Chỉ Là Muốn Cua Nữ Chính
Không có người thân, không có bạn bè, không có người yêu, không có nhan sắc, thậm chí cũng không có tiền. Đó là tất cả những gì có thể miêu tả được từ Ôn Khanh 30 tuổi hiện đang thất nghiệp.
Ôn Khanh đang làm 1 nhân viên bán thời gian ở 1 cửa hàng tạp hóa không mấy phát đạt. Ngày ngày Ôn khanh trong cửa tiệm cứ nhìn ra ngoài hể lúc nào cũng nhìn thấy cảnh 2 thanh niên đẹp đẹp cứ quấn lấy nhau :" giới trẻ bây giờ sao thế, thật là kì lạ ". Dù không có gì trong tay nhưng ông chú này vẫn luôn tự hào vì mình là 1 " trai thẳng ".
Để giết mớ thời gian chạy chậm rì của mình, Ôn Khanh đã tìm tới 1 bộ tiểu thuyết " ngôn lù sến sẩm" mà hiện giờ đang rất hot trên mạng
Nói thật thì bộ tiểu thuyết này đối với Ôn Khanh là vô cùng nhạt nhẽo : Nam chính Dư Da Liên là con trai cưng của 1 tập đoàn lớn, cùng với nữ chính Tình Tiểu Tuyết là thanh mai trúc mã lớn lên vui vẻ bên nhau cho tới khi những trận phong ba bão táp bắt đầu kéo đến dồn dập, nhưng đáng kể nhất đó chính là tình tiết của ông chú Tuesday Lâm Hiên 30 tuổi là con trai thứ ba cũng là con trai út của tập đoàn Lâm thị, hắn ta đã đinh ninh rằng " chắc chắn sẽ khiến nữ chính thuộc về mình ". hắn ta được cư dân mạng vui vẻ gọi với cái tên thân thiện là " dê già".
Xong, sau cú tự vả không chỉ không cua được nữ chính mà từ đâu người anh trai thứ 2 Lâm Vũ Thê đã theo được biết trước là bị què nào ngờ lại lật mặt đứng dậy từ xe lăn đá lâm Hiên ra khỏi chức vị người thừa kế.
Tới người anh cả Lâm Tư vì mắt bệnh hiểm nghèo không sống được bao lâu nữa luôn yêu thương chiều chuộng Lâm Hiên lại biến thành 1 người vô cảm, khinh bỉ, ghẻ lạnh hắn.
và đau nhất chình là cả người bạn thân từ nhỏ của Lâm Hiên, Trình Song cũng lật mặt với hắn, thậm chí còn kết bè kết phái với nam chính để mà tiễn Lâm Hiên " lên trầu ông bà sớm".
Kết cục, Lâm Hiên đã thật mà đi trầu ông bà, Nam Nữ chính sau khi trải qua cái phong ba bão táp của ông chú " dê già " này thì sống bên nhau hạnh phúc đến trọn đời. HAPPY ENDING !
- Quả thực là nhạt nhẽo.
Ôn Khanh vừa lướt điện thoại ngáp ngắn ngáp dài vừa nói với vẻ chán nản.
" RENG RENG"
tiếng cửa của cửa hàng tiện lợi mở ra vang lên. 1 người thanh niên đầu đội nón đen thân hình cao ráo bước vào lấy trên kệ vài thứ rồi đặt lên bàn, trước mặt của Ôn Khanh nói :" ở đây có dây sạc dự phòng không ?
- À có, cậu đợi tôi 1 lát.
Nói rồi, Ôn Khanh khom xuống lấy cục sạc dự phòng rồi ngước lên, lúc này người thanh niên kia vội thu tay mình vào trong áo khoác, nói :" không cần nữa, tôi có việc gấp rồi, không mua , không mua nữa."
Người thanh niên vội vội vàng vàng quay đi, đột nhiên lại bị Ôn Khanh nắm lấy cổ tay ôn nhu nói:" cậu tuổi đời còn trẻ, sao lại làm thế?"
Thì ra trên tay người thanh niên chính là chiếc điện thoại đang mua trả góp của Ôn Khanh, do lúc nãy cậu vội lấy đi giấu vào túi áo.
Người thanh niên sắc mặt trắng bệt, người run run lên. Hốt hoảng mà rút trên người ra 1 con dao, lao thẳng về phía Ôn Khanh.
" PHẶP "
Ôi, 1 tiếng " phặp" nghe sao mà thê lương. Ôn Khanh ngã người xuống đất cái " RẦM" mọi thứ xung quanh anh bắt đầu lờ mờ dần,chỉ còn nhìn thấy cái trần nhà nát của cái cửa hàng tạp hóa này...
Tôi còn chưa được "ôm" mấy em gái xinh đẹp mà.. sau lại chết khó coi thế này ...
Thế là 1 ông chú tự hào về việc mình là " trai thẳng " đã ngã xuống. tạm biệt...
- Mình còn thở..?
- Bàn tay nhỏ nhỏ, bé bé xinh xinh. thật trơn bóng và mịn màng làm sao...
-HỬM ???!!!. Một ông chú thất nghiệp 39 tuổi rưỡi sao lại có thể có 1 bàn tay NHỎ-BÉ-XINH-TRƠN-MỊN được ??!
1 cậu bé nhỏ nhắn dễ thương tầm 10 tuổi bật người dậy trên chiếc giường thật to màu xanh thẳm. Cánh cửa đối diện cậu mở ra, 1 cậu bé trạc 16 tuổi bước vào nói :" Lâm Hiên, dậy nào phải đi học rồi "
Cái gì cơ, ăn nói cho cẩn thận vào. Ai là tên " dê già " Lâm Hiên ?!"
-Này nhóc ..?
cậu bé kia hơi khựng lại cố kiềm nén tức giận nói : không được như thế, phải gọi anh hai là anh chứ !"
Anh? ha thôi đi, ông đây không đi làm ba của nhóc là may rồi ngược lại gọi nhóc là anh?
Cậu bé kia không đợi câu trả lời của cậu đã vội kéo xuống giường đưa bộ đồng phục cho cậu :" trường Hoàng Tinh? "
- Đúng thế, sau này nó sẽ là nơi em học !
Đùa nhau à ? đây chẳng phải là cái trường tiểu học mà hồi nhỏ nam với nữ chính học sao ?
Cậu hơi nghĩ ngợi, không biết thực hư bèn hỏi cậu bé đang đứng cạnh mình :" Lâm Tư ..?"
- Đã bảo phải gọi anh mà, sao có chuyện gì Hiên Hiên ?
Đậu mè! đích thực là cái cuốn tiểu thuyết " ngôn lù sến sẩm " đó sao?
Được rồi bình tỉnh đã, mình vừa mới chết xong, có khi đây lại là may mắn .... May Mắn cái rắm !! xuyên vào cha " dê già " tuesday chết thảm trong truyện rồi thì may mắn cái nổi gì ? ông trời ơi, để tôi xuyên không thì ít nhất cũng phải là nam chính chứ, sao lại xuyên vào phản diện rồi ??!!
- Haizz..em biết rồi anh hai..
nghe hai tiếng "anh hai" không khỏi để cậu bé Lâm Tư có chút bất ngờ, đôi mắt sáng lên:" Hiên Hiên.. em.. mình đi thay quần áo thôi !"
- Vâng..
nét mặt cậu ủ rủ thấy rõ từ từ, chậm rãi bước đến bên mặt kính soi to đình, nhìn vào mà không khỏi khiến cậu kinh sợ
-Ai đây ??!!
-À, là mình...
Thấy vẻ mặt từ kinh hải, bất ngờ cho đến ủ rũ của cậu làm cho người chứng kiến là Lâm Tư không khỏi hoang mang mà có phần gây cười, cậu bé không kiềm đc cười một tiếng
"!!!"
cười cái gì mà cười, bố mày không phải trò cười đâu nhá, đừng có mà làm bố mày... căng lên đấy !
Nghĩ thì nghĩ thế, nhưng ngoài mặt thì cậu chẳng làm được gì, chỉ đành cởi đồ thay quần áo xách dép lên mà đi học thôi. Lâm gia không hổ là tập đoàn cạnh tranh của Dư gia nhà nam chính, cái xe đưa rước đi học mà cũng xịn phết, trên xe cậu cứ ngó qua ngó lại không kiềm được tò mò mà phá phách. Đây là lần đầu tiên được trải nghiệm làm cảm giác được làm người giàu, sao mình không tranh thủ mà tận hưởng.
Nhưng tận hưởng mà không khéo là " trầu ông bà sớm mất "
Đến trường, trước mặt cậu là 1 ngôi trường xa hoa, đầy diễm lệ. Đứng trước cổng mà cậu không khỏi há hóc mồn :" đây là trường học hay là Nhà Trắng đấy ? "
Thôi thôi, cái kết cục hậu hay không dẹp qua 1 bên trước, đi tận hưởng cái cảm giác làm người giàu cái đã !
Thế là cậu lon ton bước vào trường. Sau khi nhận lớp xong, cậu tới tìm chỗ ngồi, trong phòng học này có thể nói là bự hơn gấp ba cái cửa hàng tạp hóa rách nát lúc trước cậu từng làm. Cậu ngồi phịch đại xuống 1 cái ghế gần nhất, ngó qua 1 cái..." hửm, nhóc này ngồi đây khi nào vậy"
Quả thật lúc cậu ngồi vào ghế chẳng có cảm giặc là có sự hiện diện của cậu nhóc đeo kính kế bên, nhìn thằng nhóc đó chắc theo kiểu lạnh lùng boy rồi, nên cậu cũng chẳng thèm chào hỏi.
Chủ nhiệm bước vào lớp. Chủ nhiệm này đây là 1 cô gái xinh xinh cột tóc đeo kính vuông trong rất tri thức :" chào các em, từ giờ cô sẽ là chủ nhiệm của các em. mình cùng làm quen nhé !"
Không kiềm lại được cảm xúc khi thấy mỹ nữ, cậu bất giác nói nhỏ ra thành tiếng đủ để người ngồi kế nghe thấy :" Uầy, xinh~ "
- ?!
Cậu bé kia cuối cùng cũng quay đầu lại nhìn cậu, cậu nhận ra rằng mình đã bị nghe thấy nên vội bụm miệng lại, híp híp mắt cười 1 cái :" ha ha..."
Đúng vậy, nhóc nghe nhầm rồi, anh chẳng nói hì cả đâu.
Updated 59 Episodes
Comments
Hạ Băng
Đúng đời luôn
2024-06-14
0
Cà Rii🍛
vừa đọc cs vài chữ chx j "phặp" 1 cái r, chú ổn ko z chú 😔
2023-12-17
0
Cà Rii🍛
nói xg coi chừng vả nha a zai, bị vả đau lắm 👽
2023-12-17
1