[ Xuyên Không] Sự Cứu Rỗi Của Nữ Phản Diện Đáng Thương

[ Xuyên Không] Sự Cứu Rỗi Của Nữ Phản Diện Đáng Thương

chương 1: đọc thử cuốn tiểu thuyết đi nè rồi xuyên không

" Phương An... Cô đừng cứ vùi đầu vào cái phương án chó chết kia nữa... Dù gì tiền lương tăng ca cũng tính theo giờ mà... đọc cuốn tiểu thuyết này đi nè.. Một xíu chẳng sao đâu!", nữ đồng nghiệp tóc ngắn bên cạnh quay sang chọc chọc vào tay Lãnh Phương An cố sức gây sự chú ý của cô ấy.

" không được", Phương An trả lời dứt khoát.

" không được... không được!!!!, cô xuất ngày như vậy là sao...? Cái phương án kia còn 1 tuần nữa cơ mà! làm xong sớm thì được ích gì ngoài một đốn công việc mới từ đám ngươi lười nhát kia đẩy tới? Tôi nói cô nghe nè... Công việc cũng quan trọng được thăng tiến cũng tốt nhưng chưa đến lượt cô đâu vì đám người con ông cháu cha kia nữa kìa! Cái công ty này lập chỉ để rèn luyện lũ đó thôi không sớm thì muộn cũng sập cho coi", nữ đồng nghiệp ghé sát vào tai Lãnh Phương An nói một tràng.

" để im cho tôi làm", Phương An có chút bực bội cố kìm cơn tức đang nổi lên mà giữ giọng bình tĩnh nói.

" HAIZZ... Buồn thật! Có người cùng trường mười mấy năm đi làm cùng như người xa lạ vậy! ấy mà hồi trước nói với tôi... Rằng sau này đến chốn công sở sẽ cùng tôi làm việc cùng nhau xong sẽ rủ nhau đi chơi ca hát các thứ mà giờ ai kia lại bị đốn công việc gì đó đè nát người rồi", nàng đồng nghiệp than vãn, nước mắt cá sấu bắt đầu rơi.

" rủ đọc thử cuốn tiểu thuyết một xíu thui mà chẳng chịu! còn gắt tui nữa... Làm như tui ép vậy... Hức hức ... tổn thương", nàng ta bắt đầu lên tiếng trách móc bạn thân.

Lãnh Phương An:... ( bất lực + tức hộc máu)

" đọc đi đọc đi mà... Hay lắm ó ... chúng ta đã mấy lâu đâu cùng đu cùng ido hay đọc cùng một bộ truyện nữa... Làm tớ buồn muốn chết! Cậu biết mà... Tớ hay suy nghĩ tiêu cực kiểu overthinking í... Nên làm ơn đừng... nói cái giọng đó với tớ mà... Hic hic", Trương Ánh Tuyết nói với giọng nũng nịu, ánh mắt long lanh nhìn người bạn thân đang khoanh tay lộ rõ vẻ bực tức.

Bắt gặp ánh mắt với cái giọng nũng nịu quen thuộc đã lâu không gặp ở Ánh Tuyết, Phương An có chút không quen nhưng cũng thấy người bạn này có chút đáng yêu. Cô nhìn đồng hồ cũng đã muộn rồi quay sang nhìn bạn mình nói:" được thôi... Một chút rồi cùng về đi! 15 phút nữa hết giờ rồi!"

" yeah!", Trương Ánh Tuyết hét lớn nhảy lên phấn khích.

Cả 2 người Ngồi đọc truyện một lúc thì chuông báo thức ở Điện thoại Lãnh Phương An vang lên. Cô đưa tay tắt nó rồi tiếp tục đọc tiếp cuốn tiểu thuyết.

Một lát sau....

Ánh Tuyết ngáp ngủ rồi nhìn Phương An đang tức tối cắn móng tay.

" con nữ chính trà xanh... Nam chính cái tôi cao... nói không muốn nhận tiền của nữ phản diện nhưng để yên cho nữ chính kể khổ với phản diện... còn con nữ phản diện não úng nước hay gì mà ngu vậy!!!", phương An không nhịn được mà tức tối la lối một tràng.

" Phương An", Trương Ánh Tuyết khẽ gọi.

Phương Anh cũng nhìn Ánh Tuyết rồi nhìn đồng hồ đã gần điểm 12 giờ khuya.

Khoảng khắc tiếng tít tắc vang lên và kim chỉ đúng chọn 12 giờ thì một luồng ánh sáng phát ra từ đâu đó bao trùm cả căn phòng. Lãnh Phương An nhắm chặt đôi mắt, tay cô che lấy mặt mình.

Chỉ trong một khoản khắc từ công ty chốc lát cô đã xuất hiện ở một nơi xa lạ. Đôi mắt ấy vẫn nắm chặt rồi khẽ hé ra để xác nhận nguồn ánh sáng ấy đã vụt tắt chưa.

Đồng tử cô co lại. bàn tay nãy giờ đang bảo vệ mắt cũng được hạ xuống. Cô nhìn mọi thứ xa lạ xung quanh đầy sợ hãi.

" đây là...", chưa để Phương An nói hết thì một loạt kí ức lạ lẫm tuân vào đầu kết hợp với những tình tiết cô đọc ở cuốn tiểu thuyết kia như đang xác nhận rằng cô đã xuyên không một cách bất ngờ.

* tít tít tít*, một tiếng máy móc vang lên.

Một hình ảnh kì lạ xuất hiện trước mắt cô.

[ Xin chào!!! ◉⁠‿⁠◉]

" chào!", cô dè dặt đáp lại.

[ hình như cô sợ ta thì phải (⁠ ⁠╹⁠▽⁠╹⁠ ⁠)]

" đâu có! Ngươi có gì mà ta phải sợ!", Phương An dứt khoát đáp.

[ có lẽ cô hơi ngạc nhiên hay lo lắng nhỉ! Ta xin phép nói với cô rằng cô đã được chọn thành người xuyên không với nhiệm vụ cứu rỗi cuộc đời nữ phản diện rồi!]

" cái gì...?!!!", Phương An la lớn:" ngươi nói ta xuyên không rồi á...?"

Thấy được vẻ thốt hoảng của cô nó bình tĩnh nói tiếp:

[ cô đừng lo! Làm nhiệm vụ thôi không chết người đâu! Trừ khi cô không hoàn thành mới mất mạng! Mà hoàn thành thì sẽ được thù lao hậu hĩnh! (⁠≧⁠▽⁠≦⁠)]

" được gì...? Ngươi nói xem nào!", Phương An sau khi được hệ thống chấn an cô cũng bình tĩnh phần nào mà nghe nó nói tiếp.

[ 3 tỷ!!! đánh đổi bằng mạng sống nên khá cao (⁠◠⁠‿⁠・⁠)⁠—⁠☆]

" ngươi nói gì..? mạng của ta chỉ đáng giá nấy tiền thôi á ...?", Phương An bực bội nói rồi bỗng dưng cô nghĩ đến bạn thân mình mà có phần lo lắng:" còn Tuyết Tuyết! Cô ấy có sao không...?"

[ cô không cần lo! Hiện tại ta đã sắp xếp cho một nửa linh hồn của cô đang ở cùng cô ấy rồi! Nói cách khác thì cô ấy không có xuyên không!!! Chỉ mỗi cô mà thôi (⁠◍⁠•⁠ᴗ⁠•⁠◍⁠)]

" ngươi nói vậy ta yên tâm rồi!", Phương An khẽ nói.

Hot

Comments

‘𝒔𝒄𝒍 'Tiểu lạc lạc🍁

‘𝒔𝒄𝒍 'Tiểu lạc lạc🍁

T thích cái đoạn hội thoại nối dài sau đó, vì nó thật. Rất thật. Cái kiểu mà dân văn phòng than thở về “con ông cháu cha”, “làm cho lũ đó rèn luyện rồi công ty cũng sập cho coi”

2025-11-08

1

Hoa Tử Linh

Hoa Tử Linh

tui tưởng sẽ chết xong được xuyên không ai dè giống dạo và tiểu thuyết chơi chơi . Nhưng hay nha tg ra típ ik

2025-10-16

2

đồng chí sóc

đồng chí sóc

bth là chết hay phế vật lắm mới cần cái này ai dè được buff

2025-10-20

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play