Hãy Cho Ta Cơ Hội Được Yêu Nàng
Chap 1
Giữa con phố đông đúc, có một vị cô nương mái tóc đen dài, một nửa được búi lệch một bên với vài chiếc trâm ngọc, gương mặt xinh đẹp, làn da trắng hồng, mày liễu với đôi mi dài cong vút, đôi mắt to trong trẻo như nước hồ thu, chiếc mũi cao cùng đôi môi hồng xinh xắn. Nàng khoác trên người bộ y phục màu vàng nhạt, vòng eo nhỏ
nhắn được ôm gọn bằng đai lưng màu trắng, bên hông kèm theo chiếc ngọc bội bằng ngọc lưu ly quý giá. Đôi tay thon thả đang cố gắng níu giữ một nam nhân, miệng khẽ cất giọng nhẹ nhàng: “Ngọc ca ca! Huynh đừng bỏ muội lại Ngọc ca ca!”
Vị nam nhân với gương mặt như tạc tượng, làn da trắng, mắt phượng mày kiếm, mũi cao môi mỏng cùng vẻ mặt chán ghét hất tay nàng ra rồi lạnh lùng bỏ đi mà không hề nhìn lại. Nàng đứng đó mà trong lòng đau đớn
vô cùng. Nàng tên là Tô Yên Lam, là ái nữ của quan ngự sử Tô Hòa, vốn là mỹ nhân tài sắc vẹn toàn nhưng vì đã được hứa gả từ nhỏ cho Thượng Quan Ngọc nên nàng đinh ninh trong tim chỉ có mình chàng. Còn nam nhân lạnh lùng ấy là Thượng Quan Ngọc, con trai của hộ bộ thị lang Thượng Quan Minh. Tính tình cao ngạo, bộc trực.
Trên đường về, nàng buồn bã vô cùng. Đây không biết là lần thứ bao nhiêu chàng đối xử với mình như vậy, từ khi sáu tuổi đã biết chuyện hứa hôn của hai nhà thì nàng như cái đuôi theo sau chàng. Đến nay nàng đã mười sáu, vẻn vẹn mười năm nàng luôn tìm cách bên cạnh thì cũng ngần ấy năm nhận lại là sự hất hủi, lạnh lùng, thậm
chí trước chốn đông người chàng cũng chẳng cho nàng một chút thể diện, mọi người nhìn nàng như vậy càng xót xa hơn cho phận hồng nhan.
Về đến nhà, Tô đại nhân thấy nữ nhi của mình như vậy thì không khỏi đau lòng. Nàng mất mẹ từ khi mới sinh, suốt mười sáu năm qua ông vừa là cha vừa là mẹ mà chăm nom yêu thương nàng. Vậy mà giờ đây nàng lại phải chịu uất ức như vậy.
Ông không chịu nổi bước lại dìu nữ nhi vào đại sảnh ngồi, ông ngồi bên cạnh nói: “Lam nhi à! Hay là ta hủy hôn ước với Thượng Quan bá bá, chứ nhìn con như vậy ta không chịu nổi.”
Nàng nghe vậy liền lắc đầu và nói: “Nữ nhi không sao, cha đừng làm vậy, hôn sự sao có thể hủy là hủy được ạ. Với lại chúng con voón là thanh mai trúc mã, giờ lại huỷ e là không hợp."
Ông nắm tay nàng: “Nhưng suốt mười năm nay con đối xử với tiểu tử đó như vậy nhưng chưa bao giờ được nhận lại bất cứ niềm vui nào, con làm như vậy thì được gì ngoài đau khổ đâu chứ?”
Nàng mỉm cười nhẹ: “Cha đừng lo cho con, người và Thượng Quan bá bá là bạn hữu lâu năm, giờ người hủy hôn thì rất khó ăn nói. Đây là chuyện chúng con, hãy để chúng con tự giải quyết có được không ạ?”
Ông thở dài: “Haizzz! Hài tử ngốc. Con nói vậy thì ta không nói nữa.”
Nàng tựa đầu vào lòng ông khẽ nói: “Con biết cha rất thương con, người đừng lo cho con, nữ nhi đã lớn rồi mà.”
Ông đưa tay vuốt nhẹ mái tóc nàng cười nói: “Được! Được! Ta không lo nữa. Con chỉ cần biết dù con muốn gì ta sẽ luôn ủng hộ con.” Nàng gật đầu rồi dụi mặt vào ngực ông, ông cũng ôm nàng vỗ về một lúc rồi nàng xin phép lui về nghỉ ngơi.
Ngồi trong phòng, đang chải tóc cho nàng thì Tiểu Linh lên tiếng: “Tiểu thư! Em không hiểu. Tại sao công tử đối xử với người như vậy mà người vẫn muốn thành thân?”
Nàng nhìn vào gương, đôi mắt vương buồn trả lời: “vì từ nhỏ ta đã được hứa gả cho huynh ấy, nếu ta hời hợt với huynh ấy thì cha ta sẽ bị chê cười. Còn nếu huynh ấy vẫn một mực như vậy thì ít ra là lỗi do huynh ấy không trân trọng ta.”
Tiểu Linh khó hiểu: “Nếu như vậy sau này làm sao tiểu thư có thể gả đi được nữa?”
Yên Lam cười nhẹ rồi quay qua nhìn cô trả lời: “Thì ta được ở bên cha để phụng dưỡng người đến già. Thôi trễ rồi, muội về phòng nghỉ đi.” Tiểu Linh lui ra, nàng đi lại giường nằm xuống, đôi mắt như có suy tư gì đó rồi mới từ từ khép lại.
Updated 64 Episodes
Comments
Yen Phuong
hay hay
2024-10-04
0
thaodangiu_1112
ungho n
2024-09-26
1
yighaaan
Đọc truyện ủng hộ tui dí
2024-09-26
0