Nha Hoàn Của Hầu Gia
Trăng thượng tuần treo nghiêng trên vòm trời, ánh bạc rắc xuống khắp hậu viện tĩnh lặng của Thẩm phủ. Diệp Như Lan ôm khay gỗ nhỏ, bước chân khẽ khàng như sợ chỉ một tiếng động cũng khiến mình bị phát hiện làm gì sai.
Nàng là một cô nhi, mới vào phủ được nửa tháng, việc gì cũng còn lóng ngóng, chỉ mong hoàn thành thật nhanh để khỏi bị trách phạt.
Trong sân sau, bóng trúc lay động theo gió đêm. Một giọng nói lanh lảnh vang lên, chặn ngang bước chân nàng:
“Này, Như Lan…”
Diệp Như Lan ngẩng đầu, nhận ra là Tiểu Hạ - một nha hoàn lanh lợi, tính tình hoạt bát, nổi tiếng nhiều chuyện, vào phủ được ba năm, hiện đang hầu hạ bên Lão phu nhân.
Trước khi kịp nói gì, tay nàng đã bị Tiểu Hạ kéo vào góc khuất sau hàng hành lang gấp khúc.
Tiểu Hạ ghé sát, thì thầm bằng giọng vừa háo hức vừa đắc ý:
“Muội mới vào phủ không biết thôi, ta nói cho muội nghe chuyện này… Hầu gia của chúng ta lạnh lùng, tàn nhẫn, giết người không chớp mắt, ai cũng đều nói vậy. Muội nhớ chú ý đừng đắc tội với ngài ấy đấy.
À đúng rồi… muội có muốn biết tại sao đến giờ ngài ấy vẫn chưa nạp thê tử không?”
Nàng thoáng biến sắc, vội lắc đầu, môi mím chặt. Nàng vốn sợ phiền toái, chưa từng dám xen vào lời đồn thị phi đặc biệt là chuyện liên quan đến chủ tử.
Nhưng Tiểu Hạ không buông tha, đôi mắt sáng rực như sắp tiết lộ bí mật kinh thiên động địa:
“Là bởi vì... nơi đó của hầu gia… không được.” Tiểu Hạ vừa nói vừa lắc đầu phụ họa theo.
Một câu rơi xuống, gió đêm bỗng lạnh hơn mấy phần. Tim Diệp Như Lan đập loạn. Nàng chưa từng nghe qua những lời táo bạo thế này, gò má nóng bừng, tay siết chặt vạt áo.
Nàng muốn bỏ đi nhưng hai chân như dính chặt xuống nền gạch, không cử động được.
Chính lúc ấy, tiếng bước chân trầm ổn vang lên từ phía trước. Cả không gian bỗng ngưng đọng.
Một bóng dáng cao lớn xuất hiện dưới ánh trăng. Hắc bào thêu vân ẩn hiện theo từng bước đi, thân hình thẳng tắp, đường nét gương mặt sắc lạnh tựa băng sơn nhưng gương mặt lại đẹp, tuấn sái vô cùng.
Đôi mắt hắn như lưỡi gươm lướt qua, chém nát mọi lời thì thầm trong gió.
Hắn là Kính Uy Hầu Thẩm Mạc Kính.
Tiểu Hạ biến sắc, nhanh như chớp quay người bỏ chạy để lại Diệp Như Lan đứng chôn chân giữa hành lang, hứng chịu hậu quả.
Nàng run rẩy, cúi đầu thật thấp, khay gỗ trong tay khẽ rung, ly chén bên trên cũng theo đó lách cách. Nàng biết, hắn đã nghe tất cả. Nhưng nàng không dám biện minh, càng không có dũng khí nhìn thẳng vào ánh mắt giết người ấy.
Một thoáng im lặng nặng nề trôi qua. Hắn không nói lời nào, chỉ dừng lại, liếc nàng một cái. Chỉ một ánh nhìn mà băng giá phủ trùm cả người như có trăm mũi kim đâm thẳng vào tim, như một lời đầy cảnh cáo chết chóc.
Nàng siết chặt vạt áo, đầu gối mềm nhũn gần như muốn quỳ sập xuống đất.
Nhưng hắn đã bước đi, không buông lời trách phạt, không hề ngoái lại.
Chỉ còn lại Diệp Như Lan toàn thân lạnh ngắt. Đêm đó, nàng trằn trọc trên giường tre cũ, không sao chợp mắt. Ánh mắt kia, lạnh lùng như băng tuyết ngàn năm, ám ảnh nàng mãi không tan.
---------
Sáng hôm sau, trong đại sảnh Thẩm phủ, Lão phu nhân - Uông Hải Nhan cho triệu tập năm nha hoàn trẻ tuổi đều là nữ tử. Thật không may, trong năm người đó lại có Diệp Như Lan.
Tin tức Hầu gia đi tuần tra ở huyện Vân An đã lan khắp phủ. Chuyến đi dài ngày, tất nhiên cần người hầu cận đi theo.
Thẩm Mạc Kính đã nói với mẫu thân mình là không cần, lần này đi có Tần Phong đi cùng là được rồi. Nhưng bà nhất quyết phải có thêm một nữ tử nha hoàn theo hầu, chăm sóc hắn cho bằng được.
Tần Phong là nam nhân sao chu đáo bằng nữ tử được. Cuối cùng không cãi lại được bà, hắn đành gật đầu đồng ý.
Lão phu nhân nhìn từng gương mặt, giọng điềm tĩnh nhưng không kém phần nghiêm khắc:
“Trong năm người này, Mạc Kính… con tự chọn lấy một người đi.”
Ánh mắt mọi người đồng loạt dồn về Hầu gia đang ngồi nơi ghế chủ. Y phục gọn gàng, tư thế thẳng tắp, gương mặt lạnh lùng không gợn chút cảm xúc.
Trong hàng, Diệp Như Lan cúi thấp đầu nhất, lòng run rẩy như trống trận. Nàng thầm khấn cầu trời đất:
“Xin đừng chọn ta... Làm ơn đừng chọn ta...”
Thấy Thẩm Mạc Kính vẫn im lặng không đáp, Lão phu nhân mất kiên nhân nói:
“Con không chọn được, vậy để ta chọn giúp.”
Không chút do dự, hắn đưa tay chỉ thẳng:
“Không cần. Con chọn người đó…” Nói xong hắn chỉ thẳng tay vào nàng.
Trước câu nói đó, tất cả mọi ánh nhìn đều đồng loạt đổ dồn về phía nàng. Bốn nha hoàn còn lại cảm thấy nhẹ nhõm như bớt đi một tảng đá nặng trong lòng.
Bọn họ đều là người làm lâu năm, ít nhiều đều biết con người hắn ra sao. Ai mà đủ can đảm để hầu hạ hắn chứ, ở trong phủ không bị hắn bạc đãi, hành hạ là tốt lắm rồi.
Diệp Như Lan choáng váng. Đầu óc nàng trống rỗng, chỉ biết cúi rạp người xuống. Bàn tay vô thức siết chặt tà áo đến nhăn nhúm.
Nàng thật muốn nói, nàng là người mới, nàng sợ nàng không hoàn thành nhiệm vụ chăm sóc, hầu hạ bên cạnh hắn theo yêu cầu của Lão phu nhân. Khẩn xin hắn chọn người khác.
Nhưng trời sinh nàng bản tính tự ti, nhút nhát, có chút mấy lời nói như vậy thôi… nàng cũng không làm được.
Không ai hiểu vì sao một Hầu gia cao quý, lạnh lùng lại chọn một nha hoàn mới vào phủ, lại nhút nhát đến mức nhìn người cũng không dám.
Chỉ có nàng và Tiểu Hạ biết. Có lẽ là do mấy lời nói xấu đêm qua nên chuyến đi lần này, hắn mới chọn nàng một cách đầy toan tính như vậy, như thể muốn trừng phạt.
Ai biết được, giữa đường hắn nổi giận, giết nàng để hả cơn tức thì sao?
Nghĩ thôi sống lưng đã lạnh cả lên rồi. Tiểu Hạ là người hầu hạ bên Lão phu nhân, khi nhìn thấy Diệp Như Lan bị chọn thì cảm thấy có lỗi, áy náy với nàng vô cùng.
“Như Lan… Xin lỗi”
Lão phu nhân thấy hắn chọn được thì khuôn mặt vui vẻ trở lại:
“Nha đầu đó tên là Diệp Như Lan, mới vào phủ được nửa tháng nhưng con bé chăm chỉ, hiểu chuyện. Lần này đi cùng con… ta cũng yên tâm phần nào.”
Và cứ như vậy, một Diệp Như Lan cả đời chỉ mong yên ổn sống qua ngày. Không ngờ, từ giây phút ấy, số phận lại đưa nàng rẽ sang một trang khác.
Updated 62 Episodes
Comments
Phạm Hà Phương
Thôi xong ✅ ông trời ko nghe thấy tiếng lòng của nàng. Hầu gia ghim nàng vụ nghe Tiểu Hạ nhiều chuyện rồi hic
2025-08-23
1
Phạm Hà Phương
Chào mừng tác giả có truyện mới. Sẽ tiếp tục ủng hộ truyện của bạn
2025-08-23
1
Phạm Hà Phương
Chết mất thôi cho cô nương Tiểu Hạ 🤣🤣🤣🤣
2025-08-23
1