Dạ Mộng Yểu - Kathy Người Trầm Tính
1.1 Xuyên Không
Tâm can tác giả hoặc trích lời.
Chào mừng mọi người đã có mặt tại Dạ Mộng Yểu (Truyện Chat).
Tâm can tác giả hoặc trích lời.
Mình tên là Kathy Người Trầm Tính,như mọi người cũng đã biết.
Tâm can tác giả hoặc trích lời.
Do tui viết truyện nào cũng cờ ring ban chuông xe đạp,nên bây giờ chuyển sang viết truyện kinh dị chết chóc,đảm bảo cho bạn không những gõ chuông xe đạp mà tới cái chuông chùa cũng gõ.
Tâm can tác giả hoặc trích lời.
#joke
Tâm can tác giả hoặc trích lời.
Lưu ý : Tác giả đã đủ tuổi và không có chuyện đi viết tình cảm sến sẩm,chuyện kéo dài khá lâu nên có thể tác giả sẽ drop bất ngờ.Hoặc chỉ ra tiểu thuyết không ra chat.
Tâm can tác giả hoặc trích lời.
Lý do : Lười
Tâm can tác giả hoặc trích lời.
Truyện tiểu thuyết sẽ được đăng sớm nhất sau đó gần 1 tuần mới tới truyện chat.
Tâm can tác giả hoặc trích lời.
( Nhưng bù lại,truyện chat có một đặc quyền đó là sẽ có nhiều chi tiết được thêm vào,lọc bớt nhiều phần và viết bù lại để cho người đọc dễ hiểu nhất.)
Tâm can tác giả hoặc trích lời.
Thôi vô truyện nha
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
Tên tôi là Tống Vĩnh Yểu,có thể bạn nghe cái tên này rất xui xẻo nhưng nó là một ký ức sống động trong tôi mà thời gian không thể xóa mòn.Ngược lại còn là gợi ý cho số phận sau này.
Vào một buổi tối nọ,khi tôi vừa đọc xong một cuốn tiểu thuyết kinh dị học đường, mà tôi tìm thấy nó trong tủ sách của căn nhà cũ trong khi còn chẳng biết mình đã mua nó khi nào.
Thì đột nhiên có một số điện thoại lạ gọi đến.
Trong đầu tôi nghĩ thầm :
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
"Mười hai giờ đêm rồi mà ai vẫn còn gọi điện cho mình vào giờ này ?"
// ??? //
Vì tò mò,trong mơ màng như có lực hấp dẫn trong tâm trí dẫn đến ngón tay tôi bấm vào nút nhận cuộc gọi.
Bên đầu dây bên kia là một khoảng không trầm lắng,lâu lâu còn có tiếng gió thổi kèm tiếng lá cây rơi vương vãi xào xạt bên tai khiến người ta lạnh gáy.
Song song là tiếng thở dốc hiện ra mồn một như thể có người đang chạy trốn khỏi thứ gì đó mà điên cuồng lấy hơi,muốn nói mà không thể làm gì vì tới sức giới hạn vang lên.
Tôi rùng mình vì sợ nên liền lập tức nhấn nút từ chối tiếp tục cuộc gọi nhanh nhất có thể rồi tự lẩm bẩm.
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
" Hừ...Đúng là điên rồi mới nhận được cuộc gọi như này vào lúc nửa đêm."
// có cảm giác sợ hãi,có điều chẳng lành nhưng chỉ thoáng qua //
Sau khi tôi bấm kết thúc,lòng tôi thở phào nhẹ nhõm rồi bất ngờ một cơn buồn ngủ kéo tới,tôi cũng nhắm mắt đi ngủ.
Lúc tỉnh dậy tôi bỗng dưng bị trói chặt ở một nơi trống. Đầu óc tôi trống rỗng như bị mất đi thứ gì đó.
Một giọng nói máy móc văng vẳng reo lên trong tâm trí tôi.
Hệ thống tiểu thuyết
" Chúc mừng người xuyên không Tống Vĩnh Yểu đã được chọn để bước tiếp.Hãy trở thành một npc trong thế giới tiểu thuyết này."
Giọng nói như không chút tiếng người vang lên trong màn đêm sâu thẳm,thật khiến cho mọi việc càng ngày càng trở nên đáng sợ.
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
- Ngươi là ai? Ta không muốn tham gia cái gọi là npc hay thế giới gì đó của ngươi.
Đôi mắt hệ thống hiện lên một tầng ác ý sâu đậm,lập tức từ trên đầu của Tống Vĩnh Yểu vang lên một câu kéo dài.
Hệ thống tiểu thuyết
- Phát hiện ký chủ phản kháng,rơi vào vòng trừng phạt.
Vĩnh Yểu như bị một lực kéo gì đó không cho cô chuyển động,nguồn điện nống bừng bừng chích nên cánh tay rồi từ từ lang khắp người cô,Tống Vĩnh Yểu ré lên một tiếng thất thanh,hệ thống dùng dị năng kéo một thứ như bảng tân có hình chữ nhật dài đóng dấu lên bả vai của cô.
Dòng điện cao áp làm lông tóc cô như dựng đứng,cơn đau đớn khó tả lăn dọc khắp cơ thể,tay chân cô lúc này như cử động được mà nằm lăn lộn dưới sàn.
Hệ thống tiểu thuyết
- Kí chủ không còn sức phản kháng,đã giữ được bình tĩnh tốt rồi.
Đôi mắt tôi trừng trừng sát khí,lom khom đứng dậy.
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
" Tình huống hiện tại là như thế nào ?"
//Thăm dò //
Giọng máy móc điềm nhiên như không, nó dần giải thích tình huống mà tôi gặp phải rồi bắt đầu giảng về cốt truyện :
Hệ thống tiểu thuyết
" Cốt truyện dựa vào các nhân vật phụ để điều hành nó an toàn trước khi nhân vật chính và phản diện chính xuất hiện nên bạn phải nhập vai vào nhân vật bạn xuyên vào và sống sót qua 3 tháng."
Hệ thống tiểu thuyết
" Trong thời hạn 3 tháng hãy cứ buông lõng một chút,miễn sao là hợp với nguyên tắc và diễn biến."
Các nguyên tắc để sống sót :
1.Bạn phải thực hiện hành động hài hòa vài nhân vật gốc của bạn,càng hòa hợp cốt truyện sẽ diễn ra bình thường.
2.Nếu gặp tình huống khẩn cấp mà không có sự chuẩn bị hay nhắc nhở trước đó của cốt truyện hãy nhắm mắt lại và đếm ngược 5 giây.Trong 5 giây đó dù gặp bất kỳ chuyện gì cũng đừng phản ứng.
3.Tất cả các nhân vật trong truyện cũng đều là con người,nên việc gì bạn cũng phải suy nghĩ theo tính cách của mỗi người theo cách suy nghĩ.Có thể cảm hóa họ để không bước vào kết cục thất bại nhưng tuyệt đối đừng phát sinh gì đó,sẽ rất khó giải quyết.
4.Trong quá trình chơi theo cốt truyện nếu có phát hiện một thuộc tính nào đó,hãy mong bạn hãy giữ bí mật về siêu năng lực của mình cho tới khi thực sự cần thiết để sử dụng nó,nếu không tình tiết sẽ vượt tầm kiểm soát
5.Hãy cứu rỗi tất cả các nhân vật thoát khỏi đại kết cục của họ,hoặc ít nhất sẽ làm tình hình trở nên tốt hơn là BE.
( BE = Bad Ending: kết thúc tệ )
( Fact : Những quy luật ở trên chỉ nói chung một điểm rằng Vĩnh Yểu nên làm một cách thoải mái tức là trong đó có khả năng cô chết rất cao nên mới buông lỏng như vậy.)
- Cái này trong tiểu thuyết không có đâu mà tui biết mọi người đọc truyện chat thường không thích đọc hết mà chỉ lướt nên cho sự thật ẩn luôn.
Hệ thống tiểu thuyết
" Kí chủ đã hiểu ?"
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
" Vậy tôi không những tìm cách cứu rỗi, mà trong tình huống vượt ngoài cốt truyện gốc cần phải sửa lỗi ngay lập tức nhỉ ?"
Hệ thống khi nghe xong nhắm mắt như đang suy nghĩ rồi lạnh nhạt :
Hệ thống tiểu thuyết
" Nếu đi lệch cốt truyện gốc,cô có thể sửa chữa lại nhưng nằm trong vùng an toàn là được."
Ngữ khí này càng giống với việc cố ý muốn đẩy nhanh tiến trình khiến Vĩnh Yểu còn có chút cảm giác nguy hiểm.
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
" Tôi sẽ xuyên vào nhân vật nào ? Liệu thông tin của tôi có bị thay đổi không ?"
Ngay đây hệ thống không chút biểu lộ nào chỉ đẩy cho cô một tập hồ sơ trống,trên cùng là một bức ảnh của một thiếu nữ với mái tóc dài đính kèm là những phụ kiện kẹp tóc dễ thương ,gương mặt bầu bĩnh mang nét năng động của tuổi trẻ.
Tống Vĩnh Yểu bất ngờ,khi thấy bức ảnh liền không kiềm được mà hỏi.
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
" Đây là...?"
Hệ thống tiểu thuyết
Hệ thống :" Nhân vật cô sẽ xuyên đến,thưa kí chủ."
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
// Đảo mắt một vòng Vĩnh Yểu đọc thông tin nhân vật //
Bạch Mộ Hoa.Tuổi 16,cao 1m68,...Nhân vật có tính cách hòa đồng,mối quan hệ với mọi người rất tốt,..."
Đọc một hồi,Vĩnh Yểu nhận ra đây không phải là nữ phụ chết thảm vì bệnh trong câu chuyện gốc hay sao ?
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
" Phải nói rằng nữ phụ này làm người xem rất cảm động nhưng cô thật quá để tâm đến mọi người."
Cô trầm mặt một chút rồi tính toán :
Trong tiểu thuyết có viết sơ qua "năm trước khi lên cuối cấp Bạch Mộ Hoa 17 tuổi gặp bạo bệnh qua đời".
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
Tức là cô chỉ còn hơn 1 năm nửa để sống,tính cả thời gian ủ bệnh vậy thì chẳng phải vừa xuyên qua đã phải chờ chết rồi sao ?
Vĩnh Yểu nghĩ đến đây lòng kinh hãi,cô lúc ở ngoài có thể không quan tâm thế sự nhưng cũng có các biểu tượng khác nhau.
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
- Hệ thống ! Làm sao để chữa bệnh trong môi trường bị trói buộc đó !?
Có thể nói rằng ngôi trường này có chút dị. Trừ học sinh là con người hoặc những nhân vật phụ lót đường. Thì tất cả đều là các con quái vật ghê tởm khác nhau.Chúng ẩn nấp trong các giáo viên,bác sĩ,bảo vệ,người giao hàng,...
Nên không chỉ sự sống mà làm sao để sống mới là điều quan trọng.
Tâm can tác giả hoặc trích lời.
( Giải Thích : Có những con quỷ cấp cao mang hình hài quái dị ẩn giấu trong nhiều vai trò,và quái vật cấp thấp cũng có khả năng tiến hóa.Nói chung con nào cũng nguy hiểm.)
Trong khi đồ ăn,thức uống đều có lát đát thứ gì đó,lương thực sạch sẽ rất ít,đồ dùng một là tự chế hoặc sử dụng tính năng ẩn.
Ngay cả đồ ăn,vật dụng còn phải tự kiếm.Vậy thì mấy thứ để chữa bệnh như thuốc men tìm ở đâu ra ?
Mà nếu có thuốc men cũng chẳng làm gì được hơn,bởi vì thứ nguyên chủ mắc phải không phải là bệnh lặt vặt mà là bệnh nan y.
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
Nếu không cứu chữa kịp thời thì chỉ có thể chờ chết,ngươi đúng là ép ta tới mức đường cùng.
Hệ thống nghe câu hỏi của Vĩnh Yểu cũng trầm ngâm mấy giây,rồi đưa ra câu trả lời như ân điển của người xuyên không.
Hệ thống tiểu thuyết
- Trong nhiều khoảng thời gian nếu bệnh tình trở nặng thì tôi sẽ cho cô một viên thuốc định kỳ để giảm nhẹ đau đớn.Nhưng cũng sẽ có tác dụng phụ khiến cô mất sức,đau đầu,các cơ quan bị rối loạn,đau không rõ nguyên nhân,ho ra máu.Hoặc thậm chí cận kề cái chết hơn nếu sử dụng trong tình thế cấp bách.
Hệ thống tiểu thuyết
- Sao kí chủ cô thực sự cần chứ ?
// Suy nghĩ // Không chết vì bệnh nan y thì cũng chết vì cảm giác đau đớn hoặc đau tim...Nhưng kéo dài sự sống được chừng nào hay chừng đấy.
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
" Đây là điều mà tôi nên nhận sao ?"
Hệ thống tiểu thuyết
Hệ thống : "Chúng tôi không thể làm gì hơn,chỉ có thể kéo dài sự sống của cô thêm một chút bằng cách này."
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
"Ngươi muốn kéo dài mạng của ta mà quyết định cho ta uống thuốc ức chế,chịu đau đớn suốt hơn 2 năm.Lại còn có khả năng rất cao sau khi ta dùng thuốc sẽ nguy hiểm đến tính mạng.Việc này không hợp lý."
Sau đó...Không còn sau đó nữa,hệ thống cố gắng bác bỏ như lỗi ở chỗ làm đó.Liên tục nhai đi nhai lại một câu :
Hệ thống tiểu thuyết
" Tôi không thể giúp được gì hơn...Tôi không thể giúp được gì h...-"
Vĩnh Yểu ,cô cũng lười tranh cãi thêm,nói chung có còn hơn không nhưng thực sự quá bất hợp lý.
Tống Vĩnh Yểu/Vĩnh Ninh
- Được rồi,ta chuẩn bị đi chết đây.
Cô mang theo tâm trạng thù hằn mà xuyên qua cốt truyện.
_________________________
Comments