Cá Mặn Xuyên Thành Người Làm Công Hoàn Hảo
Tên truyện: Cá mặn xuyên thành người làm công hoàn hảo
Thể loại: Xuyên không, Boylove, Cường Cường, Sảng văn, Ngọt sủng, Nhẹ nhàng, 1v1, He, góc nhìn cả công lẫn thụ, phát sóng trực tiếp, nghe thấy tiếng lòng.
Thiết lập: Bề ngoài dịu dàng, ngoan ngoãn, thực chất cá mặn, nóng nảy thụ (Bùi Bách Điền) - Bề ngoài đẹp trai kiểu nghiêm túc lạnh lùng, tính cách ngơ ngơ, thực chất là biến thái công (Alvar)
Văn án:
Bùi Bách Điền trốn hai cha đi du lịch đến một hành tinh xa xôi. Thế nhưng, chưa kịp nhìn ngắm cảnh đẹp hoang sơ là như thế nào thì chớp mắt một cái, cậu đã phát hiện bản thân xuyên đến một thế giới khác rồi?
Thế giới này cũng có phần tương tự với thế giới của cậu. Chỉ là, người ở đây phần lớn đều mắc hội chứng rối loạn tinh thần lực do suy nghĩ quá nhiều?
Suy nghĩ gì nhiều mà đến cái nông nỗi này hả? Suy nghĩ nhiều mấy người nói là do mấy việc vặt vãnh này gây ra ấy à?
Là đứa con trai Alpha duy nhất của người cha nhỏ xuyên đến từ Trái Đất và người cha lớn giữ chức vụ Nguyên soái đế quốc.
Từ nhỏ Bùi Bách Điền đã tiếp xúc qua quá nhiều kiểu tư duy, môn học, và cả những kiến thức nằm ngoài sách giáo khoa tinh tế đến từ cha nhỏ.
Cũng vì gia sản kết xù nhà mình mà chỉ muốn ăn no chờ chết.
Song, khi bị quăng đến một nơi xa lạ, không nhà, không hộ khẩu. Bùi Bách Điền không còn cách nào khác ngoài vận dụng hết kiến thức tiếp thu từ cha nhỏ, trở thành người làm công hàng đầu, giải tỏa nỗi u phiền cho con người nơi đây.
[Điền Điền]: Xin hỏi\, có chuyện gì khiến ngài phiền não sao ạ?
[Khách hàng số 1]: Tôi muốn giáo huấn bé ba mà không bị tính là phạm pháp.
[Khách hàng số 2]: Từ khi trở về từ chiến trường tôi sớm đã mất đi rất nhiều cảm xúc\, làm sao để có thể bộc lộ nhiều cảm xúc hơn đây.
[Khách hàng số 3]: Người nhà tôi sắp qua đời\, muốn tôi đem một người bạn trai về nhà mới yên tâm ra đi. Nhưng tôi tìm mãi mà không tìm được người nào vừa ý hết huhu. Tôi thật sự chưa muốn kết hôn đâu mà\, anh có cách nào không? Làm ơn giúp tôi với!]
[Khách hàng số 4]:…
[Khách hàng VIP Alvar]: Có cách nào để nói cho đối tượng biết là tôi có thể mà không dọa em ấy không?
[Điền Điền]: !!!
Tóm tắt: Vì miếng cơm manh áo, từ một con cá mặn, tôi buộc mình trở thành người làm công hoàn hảo trong nhiều ngành.
Chú thích:
- Đây là con trai bé nhỏ của Bùi Chi Lan và Đặng Minh Nghiên. (Có thể xem là hệ liệt)
- Bối cảnh lính gác\, dẫn đường\, không tồn tại pheromone\, dẫn đường chỉ dùng tinh thần lực để an ủi tinh thần của lính gác. (Như kiểu thức tỉnh thiên phú nào thì sẽ mang chức nghiệp đó ấy.)
- Lính gác và dẫn đường không phải là giới tính\, chỉ là thuộc tính\, như kiểu chức nghiệp. Giới tính vẫn chỉ có nam và nữ.
- Không tồn tại kỳ phát tình. (Điền Điền sẽ có\, do ẻm là Alpha từ thế giới khác.)
- Bối cảnh có thể kết hôn đồng giới.
- Mọi thứ trong truyện đa phần là hư cấu\, nếu có trùng hợp\, chỉ là ngẫu nhiên thôi.
- Ngọt văn vui vẻ\, giải trí là chính.
Chương 1: Trốn nhà đi chơi, tôi xui xẻo xuyên không?
“Phù, cuối cùng cũng đi được.”
Bùi Bách Điền vừa nhún nhảy trên chiếc ghế chỉ huy của phi thuyền cá nhân trộm được từ chỗ cha lớn, vừa nở một nụ cười đắc ý khó mà che giấu.
Hai người cha của cậu, một người là Nguyên soái Đế quốc gia trưởng, nghiêm khắc, một người là “người Trái Đất” nóng nảy, thiếu kiên nhẫn, dễ lo lắng, suốt ngày giữ cậu khư khư bên mình, cấm cậu đi đây đi đó, sợ cậu gặp nguy hiểm.
Nhưng cậu đã mười tám tuổi rồi, là một Alpha cấp S trưởng thành, chính chắn, sao có thể cứ như một bông hoa được cha chăm trong nhà kính mãi được!?
Lần này, cậu đã vô cùng cẩn thận, lén lút lấy đi chiếc phi thuyền nhỏ nhất và tiện nghi nhất của cha lớn, đặt đích đến là một tinh cầu hoang sơ xa xôi mà cậu đã tìm hiểu từ lâu trên mạng tinh tế, quyết tâm thực hiện một chuyến phiêu lưu cho riêng mình.
“Thiên thần nhỏ, mở cửa sổ quan sát toàn cảnh cho tôi đi.” Bùi Bách Điền gác hai chân lên bàn điều khiển, thong dong ra lệnh.
“Rõ, thưa chủ nhân.” Trợ lý thông minh trong vòng tay trí não phát ra giọng nói điện tử ôn hòa.
Tấm kính chắn trước mặt từ từ trở nên trong suốt, cảnh tượng bên ngoài phi thuyền lập tức khiến hai mắt Bùi Bách Điền sáng rực lên.
Dải ngân hà lấp lánh với hàng tỷ vì sao sáng rỡ như những viên kim cương giá trị nhất được đem ra cuối cùng trong các buổi đấu giá. Không gian vũ trụ bao la, thần bí lại tráng lệ, khiến cho con người ta không khỏi cảm thấy bản thân thật nhỏ bé.
Cậu luôn tò mò với rất nhiều thứ, học được, nhìn ngắm được rất nhiều điều. Chỉ có biển sao mà cậu luôn hướng đến là phải bỏ công bỏ sức tận mấy năm mới có một cơ hội được tận mắt nhìn thấy.
Thời kỳ chiến tranh với trùng tộc, và sự kiện chấn động bị kéo vào nhà giam trừng phạt đã trôi qua một đoạn thời gian.
Rất nhiều luật mới có liên quan tới việc tiến ra ngoài vũ trụ. Lệnh giới nghiêm được ban hành ở khắp mọi nơi, chỉ có những người có thân phận đặc biệt mới có thể tiến ra ngoài vũ trụ thực thi nhiệm vụ của mình.
Cha lớn của cậu đương nhiên là một trong số đấy. Vì phi thuyền này có số hiệu cá nhân của ông ấy nên cậu trước đó đã rất dễ dàng thông qua trạm kiểm tra không gian.
“Quả nhiên là đẹp hơn nhìn qua ảnh chụp hàng nghìn lần.”
Bùi Bách Điền tự mình lẩm bẩm: “Chờ khi nào về, nhất định phải khoe với cha nhỏ, để ông ấy hối hận vì không chịu trốn cha lớn đi chơi cùng tôi.”
Vừa nghĩ đến cảnh cha nhỏ giận dỗi phồng má, xù lông vì bị bỏ rơi, còn cha lớn thì nhìn cậu với ánh mắt lạnh lùng.
Bùi Bách Điền không khỏi run lên.
Thế nhưng, nghĩ đi nghĩ lại, dù sao máu mủ tình thân, chí ít cha nhỏ cũng sẽ đứng về phía cậu, vậy thì còn sợ gì cha lớn chứ?
À quên mất, cha lớn của cậu mới là nóc nhà.
Xem ra, vẫn là không thể tránh khỏi một trận ăn mắng rồi.
“Đích đến sắp tới, bắt đầu giảm tốc, chuẩn bị rời khỏi trạng thái du hành.” Thiên thần nhỏ nhắc nhở.
Bùi Bách Điền thu lại dáng vẻ đùa nghịch, ngồi thẳng người dậy, hai tay đặt lên bảng điều khiển, chuẩn bị đích thân điều khiển quá trình hạ cánh.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng “bíp” chói tai vang lên, màn hình điều khiển trắng xanh trước mặt đột nhiên tối sầm, toàn bộ hệ thống đèn trên phi thuyền lập tức tắt ngấm, chỉ còn lại những chiếc đèn an toàn màu đỏ đang nhấp nháy một cách hỗn loạn.
“Chuyện gì vậy!?”
Bùi Bách Điền giật mình, lập tức ấn mấy lần lên nút khởi động lại trong suốt nằm ở góc phải. Thế nhưng, không có bất kỳ phản ứng gì cả.
“Cảnh báo! Cảnh báo! Phát hiện sóng không gian bất thường! Tọa độ vũ trụ đang mất dần! Mất liên lạc với mạng lưới chủ của Đế quốc!”
“Chủ nhân, tình hình không ổn!” Giọng nói của thiên thần nhỏ vẫn ôn hòa, nhưng tốc độ nói đã nhanh hơn rất nhiều: “Theo như phân tích, chúng ta có thể đã bị hút vào một vòng xoáy không gian nào đó.”
“Dịch chuyển không gian?” Bùi Bách Điền tròn mắt: “Ý cậu là… chúng ta rơi vào trường hợp với tỉ lệ 0,00001 % vô tình xuyên không khi đi du lịch đó hả?”
“Về mặt lý thuyết mà nói, đúng vậy.” Thiên thần nhỏ xác nhận: “Hơn nữa, tín hiệu của hai vị chủ nhân lớn đã hoàn toàn biến mất. Hiện tại, chúng ta không thể liên lạc với bất kỳ mạng lưới thông tin nào của Đế quốc. Có lẽ, đây cũng là một trong những nguyên do cha nhỏ của ngài không cho ngài ra ngoài vũ trụ.”
Đúng như thiên thần nhỏ nói: Lý do chính mà con người bị hạn chế tiến ra vũ trụ chính là do tàn dư sau sự vỡ nát của nhà giam trừng phạt, hay trong định nghĩa của cha nhỏ cậu là thế giới vô hạn lưu.
Bùi Bách Điền ngồi bệt xuống ghế, cảm xúc không khỏi chìm xuống.
Cậu chỉ muốn trốn nhà đi chơi một chút thôi mà, sao lại xui xẻo đến mức gặp phải chuyện xuyên không ngàn năm có một vậy chứ? Còn mang theo cả một chiếc phi thuyền xuyên qua nữa? Chuyện này nếu nói ra, ai mà tin nổi?
Hơn nữa, hai cha phát hiện cậu mất tích sẽ sốt ruột đến mức nào chứ!!
“Hiện tại chúng ta đang ở đâu vậy?” Bùi Bách Điền cố gắng giữ bình tĩnh hỏi.
“Đang quét bản đồ vũ trụ mới… phạm vi có thể dò xét bị hạn chế… Theo phân tích các chòm sao xung quanh, chúng ta hiện đang ở một thiên hà hoàn toàn xa lạ, cách các hệ sao và thiên hà cũ của chúng ta ít nhất 2,5 triệu năm ánh sáng.”
“...”
Bùi Bách Điền cảm thấy đầu mình hơi choáng.
2,5 triệu năm ánh sáng? Cái khoảng cách này, đừng nói là trở về, ngay cả việc gửi một tin nhắn về nhà cũng phải mất ít nhất 2,5 triệu năm? Đến lúc đó, e rằng cả Đế quốc mà cậu thân quen đều thay đổi hoàn toàn hết rồi!
“Kiểm tra tình trạng phi thuyền và vật tư đi.” Bùi Bách Điền hít sâu một hơi, cố gắng khiến mình bình tĩnh lại một chút.
Dù sao cậu cũng là con của Nguyên soái Đế quốc, dòng dõi quân nhân, không thể gặp chút khó khăn đã luống cuống được.
Thế nhưng, thật sự rất muốn khóc.
“Phi thuyền cơ bản không bị hư hại, nhưng năng lượng tồn chỉ còn lại 35%, hệ thống đẩy chính bị hỏng, không thể du hành xa được. Vật tư dự trữ còn đủ dùng trong ba tháng.”
Ba tháng… Bùi Bách Điền nhíu mày.
“Tìm xem xung quanh có hành tinh nào có thể đáp xuống không? Chúng ta không thể cứ mãi trôi dạt trong vũ trụ thế này được.”
“Đang quét… Đã tìm thấy một hành tinh loại G màu xanh lam, khoảng cách tương đối gần, có bầu khí quyển, điều kiện môi trường phù hợp với sự sống của con người. Nhưng… không phát hiện thấy bất kỳ tín hiệu công nghệ cao nào, có vẻ như nó chỉ là một hành tinh nguyên thủy chưa được khai phá.”
“Như vậy càng tốt, dù sao bây giờ tôi là người nhập cư trái phép. Một khi chưa nghĩ ra cách làm giả thân phận thì cứ ở tại nơi đó trốn một thời gian trước đã.” Cậu ra lệnh: “Tiến về phía hành tinh đó đi, tìm cho tôi một nơi thích hợp để hạ cánh.”
Dưới sự trợ giúp của thiên thần nhỏ, mặc dù hệ thống đẩy chính bị hỏng, song chiếc phi thuyền vẫn có thể dựa vào động cơ phụ mà chậm rãi tiến vào bầu khí quyển của hành tinh xanh lam kia.
Bùi Bách Điền ngồi ở ghế chỉ huy, nhìn cảnh tượng những ngọn núi xanh, dòng sông uốn khúc từ trên cao, trong lòng vô cùng phức tạp.
Vốn định đi du lịch tới nơi tương tự như thế này, ai mà có ngờ thật sự đến được, nhưng lại là ở một thời không khác chứ!
Giờ thì hay rồi, không hộ khẩu, không tiền, không thân phận, không liên lạc được với người thân.
Chuẩn thanh niên “bốn không”.
… Nếu để hai người cha thân yêu của cậu phát hiện, không biết sẽ lo lắng đến mức nào nữa.
Nghĩ đến đây, Bùi Bách Điền không khỏi cảm thấy hơi chua xót, nhưng rồi cậu ngay lập tức lắc đầu, đánh bay ý nghĩ đó.
Là Alpha trưởng thành, gặp chuyện sao có thể mất bình tĩnh được, phải nghĩ cách sinh tồn trước đã. Cũng không phải hoàn toàn không có khả năng liên lạc được với gia đình.
Cha nhỏ của cậu từng có một hệ thống đi theo, tuy nó đã rời đi từ lâu, nhưng vẫn biết điều bản thân trước giờ không đối xử tốt với ký chủ nhà mình, nên đã để lại một vật phẩm thông minh đặc biệt.
Chính là thiên thần nhỏ, trí não trên vòng tay của cậu.
Vượt lên trên hết thảy công nghệ cùng thời, thua kém 004 về cái danh hệ thống chính thức, nhưng nó đã đủ bá đạo trong mắt Bùi Bách Điền rồi.
Từ nhỏ đến lớn, nó chính là người thầy, người bạn toàn năng nhất của cậu.
Chắc chắn sẽ có ngày Thiên thần nhỏ giúp cậu báo bình an được cho hai cha.
Về thì về không được rồi đó. Chỉ mong hai cha yên lòng mà thôi.
Tác giả có lời muốn nói:
Aa, chào mừng mọi người đã đến với cái hố mới của Chồn ạ. Để trung hòa bầu không khí áp lực do đống nhiệm vụ năm 3 trong trường, Chồn sẽ viết bộ này chill chill để xả stress hehe.
Đời cha chưa end đã nhảy sang viết đời con. Chỉ có thể là Chồn thôi :D
Cho ai chưa biết thì đời cha bộ này là bộ "Giám thị à! Nguyên soái gọi ngài tới phòng giam." nhaaaa
PS/ Hai đứa nhỏ đâyyyy
(A): Hoang Linh
Updated 37 Episodes
Comments
Thảo Quỳnh
hó hó chúc mừng truyện mới nè, mong là sẽ thuận buồm xuôi gió hen, giờ truyện của cha với con song song nhau lun:)))
nay tui húp trước 1 chương, còn lại để tutu xơi, của ngon thì phải thưởng thức chứ ha🥰😋
2025-10-24
1
Mai Pham
hời ơi cháu tui đầy gùi, làm cá mặn chán quá trốn đi phiêu lưu, ai ngờ phiêu hơi xa thành ra phải đi làm công kiếm sống🤣🤣/Facepalm//Facepalm//Facepalm/
2025-10-23
1
Mai Pham
à ra bé thiên thần nhỏ là quà tạ lỗi của thống 004 hả, vẫn còn nhận ra mình ko tốt với nhím lsf còn cứu đc🤣🤣
2025-10-23
1