Chương 3: Chiến Lợi Phẩm

Cả đám thanh niên co rúm vào khi nhìn thấy Hắc Cẩu túm cổ tên mồm to nhất quăng như bao tải ra một góc. Hắn ta quằn quại trông vô cùng thống khổ, cho thấy rằng lực đạo không hề nhẹ. Các cô gái run lẩy bẩy, đặc biệt là cô nàng cả gan ném đũa vào người Cố Thương.

"Thích chứ?" Hắc Cẩu cười biến thái nâng cằm cô gái nọ, hắn miết ngang môi cô. Nhìn con thỏ vừa rồi hung hăng giờ lại co rúm run như cầy sấy, hắn thích thú cầm cổ áo cô ta giật mạnh. Hàng cúc bay khỏi vị trí rơi lách cách xuống đất, áo con màu đen cùng thân hình đẹp đẽ hiện ra, cô ta nửa muốn kháng cự nửa lại sợ hãi để mặc Hắc Cẩu cúi xuống cắn nuốt môi.

Hai cô gái bên cạnh càng lúc càng hoảng sợ, bấu víu vào nhau giống những con cừu nhỏ đang mong chờ một tia hi vọng mỏng manh. Mấy tên thanh niên định đứng dậy chạy lại vướng ngay Bạch Cẩu ở phía sau, bọn chúng rời khỏi vị trí quỳ rạp xuống cầu xin.

"Cầu xin anh tha cho chúng em, chúng em không nói gì cả..."

"Chỉ có mình thằng kia thôi làm ơn tha cho em!!"

"Chúng em không dám làm vậy nữa!!"

"Cầu xin anh. Chỉ cần anh tha cho việc gì em cũng làm!"

"..."

Nhìn bọn chúng người tung người hứng, giọng điệu thì run run lại chẳng dám nói vấp. Mắt Bạch Cẩu bắn ra tia coi thường.

"Chúng mày đụng nhầm người rồi..." Bạch Cẩu tặc lưỡi lắc lắc đầu, cầm chai bia trên bàn vẫn còn lạnh gõ vào lòng bàn tay vài nhịp, ngắm nhìn tem mác một hồi. Hắn quay lại nhìn đại ca, Lâm Đại Minh vẫn như không có gì ung dung nhâm nhi đồ ăn.

Quay trở lại nhìn đám thanh niên nhát như thỏ đế này, hắn chọn đại một tên phang thẳng chai bia vào đầu khiến hắn ta ngã xuống cùng mảnh vụn chai, máu và nước bia đang sủi bọt trắng loang lổ: "Miệng còn hôi sữa còn ra ngoài ngông cuồng!"

Ba tên kia sợ tới mức tè ra quần, bọn chúng liên tục cầu xin tha mạng. Một tên bò tới gần ôm chân Bạch Cẩu nhưng ngay sau đó hắn bị đạp vài phát thật mạnh khiến hắn như muốn ngất đi.

Bạch Cẩu: "Rác rưởi."

Cắn mút môi cô gái đó tới chảy máu, Hắc Cẩu hài lòng hất mạnh cằm cô ta ngẩng mặt nhìn về phía Bạch Cẩu và đám thanh niên.

Theo lực cô gái va mạnh eo vào cạnh bàn, thêm vừa rồi cằm bị bóp đau tới ứa nước mắt nhưng lại chẳng dám lên tiếng. Chỉ có thể ấm ức sụt sùi.

Chị chủ quán chứng kiến tất cả, chị nổi da gà và có chút sợ hãi. Nhìn về phía xa xa có vài đốm sáng đang lớn dần, khẽ thở dài nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng tới!

Mấy đốm sáng càng lớn càng chói, âm thanh càng lúc càng gần. Thì ra là hai chiếc xe nẹt bô đang tới, người cầm lái là đám giang hồ tay cầm tuýp sắt. Kẻ cầm đầu xăm kín một cánh tay.

Bọn chúng đỗ đầy cửa, nhanh chóng bước xuống xe. Gã cầm đầu, giọng ồm ồm gào to: "Bọn nào?"

Chị chủ quán chạy ra chỉ tay vào đám thanh niên, bao gồm cả phía Lâm Đại Minh.

Tên đó liếc qua một chút sau đó đi về phía Lâm Đại Minh lớn tiếng: "Thằng ranh!"

Lâm Đại Minh thoáng nhíu mày quay sang bên cạnh đã thấy Cố Thương chạy vào bên trong quán từ bao giờ. Cũng thông minh đấy chứ ngửi được cả mùi nguy hiểm.

Hắn đứng dậy quay người lại kiêu ngạo mắt đối mắt với người đàn ông kia, tay lấy trong túi bao thuốc lá cúi xuống ngậm trong bao một điếu, từ tốn rút ra.

"Thằng này to gan nhỉ?" Lão ta giơ cao tay chưa kịp hạ xuống đã bị Lâm Đại Minh thẳng chân đạp cho ngã ngửa. Bọn đàn em nhanh chóng cầm tuýp vào đỡ đại ca mình, mặt mũi hung tợn rõ ràng định nghênh chiến.

Lâm Đại Minh như không có gì, bật lửa châm thuốc.

"Thằng này chán sống rồi, bọn mày đánh..."

"Em xin anh! Đừng đánh ở đây em còn làm ăn!!" Chủ quán khóc bù lu bù loa tới ôm tay tên đầu đàn cầu xin. Tự trách mình làm việc quá sơ suất khiến xảy ra tình huống trái ý muốn thế này.

"Có ngon ra kia tao tiếp mày!" Gã ta chỉ tay thẳng mặt Lâm Đại Minh hét to, một lần nữa gã bị hắn nắm ngón tay bẻ quặt ra sau và đạp gã cùng đàn em ngã chồng đè lên nhau.

"Đừng chỉ mặt tao!" Giọng Lâm Đại Minh lạnh tanh, hắn quay sang đám thanh niên kia ra hiệu bọn đàn em. Hắc Cẩu, Bạch Cẩu đánh ngất ba cô gái và tha cho mấy thằng thanh niên sau đó đi về phía Lâm Đại Minh.

Ba tên thanh niên ôm thân chạy, để mặc những người kia nằm rạp trên đất. Dù cho trong đó có cả người yêu chúng.

Lâm Đại Minh ngồi xuống trước mặt đám còn lăn lộn trên đất, túm cổ áo gã đầu đàn đấm gã tới sưng vù mặt, be bét máu mới dừng lại. Hắn cười khinh, cầm một cây tuýp gần đó lên nhìn ngang nhìn dọc. "Đem cái thứ đồng nát này đòi đánh tao?"

Hắn đứng dậy thẳng tay đâm tuýp vào bụng gã khiến gã hét thất thanh rồi bất tỉnh, bọn đàn em sợ tái mặt không dám ho he: "Già rồi nên ở nhà hưởng lương hưu đi!"

Lâm Đại Minh quay lại nhìn về phía trong quán đã chẳng còn thấy Cố Thương đâu, dường như hắn đang nổi cơn thịnh nộ một mạch bước tới gần ba cô gái kia chọn đại một người vác lên vai cùng đàn em mang chiến lợi phẩm bỏ đi.

Dám tự ý bỏ đi, con mồi này thật đáng chết!

Chị chủ nhìn theo bóng bọn hắn mà người run như cày sấy nghe tiếng bọn người kia mới sực nhớ phải gọi xe cứu thương. Thầm nghĩ lần này phải dẹp tiệm thật rồi! Gã kia mà bình phục nhất định không tha cho chị!!

***

Tại gara bỏ hoang, ánh đèn vàng từ vài chiếc bóng đèn cũ kỹ chiếu lên ba cô gái đang nằm bất động trên sàn. Lâm Đại Minh phẩy tay, Hắc Cẩu liền hất xô nước lên khiến bọn họ giật mình tỉnh lại.

Ba người sợ hãi nhìn đám Lâm Đại Minh, chúng bấu víu vào nhau run rẩy mãnh liệt. Vừa vì lạnh, vừa vì sợ.

"Ngoan ngoãn tao tha!" Lâm Đại Minh cùng đồng bọn lột sạch áo để ra thân hình săn chắc và đầy sẹo. Đặc biệt là hắn, cơ thể và khuôn mặt hắn kết hợp với nhau càng khiến ba cô gái trước mặt buông bỏ mọi thứ mà tình nguyện phục vụ hắn.

Trên cổ hắn đeo một sợi dây truyền bằng bạc, mặt dây là con bọ cạp sáng ánh bạc đang bám giữa lồng ngực. Trên càng gắn hai viên kim cương trắng, hai viên kiêm cương đen làm mắt và một viên kim cương trắng cỡ lớn hơn gắn đằng đuôi. Từ hắn toát ra khí chất bá vương của một kẻ ngoan độc, cao ngạo. Hắn lạnh giọng ra lệnh: "Bỏ đống giẻ rách trên người chúng mày xuống!"

Ba cô gái còn chút tỉnh táo lập tức lắc đầu kháng cự. Lâm Đại Minh nhếch môi cười coi thường, hắn bước tới gần túm chặt tóc gáy một trong ba người, tay cởi khoá quần, lấy vật nam tính ra dí vào mồm cô ta: "Ngậm nó!"

Cô ta âm ử lắc đầu không chịu, hắn giật mạnh tóc làm cô tưởng da bị bung khỏi đầu. Đau đến phát khóc, vô thức há miệng. Lâm Đại Minh nhân cơ hội đó đưa sâu vào trong, mặc cô ta khó chịu vì đầy miệng, nước mắt giàn giụa. Hắn tàn bạo ra vào mãnh liệt.

Thô lỗ rút khỏi miệng cô ta, Lâm Đại Minh lạnh lùng nhìn cô gái đang ho sặc sụa vì hắn đã đi sâu vào cổ họng.

Hắc Cẩu, Bạch Cẩu từ bao giờ đã lột sạch quần áo mỗi người một con, xé nát vải vóc và bắt đầu bữa ăn sau một đêm đi săn. Các cô gái gào khóc xin tha đổi lại là sự không hài lòng từ bọn chúng, không hề nể nang là đàn bà mà ra tay mạnh bạo.

Kéo cô gái kia đứng dậy, dường như cô ta không còn kháng cự và có vẻ như rất hưởng thụ. Lâm Đại Minh ném cho tia coi thường, nâng một chân cô ta lên tay. Cọ vật nam tính dưới miệng hoa đã sớm ướt át, dễ dàng khiến cô ta rơi vào khoái cảm dù chỉ mới ở bên ngoài chà xát.

Tiếng rên hoan ái bắt đầu vang lên khắp gara. Sớm đã chẳng còn là một vụ cưỡng hiếp nữa mà trở thành nơi dùng thân thể để giao lưu.

Riêng Lâm Đại Minh mặc kệ cô gái đang co rút hoa nhỏ, muốn hắn lấp đầy khoảng trống càng sớm càng tốt. Hắn vẫn dùng thân dưới xoa nơi đã ướt át không ngừng. Đúng là loại điếm rẻ tiền mới đó mà đã ra rồi!

"Xin anh! Cầu xin anh cho em!" Cô gái thống khổ van nài, toàn thân cô ướt đẫm mồ hôi. Bấu víu thật chặt lên người một con sói hung ác, dâm đãng rên rỉ.

"Rẻ tiền!" Lâm Đại Minh nhếch môi đầy khinh bỉ, sau khi đeo bao xong hắn đưa vật giữa chân tiến vào bên trong hoa nhỏ. Vật thể lớn đâm sâu chạm hẳn vào tử cung khiến cô gái như từ thiên đường rơi xuống địa ngục. Thân dưới càng lúc càng trướng lớn, hắn ra vào mạnh mẽ.

Thân thể bẩn thỉu này thật nhàm chán! Lâm Đại Minh vô thức nhớ tới khoảnh khắc lúc trước, một thân thể khiến hắn chỉ cần nghĩ đến liền rạo rực. Để vụt mất con mồi lý tưởng, Lâm Đại Minh phẫn nộ cuồng bạo cô gái đang rên rỉ đến khàn giọng.

Hắn xoay người cô gái, để cô trong tư thế hai chân hai tay chống đất, mông thẳng lên cao. Hắn từ phía sau ra vào vừa nhanh vừa mạnh như vũ bão làm cô ta nửa tỉnh nửa mê, khóc lóc van xin.

Khác với trường hợp này, con mồi trước nằm bất động như khúc gỗ, căng thẳng tới cứng người. Một con mồi ngu ngốc. Không la hét, không giãy giụa.

Lâm Đại Minh tự nhủ lần sau gặp được sẽ ăn sạch không chừa lại một mẩu xương!

***

Cố Thương chạy một mạch về đến dãy phòng trọ, chống hai tay vào đùi thở dốc. Những gì ăn được tối nay đang sôi lên sùng sục, như muốn trào ngược lên cổ họng. Cố Thương vuốt ngực ho khan vài cái, lấy chìa khoá trong túi áo tra vào cửa.

Dãy trọ có quy định sau 23:00 sẽ đóng cửa, nhưng lại đặt cách cho những cô gái đi làm về khuya chìa khoá riêng. Cẩn thận đóng cửa cổng lại, cố gắng không phát ra tiếng động tránh gây ảnh hưởng tới mọi người trong xóm.

“Về muộn vậy Thương?” Đúng lúc đó, bà Phương - chủ xóm trọ đi vệ sinh định trở về phòng, bắt gặp Cố Thương đang loay hoay đóng cửa. Bà ngáp một cái, ngái ngủ hỏi.

“Con... con cùng đồng nghiệp đi ăn đêm...” Cố Thương có hệ thống phản ứng khá lạ đời, bị bà Phương hỏi bất chợt như thế mà không giật nảy mình. Tuy nhiên lại không tránh được tình trạng lúng túng, cô quay người lại đối diện với bà Phương. Lắp ba lắp bắp, cất giọng nhỏ như thể đang đột nhập vào xóm trọ ăn cắp vậy.

Ở đây bà Phương thương Cố Thương nhất. Số bà bạc mệnh, chồng mất sớm. Con lập gia đình, đứa về nhà chồng, đứa chuyển ra nước ngoài sinh sống. Để lại bà già 50 tuổi với khu xóm trọ coi như con cái để lại chút tiền cho bà dưỡng lão.

Vì Cố Thương là người nhỏ nhất trong xóm, lại ngoan ngoãn thiện lương nên bà Phương thương yêu như con đẻ. Có gì ngon cũng phần cô, bà thường xuyên gọi cô sang nhà ngủ cùng cho đỡ cô đơn.

Nhìn đứa trẻ đang cố trốn tránh điều gì đó, bà Phương lắc đầu lên giọng phàn nàn: “Con gái con đứa đi đến tận khuya mới về, thật không ra thể thống gì!” Bà không quan tâm mặt đứa đối diện nhăn như đí* khỉ, quay người đi một mạch vào trong, lạnh lùng khoá cửa lại.

Cố Thương thở dài nhìn cánh cửa vừa khép chặt, đi nhanh về phòng mở cửa. Tuy bà Phương có độc mồm độc miệng, nhưng đó là cách bà dùng để thể hiện tình yêu đối với cô. Riết rồi cũng quen.

Hôm nay đành lười biếng tắm giặt vậy, mệt quá rồi!

Nghĩ là làm, Cố Thương đóng cửa lại nhanh chóng bò lên giường nhắm nghiền mắt sau một ngày dài mệt mỏi...

Hot

Comments

Muỗi keai :3

Muỗi keai :3

Tội chị chủ :<

2020-10-04

4

[{June là tui nè}]❤🌱

[{June là tui nè}]❤🌱

chéo ko a

2020-06-25

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Cặn Bã
2 Chương 2: Độc Chiếm
3 Chương 3: Chiến Lợi Phẩm
4 Chương 4: Say Tình
5 Chương 5: Gặp Lại
6 Chương 6: Săn Mồi
7 Chương 7: Thịt
8 Chương 8: Ngày Nghỉ
9 Chương 9: Ác Thú
10 Chương 10: Karaoke Victoria
11 Chương 11: Phẫn Nộ
12 Chương 12: Mặt Dày
13 Chương 13: Đi Ăn
14 Chương 14: Mất Kiểm Soát
15 Chương 15: Thách Thức
16 Chương 16: Không Dám Ngoảnh Đầu
17 Chương 17: Trách Phạt
18 Chương 18: Theo Dõi
19 Chương 19: Cướp Ngân Hàng (1)
20 Chương 20: Cướp Ngân Hàng (2)
21 Chương 21: Đụng Độ Du Côn
22 Chương 22: Gượng Ép
23 Chương 23: Hai Người Che Chung Một Chiếc Áo
24 Chương 24: Đến Nhà Lưu Manh
25 Chương 25: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (1)
26 Chương 26: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (2)
27 Chương 27: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (3)
28 Chương 28: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (4)
29 Chương 29: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (5)
30 Chương 30: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (6)
31 Chương 31: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (7)
32 Chương 32: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (8)
33 Chương 33: Ghét Bỏ
34 Chương 35: Rung Động
35 Chương 36: Dê Săn Sói
36 Chương 37: Chuyển Bộ Phận
37 Chương 38: Tranh Cãi
38 Chương 39: Lặng Lẽ
39 Chương 40: Đoạt Mồi
40 Chương 41: Lầm Tưởng
41 Chương 42: Đố Kị
42 Chương 43: Câu Lạc Bộ Phú Thịnh
43 Chương 44: Ngọa Hổ Tàng Long
44 Chương 45: Ám Sát
45 Chương 46: Bắt Cóc
46 Chương 47: Sói Săn Dê (1)
47 Chương 48: Sói Săn Dê (2)
48 Chương 49: Ăn Gian
49 Chương 50: Đổ Oan
50 Chương 51: Chủ Nhật
51 Chương 52: Mẹ Khuyên
52 Chương 53: Hai Mặt
53 Chương 54: Giảm Cân
54 Chương 55: Lại Bắt Cóc
55 Chương 56: Lộ Diện
56 Chương 57: Xuất Phát
57 Chương 58: Lưu Manh Và Biển (1)
58 Chương 59: Lưu Manh Và Biển (2)
59 Chương 60: Lưu Manh Và Biển (3)
60 Chương 61: Lưu Manh Và Biển (4)
61 Chương 62: Lưu Manh Và Biển (5)
62 Chương 64: Lưu Manh Và Biển (7)
63 Chương 65: Lưu Manh Và Biển (8)
64 Chương 66: Lưu Manh Và Biển (9)
65 Chương 67: Lưu Manh Và Biển (10)
66 Chương 68: Tỏ Tình
67 Chương 69: Con Ai?
68 Chương 70: Phiền Phức
69 Chương 71: Say Rượu
70 Chương 72: Trừng Phạt
71 Chương 73: Bất Lực
72 Chương 74: Tự Sát
73 Chương 75: Lưu Manh Gặp Ông Già (1)
74 Chương 76: Lưu Manh Gặp Ông Già (2)
75 Chương 77: Giáo Huấn
76 Chương 78: Lưu Manh Gặp Ông Già (3)
77 Chương 79: Bạn Mới
78 Chương 80: Tình Địch
79 Chương 81: Làm Biếng
80 Chương 82: Biến Đổi
81 Chương 83: Khó Thuần
82 Chương 84: Nói Dối
83 Chương 85: "Loạn Luân"
84 Chương 86: Tìm Thấy Mặt Trời
85 Chương 87: Khởi Đầu Của Bi Kịch
86 Chương 88: Cưỡng Hiếp (1)
87 Chương 89: Cưỡng Hiếp (2)
88 Chương 90: Máu Lạnh (1)
89 Chương 91: Máu Lạnh (2)
90 Chương 92: Máu Lạnh (3)
91 Chương 93: Kìm Nén Cảm Xúc
92 Chương 94: Thôi Miên
93 Chương 95: Ép Hôn
94 Chương 96: Vực Lại Đam Mê (1)
95 Chương 97: Vực Lại Đam Mê (2)
96 Chương 98: Vực Lại Đam Mê (3)
97 Chương 99: Án Mạng (1)
98 Chương 100: Án Mạng (2)
99 Chương 101: Ngộ Nhận
100 Chương 102: Từ Bỏ
101 Chương 103: Hội Nghị
102 Chương 104: Đánh Nhau
103 Chương 105: Trả Giá
104 Chương 106: Mộng Mị
105 Chương 107: Bà Phương Gặp Chuyện
106 Chương 108: Uy Hiếp
107 Chương 109: Cuộc Sống Mới
108 Chương 110: Mù Quáng
109 Chương 111: Chìm Trong Cuộc Yêu
110 Chương 112: Lời Đả Kích
111 Chương 113: Ký Ức
112 Chương 114: Hôn Một Cái
113 Chương 115: Trao Đổi (1)
114 Chương 116: Trao Đổi (2)
115 Chương 117: Thỏa Thuận
116 Chương 118: Không Thể Gặp
117 Chương 119: Âm Mưu
118 Chương 120: Kết Thúc
119 Chương 121: Nhớ Lại
120 Chương 122: Mua Sắm
121 Chương 123: Quá Khứ
122 Chương 124: Về Quê (1)
123 Chương 125: Về Quê (2)
124 Chương 126: Về Quê (3)
125 Chương 127: Về Quê (4)
126 Chương 128: Hợp Lực
127 Chương 129: Cầu Xin
128 Chương 130: Chỉ Vì Em
129 Chương 131: Thuốc Kích Dục (1)
130 Chương 132: Thuốc Kích Dục (2)
131 Chương 133: Đứa Trẻ
132 Chương 134: Tiệm Net Minh Thương
133 Chương 135: Trả Giá (1)
134 Chương 136: Trả Giá (2)
135 Chương 137: Thai Đôi
136 Chương 138: Luôn Bên Em
137 Chương 139: Kết Cục
Chapter

Updated 137 Episodes

1
Chương 1: Cặn Bã
2
Chương 2: Độc Chiếm
3
Chương 3: Chiến Lợi Phẩm
4
Chương 4: Say Tình
5
Chương 5: Gặp Lại
6
Chương 6: Săn Mồi
7
Chương 7: Thịt
8
Chương 8: Ngày Nghỉ
9
Chương 9: Ác Thú
10
Chương 10: Karaoke Victoria
11
Chương 11: Phẫn Nộ
12
Chương 12: Mặt Dày
13
Chương 13: Đi Ăn
14
Chương 14: Mất Kiểm Soát
15
Chương 15: Thách Thức
16
Chương 16: Không Dám Ngoảnh Đầu
17
Chương 17: Trách Phạt
18
Chương 18: Theo Dõi
19
Chương 19: Cướp Ngân Hàng (1)
20
Chương 20: Cướp Ngân Hàng (2)
21
Chương 21: Đụng Độ Du Côn
22
Chương 22: Gượng Ép
23
Chương 23: Hai Người Che Chung Một Chiếc Áo
24
Chương 24: Đến Nhà Lưu Manh
25
Chương 25: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (1)
26
Chương 26: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (2)
27
Chương 27: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (3)
28
Chương 28: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (4)
29
Chương 29: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (5)
30
Chương 30: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (6)
31
Chương 31: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (7)
32
Chương 32: Một Ngày Ở Cùng Lưu Manh (8)
33
Chương 33: Ghét Bỏ
34
Chương 35: Rung Động
35
Chương 36: Dê Săn Sói
36
Chương 37: Chuyển Bộ Phận
37
Chương 38: Tranh Cãi
38
Chương 39: Lặng Lẽ
39
Chương 40: Đoạt Mồi
40
Chương 41: Lầm Tưởng
41
Chương 42: Đố Kị
42
Chương 43: Câu Lạc Bộ Phú Thịnh
43
Chương 44: Ngọa Hổ Tàng Long
44
Chương 45: Ám Sát
45
Chương 46: Bắt Cóc
46
Chương 47: Sói Săn Dê (1)
47
Chương 48: Sói Săn Dê (2)
48
Chương 49: Ăn Gian
49
Chương 50: Đổ Oan
50
Chương 51: Chủ Nhật
51
Chương 52: Mẹ Khuyên
52
Chương 53: Hai Mặt
53
Chương 54: Giảm Cân
54
Chương 55: Lại Bắt Cóc
55
Chương 56: Lộ Diện
56
Chương 57: Xuất Phát
57
Chương 58: Lưu Manh Và Biển (1)
58
Chương 59: Lưu Manh Và Biển (2)
59
Chương 60: Lưu Manh Và Biển (3)
60
Chương 61: Lưu Manh Và Biển (4)
61
Chương 62: Lưu Manh Và Biển (5)
62
Chương 64: Lưu Manh Và Biển (7)
63
Chương 65: Lưu Manh Và Biển (8)
64
Chương 66: Lưu Manh Và Biển (9)
65
Chương 67: Lưu Manh Và Biển (10)
66
Chương 68: Tỏ Tình
67
Chương 69: Con Ai?
68
Chương 70: Phiền Phức
69
Chương 71: Say Rượu
70
Chương 72: Trừng Phạt
71
Chương 73: Bất Lực
72
Chương 74: Tự Sát
73
Chương 75: Lưu Manh Gặp Ông Già (1)
74
Chương 76: Lưu Manh Gặp Ông Già (2)
75
Chương 77: Giáo Huấn
76
Chương 78: Lưu Manh Gặp Ông Già (3)
77
Chương 79: Bạn Mới
78
Chương 80: Tình Địch
79
Chương 81: Làm Biếng
80
Chương 82: Biến Đổi
81
Chương 83: Khó Thuần
82
Chương 84: Nói Dối
83
Chương 85: "Loạn Luân"
84
Chương 86: Tìm Thấy Mặt Trời
85
Chương 87: Khởi Đầu Của Bi Kịch
86
Chương 88: Cưỡng Hiếp (1)
87
Chương 89: Cưỡng Hiếp (2)
88
Chương 90: Máu Lạnh (1)
89
Chương 91: Máu Lạnh (2)
90
Chương 92: Máu Lạnh (3)
91
Chương 93: Kìm Nén Cảm Xúc
92
Chương 94: Thôi Miên
93
Chương 95: Ép Hôn
94
Chương 96: Vực Lại Đam Mê (1)
95
Chương 97: Vực Lại Đam Mê (2)
96
Chương 98: Vực Lại Đam Mê (3)
97
Chương 99: Án Mạng (1)
98
Chương 100: Án Mạng (2)
99
Chương 101: Ngộ Nhận
100
Chương 102: Từ Bỏ
101
Chương 103: Hội Nghị
102
Chương 104: Đánh Nhau
103
Chương 105: Trả Giá
104
Chương 106: Mộng Mị
105
Chương 107: Bà Phương Gặp Chuyện
106
Chương 108: Uy Hiếp
107
Chương 109: Cuộc Sống Mới
108
Chương 110: Mù Quáng
109
Chương 111: Chìm Trong Cuộc Yêu
110
Chương 112: Lời Đả Kích
111
Chương 113: Ký Ức
112
Chương 114: Hôn Một Cái
113
Chương 115: Trao Đổi (1)
114
Chương 116: Trao Đổi (2)
115
Chương 117: Thỏa Thuận
116
Chương 118: Không Thể Gặp
117
Chương 119: Âm Mưu
118
Chương 120: Kết Thúc
119
Chương 121: Nhớ Lại
120
Chương 122: Mua Sắm
121
Chương 123: Quá Khứ
122
Chương 124: Về Quê (1)
123
Chương 125: Về Quê (2)
124
Chương 126: Về Quê (3)
125
Chương 127: Về Quê (4)
126
Chương 128: Hợp Lực
127
Chương 129: Cầu Xin
128
Chương 130: Chỉ Vì Em
129
Chương 131: Thuốc Kích Dục (1)
130
Chương 132: Thuốc Kích Dục (2)
131
Chương 133: Đứa Trẻ
132
Chương 134: Tiệm Net Minh Thương
133
Chương 135: Trả Giá (1)
134
Chương 136: Trả Giá (2)
135
Chương 137: Thai Đôi
136
Chương 138: Luôn Bên Em
137
Chương 139: Kết Cục

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play