Từ Niệm

Từ Niệm

chương 1

4 năm trước không không một lời từ biệt thì lưu lại một tin nhắn" Tần Phong chúng ta chia tay" rồi biến mất.

Tần Phong không hiểu được mình đã làm sai chuyện gì, khiến cho Từ Niệm không từ mà biệt .Vứt bỏ tình yêu của cả hai một cách nhanh chóng,hay từ đầu đều là hắn đơn phương.

Tinh,tinh,.....tinh

Tiếng điện thoại khiến Tần Phong tỉnh giấc.Anh vừa trở về sau chuyến công tác đến thành phố D.Anh trở về căn hộ vào 12h trưa, anh định nghỉ ngơi một chút sau đó mới trở về nhà ăn cơm với gia đình. Số điện thoại gọi đến là anh trai của Tần Phong "Tần Dự". Tuấn Phong nhấc máy nói :

" Anh "

Chưa kịp nói tiếp thì đầu dây bên kia đã nói chuyện khiến cho Tần Phong trở nên tỉnh táo lại và rơi giường ra khỏi nhà ngay.

Điểm đến là bệnh viện.Tần Phong được báo ba của anh bị ngã phải vào viện.Anh lập tức phóng xe đến bệnh viện trung tâm thành phố A.Tới nơi anh trai và mẹ cùng em gái đều có đang ở đó. Anh bước nhanh tới

"Mẹ "," Anh ",Noãn Noãn"

Ba người cùng quay lại nhìn anh .Mẹ và em gái đều quay đầu mỉm cười với anh.Tần Phong bước tới ôm mẹ và em gái,sau đó quay sang anh trai

"Ba sao rồi anh "

Tần Dự cũng quay sang mỉm cười một cách trấn an với Tần phong .

"Bác sĩ nói không sao rồi ,chỉ vị trật khớp chân thôi ,nhưng kiểm tra kĩ lại xem có bị thương chỗ khác không dù sao ba cũng bị ngã khá đau.Nên đưa ba đi chụp xquang rồi "

Tần Phong thở nhẹ ra một hơi.Vừa lúc ấy Tần Bình cũng được y tá đẩy ra trên xe lăn.Mọi người đều quay lại quan tâm đến ông. Tần Phong lên tiếng

" Ba thấy sao rồi"

Tần Bình cười đáp lại con trai

"Ba không sao,là anh con cứ lo lắng thái quá thôi chứ! "

"Ba à, thế nào là thái quá đây. Ba ngã như vậy mà còn không cho con lo sao ."Tần Dự không yên đáp lại.

Thấy thế bà Lý Thanh lên tiếng

"Ba bọn nhỏ cũng thật là, Dự chỉ là lo cho anh thôi mà "

Sau khi cả nhà nói chuyện được một chút thì bác sĩ bước ra và báo Tần Bình cần được nhập viện để chờ kết quả và theo dõi thêm thì cả nhà lại tiếp tục tới phòng bệnh. Tới lúc mọi người chuẩn bị ra về ,đi qua phòng bệnh thì nghe một tiếng gọi

"Bác sĩ Từ ",điều này gây chú ý đến anh,khi anh quay đầu lai nhìn thì thấy người anh luôn nhớ tới suốt 4 năm qua Từ Niệm.

"Y tá Trương ,có chuyện gì thế! "

"trưởng khoa có việc tìm anh , muốn gặp anh ở phòng của ngài ấy. "

"tôi biết rồi, sao khi tôi khám xong cho bệnh nhân ở đây tôi sẽ qua,cảm ơn cô !"

" không có gì, tôi đi làm việc đây "

Tần Phong đứng đó nhìn người mà khiến mình suốt 4 năm qua vừa yêu vừa hận. Anh luôn không hiểu tại sao Từ Niệm lại đối với anh nhưng vậy. Tần Dự thấy Tần Phong dừng lai thì bước tới, khi nhìn thấy người mà em nhìn nãy giờ thì kinh ngạc thốt lên

"Đó chẳng phải Từ Niệm sao"

Tiếng của Tần Dự khiến Từ Niệm quay lai nhìn .

Chợt anh sững người lại, tay chân cứng đơ, tim đập loạn nhip.Anh thấy Tần Phong đứng đó ánh mắt nhìn anh không rời .Đã 4 năm kể từ đêm mưa đó, anh đã không còn gặp lại Tần Phong nữa, nói đúng hơn là anh bỏ đi ,rời bỏ người đàn ông mình yêu, cũng là người khiến anh đau khổ, tổn thương.

Cả 2 đứng ngây ra không ai bước tới nói chuyện, khiến cho ba mẹ và em gái Tần Phong cũng bước tới.

"Anh Từ Niệm " người đầu tiên lên tiếng là Noãn Noãn.Tiếng nói làm mọi người bừng tỉnh, Từ Niệm cũng bình tĩnh hơn bước lại

"chào 2 bác, anh Dự,Noãn Noãn "cuối cùng hướng tới Tần Phong nói "xin chào " một cách ngập ngừng.

Trước đây khi 2 người còn ở bên nhau Tần Phong đã đưa Từ Niệm về nhà nên gia đình đều biết mối quan hệ của cả hai .Chỉ là sau nay Tần Phong trở về nhà khóc lóc nói hai người chia tay và Từ Niệm đã bỏ đi còn không ai biết hai người đã xảy ra chuyện j.

"Anh làm việc ở đây sao ,Từ Niệm "Noãn Noãn hỏi

"Phải anh vừa tới đây 2 tuần trước "Từ Niệm trả lời.

không khí lại trở nên im lặng, Tần Phong từ nay đến giờ đều nhìn Từ Niệm ,mọi đều không biết nên nói gì. Tần Phong chuẩn bị lên tiếng thì một tiếng khóc nỉ non của đứa trẻ cùng tiếng dỗ dành của một người phụ nữ cắt ngang .

"bánh bao ngon nha mẹ dẫn con đi gặp ba nha đừng khóc nha"

"muốn ...ba...muốn..."

Người phụ nữ bước tới trên tay bế đứa nhỏ, hướng tới chỗ Từ Niệm.

"Từ Niệm, bánh bao ngủ dậy không thấy anh nên khóc đòi anh này "

Đứa nhỏ theo hướng người phụ nữ nhìn tới thấy Từ Niệm thì vươn tay ra đòi bế

"Ba,muốn baba "

Từ Niệm thấy thế liền đựa tay bế lấy đứa nhỏ, nhỏ giọng dỗ dành

"Bảo bối sao thế con ,sao khóc rồi vậy, ba ba đã nói là ba đi làm việc mà "

"ba đi ...thật lâu ...lâu ...con chờ không thấy người quay lại "

"Vậy thấy rồi có phải không nào bảo bối của ba nín khóc đi nào "

" Anh xong việc chưa , chuẩn bị về nhà chưa! "

" Anh sắp xong rồi, anh qua phòng trưởng khoa nói chuyện chút là có thể về rồi " Từ Niệm trả lời, vừa đưa tay lên dỗ dành đứa nhỏ

Tất cả đều được Tần Phong thu hết vào mắt, trái tim anh co rút, đau đớn. Hóa ra là vậy, Từ Niệm đã có gia đình còn có con .

Hot

Comments

yuri_chan

yuri_chan

😊😊😊

2023-03-25

0

chanhhoa dang

chanhhoa dang

ai là công ai là thụ vậy tg hóng truyện này SE HAY HE vậy bạn

2022-09-22

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play