Một ngày trôi qua ở trường học, cậu về nhà với trạng thái uể oải.
Nằm ' phịch' xuống chiếc giường êm ấm chưa tới 30 giây đã bị gọi lên : " Hiên Hiên, có khách tới chơi nhà, ba gọi em xuống chào hỏi làm quen kìa "
- Giề ?
Lâm Tư thấy em mình không có biểu hiện gì gọi là muốn đi đành bước chầm chậm tới gần cậu kéo tay cậu lên :" dậy...nào...!!! "
- Rồi rồi, em xuống ngay mà...
Lâm Hiên bước xuống dưới nhà, ở phòng khách có 1 cặp vợ chồng cùng với đứa con trai đang ngồi trên chiếc sofa màu hoàng kim xịn xò nhà cậu.
- Lâm Hiên, mau tới đây chào cô chú đi con.
Người đang nói chuyện với cậu chính là cha của cậu Lâm Hà Văn, 1 người cha máu lạnh chỉ đặt quyền lợi và sĩ diện của mình lên hàng đầu
cậu " Hờ !" một tiếng rồi mới bước tới, khoanh tay cúi đầu nói :" Chào cô chú, con là Lâm Hiên rất hân hạnh được gặp cô chú."
- Ừ, ngoan lắm ngoan lắm.
Cặp vợ chồng hài lòng đáp lại cậu rồi đẩy cậu con trai của mình lên phía trên. Giờ mới để ý, thằng nhóc ngồi kế chã phải cái thằng mà ngồi cạnh cậu lạnh lùng ở trên lớp hay sao ? :" đây là con trai cô chú, Trình Song. Hai đứa chơi với nhau nhé !"
Ok, Trình Song đúng không? hừm .. tên hay đấy, nhưng có điều tôi không mấy thiện cảm. Tại sao nhỉ ? À đúng rồi, cái tên chơi xấu, người bạn 'thanh mai trúc mã ' của Lâm Hiên cũng tên là Trình Song mà. Vậy thằng nhóc đeo kính, mặt trắng này là Trình Song ấy à, haha... đúng là có duyên.
Duyên cái khỉ khô !! là nghiệp duyên mới đúng !!
Vì đây là thời điểm trước khi mà nam chính được sinh ra, cho nên có mấy phần mà Lâm Hiên sẽ không lường trước được. Ví dụ như cái tình tiết mà cậu gặp Trình Song, " người bạn thân " từ thời còn nhỏ này. Cậu hơi ngập ngừng 1 chút rồi mới nói :" chào cậu Trình Song, tớ là Lâm Hiên. Giúp đỡ nhau nhé ! "
- "..."
- Ừm.. ! giúp đỡ nhau nhiều nhé !
- Ôi trời, đúng là vừa gặp đã thân ! Người mẹ của Trình Song reo lên với vẻ vui mừng. Còn hai ông bố kia thì cũng vui trong lòng.
Ôi trời ! cái lời nói giúp đỡ nhau buông từ trong miệng của 2 đứa này đều là giả trân cả đấy. chã ai thật lòng đâu.
Đối với Lâm Hiên thì cậu biết thừa rằng thăng nhóc Trình Song mặt trắng này chỉ là giả vờ như thân thiết thế thôi, chứ trong lòng thì đã định rằng : nếu chơi với nó thì sẽ giúp ích cho mình, còn hết giá trị lợi dụng thì xử !
Trình Song ? Bạn thân ? Ông đây đã 1 thời cô độc rồi, cũng đã trải qua biết bao nhiêu là thăng trầm trong cuộc sống ? kinh nhiệm đầy mình nhóc à ! sao có thể dễ dàng để nhóc lừa bịp, lợi dụng được ?
Thú thật, cái cảm giác bị phản bội bởi người bạn thân chính cậu là người rõ hơn ai hết...
Trình Song nhìn nhìn cậu rồi nói với cậu với vẻ ngập ngừng :" Ngày mai.. tớ có thể tới đây chơi không ..? "
- Không nhé ( gạch bỏ ) Được chứ, rất hoang nghênh !.
Ngoài mặt, tôi sẽ vờ như thân thiết với nhóc, để cho nguyên tác không bị méo mó nhiều nhưng đừng nghĩ rằng tôi sẽ mãi là con nai gặm cỏ dưới chân nhóc nhé ! vì 2 chúng ta mãi mãi sẽ không bao giờ chung đường. Nói trắng ra Anh-Đây-Không-Thích-Nhóc!
...----------------...
Sáng khoảng 3 giờ, Lâm hiên thở nhè nhẹ trên chiếc giường mà kiếp trước có mơ cậu cũng không dám nghĩ tới. Bấy giờ, lại có một cậu nhóc tầm 13 tuổi ngồi trên chiếc xe lăn đậu ở ngoài cửa phòng của cậu. Tay cậu bé cứ ngập ngừng rồi lại không dám gõ cửa, cuối cùng cậu bé dồn hết dũng cảm mà gõ " Cốc Cốc Cốc "
Ha, nghĩ sao mà 3 tiếng " cốc " đó có thể gọi cậu dậy, nhưng mà trùng hợp thay cậu ngủ trên giường lại có cảm giác buồn đi tè, cho nên cái thân đành lười biến mà lếch từ từ ra ngoài .
' Cạch '
- !!!!
Cậu bé ngồi xe lăn có hơi bất ngờ khi thấy cánh cửa mở ra, rồi lại lúng ta lúng túng quên mất đi luôn chuyện muốn nói.
"... "
Lâm Hiên mơ hồ nhìn thấy cậu bé ngồi xe lăn nhưng vẫn lười mà mở miệng ra, chỉ chủ động kéo xe vào trong phòng mình rồi ngoảnh ra ngoài nhà vệ sinh .
Gương mặt cậu bé ngồi xe lăn ngơ ngác, chẳng biết chuyện gì vừa mới xảy ra. Không biết rằng mình có bị déjà vu ko nữa :" Lâm Hiên... thằng bé chủ động k-kéo mình vào phòng riêng của nó ? "
Sau khi giải quyết " nỗi buồn " xong cậu mới quay lại phòng :" ... nhóc nào đây...? "
- Ừm... hỗn láo như vậy mới là Lâm Hiên chứ.. may quá..
"?"
Này này, đừng bảo tên nhóc này là người anh thứ 2 của cậu : Lâm Vũ Thê đấy nhá ?!
Thôi thôi, ngồi xe lăn thế này thì còn hỏi gì nữa. Chắc cú rồi !
Cậu hơi ngờ ngợ mấy giây rồi mới giật mình, quay lại hỏi :" Anh ba ? tìm em sao ? "
"!!"
- Sao thế ?..
- Lần đầu anh thấy em chủ động gọi anh là anh ..!
Thì đúng rồi, trong nguyên tác cái tên "dê già " Lâm Hiên này gọi mấy anh trai của mình toàn bằng tên, không vó ý gì tôn trọng mà gọi là " anh " cả.
Lâm Hiên thở dài một hơi rồi hỏi lại :" chuyện gì ? ". Hỏi lẹ để anh mày đi ngủ chứ nhóc.
- Lâm Hiên.. em có thể để anh nuôi 1 con mèo không ...?
What The Phở ?? Really?? Cat ??
3 giờ sáng đi hỏi 1 thằng nhóc về việc cho nuôi 1 con mèo hay không ?? Thằng nhóc này nghiệp cỡ nào mà để cho người khác hỏi 1 chuyện vớ vẩn thế hả ?? chứ có người cha cao cao tại thượng kia để làm gì ???
Sau loạt suy nghĩ đầy dấu chấm hỏi của cậu thì cậu cuối cùng cũng trả lời :" tùy anh "
Rồi, xong rồi đó, về giúp, không tiễn, cảm ơn !!
Lâm Vũ Thê ngơ ngác không trả lời, để mặt cho cậu kéo xe đi ra ngoài rồi mới giật mình :" đ-được rồi ??!! "
Ngủ chưa được bao lâu, cậu lại bị lôi dậy tiếp để mà ngồi ăn sáng với cái gia đình giả tạo Lâm gia này.
- Chào buổi sáng Hiên Hiên.
- Chào.
Mặc cho câu chào của cậu không có chủ ngữ vị ngữ, nói trống không với anh trai. Người cha ngồi đầu bàn ăn vẫn ung dung mà ăn như không nghe thấy gì.
Chẳng trách, Lâm Hiên trong nguyên tác lại vênh váo như thế .
Sáng sớm này, cuối cùng cậu cũng nhìn thấy mặt mũi của thằng nhóc anh ba Lâm Vũ Thê. Hai mắt của hai thằng nhóc va vào nhau nhưng mà vẫn ngại ngùng không nói câu nào. Không không, cái tình huống ngại ngùng này là chỉ có tên nhóc Lâm Vũ Thê kia thôi, cậu thì không quan tâm nhá.
Mọi thành viên trong gia đình đều ăn uống mà không nói gì, cho dù có nói thì Lâm Hiên cũng biết chắc chỉ là những lời nói giả tạo. Một người cha vô cảm, bảo thủ. Một người anh hai vờ như yêu thương. Và một người anh ba ấp ủ trong lòng sự đố kị và toan tính. Cuối cùng, người em út biết hết những điều vừa nói ở trên.
Đúng là 1 gia đình giả tạo. Cậu thật sự là chẳng có chút hy vọng, ảo tưởng gì về tình yêu thương từ gia đình này, Cũng như chẳng dành chút gì gọi là thương yêu nó ngược lại. Vì sau này, chẳng phải ai rồi cũng quay lưng lại với cậu hay sao? Đúng là đáng khinh.
Haizz... dù có thế nào, cậu cũng phải tỉnh táo hết sức cho cái tương lai của mình.
Nhưng mà 1 ông chú là " trai thẳng " kiếp trước chưa được (ai) 'ôm' ai như cậu thì chắc chắn cũng sẽ sinh lòng mà muốn tranh dành một điều gì đó.
Nói thẳng luôn, Lâm Hiên này là muốn dành vị trí nam chính a . Chết thảm trong nguyên tác vì những người mà mình tin tưởng thì cũng muốn trả đũa lại 1 chút ...
...----------------...
......7 NĂM SAU.......
Lâm Hiên lại bật người dậy trên chiếc giường màu xanh êm ái mà mới ngày nào cậu còn bỡ ngỡ.
Hiện tại , cậu đã là 1 thanh niên 17 tuổi rồi. Trong đẹp trai hẳn ra, làm nam phụ thì đúng là quá uổng. Mà nhắc mới nhớ, không biết nam chính hiện tại trong như nào nhỉ, liệu có đẹp trai hơn cậu ? Trong nguyên tác kể lại thì hắn ta mang nhan sắc hoa nhường nguyệt thẹn, không ai sánh bằng. Nữ chính thì ôi thôi khỏi bàn rồi, chắc chắn là đẹp nhức nách !
- Hiên Hiên, em đã dậy chưa ?.
Một giọng nói trầm ấm mà xao xuyến vang lên, nhưng cái giọng này thì cậu đã nghe đến phát chán rồi :" đã dậy rồi, anh hai. "
Lâm Tư hiện giờ đã 23 tuổi, nước da mịn màng trăng trắng, tóc hơi dài được chải chuốt gọn gàng, môi hơi cong cong lên. Chậc chậc chậc.. phải nói anh ấy mang lại một cảm giác rất dịu dàng đó.
Mặc dù biết Lâm Tư sẽ mau mất sớm vì bệnh tật, nhưng anh ở công ty vẫn có thể xem như phụ giúp được ít nhiều, mà mệt 1 cái là mỗi khi vận động nhiều cơ thể sẽ không chịu nỗi :" Cũng thật đáng tiếc , vậy là không không có cơ hội..à mà thôi. Lâm Hiên tự lảm nhảm một mình rồi thở hắt một hơi.
Ba của các cậu từ sớm đã đi làm, Lâm Vũ Thê thì ở trường nội trú khuyết tật mấy tháng chưa về. Trong nhà chỉ còn mình cậu với người anh hai là Lâm Tư này.
- Được rồi anh, em sẽ ăn sau ở trường.
- Ừm.. thế thì nhớ ngoan đấy.
Hờ....
Thấy xe chở em trai mình đã đi xa, Lâm Tư mới quay vào nhà mà tối sầm mặt, trừng mắt với người hầu, nói :" Do đồ ăn các người quá tệ nên em ấy mới không ăn đấy .."
Người giúp việc giật mình, lùi về phía sau. Tâm tình của cậu cả hôm nay không đúng lắm..
Updated 59 Episodes
Comments
A.Thư
đệ khống
2025-01-21
0
𝕍𝕒𝕟 (◍•ᴗ•◍)❤
Na9 chx sinh ra:)
2023-08-01
1
Gay
trợ
2023-05-27
0