HẦU GÁI CỦA ÁC MA
Truyện được lấy bối cảnh và các nhân vật đều không có thật, hy vọng đọc giả sẽ không quá khắc khe, luôn thoải mái, vui vẻ khi đọc. Chân thành cảm ơn đọc giả đã ủng hộ❤
...
Trong căn phòng gỗ tồi tàn, đồ vật đỗ kềnh khắp nơi, bên dưới mặt đất nhiễm đầy bùn nước ẩm ướt, có mấy người nằm co ro trên đó. Đột nhiên bị đánh thức bởi thứ âm thanh cứng ngắc to rõ.
"Tất cả dậy hết cho tao!"
Hắn cầm gậy đi vào, đánh lên từng người, nhưng chỉ đánh đàn ông, còn phụ nữ bị tạt nước gọi dậy.
Từng gáo từng gáo một, mái tóc dài ướt đẫm trên dung mạo thiên sinh lệ chất, mỹ nhược thiên tiên, lông mày xanh biếc như núi xa. Cô gái khẽ động mí mắt nặng trĩu, kéo hàng mi cong dài như cánh bướm phe phẩy.
Đôi mắt cô lấp lánh như ánh trăng non rực sáng giữa màng đêm u buồn, cô động người ngồi dậy, trên bộ đồ màu nâu nhỏ xuống từng giọt nước.
Có kẻ đi tới, kéo cô đang mơ hồ đứng lên, dẫn ra sân lớn cùng những người bị bắt khác, quỳ phục bên dưới một người ngồi chễm chệ trên ghế, đó là một vị tổng tài có tiếng trong nước - Bryan Thời Anh, hay gọi còn gọi là Thời Anh.
Hắn với vẻ ngoài phong hoa trác nguyệt, cốt cách như tiên, phẩm chất cao quý nhưng lại lạnh lùng như băng tuyết, đặc biệt trên gương mặt thoát tục là đôi mắt nhỏ u tĩnh, cùng nuốt ruồi dưới khoé miệng càng tôn lên vẻ uy thái của hắn, điểm thêm mái tóc vàng đặc biệt của con lai. Không ai nhìn ra được một vị tổng tài kiêu hãnh, cao cao tại thượng lại có mặt tối, là kẻ cầm đầu của nhiều băng đảng ngầm, chuyên buôn hàng cấm và người.
Thời Anh ngồi trên ghế nhả giọng u trầm làm người ta có chút sợ hãi.
"Chỉ có nhiêu đây?"
"Vâng, mấy ngày qua chỉ bắt được nhiêu đây thôi ạ."
Có người trả lời hắn.
Rất nhanh, Thời Anh rời mông khỏi ghế, thủng thẳng sải bước ung dung đến gần, cử chỉ kiêu ngạo nâng một gương mặt còn đang ngơ ngác lên.
Hắn tháo bịt miệng ra, cả hàm cô gái tê cứng vẫn chưa thể nói được, chỉ biết ngửa cổ nhìn hắn nghiêng qua nghiêng lại. Sau đó, cặp kính cô đang đeo bị hắn tháo ra, cố ý đeo lên mặt hắn, nở nụ cười tà tứ khiến cô toát mồ hôi lạnh, sợ hãi đến cùng cực.
Cô - Hạ Anh Ninh, vốn là người Ấn Độ đang du lịch sang nước ngoài, bỗng dưng bị bắt cóc, chưa biết tính mạng sẽ ra sao? Hiện tại cô không thể không sợ, không cầu xin cho mình một con đường sống.
"Làm ơn, tha cho tôi, tôi là người nước ngoài."
Mỗi chữ của cô nói ra đều rất nhanh, toàn là tiếng anh, cực kỳ thông thạo. Người đàn ông nâng cằm cô lên cao hơn, đôi mắt nheo lại đến gần cô.
"Lấy gì để xin tha?"
"Tôi..."
"Tôi biết dọn dẹp nhà cửa, biết nấu ăn, còn nấu rất ngon, xin ngài tha cho tôi."
Rơi vào tay bọn buôn người chính là rơi vào địa ngục không lối thoát, Hạ Anh Ninh hiểu được tình thế, càng biết mình bất lợi khó có cơ hội quay về, trước mắt phải giữ lại mạng sống.
Cô không nghĩ được nhiều, có gì nói đó, chẳng có tính thuyết phục, những thứ cô đưa ra hoàn toàn không có tác dụng, Thời Anh không thiếu người hầu, đầu bếp, hiển nhiên hắn không cần.
"Cô em, mấy cái nội trợ đó mà cũng muốn xin tha sao?"
"Tôi thấy nội tạng của em được giá hơn đấy!"
Hắn phì cười, nụ cười đầy nguy hiểm, giọng nói vặn vẹo rít qua kẽ răng, ánh mắt tử thần xoáy sâu vào đôi ngươi ngập nước của cô gái.
Hạ Anh Ninh tá hoá, không muốn mình bị phanh thây, rời cằm tinh tế khỏi tay hắn, dập đầu liên tục van xin.
Đột nhiên, có bàn tay thô to đỡ lấy trán cô, nâng lên, hoá ra vẫn là bàn tay của Thời Anh.
"Muốn sống?"
Cô gái gật đầu liên tục, khát vọng sống lúc này dâng trào như ngọn sóng thần, không cần biết yêu cầu của đối phương sẽ là gì, tất cả đều không thể vượt qua sinh mệnh ngàn cân treo sợi tóc của cô.
"Xin ngài tha cho tôi, ngài bảo tôi làm gì cũng nghe, xin đừng giết tôi."
"Làm gì cũng nghe?"
Cô lại gật đầu, thông qua tia sáng không chắc trong mắt người đàn ông, sợ hắn không tha cho mình, cô vô thức nắm lấy tay hắn, hèn mọn cúc cung, nói mấy lời êm tai.
"Ngài rộng lượng tha cho tôi, chỉ cần được sống, tôi làm trâu làm bò cũng được."
-Làm trâu làm bò...
Trong không gian có tiếng hừ lạnh vang nhẹ, cuối cùng, người đàn ông cũng chấp nhận lời cầu xin, không phải vì tội nghiệp cô gái, cũng không phải vì những lời lẽ ấy. Mà vì, ngay từ lần nhìn đầu tiên hắn đã để ý cô, một là vì nhan sắc cô nhỉnh hơn những cô gái khác, một nét đẹp giao thoa giữa Châu Âu và Châu Á, hai là vì cô có đôi phần giống với hôn thê đã mất của hắn. Vậy nên, hắn phá lệ tha mạng.
"Những người còn lại, nam moi nội tạng, nữ đem đến hộp đêm."
"Vâng thưa ngài."
Tiếng kinh hô to rõ, những người khác lập tức bị kéo đi, la hét đến chói tai.
Cô gái quỳ ở bên dưới vẫn chưa hết sợ hãi, nhìn lên liền thấy người đàn ông tháo kính đang đeo, bóp bể làm cô giật thót.
Sau đó, hắn cúi người cưỡng chế kéo cô đứng lên, nhìn chòng chọc vào gương mặt trắng bệch không còn giọt máu, cùng đôi mắt chứa chan nước, nhả giọng trầm thấp.
"Đúng là rất đẹp."
"Đẹp?"
Hạ Anh Ninh ngẩn người, đón nhận ánh mắt cuồng nhiệt có chút si mê, cô thông minh bắt đầu hiểu ý hắn.
Updated 47 Episodes
Comments
Nhỏ
Ấn Độ 🇮🇳 hẻ
tui cx mê gái Ấn Độ lắm nha😘😍
2025-10-25
1
Huê Nguyễn
xin chào bạn 👋👋👋👋👋👋
2025-10-26
1