[All Hùng]Tụi Anh Chỉ Yêu Thân Xác Của Em

[All Hùng]Tụi Anh Chỉ Yêu Thân Xác Của Em

Chap 1

Lê Quang Hùng, 22 tuổi, gương mặt điềm đạm nhưng ánh mắt chẳng khi nào yên bình Em là bạn thân chí cốt của Nguyễn Thanh Pháp, biệt danh Kiều — cái tên nghe dịu nhưng tính cách lại sắc bén như lưỡi dao lam, còn bạn trai Kiều là Nguyễn Tuấn Duy, dáng người cao ráo, hay nhíu mày và có thói quen cắn môi mỗi khi nhìn em
Em… vợ hợp pháp của nhà họ Trần Không phải cưới vì hợp đồng Không phải bị ép buộc Mà là được yêu Được chính mười hai người đàn ông bước vào đời em, nói lời yêu em, quỳ gối cầu hôn, và đưa em về ra mắt từng người một với gia đình của họ
Gia tộc nhà họ Trần — phức tạp nhưng lại đầy khí chất Gồm Trần Minh Hiếu, Trần Đăng Dương, Trần Phong Hào, Lê Thượng Long, Phạm Bảo Khang, Phạm Anh Quân, Đỗ Hải Đăng, Huỳnh Hoàng Hùng, Đặng Thành An, Nguyễn Quang Anh, Nguyễn Thái Sơn, Hoàng Đức Duy Tuy cùng sống dưới mái nhà họ Trần, nhưng máu mủ không đồng nhất Họ là anh em cùng cha khác mẹ, nhưng người mẹ hiện tại — mẹ Trần, lại đồng ý để cả sáu người mẹ ruột của các anh về sống chung
Một quyết định kỳ lạ Nhưng hợp lý Vì sáu người phụ nữ ấy — mẹ của họ Nguyễn, họ Trần, họ Đặng, họ Phạm, họ Hoàng, họ Lê — đều là chủ tịch của những tập đoàn riêng, những nữ cường nhân sắc sảo và giàu có Thế giới của họ là quyền lực, nhưng thế giới của em… chỉ là tình yêu Lúc yêu, các anh ân cần với em như thể em là điều duy nhất họ khao khát Từ bữa cơm sáng cho đến giấc ngủ khuya, từ vòng tay ôm cho đến cả từng ánh nhìn Họ khiến em tin Rằng em được yêu Rằng mười hai trái tim đều đập vì em
Nhưng sau đám cưới… Một tháng đầu — mọi thứ vẫn ngọt ngào Hai tháng sau — các anh bắt đầu thay đổi
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh về rồi hả
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Ăn gì chưa, bếp có cơm á
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Lê Thượng Long
Lê Thượng Long
Hôm nay anh bận
Những câu nói từng mang hơi ấm Giờ trở nên hững hờ Ánh mắt dõi theo em không còn dịu dàng mà chất chứa điều gì đó, lạnh buốt và khó gọi tên
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Em làm gì vậy
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Đừng bước vào phòng anh
----------------
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Chỗ đó… đừng đụng
------------------
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Anh không rảnh
------------------------
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cần thì gọi người hầu
Ban đầu em còn hỏi Còn níu kéo Còn ôm chặt tay từng người, lay họ dậy trong đêm, hôn lên trán, lên vai, lên ngực, gào thét trong im lặng để họ nhớ ra tình yêu từng có
Nhưng dần dần Họ chỉ chạm vào em… khi cần Khi đêm đủ khuya, khi đèn tắt, khi không ai thấy Khi họ không còn gọi em là “vợ” mà chỉ là “em”
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Em đến phòng anh làm gì
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Không phải giờ của em
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Muốn à
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
Vậy nhanh lên
Không còn tình yêu Chỉ còn thân xác Chỉ còn hơi thở gấp gáp, vết bầm hằn da, những lần môi cắn môi nhưng ánh mắt không nhìn nhau
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Em biết thân biết phận thì ngoan
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
Đừng để tụi anh chán
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em là vợ tụi tôi nhưng không phải ai cũng cần yêu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có người còn chưa từng nói yêu em, em quên rồi sao
Tim em vỡ ra từng mảnh Không máu Chỉ là nước mắt
Em không rời đi Vì em là vợ Vì em nghĩ tình yêu sẽ quay lại Vì em tin — trong mắt họ, vẫn có em
Nhưng họ chỉ yêu thân xác của em thôi Thân xác biết rên rỉ Biết mỉm cười, biết ngoan Thân xác có thể bị cắn, bị giữ lại, bị giam trong tay họ Còn trái tim em Chẳng ai cần
Em vẫn mỉm cười mỗi ngày Vẫn bôi kem che vết hôn Vẫn đứng cạnh họ khi ra ngoài Vẫn chào từng người mẹ chồng quyền lực Vẫn làm dâu Vẫn làm vợ Vẫn nằm giữa mười hai người đàn ông mỗi đêm Và nghe từng tiếng thở mà không còn cảm nhận được tình yêu
Em từng là nữ chính của họ Nhưng giờ… chỉ là một món đồ biết cười
Em không dám hỏi Vì mỗi lần em mở miệng, ánh mắt họ như lưỡi dao sắc lạnh lướt qua tim em
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Anh... còn thương em không
Lê Thượng Long
Lê Thượng Long
Em nghĩ mình có quyền hỏi sao
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Ai cho em cái ảo tưởng đó vậy
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Đừng dùng ánh mắt đó, tụi anh ghét
Mỗi đêm trôi qua là một lần em tự nhủ Chắc mai các anh sẽ dịu lại Chắc hôm sau sẽ có người ôm em ngủ, hôn em chào buổi sáng như trước Chắc… nếu em ngoan hơn, dịu hơn, xinh hơn… thì họ sẽ lại yêu em
Nhưng không
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Quang Anh đâu
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
Không có ở nhà
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Dương đâu
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Bận đi xã giao
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Sơn đâu
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Đi với bạn gái
Bạn gái Từ bao giờ họ có thêm người ngoài mà em không biết Từ bao giờ… mà trong nhà có thêm mùi nước hoa lạ Áo sơ mi không còn mang mùi nước xả em hay dùng Lịch trình mỗi người trở nên kín bưng Mật khẩu điện thoại đổi
Em đã từng là mật khẩu Giờ chỉ là người ngủ chung giường
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Mày định snoop điện thoại tao à
Nguyễn Thái Sơn
Nguyễn Thái Sơn
Chán rồi hả, kiếm chuyện
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng để tụi tao thấy mày lén lút, không ai thích
Họ không đánh em Không la mắng em to tiếng Chỉ là ánh mắt, lời nói, hành động — lạnh Lạnh đến mức còn đau hơn cả bạo lực
Chỉ duy nhất một điều họ vẫn làm đều đặn Là mỗi đêm… thay phiên nhau “yêu” em Không phải kiểu dịu dàng Không phải kiểu muốn nhìn mặt người mình yêu Mà là kiểu… giải tỏa
Phạm Anh Quân
Phạm Anh Quân
Quay người lại
Đỗ Hải Đăng
Đỗ Hải Đăng
Cởi ra đi
Huỳnh Hoàng Hùng
Huỳnh Hoàng Hùng
Em giỏi cái này mà, phải không
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhớ rửa sạch sẽ sau khi xong
Trần Phong Hào
Trần Phong Hào
Có đứa nào trong bọn tôi làm em khóc à
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Khóc đẹp đó, lần sau khóc nữa đi
Chỉ có thân xác em là được yêu Trái tim em thì không
Em bắt đầu học cách im lặng Không hỏi Không ghen Không xuất hiện khi không được gọi Không chạm vào ai nếu không có lệnh
Họ không đuổi em Vì em là vợ Là hợp pháp Là tài sản Là món đồ chung của mười hai người Là thứ giải quyết sinh lý Là cái để khoe ngoài mặt rằng tụi anh vẫn yêu em
Lê Thượng Long
Lê Thượng Long
Em định ly hôn hả
Lê Thượng Long
Lê Thượng Long
Dễ gì
Trần Minh Hiếu
Trần Minh Hiếu
Vợ của tụi tao mà đòi đi, em nghĩ mình có quyền?
Trần Đăng Dương
Trần Đăng Dương
Mày là đồ chơi thôi
Phạm Bảo Khang
Phạm Bảo Khang
Nhưng mà đồ chơi cao cấp
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nên biết ơn vì được dùng
Mỗi người một tính Người thì lạnh Người thì trịch thượng Người thì u uất Người thì chỉ nhìn em bằng ánh mắt thú tính Chỉ có vài người còn dịu lại lúc em mệt Nhưng không ai ôm em khi em sốt Không ai hỏi em có vui không Không ai nhìn em như con người
Phòng ngủ của em đẹp, đầy đồ hiệu Giường êm, gối thơm Nhưng em lạnh Lạnh như chưa từng được ai yêu
Em từng có mười hai trái tim Giờ chỉ còn mười hai bàn tay lột áo em mỗi đêm Mười hai chiếc miệng gọi tên em khi thân thể họ khao khát Nhưng không ai… còn gọi em là “vợ yêu” nữa
Chỉ là "em"
Chỉ là "mày"
Chỉ là "đồ chơi"
Em biết, tụi anh chỉ yêu thân xác của em thôi
------------------------
★Maria Lee★
★Maria Lee★
hello ạ
★Maria Lee★
★Maria Lee★
đây là fic thứ 2 của mình ròi ak
★Maria Lee★
★Maria Lee★
mà tg nói trc là truyện này ngược ko ngọt đâu ạ
Hot

Comments

Cherry bị vô tri! (づ。◕‿‿◕。)づ🍒

Cherry bị vô tri! (づ。◕‿‿◕。)づ🍒

bà mẹ con tg!//vác dao đi tìm nhà con tác giả//

2025-08-18

2

Lee Hoon(Sandy)🇻🇳🇰🇷🇹🇭

Lee Hoon(Sandy)🇻🇳🇰🇷🇹🇭

vk nghe giả tạo :)

2025-08-18

2

Lee Hoon(Sandy)🇻🇳🇰🇷🇹🇭

Lee Hoon(Sandy)🇻🇳🇰🇷🇹🇭

z cưới chi ?

2025-08-18

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play