kiếm thứ gì đó.

Tôi ôm đầu, thấy bắt đầu đau đau rồi đó.

Khoảng 15 phút sau. Cuối cùng hệ thống cũng quay lại.

[Tôi đã quay trở lại rồi. Lần này tôi mang theo một bất ngờ cho ngài!!]

"Là gì?" Tôi hậm hực nói.

[Đó là thuộc đổi giới tính!! ]

"????" Tôi lại càng hoang mang hơn. Ý cậu là cho tôi đổi giới tính đi cua nam chính à?????

Tôi bắt đầu siết chặt nắm tay, chuẩn bị đấm cái hệ thống này cái.

[K-khoan khoan ký chủ. Ý của tôi đây là hỏi thử cậu có thể đổi giới tính của nam chính không]

"??????????" Lần này tôi lại hoang mang lần nữa. "Ý ngươi là sao? Thay đổi giới tính của nam chính?"

[Ýe. Ngài chỉ cần thay đổi giới tính của nam chính, là không còn vấn đề gì rồi]

"..." Lại một trận im lặng trong không gian.

"Ngươi...."

[Hả?] Hình chibi nghiêng đầu một cách dễ thương.

"Ngươi có biết!!! Nam chính là ai không!!! Và gia đình cậu ta là ai không!!!" Tôi lại tức giận nắm lấy hình hệ thống mà lắc.

[K-ký c-chủ]

"Cậu ta là Lam Tĩnh Phong. Nam chính trong thế giới này!!! Gia đình cậu ta là người nắm giữ hai giới hắc Bạch!!! Ngươi có biết rằng những ai đối đầu với nam chính đều bị xử theo cách riêng không. Hả!!!!"

[K-ký chủ. B-bình tĩnh đã]

"Ta bình tĩnh con khỉ ngươi!!! Ta không phải nhân vật chính. Ta chỉ là một nhân vật tầm thường!!!"

Tại sao!!! Tại sao chứ!!! Tại sao lại là hệ thống này!!!! Tôi tưởng sẽ lên như diều gặp gió.

Ai ngờ tôi sắp bị chôn trong câu truyện này rồi!!

[K-ký chủ bình tĩnh. T-thuốc có tác dụng khiến người bị dính có tình cảm với người sở hữu thuốc]

"Đó không phải là vấn đề!!! Gia đình cậu ta, thể hiện thế nào khi cậu ta biến thành nữ? Bạn bè? Rồi mấy cô harem kia?"

[Ờ. Ờ thì...]

"Còn cái nữa. Những người theo đuổi cậu ta đều là thiên kiêm tiểu thư, gia đình giàu có. Thế thì, làm cách nào để tôi thoát khỏi mấy người phụ nữ đó!!!"

[Ờ thì...]

Đầu tôi bắt đầu đau rồi.

"Tại sao? Tại sao tôi lại có cái hệ thống này..."

[.....]

Lần này hệ thống im lặng, không nói gì hết cũng như không phản bác lại.

"Này"

[Hả ký chủ?]

"Nếu ta không cho cậu ta uống thuốc thì vẫn không sao mà phải không?"

[Ừ thì nó không sao. Nhưng vấn đề bây giờ là nhiệm vụ.....]

"Ý ta không phải cái đó!!! Không đời nào ta làm nhiệm vụ, hiểu chưa!!"

Tôi thà cố gắng kiếm tiền cực khổ, bỏ mồ hôi công sức ra mà làm. Chứ không có chuyện mà tôi lại làm điều này, không bao giờ!!

Ta hứa đó!!!!

————

"...."

Tại sao tôi lại ở chỗ này chứ. Tôi nhìn quanh, thì thấy mình đang ngồi ở trong một phòng karaoke, ở xung quanh đèn nhấp nháy khắp nói, nhưng nó lại yên tĩnh hơn các quán karaoke bình thường.

Nó không có nhạc, không có các gái xinh nhảy múa, và ở đây chỉ có bia và một vị sát thần đang ngồi trước mặt tôi

Chỗ này chả có ai ngoài tôi và nam chính đang ngồi phía đối diện tôi. Ánh mắt anh ta lạnh lùng, và đầy sát khí nhìn tôi.

"N-này. Anh bạn o-ổn chứ?"

"Nói gì nói mau lên"

Tôi đang run như cầy sấy đối mặt với nam chính.

Tại sao tôi lại bị cuốn vô chuyện này chứ.

Đậu xanh rau má nó chứ!!!

Hãy nghĩ thử xem, tại sao tôi lại nhận thứ này.

Nghĩ đi Dạ Vũ, nghĩ đi. Hãy lấy hai mươi năm kinh nghiệm của mày để nghĩ đi. Nghĩ kỹ vô.

"U-ừm. Ý tôi là tôi bị ép buộc, cậu có tin không?"

"...." Cậu ta im lặng, nhìn thẳng vào tôi và đầy sát khí trong con mắt đó.

Khiến tôi như một con chó nhỏ ngồi run.

Tại sao!! Tại sao!! Tại sao tôi lại trong tình huống này!!!!

Hot

Comments

ZanHyy

ZanHyy

Hi sinh vì người mình yêu /Shy/

2025-08-15

1

ZanHyy

ZanHyy

Định phá cốt truyện không anh.

2025-08-15

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play