『My Hero Academia/Bnha + Jjk』Người Em Của Mùa Đông.
Chương 1: Trên Mặt Hồ Đông
Tiếng cười trẻ con vang vọng trong khu vườn sau nhà Todoroki, xé tan màn không khí u ám bao trùm nơi này suốt nhiều tháng qua. Mùa đông phủ kín, tuyết bám trên những mái hiên, lạnh đến mức hơi thở thành làn khói trắng.
Todoroki Sayuri
Shoto-niisan, nhanh lên!
Sayuri gọi, giọng ấm áp, dịu dàng nhưng cũng đầy thúc giục.
Mái tóc cô bé tách đôi màu rõ rệt — một bên trắng muốt, một bên đỏ rực — phản chiếu ánh sáng nhàn nhạt của chiều đông. Đôi mắt đỏ như hồng ngọc ánh lên niềm háo hức hiếm hoi mà Shoto hiếm khi thấy gần đây.
Shoto chạy theo, bước chân nhỏ nhưng chắc chắn. Tóc cậu giống hệt Sayuri, chỉ khác là đôi mắt hai màu — một nâu xám, một xanh lạnh. Ánh mắt ấy, ngay cả khi mới mấy tuổi, đã thấp thoáng sự kiềm nén của một đứa trẻ sinh ra trong áp lực.
Họ đang băng qua dãy hành lang gỗ để ra phía cổng bắc. Ở đó, Reiko đang đợi.
Reiko — mái tóc trắng dài lòa xòa dưới mũ len, đôi mắt to, ánh màu hồng nhạt. Cô bé mặc chiếc áo khoác dày nhưng vẫn run lên vì lạnh.
Reiko là trẻ mồ côi. Cô sống ở trại trẻ mồ côi cũ phía nam thị trấn, nhưng bằng cách nào đó, từ rất lâu rồi, cô đã trở thành người bạn thân nhất của Sayuri và Shoto. Tuy nhiên, với Enji Todoroki, Reiko là một “yếu tố gây nhiễu” — một kẻ không cùng “đẳng cấp”, và tệ hơn, là nguy cơ khiến kế hoạch đào tạo đứa con mạnh nhất bị phân tâm. Ông ghét cô bé đến mức nếu bắt gặp, sẽ lập tức tống cổ về.
Chính vì vậy, Reiko buộc phải lén lút.
Todoroki Sayuri
Rere-neechan!
Sayuri reo lên khi thấy bóng Reiko đứng sau cây thông lớn gần cổng bắc. Cô bé chạy nhanh, đôi má ửng đỏ.
Reiko mỉm cười, đưa ngón tay lên môi ra hiệu im lặng.
Shizuki Reiko
Suỵt… chúng ta phải đi ngay trước khi có ai thấy
Shoto theo sau, ánh mắt liếc nhanh về phía dinh thự.
Todoroki Shoto
Cha sẽ không vui nếu biết…
Shizuki Reiko
Cha cậu có vui bao giờ đâu
Sayuri hơi khựng lại khi nghe câu đó, rồi nhanh chóng kéo tay hai người.
Todoroki Sayuri
Đi thôi, ra hồ đi!
Cổng bắc mở ra một thế giới trắng xóa. Cơn gió mang theo bụi tuyết quất vào má khiến Sayuri khẽ rùng mình, nhưng tay cô vẫn nắm chặt Reiko. Dọc con đường mòn, những hàng cây trơ trụi cành đứng im lìm, chỉ có tiếng tuyết rơi khe khẽ.
Cuối con đường là hồ nước đã bị băng phủ kín. Bề mặt phản chiếu ánh xám bạc, mịn và phẳng như gương.
Todoroki Sayuri
Đẹp quá… [hào hứng]
Reiko nhặt một viên đá nhỏ, ném ra giữa hồ. Tiếng “cộc” vang vọng, âm thanh trong trẻo phá tan sự tĩnh lặng.
Shizuki Reiko
Băng dày lắm. Chúng ta có thể trượt được
Reiko cười, đôi mắt sáng hẳn lên.
Todoroki Shoto
Nhưng... nguy hiểm lắm..
Shizuki Reiko
Cậu lúc nào cũng thế [bĩu môi]
Shizuki Reiko
Chỉ cần cẩn thận là được
Sayuri khẽ cười, giọng như gió nhẹ
Todoroki Sayuri
Em sẽ đi cùng Rere-neechan. Shoto-niisan không tham gia thì làm sao vui được
Cô bước lên băng trước, bàn chân bé nhỏ dẫm xuống phát ra âm thanh khẽ “crắc”. Reiko theo sau, nắm tay Sayuri. Hai cô bé bắt đầu trượt chậm rãi, rồi nhanh dần. Tiếng cười vang vọng trên mặt hồ, vang xa như muốn át đi mọi u ám nơi gia đình Todoroki.
Shoto cuối cùng cũng bước xuống, ban đầu chậm chạp, rồi cũng hòa nhịp. Ba đứa trẻ xoay vòng, để lại những vệt dài trên băng.
Nhưng khoảng khắc đó ngắn ngủi.
Tiếng bước chân nặng nề vang lên từ bờ hồ. Cả ba dừng lại, tim như ngừng đập.
Todoroki Enji [ Endeavour ]
Các con đang làm gì ở đây?
Enji Todoroki đứng đó, bóng ông đổ dài trên băng. Ánh mắt lạnh như thép lia qua từng đứa. Khi nhìn thấy Reiko, ánh mắt ấy tối sầm, tia khinh miệt rõ rệt.
Todoroki Enji [ Endeavour ]
Về
Giọng ông như lệnh, không cần giải thích.
Sayuri bước lên, tính giải thích, nhưng bị Shoto nhẹ kéo tay, ra hiệu im lặng. Reiko lùi lại vài bước, cố nở nụ cười yếu ớt với Sayuri.
Shizuki Reiko
Lần sau… gặp lại nhé
Cô nói nhỏ, chỉ đủ cho Sayuri nghe.
Nhưng Sayuri biết, với cha mình đứng đó, “lần sau” có thể rất xa.
Comments
vk iu của Satoru
tui thấy bà ghim nên tui qua đọc lun
2025-08-23
1
Yuko
bộ này là câu chuyện của Sayuri hả shop
2025-08-23
1
IC Frisk
nói chung truyện này là POV của sayuri đk :)
2025-08-23
0