[RhyCap] Xuyên Không Thành Con Cưng Của Nhà Họ Nguyễn

[RhyCap] Xuyên Không Thành Con Cưng Của Nhà Họ Nguyễn

Chap 1: Xuyên Không

[Trong bóng tối…]
Quang Anh
Quang Anh
• Quang Anh: “Chuyện gì đang xảy ra…? Tại sao… tim mình đau thế này?”
NVP
NVP
• Giọng lạ: “Muốn bắt đầu lại không? Một cơ hội mới, nhưng phải trả giá bằng… tất cả ký ức cũ.”
Quang Anh
Quang Anh
• Quang Anh: “Tôi… đồng ý.”
[Tỉnh lại trong căn phòng xa lạ]
Quang Anh
Quang Anh
• Quang Anh: “…Đây… là đâu? Sao… mọi thứ khác hẳn?”
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh: “Anh con tỉnh rồi! Trời ơi, may quá… con có biết mẹ lo cho con đến thế nào không?”
Quang Anh
Quang Anh
• Quang Anh (thì thầm): “Mẹ…? Nhưng mẹ tôi… ở thế giới kia đã mất rồi…”
[Ở một nơi khác – căn nhà nghèo]
Đức Duy
Đức Duy
Duy: “Mẹ, hôm nay con đi phụ hồ, kiếm được 100 nghìn, mẹ cầm đi mua thuốc đi.”
Mẹ Duy
Mẹ Duy
• Mẹ Duy: “Con giữ lấy đi, mẹ còn chịu được… Con là niềm hy vọng duy nhất của mẹ.”
Ba Duy
Ba Duy
• Ba Duy (quát): “Tiền đâu? Đưa đây! Tao còn nợ ngoài kia!”
Đức Duy
Đức Duy
Duy (nghiến răng): “Ba… con xin ba, đừng lấy hết… mẹ còn cần thuốc…”
[Một ngày định mệnh, Quang Anh và Duy gặp nhau]
Đức Duy
Đức Duy
• Duy (luống cuống khi va vào): “Xin lỗi… tôi không cố ý!”
Quang Anh
Quang Anh
Quang Anh (nhíu mày nhìn cậu trai nghèo, ánh mắt như bị hút lấy): “…Là em?”
Đức Duy
Đức Duy
Duy: “…Hả? Tôi quen anh sao?”
Quang Anh
Quang Anh
Quang Anh (siết chặt cổ tay Duy): “Kể từ hôm nay, em… là của tôi.”
[Con phố đông người – sau khi Quang Anh nắm chặt tay Duy]
Đức Duy
Đức Duy
• Duy (giật mình): “Anh… buông ra, tôi không quen anh!”
Quang Anh
Quang Anh
• Quang Anh (giọng lạnh): “Em không cần quen. Từ giờ em chỉ cần nhớ… em thuộc về tôi.”
Đức Duy
Đức Duy
• Duy (ngơ ngác): “…Anh bị điên à? Tôi còn phải về…”
Quang Anh
Quang Anh
• Quang Anh (kéo Duy lại gần, áp sát ánh mắt): “Về đâu? Về căn nhà cũ nát ấy sao? Em nghĩ tôi để em quay lại nơi đó được ư?”
Đức Duy
Đức Duy
• Duy (gắt lên, cố giằng tay): “Anh dựa vào cái gì mà xen vào cuộc sống của tôi?”
Quang Anh
Quang Anh
• Quang Anh (siết chặt hơn, ánh mắt sâu hun hút): “Dựa vào việc tôi vừa tìm thấy người quan trọng nhất đời mình.”
[Đúng lúc đó, điện thoại Quang Anh reo – là Mẹ Quang Anh]
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh: “Anh, con đang ở đâu? Về ngay, mẹ muốn gặp thằng bé đó.”
Quang Anh
Quang Anh
Quang Anh (liếc sang Duy, khóe môi cong nhẹ): “Con đang đưa… người đặc biệt về nhà.”
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh
Mẹ Quang Anh (bật cười trong điện thoại): “Người đặc biệt? Vậy mẹ chờ.
[Duy giật mạnh tay, định bỏ chạy]
Đức Duy
Đức Duy
• Duy: “Tôi không đi đâu hết! Tôi còn mẹ ở nhà—
Quang Anh
Quang Anh
Quang Anh (ngắt lời, ánh mắt đanh lại): “Mẹ em ư? Nếu cần, tôi có thể cho bà ấy cuộc sống tốt hơn gấp ngàn lần. Nhưng điều kiện là… em ở bên tôi.”
Đức Duy
Đức Duy
• Duy (mắt mở to, run rẩy): “…Anh đang uy hiếp tôi?”
Quang Anh
Quang Anh
Quang Anh (cúi sát tai Duy, giọng trầm ấm nhưng đầy chiếm hữu): “Không phải uy hiếp. Là định mệnh.”
[Một chiếc xe sang đỗ trước mặt, tài xế bước xuống mở cửa]
Tài Xế
Tài Xế
• Tài xế: “Cậu chủ, mời lên xe.”
Đức Duy
Đức Duy
• Duy (lùi lại, lắc đầu liên tục): “Không… tôi không đi đâu!”
Quang Anh
Quang Anh
Quang Anh (nắm tay Duy, ép lên xe): “Em không có quyền chọn. Từ giây phút này, đời em đã gắn với tôi.”
[Cửa xe đóng sập lại – Duy nhìn Quang Anh với ánh mắt vừa sợ hãi vừa khó hiểu]
Đức Duy
Đức Duy
• Duy: “…Rốt cuộc anh là ai?”
Quang Anh
Quang Anh
• Quang Anh (nghiêng đầu, khẽ cười bí ẩn): “Nguyễn Quang Anh. Và em… sẽ sớm hiểu vì sao tôi không bao giờ buông tay em.”
Hết Chap 1

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play